27. Cưng chiều

Đến nay cũng đã trải qua ba tuần từ khi Fourth bắt đầu mất trí nhớ...à không , chỉ là em mất trí nhớ về hắn thoi. Bạn bè xung quanh, ba mẹ hai bên đến cả Chaisse và Choi em đều nhớ nhưng em lại không thể nhớ hắn. Giờ đây hắn chỉ có thể xây dựng lại những kí ức giữa hắn và em lại từ đầu, chỉ mong em sẽ không nhớ lại mà bỏ hắn đi tiếp. Có lẽ hắn hơi ích kỉ nhưng giờ đây em cứ ngốc ngốc như vậy sẽ không thể nào rời xa hắn nhưng bây giờ em lại tin người dữ lắm.

"Fot Fot à, bé ngoan đã dậy chưa nè" hắn mở cửa bước vào.

"Hì hì bé dậy từ lâu rồi ạ" có một em bé nhỏ nhỏ xinh xinh đang ngồi xếp bằng trên giường lắc lư cái đầu nhỏ nhìn hắn.

"Dậy rồi sao không đi xuống nhà tìm anh hửm?" Hắn đi đến cạnh giường chổ em đang ngồi.

"Không có dép ạ"

"Sao lại không có chứ, khi tối anh có để dưới giường cho bé mà" hắn đi lại tìm cho em.

"Hong có, bé hong thấy" em bé lắc đầu kịch liệt, hắn khom người xuống dưới sàng tìm dép cho em.

"Đây này, khi tối bé đi vệ chắc lại gắt ngủ đá vào gầm giường này" hắn lấy dép mang vào cho em.

"Hì hì bé hong biết"

"Rồi bây giờ đi vệ sinh cá nhân rồi xuống ăn sáng ná"

"Bế...bế em" em giơ hai tay ra hướng về hắn.

"Rồi rồi bé em nhá" hắn đi lại bế em lên cho em đu lên người mình như chú gấu nhỏ vậy.

Em bé cười hì hì để cho hắn bế mình vào nhà vệ sinh.

"Em bé nhe răng ra để anh đánh răng cho nè" em ngoan ngoãn nghe theo hắn mà nhe hàm răng trắng đều của mình ra. Hắn đánh răng cho em nhẹ nhàng nhưng lại rất sạch nha.

"Bé xúc miệng xong nhớ phải nhả nước ra chứ không được nuốt nhé"

Em cũng nghe theo lời hắn mà làm theo. Không phải hắn dặn dò em chuyện dư thưa này đâu nhưng từ lần đánh răng vào hôm em vừa mất trí nhớ thì em đã nuốt cả nước xúc miệng đấy. Cũng may là khi đó hắn đứng cạnh và cản em lại kịp khi vừa nuốt ngụm đầu tiên.

"Hôm nay bé giỏi lắm" hắn lại bế em ra đi xuống bếp. Trên đường đi lại nói tiếp.

"Bây giờ xuống ăn sáng rồi anh chuẩn bị đồ cho bé qua nhà ba mẹ ở một hôm ná" hắn ngồi xuống ghế rồi đặc em ngồi lên đùi mình.

"Sao vậy ạ? Sao lại cho bé về nhà ba mẹ?"

"Anh có việc phải làm nên không thể ở nhà với bé được"

"Anh có việc ở công ty hả? Sao không dẫn bé đi cùng vậy ạ....hic" nói tới đây em nhỏ khóc huhu luôn.

"Không phải ở công ty, bé ngoan đừng khóc anh dẫn bé theo nhá nhưng sẽ rất chán đấy! Bé có đợi anh làm xong công việc có được không?" Hắn ân cần vuốt lưng cho em.

"Vâng hức....vâng ạ"

Một lúc sau , em và hắn đã ăn sáng xong . Hắn lấy balo của em bỏ nào là giấy , đồ ăn vặt, sữa, nước lọc, gấu bông .....vv... cho em. Bế em ra xe đặc em lên đùi mình , một tay ôm em một tay lái đến nơi cần đến.

Không phải em bắt hắn bế em đâu, tuy em ngốc nhưng lại rất hiểu chuyện. Hắn thường bế em tại vì hắn thích, sở thích này đã có từ khi mới yêu em rồi. Cảm giác bế cả thế giới của mình trên tay thật sự rất hạnh phúc đấy. Lúc bế em cứ dụi dụi vào hõm cổ hắn trong rất cưng luôn nhưng mà có kể cở nào mọi người cũng không có biết được cái cảm giác sung sướng ấy đâu lêu lêu .

_______

Đến nơi cũng đã có Pond, Joong, Earth và Winny đợi sẵn bên trong à đúng rồi còn có cả Nanon trợ lý cũng như cánh tay trái của Gemini. Em ngủ quên trên xe nên hắn bế em vào trong với mình luôn. Mọi người thấy hắn vào liền chào hỏi mời hắn vào chổ.

Gemini:" hôm nay có chuyện gì mà gọi em đến đây?"

Winny:" mắc cái gì mà gắp? Bé con mày cũng ở ngay đây rồi gắp cái gì? Anh em lâu ngày mới gặp."

Gemini:" nói nhỏ thoi bé con nhà em đang ngủ" hắn nói nhưng lại ngắm nhìn em , tay thì vuốt lưng cho em dễ ngủ"

Winny:" má cái thằng này! Tụi bây mau cản tao lại, tao no rồi không có nhu cầu ăn cơm"

Pond:" sao mày không bế Fourth vào phòng cho bé nó ngủ đi mà bế mãi thế"

Gemini:" thiếu hơi tao bé con sẽ khó ngủ"

Earth:" thoi được rồi bây giờ vào vấn đề chính đi"

Gemini:"nói"

Winny:"bên bang Ravens muốn hợp tác với chúng ta về lô hàng ma túy tổng hợp do bên kia sản xuất, khi sáng chủ bang bọn chúng đích thân đến đây tìm mày để giao dịch nhưng không gặp mày"

Gemini:"thứ tao cần ở đây chính là cái USB đang chứa công thức ma túy dạng nước đang nằm trong tay bọn chúng. Chỉ cần có được cái USB đó trong tay thì Norawit này sẽ xây dựng lại một đế chế mới ở cái sân chơi một mạng này"

Joong:" chúng ta có biết bao nhiêu điệp viên và sát thủ bậc S tại sao mày không cử một hay người sang đánh cấp cái USB đó về"

Gemini:" mày nghĩ sẽ dễ dàng lắm sao? Dù gì Ravens cũng thuộc top3 gần lên top2 không dễ gì mà chúng nó leo hạng mà không có thực  lực cả. Tất cả nên nhớ chủ bang bên đó đã từng là con người như thế nào"

Winny:"Gemini nói đúng, chúng nó không đơn giản như mọi người xung quanh nghĩ đâu"

Gemini:" còn chuyện gì nữa không?"

Winny:" à còn chuyện bên bang Hawk Eyes nghe nói chủ bang bên đó đang gặp chuyện gì đó nên để bang lại cho cấp dưới điều khiển, các bang khác hiện đang lăm le bên đó, chúng ta có cần giúp gì không dù gì cũng giúp đỡ nhau nhiều lần rồi"

Gemini:"khi nào họ nhờ thì chúng ta giúp"

Joong:" làm ăn với nhau bao lâu nay mà chủ bang bên đó chưa bao giờ ra mặt lần nào, sợ bị chúng ta mưu xác hay gì không biết"

Pond:" người ta sợ ra mặt gặp mày cái mày lây bệnh khùng cho người ta đó"

Joong:" ê nảy giờ tớ chưa đụng gì cậu nhe nhóc ác"

Earth:" hai thằng bây đến đây câm được rồi"

Winny:" còn cuộc giao dịch lô súng với bang Hawk Eyes lần tới mày tính ai sẽ là người đại diện"

Gemini:" mớ đầu có ý định sẽ tự thân tao đi nhưng tình trạng của bé con nhà tao hiện giờ không thể nào để em ấy ở nhà mà không có tao được nên thoi Winny đi đi" chuyện hắn lúc xưng anh em lúc xưng mày tao với Winny riết rồi cũng quen.

Winny:" cái gì cũng đến tay tao, lương thì nhận có một đầu mà cái đách què gì cũng là tao làm"

Gemini:" tháng sau lấy lương của Joong và Pond bù qua cho anh, khỏi lo"

Pond/Joong:"ê ê làm cái gì mà khó coi quá dậy bạn"

Gemini:"lời đã nói không rút lại, không còn gì nữa thì tao đi về"

Earth:" còn chuyện cái USB thì sao?"

Gemini:" chuyện đó tính sao đi, giờ về cho bé con thoải mái"

Winny:" còn ai cưng chiều người yêu như mày nữa"

Pond:" thời gian qua tao thật sự hối hận khi đã làm bạn với mày"

Joong:" bạn tồi"

Gemini:" không chơi được thì cạch đi"

Pond/Joong:"trôn trôn thái lẻn"

Hắn không đôi có với họ nữa mà bế em đứng dậy đi về. Nhưng mọi người đâu biết khi họ nói chuyện em đã chẳng hề ngủ và đã nghe hết còn nghe hiểu hay không thì chúng ta không biết.

____CÒN TIẾP____

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top