Những khoảnh khắc bình yên
Bệnh viện vẫn luôn là nơi Fourth cảm thấy mệt mỏi nhất, nhưng cũng là nơi chứng kiến sự kiên cường của cậu trong suốt những đợt hóa trị. Những cơn đau nhức âm ỉ, cảm giác buồn nôn và đôi khi mất hết sức lực khiến cậu chỉ muốn buông xuôi.
Nhưng mỗi sáng thức dậy, có một điều gì đó giữ cậu lại. Đó là sự hiện diện của Gemini.
Gemini đã trở thành một phần không thể thiếu trong những ngày khó khăn ấy. Anh luôn ở bên cạnh, chăm sóc, động viên và mang đến cho Fourth những thứ có thể xoa dịu cậu. Một cuốn sổ, một chiếc bút, hay những câu nói ngắn gọn qua giấy – tất cả đều giúp Fourth vượt qua những giờ phút cô đơn trong bệnh viện.
Một ngày nọ, khi Fourth cảm thấy yếu đuối nhất, ánh sáng ban mai xuyên qua cửa sổ, chiếu những tia sáng mềm mại lên cơ thể cậu. Gemini đến bên cạnh, đưa cho cậu một cuốn sổ tay và bút. Anh viết lên tờ giấy:
“Cậu có muốn chia sẻ cảm xúc của mình không? Tớ nghĩ điều đó sẽ giúp cậu cảm thấy nhẹ nhàng hơn.”
Fourth nhìn vào giấy, rồi lại nhìn vào đôi mắt của Gemini. Cậu khẽ gật đầu, và bắt đầu viết. Những dòng chữ đơn giản nhưng chứa đựng bao tâm tư. Cậu không muốn thể hiện nỗi đau, nhưng sự hiện diện của Gemini khiến cậu cảm thấy như một người bình thường, không phải là một bệnh nhân. Cậu viết:
“Tớ sợ lắm. Nhưng khi có cậu bên cạnh, tớ cảm thấy rằng mình có thêm sức mạnh để chiến đấu.”
Gemini đọc xong và cảm thấy nghẹn ngào. Anh biết, Fourth cần rất nhiều sức mạnh để đối mặt với những gì đang xảy ra. Và anh sẽ không bao giờ rời bỏ cậu.
Từ đó, những buổi sáng trở thành một thói quen mới của họ. Gemini mang đến những cuốn sách, những câu chuyện mà Fourth có thể đọc qua giấy. Và rồi một ngày, Gemini mang đến một chiếc máy ảnh. Anh viết:
“Cậu từng nói mình thích chụp ảnh. Chúng ta có thể chụp lại những khoảnh khắc này, nếu cậu muốn.”
Fourth nhìn chiếc máy ảnh, cảm thấy một niềm vui nhỏ len lỏi trong lòng. Cậu gật đầu, rồi cầm lấy máy ảnh. Cả hai cùng nhau ghi lại những khoảnh khắc trong bệnh viện:
•Ánh sáng từ cửa sổ
•Những bức tranh trong phòng bệnh
và đặc biệt là....
•Những nụ cười ấm áp như ánh nắng ban mai của Gemini.
Những ngày tháng đó, dù phải đối mặt với sự đau đớn và yếu đuối của cơ thể, Fourth vẫn không cảm thấy đơn độc. Mỗi khi Gemini ngồi cạnh, lặng lẽ quan tâm, Fourth lại có thêm động lực để kiên cường hơn. Cậu biết rằng không chỉ là sự quan tâm của Gemini mà còn là tình yêu và sự kết nối vô hình mà cậu cảm nhận được.
Một buổi tối, khi cả hai ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm bầu trời đêm đầy sao yên tĩnh, Gemini lại viết:
"Hãy chờ đợi ngày cậu khỏe lại, chúng ta sẽ cùng nhau phiêu lưu đến những chân trời xa, bắt trọn những khung cảnh tuyệt vời, tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ. Chúng ta sẽ đến những nơi bầu trời trong xanh, nơi tâm hồn được giải phóng."
Lời nói của Gemini khiến Fourth không khỏi rưng rưng. Cậu không thể nghe thấy giọng nói của anh, nhưng mỗi từ chữ ấy đều chứa đựng bao hy vọng. Đôi mắt cậu ánh lên sự cảm động và cậu viết lại:
“Tớ sẽ chờ đến ngày đó, Gemini. Chúng ta rồi sẽ có những ngày tươi sáng.”
_______
và thế là hết trong một chiều thu anh nói với em
éc éc lại hết nữa rồi ủng hộ tui nhé các nàng owiiii🩷
love love i need somebody to loveeee
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top