15. Ngửa bài

"Sao rồi". Hieuthuhai đợi Rex sẽ dắt Khang trở lại. Nhưng gã hơi hụt hẫng vì cậu trở lại một mình.

"Khang nói đợi nó bình tâm nó sẽ đến tìm anh".

"Để anh đi giải thích với em ấy". Lần trước Hurrykng đã từng từ bỏ anh. Anh không muốn lịch sử lặp lại

"Hiếu". Rex nắm lấy cổ tay Hieuthuhai lại.

Rex cảm nhận gần đây Hurrykng rất khác thường. Ăn gì những món mình không thích. Đổi gu ăn mặc một cách kỳ lạ và còn bận hơn trước nữa. Hai đứa cùng nằm chung một nôi, đứng ngoài cửa thôi Rex cũng biết hơi thở đó là của Hurrykng. Nên cậu cũng muốn biết xem, Hurrykng muốn đóng vở kịch gì.

"Thành...". Người đàn ông kia cũng đã không chờ đợi được nữa, ông ấy bước tới gọi tên cậu.

Lần này Rex sẽ nghe lời Hurrykng một lần nữa. Cậu bước tới ôm lấy người đàn ông. Đừng nói gì nữa lúc này, cứ để nhịp tim vang lên và cảm nhận nhau.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Hurrykng chạy tới bờ sông. Cậu xuống xe hét vang lên. Nhưng muốn giải tỏa những bức bối trong lòng. Nhưng dường như điều đó không giúp ích gì được cho cậu. Hư bật khóc nức nở...

"Cậu ổn chứ". Người đàn ông kia tốt bụng đưa cho Hurrykng một bịch khăn giấy.

Hắn không biết Hurrykng đang gặp phải chuyện gì. Nhưng từ nhà Hieuthuhai ra rồi tới đây khóc thì chắc là gây nhau với người yêu rồi. Hắn bất giác cong khóe miệng.

Hurrykng tựa người vào xe. Cậu không có ý định lau nước mắt mà cứ đứng như thế nhìn về xa xăm.

"Có gì muốn tâm sự không".

Hurrykng lắc đầu, thứ cậu cần là bình yên.

Có những việc Hurrykng cũng không cần giả vờ vì tính tình cậu vốn đã sao y từ ba mình rồi.

Đứng một lúc lâu, cậu mới bình tĩnh lại đôi chút. Cậu lau đi nước mắt trên mặt. Mở điện thoại lên và gửi cho Hieuthuhai một tin nhắn: Mình dừng lại đi.

Người đàn ông nhìn thấy tin nhắn đó thì vui vẻ hẳn ra. Rốt cuộc ngày này cũng tới.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Rex trở về nhà sau một hồi làm tư tưởng cho Hieuthuhai. Đúng là nếu bạn có hai đứa bạn thì đừng để hai người nó yêu nhau. Mệt thì thôi nhé luôn, mệt từ hai phía.

"Ăn miếng cơm chứ, anh Rex". Negav đỡ anh ngồi xuống ghế rồi đi bới cho anh tô cơm. Hên lúc đi có nấu.

"Ít thôi An. Anh ăn không nổi đâu".

"Uống sữa chứ". Negav bé tuổi nên cũng không biết phải chăm sóc một người mang thai thế nào.

"Tôi đi. Anh mệt".

"Em đút cho". Nhìn Rex mệt mỏi, cậu sợ nếu mình không ra tay, anh sẽ mệt mà đi ngủ mất.

Trộm vía tỷ lần Rex không nghén, chỉ là mùi nồng vẫn nhạy cảm và mệt về đêm thôi.

"Em nghĩ Khang đang muốn gì Gíp".

"Sao anh lại hỏi em".

"Anh không biết phải hỏi ai. Anh chắn chắn là nó đang sắp làm một chuyện gì long trời lở đất. Nhưng anh không biết là nó làm gì". Rex nghĩ mãi vẫn không ra. "Trong lúc anh ở Đà Lạt có chuyện gì đã xảy ra không".

"Không. Em chắc là không. Bọn em quẩn quanh giữa việc học và làm. Chẳng có gì xảy ra cả".

"Bởi vì, anh đã giải thích rất rõ ràng. Nhưng mà Khang vẫn gửi lời chia tay. Nhưng anh nhớ rất rõ ánh mắt vui mừng của nó khi thấy bản xét nghiệm ADN. Khang rất yêu Hiếu, anh chắc với em điều đó".

"Nên em mới nhờ anh Kew đi tìm anh Khang. Anh biết không, vì anh không sống với bọn em một khoảng thời gian. Nên anh không biết đã từ lâu em thấy anh Khang như một người khác, tính toán rất...sao ta. Chính xác. Như một nhà tiên tri. Cho đến khi gặp anh Hiếu anh ấy mới chệch nhịp thôi. Còn lại, không ai đấu được với anh ấy".

"Sao không nói với anh". Rex lo lắng khôn nguôi. Vậy có thể Hurrykng đã chuẩn bị từ lâu. Như chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng.
___________________
"Em có gì muốn nói với anh không". Chỉ cần em nói chỉ là em nóng giận hay sao đi chăng nữa. Trần Minh Hiếu sẽ xem như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Kewtiie đón Hurrykng về từ nhà người đàn ông kia. May mắn là cậu không uống say. Vẫn rất tỉnh táo, như đơn giản, cậu cần tìm nơi bình yên. Bình yên gì cái động bàn tơ đó. Kewtiie chở cậu về gặp Hieuthuhai, anh đã nghe Rex nói về những suy nghĩ của mình. Và anh cũng muốn biết chuyện gì đang xảy ra.

"Em sẽ không giấu anh, nhưng anh phải bình tĩnh".

Hurrykng nghĩ mình cũng cần ngả mũ rồi. Cậu có thể tự xử lý được nhưng Hieuthuhai và Kewtiie sẽ giúp cậu diệt tận gốc. Cậu nắm lấy tay gã. Đan tay vào nhau. Nhưng muốn giúp gã giữ bình tĩnh. Cậu hít một hơi thật sâu rồi quyết định nói ra.

"Đây là cuộc đời thứ hai của em. Có thể anh không tin nhưng đây thật sự là cuộc đời thứ hai của năm. Theo dòng thời gian thì em sẽ chết ở tuổi hai mươi sáu".

"Em nói gì vậy Khang". Hieuthuhai quả thật không giữ được bình tĩnh

"Hiếu, để nó nói".

"Ông trời cho em sống lại để làm lại một lần nữa. Ở lần trước, em may mắn được Rex cứu chữa khỏi căn bệnh. Nhưng bọn em sống rất chật vật và khổ sở. Vẫn là ông ta tìm đến em, bởi vì em giống ba em...". Hurrykng ngừng lại một chút để ổn định cảm xúc. Cậu đang nghẹn lại

Kewtiie thì vẫn đang cố gắng giúp Hieuthuhai giữ bình tĩnh.

"Ổng ta đến quăng cho em một chiếc phao. Nói muốn bù đắp cho em". Cậu bật cười chua xót. "Nhưng thật chất muốn biến em thành bản sao của ba mình. Để rồi em bị con trai ông ta hại chết tức tưởi bằng một tai nạn giao thông. Vì em giống ba em, làm gia định cậu ta tan nát".

Kewtiie che miệng mình lại, anh không tin nổi những gì mình nghe được. Còn Hieuthuhai đã bật khóc từ lâu gã ôm lấy người yêu mình. Không ngờ người gã yêu hơn mạng sống đã trải qua những chuyện khủng khiếp như vậy.

"Nhưng đời rất tàn nhẫn. Lúc đó Rex không bỏ trốn mà sống cùng người đàn ông đã cưới nó. Nó lúc đó mang thai hơn tám tháng rồi. Nghe em mất, nó sốc đến sinh non. Kết quả là không qua khỏi. Bỏ lại bé An một mình trên đời. Ông trời cho em sống lại một lần nữa, em nhất định sẽ trả lại hắn những gì hắn gây ra cho em và gia đình em". Giọng Hurrykng bất ngờ cao lên, nhưng trút được những dồn nén trong lòng bấy lâu.

"Không sao...anh ở đây". Hieuthuhai lúc này đã bình tĩnh hơn. Mắt gã đầy gân đỏ nhưng vẫn cố gắng dỗ dành cậu.

"Em muốn làm gì cứ làm. Còn tiễn hắn về với Diêm vương là chuyện của anh". Kewtiie ôm lấy cả hai người. Anh gồng cứng cả người, anh không thể nghĩ nổi. Sao khi Khang và Rex đều qua đời. Bé con kia đã trải qua như nào. Thật là khủng khiếp.
___________
"Sao lại đến tìm anh". Manbo bất ngờ khi thấy Rex đến tìm mình. "Đã ăn uống gì chưa". Không hiểu sao Manbo luôn cảm giác Rex rất yếu ớt. Gió thổi sẽ ngã, dù lúc nào cũng ương ngạnh với anh.

Rex bất đắc dĩ mới tới đây. Cả Kewtiie và Hieuthuhai đều không liên lạc được.

"Em xin lỗi, nhưng mà anh có thể giúp em". Rex đưa ra hình một người đàn ông. Rex cứ thấy ông ta luôn lỡn vỡn trước nhà mình. Lúc nãy cậu còn thấy ở nhà Hieuthuhai nữa. Hình như ông ta đang theo dõi Hurrykng.

"Sao em lại biết hắn". Manbo thấy ảnh thì hơi nhíu mày.

"Gã cứ lởn vởn trước nhà em".

"Sao không nói với anh, hắn nguy hiểm lắm. Đây là kẻ thù không đội trời chung của ba thằng anh. Những lần anh bị tấn công toàn do người của hắn". Manbo lo lắng, người kia muốn gì nơi Rex.

"Vậy hả. Để em nói Hieuthuhai, gã luôn đi theo sao Hurrykng".

Manbo nghe thế hú hồn, cứ tưởng gã nhắm vào Rex.

"Nhưng gã có mối quan hệ gián tiếp không đội trời chung với Hurrykng á".

"Anh nói gì em không hiểu".

Manbo đi ra tủ lạnh lấy cho Rex một hủ sữa cho.

"Ăn đi rồi anh nói em nghe". Anh tốt bụng mở nắp lấy muỗng cho cậu.

Rex đang thèm chua nên cũng múc ăn.

"Hắn là người yêu, à người yêu cũ của ba Hurrykng".

Rex nghe tới đây đứng hình xém rớt cái muỗng.

"Ngày xưa ba anh kể hai ông yêu nhau sâu đậm lắm. Nhưng hắn hèn nhát nên bỏ ba của Hurrykng mà lấy vợ giàu".

Ai rồi cũng bị trap, thì ra ba ruột của Hurrykng cũng không ngoại lệ.

"Khoảng mấy năm trước thì hắn xuất hiện muốn nối lại tình xưa. Bây giờ ông ta nắm quyền lực rồi nên bà vợ kia không là gì".

"Nực cười".

"Nên ba Hurrykng đem Kewtiie về. Tiếc là ông ấy vắng số, không nhận kịp con trai thì mất rồi".

"Gặp em, em tiễn cho đi luôn. Người gì hãm cành ra".

"Mà em biết oái oăm là gì không. Ổng thì muốn nối lại tình xưa với ba Hurrykng. Còn thằng con ổng thì yêu Kewtiie...để anh lấy cho muỗng khác".

Lần này Rex rớt hẵn luôn cái muỗng.

"Vậy mới là cuộc sống. Kew, anh và Hieuthuhai liên thủ lại tiễn luôn hai cha con đó đi luôn. Tưởng là không về Việt Nam được nữa. Không hiểu sao vẫn có đường về được".

Rex cảm giác mình cần tìm chỗ tịnh tâm, nguyên ngày hôm nay nạp quá nhiều thông tin. Con ơi có thấy mệt không. Chứ ba là ba sắp xĩu rồi.
____________________
"An".

Kewtiie gọi Negav, cậu nghe thấy chạy tới ôm lấy anh. Anh mỉm cười hạnh phúc ôm lấy cậu. Không sao bé con, kiếp này anh chống bầu trời cho em.

Negav ôm chặt lấy anh như muốn sạc pin. Hurrykng và Rex đều về nhà rồi. Nhưng không khí cứ sao sao nên cậu quyết định tới tìm Kewtiie. Bên anh mới cảm nhận được chút an toàn.

Kewtiie, Hieuthuhai và Hurrykng đã thống nhất kế hoạch. Hắn nên trả giá rồi.

"Sao vậy".

"Anh Khang và anh Rex cứ sao sao, em sắp ngộp nước rồi".

"Anh dắt em đi ăn kem nha".

"Đi".

Chỉ có Kewtiie là biết cách chữa lành trái tim bị tổn thương này của Negav. Cậu lại dắt anh tới cái tiệm mà nhân viên phục vụ hay phán xét khác hàng.

"Bao giờ em ra trường Negav".

"Em bảo vệ xong rồi, trường tổ chức tốt nghiệp thì đi".

"Lớn rồi, về làm vợ anh được rồi". Kewtiie xoa đầu Negav.

Cậu có hơi khựng lại, cậu vẫn chưa nói với anh việc mình sẽ xin học bổng. Cậu cũng muốn có một kết đẹp với anh. Nhưng chuyện của Rex thì thời gian không chờ được.

"Em đi vệ sinh cái".

"Anh đi tính tiền. Có muốn đi chùa với anh không"

"Để làm gì".

"Xin Phật và các vị phù hộ để mau rước được em".

"Giỡn hoài. Anh chùa nào chứa". Negav đánh yêu Kewtiie rồi đi vào nhà vệ sinh.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Kewtiie tính tiền xong đợi một lúc lâu cũng không thấy Negav quay lại. Anh lo lắng đi về phía toilet, không biết cậu có bị làm sao không.

Anh mở cửa từng phòng để kiếm Negav. Trong toilet lúc này không có anh. Đến phòng cuối cùng anh thấy Negav đang ngồi trên bồn cầu, cậu đang ngất.

"Chết tiệt".

Không để Kewtiie phản ứng, bất ngờ có người nắm lấy hai tay anh khóa ra phía sau. Một kẻ lấy khăn bịt mũi miệng anh lại. Kewtiie giãy giụa muốn thoát ra, nhưng rất nhanh anh đã rơi vào hư không. Trước khi ngất đi anh vẫn lo lắng nhìn về Negav. Không biết cậu có bị gì không.

/////////////
Vote và comment cho mình nhé

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top