3.

Tôi nằm viện ba hôm thì được trả về nhà.

Nhà của nguyên chủ rất tốt, to và tiện nghi hơn căn nhà thuê xập xệ của tôi trước đây nhiều. Dù gì bố mẹ cậu ta cũng chỉ mới ly hôn, nên mỗi tháng đều đầy đủ gửi tiền chu cấp. Có điều thiếu đi Munmuang khiến tôi rất cô đơn, cơm ngày ba bữa ăn cũng không thấy ngon.

Sáng hôm nay tôi phải quay lại trường học, nghĩ đến liền không có nổi động lực để thức dậy.

Hệ thống xem ra biết chọn người vô cùng, tìm đúng một kẻ sinh cùng năm học cùng ngành với nam chính - là tôi đây - mà bắt vào. Vậy nên tôi dù chạy trốn được hiện thực, cũng không thoát được khỏi gọng kìm tri thức.

Lăn lộn mãi đến khi báo thức không còn reo nổi nữa, tôi mới miễn cưỡng bước một chân trái xuống giường.

"Ngày đầu tiên đi học" của tôi vì vậy mà đen như phân cún.

Đón xe buýt thì bị người khác giành chỗ nên trễ chuyến, phải dài cổ đợi thêm tận hơn hai mươi phút. Tới lúc đặt chân vào lớp, lại phát hiện mình lỡ mất điểm danh, bị trừ hai điểm chuyên cần. Tôi cam chịu ngồi học cho qua buổi sáng, đến giờ nghỉ trưa mới xuống nhà ăn tìm đồ bỏ bụng, nào ngờ lại bị sinh viên khác đụng phải, đổ ập cả chén nước canh lên người.

ĐM, có phải nam chính nào cũng xui xẻo như tôi không?????

Tới tận khi tôi mò vào nhà vệ sinh giặt áo, vận xui vẫn tí tởn bám đuôi tôi không tha.

"Cậu làm cái gì vậy?!"

Gemini che mặt đứng trước cửa, tức giận la lớn.

Tôi nhìn nhìn cái áo đẫm nước trên tay và nửa thân trên trần trụi của mình, trên trán nổi đầy dấu hỏi chấm. Tâm trạng không tốt khiến tôi hơi gắt lên.

"Giặt áo chứ làm gì? Bộ anh không thấy hả?"

"Ở trong trường học lại cởi áo như vậy, người khác nhìn thấy thì làm sao?"

...

Ông đây không ngại thì thôi, trai thẳng như anh ngại cái mẹ gì???!!!!

Nhà vệ sinh chỉ có mỗi tôi và Gemini. Tôi lách qua người anh ta, giơ tay chốt cửa cái cạch.

"Tôi khóa cửa rồi, không ai thấy nữa, vừa lòng anh chưa?"

Gemini mặt mày đen kịt liếc nhìn tôi, giống như muốn nói: Tôi đây, tôi thấy rồi, cậu chịu trách nhiệm đi!

Tôi giả mù quay đi, tiếp tục cúi đầu giặt áo.

Ở trong gương, bóng lưng gượng gạo của Gemini trông có chút buồn cười.

Giải quyết xong nỗi niềm cá nhân, anh ta đi tới cạnh tôi rửa tay, ngập ngừng nửa ngày sau mới hỏi.

"Cái đó, cậu tính mặc áo ướt à?"

Tôi ra sức vặn cái áo đang nhỏ nước lỏng tỏng, gian xảo nhếch môi lại với Gemini.

"Thế nào, anh muốn tôi bán khỏa thân ra ngoài hả?"

Ba chữ "bán khỏa thân" này xem chừng có đả kích rất lớn với anh ta, vì ngay khi tôi vừa nói ra, cái tên khó ưa đó liền trừ đi của tôi tận 5 điểm hảo cảm!!!

Gemini nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi một hồi, rồi rất miễn cưỡng cởi cái sơ mi khoác ngoài ra ném qua.

"Mặc đi."

Tôi vội vàng để cái áo vừa giặt lên thành bồn, cười hề hề ôm lấy áo mới nịnh nọt.

"Đại ca, anh đúng là tốt nhất."

Nói thừa, vừa mới bị trừ điểm rồi, phải tranh thủ lấy lòng chứ!

Hương nước xả vải từ áo Gemini thơm nức mũi. Lại nhớ đến mấy hôm ở bệnh viện, mùi hoa hồng này ngày nào cũng chờn vờn quanh tôi. Mặc áo của Gemini trên người, lại đột nhiên thấy như đang được anh ta ôm.

Suy nghĩ này làm tôi bất giác đỏ mặt.

Nghĩ linh tinh! Anh ta là phản diện, sau này mang tới bao nhiêu kiếp nạn còn chưa biết, ôm ôm cái khỉ gì!

"Cậu giữ luôn đi, không cần trả lại."

Gemini nói mà không chút luyến tiếc.

Tôi nắm cổ áo ngửi ngửi, thành thật hỏi.

"Tiền bối à, anh dùng nước xả vải hãng nào thế?"

"Hỏi làm gì?" Gemini nhếch một bên chân mày.

"Tại thơm quá chừng. Tôi cũng muốn có mùi giống anh."

"..."

Tôi mất tận mấy giây mới nhận ra câu nói vừa rồi có bao nhiêu ám muội.

"À ý tôi là cũng muốn quần áo mình thơm như của anh, đúng, đúng vậy, haha..."

Học trưởng lạnh lùng xem vậy mà da mặt rất mỏng, chưa gì hai vành tai đã đỏ lựng cả lên, luống cuống giơ tay chặn miệng tôi lại.

"Đủ rồi đủ rồi, cậu đừng nói nữa."

Tôi thấy vậy bèn nổi máu lưu manh, áp sát tới.

"Anh ngại hả?" tôi chun chun mũi như con hamster, chồm qua hít lấy hít để một bên cổ áo người nọ. "Ui cha ơi người gì mà thơm quá, cho cắn một miếng xem nào!"

"Cậu có thôi đi chưa?"

"Mà này thật ra tôi cũng thơm lắm đấy, anh muốn ngửi thử không?"

Tôi dí một bên má nộn thịt vào đầu mũi Gemini, lại bị anh ta chen bàn tay vào giữa, lạnh lùng đẩy mặt tôi nghẹo sang một bên.

Mặt Gemini chính thức biến thành quả bong bóng đỏ to đùng, tựa hồ chỉ cần tôi nói thêm một câu nữa thôi, anh ta sẽ lập tức xì khói phát nổ.

"Cậu có nói được câu nào đứng đắn không vậy?"

Tôi chỉ cười hì hì giảng hòa, rồi ngoan ngoãn không trêu nữa, cúi đầu cài cho xong hàng cúc còn dang dở một nửa.

Ai mà biết anh ta phát điên lên rồi trừ điểm của tôi khi nào chứ!

Nhưng mà cái áo này kì lắm nha.

Tôi loay hoay được một lúc rồi vẫn không cài được cái cúc áo trên cùng. Gemini nhìn tôi vụng về cũng muốn tiêu tốn hết kiên nhẫn, bất đắc dĩ lên tiếng.

"Quay sang đây."

Tôi nghe lời làm theo. Gemini đứng trước mặt vươn tay nắm lấy cổ áo tôi ghì lại, chăm chú nghiêng đầu cài cúc cho tôi.

Anh ta cao hơn tôi cả cái đầu, phải hơi khom người mới thuận tay làm việc được. Hiếm khi ở gần như lúc này, tôi phải tranh thủ ngắm nghía một chút mới được.

Dù gì cũng là trai đẹp nhất nhì thế giới này, mà tôi thì đâu có cách nào chối từ mỹ nam đâu chứ?

Gemini để tóc hơi dài, lúc cúi xuống tóc mái hơi rũ qua mắt như tấm rèm. Mũi anh ta cao lắm, lại còn thẳng, trông như cái cầu trượt ở khu vui chơi tôi hay đi hồi bé. Ở khoảng cách này, tôi nghĩ chỉ cần mình hơi ngước lên thêm chút nữa, thì chóp mũi nhọn hoắc đó sẽ đâm thủng mặt tôi mất.

Hoặc thủng tim. Ai biết được.

Tôi lại nhìn nhìn. Chậc, da trắng môi hồng tóc đen, người này là Bạch Tuyết phiên bản nam hả?

Hương hoa hồng quen thuộc lại càng bủa vây tôi nồng đậm. Ngay cả trong hơi thở của anh ta tôi cũng mơ hồ ngửi thấy.

Chẳng lẽ đây là truyện ABO trá hình? Tên Gemini này còn có pheromone mà tôi không biết ư?!

"Xong rồi đó."

Gemini vỗ trán tôi cái bộp, đau muốn giác ngộ.

Tôi ôm trán nhịn đau, ngẩng lên đối diện với anh ta híp mắt cười cười.

"Cảm ơn nha!"

Gemini chỉ đứng cách tôi có tầm một gang tay, lại còn đang cúi xuống, khung cảnh hoàn hảo để tôi chỉ cần nhón chân lên một cái, liền có thể biến ra cảnh hôn lãng mạn trong mấy bộ phim Hàn Xẻng chiếu lúc mười giờ tối.

Dĩ nhiên là tôi không dám làm thật rồi.

Anh ta cứ nhìn tôi chăm chăm, vẻ mặt hơi ngệch ra trông có chút buồn cười, cũng không biết đang nghĩ cái gì trong đầu nữa.

Chắc là thấy ông đây đẹp trai lắm đúng không haha!

"Này, mê tôi rồi hả?"

Tôi nháy mắt một cái, Gemini như được giải trừ phong ấn, vội vàng lùi về sau hai bước.

Anh ta giả vờ ho khụ khụ, lúng túng nói với tôi.

"Đ-được rồi, không có việc gì nữa thì tôi đi đây. Áo này... cậu giữ luôn cũng được."

"Au, áo mới lắm, để tôi mang về giặt rồi-" trả lại cho anh.

Vế sau tôi còn chưa nói xong, Gemini đã tông cửa chạy mất dạng.

Chậc, trai thẳng lạnh lùng đều như vậy hả?

Cùng lúc đó, hệ thống lẳng lặng thông báo cho tôi: điểm hảo cảm vừa cộng hẳn 20!

Ai da, rút lại lời nhé, trai thẳng này đúng là dễ thương hết nấc!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top