GẤU ÔM 1-4
GẤU ÔM
Chap 1
JaeJoong 's POV
Hi! I'm Kim JaeJoong, nice to meet you! Đây chính xác là câu nói mà tôi học cả ngày trời mới thuộc đó, chỉ mong là có thể gây ấn tượng tốt với mọi người trong lớp, tại nghe nói người Seoul bây giờ hội nhập lắm, thích xài tiếng Anh thôi, dân tỉnh lẻ như tôi may mắn lắm mới được lên đây học nên phải cố gắng hòa đồng với mọi người, gì chứ mình mà nhút nhát thì dễ bị ăn hiếp lắm, cái này tôi xem truyện tranh thấy hoài nên rành lắm nhe! Và quả là chiêu này công hiệu thật, sau màn giới thiệu cực ngắn ngọn and súc tích thì tôi tuyệt nhiên không nói thêm gì nữa, chỉ vờ chưng ra bộ mặt lạnh như tiền của mình rồi ngay tức khắc tiếng lành đồn xa, ngày hôm sau mọi người trong trường đều ưu ái gọi tôi là "Hoàng tử băng giá", nghe có vẻ hơi sến nhưng tôi thấy cũng ổn, nhờ hai từ "băng giá" mà chả ai dám đến gần tôi cả, họ có vẻ rất nể trọng tôi, chỉ đứng xa xa mà ngắm tôi thôi!
Haizhhhh... nhưng mà tôi cũng khổ tâm lắm, 1 người sôi nổi, lòng tràn đầy nhiệt huyết như tôi mà phải ra vẻ lạnh lùng thì thiệt là bức bối, nhưng vì tương lai ngày mai tôi đành chịu đựng chút ít vậy. Vốn dĩ xưa nay tôi luôn sống thật với con người mình : là 1 cậu bé xinh đẹp ( 100 người gặp tôi thì hết 99 nói thế, còn lại 1 người là tôi không chấp nhận thôi, tôi thích được khen là đẹp trai hơn ), thông minh, hoạt bát, lanh lợi, ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng, dễ thương, bla bla bla và rất thích ngủ. Chính vì những ưu điểm và sở thích "giản dị" nói trên mà trong suốt quãng thời gian học phổ thông tôi luôn bị đeo bám, làm phiền và thường xuyên phải đối mặt với hiểm nguy khi bị các con mồi rình rập trong lúc đang ngủ, tôi nhớ có lần mém chút nữa là đã mất đi first kiss, cũng may nhờ 3 chàng ngự lâm YooSuMin ra tay trừ bạo kịp thời mới giữ được tới hôm nay đó, bởi vậy giờ lên đây không còn sự bảo vệ âm thầm của họ nữa nên tôi phải tự bảo vệ mình thôi, mà suy đi tính lại giả bộ lạnh lùng là cách hay nhất, thấy tôi thông minh không?!
Nhưng mà kẹt nỗi cái sở thích giản đơn của tôi vẫn không thể nào bỏ được, I want to sleep, I have to sleep, I love Sleeping!! Chỉ là ngủ thôi mà có tội tình gì cơ chứ, có ảnh hưởng đến hòa bình thế giới đâu! Trên tinh thần phát huy câu châm ngôn bất diệt ấy, lúc mới nhập học tôi đã dành hẳn cả ngày trời, bỏ cả ngủ để đi thám hiểm " vùng đất mới ", trời không phụ lòng người mà, cuối cùng tôi cũng tìm được 1 chỗ cực kì lý tưởng để thỏa niềm đam mê và lui tới đều đặn mỗi ngày 3 cử : giờ chơi buổi sáng, giờ nghỉ trưa và giờ chơi buổi chiều, thiên đường tuyệt vời đó không đâu xa lạ chính là gian phòng của CLB Bóng Bàn cũ, tèn tén ten!!! Ngạc nhiên chưa?! Đây vốn là căn phòng cũ của Đội Bóng Bàn nhưng vừa bị giải tán vì quá ít hội viên nên thành ra bị bỏ trống, không ai ngó tới nhưng tôi thì đã tia nó ngay từ đầu kia. Mà cũng nhờ trời thương nên tôi mới một mình độc chiếm được cái phòng đấy. Số là trong 1 lần hết sức tình cờ tôi đã vô tình lượm được chùm chìa khóa của bác bảo vệ và trước khi vác cái bản mặt lạnh lùng lên giả lại cho bác ấy thì tôi đã đi làm 1 chìa khác, thế là tự do ra vào tùy thích, mà hôm đấy ngu thật làm có mỗi cái chìa của CLB Bóng Bàn, để giờ đây khi cái phòng ấy bị đập đi để làm....WC thì mới ngậm ngùi tiếc nuối, dù gì thì cũng đã gắn bó với nhau tận 1 năm 1 tháng chẵn 26 ngày rồi. Vĩnh biệt nhé!!!!!!!
Oh my god ! Đã 3 ngày, 3 ngày rồi tôi không được ngủ ngày đấy, mà tìm đại 1 chỗ nào để ngã lưng thì không an toàn cho tánh mạng bản thân chút nào, gì chứ chuyện này tuyệt đối không thể tùy tiện được đâu! Nhưng mà nghỉ trưa đến 2 tiếng lận làm sao chịu nổi đây?! Thế là tôi quyết định đi lòng vòng cho tỉnh táo. Đi 1 hồi sao mà con mắt cứ híp lại, tôi thật sự chẳng biết mình đang đi đâu nữa, hình như ra khỏi trường luôn rồi, đây là đâu vậy? Ơ kìa! Chẳng phải là cửa hàng bán mùng mền chiếu gối hay sao?! Giường kìa, gối kìa....gối...oh mo...gối..I'm coming!!!!!
Khỏi phải nói, tôi liền bay vào đó không chút ngần ngại, mà vào rồi mới thấy nha. Trùi ui, nó đẹp, nó bự hình như 3 tầng luôn thì phải, giường có, nệm có, gối ngắn có, gối dài có, bộ nào cũng đẹp cũng êm hết, ôi tôi đang ở trong vương quốc gối nệm êm ái chăng?! Kìaaaaaaaaa cái giường đó chắc là êm lắm đây, giá mà được ngủ trên đó thì đã phải biết! Nhìn qua nhìn lại, sao cái cửa hàng nó vắng hoe vậy ta, hè kệ xác nó, càng tốt! Mon men mon men lại gần, nhưng chưa kịp đặt mông lên giường thì ở đâu ra 1 tên nhân viên đến hỏi chuyện làm tôi giật mình, mông rớt cái bạch xuống đất luôn. Đau chết được!
_Ấy chết! Cậu có sao không? - tên nhân viên lo lắng hỏi, nghe giọng hắn ta thì biết, hắn còn đang loay hoay đỡ tôi dậy nữa, tận tâm với khách hàng thế là tốt, lát tôi cười với hắn 1 phát xem như cám ơn vậy!
_Tui...tui....hổng sao, chỉ hơi ê 1 chút.*nhìn lên chuẩn bị nụ cười tỏa sáng* Cám ơn an....- A A A A tôi.....chưa kịp cười với hắn thì bị á khẩu luôn rồi, hắn.....hắn...hắn...đẹp trai quá! Gương mặt thon nhỏ, cánh mũi thẳng băng, đôi môi quyến rũ, đôi mắt nâu kìa, sâu hun hút như muốn cuốn tôi vào luôn trong đó, thế là tôi và anh ta cứ trong tư thế 1 người đỡ, 1 người đơ mà nhìn nhau say đắm, không thể dứt ra được, nghe đâu đó có tiếng điện xẹt xen lẫn với nhịp tim hối hả.
_Ưhm...hưm. Có chuyện gì vậy thưa..... - Bỗng từ đâu 1 tên khác xuất hiện tự lúc nào làm cả tôi và anh ta đều giật bắn người buông nhau ra.
_Àh...ừhm không có chuyện gì đâu! Để tôi tiếp vị khách này, cậu cứ đi nghỉ trưa đi! - anh ta húng hắng vài tiếng với người kia, rồi quay sang tôi hỏi hang coi có sao không, mà sao mặt mũi đỏ gay vậy ta?!
_Không cần đâu ! Tôi thật sự không sao mà, tôi chỉ muốn..... đi loanh quanh xem chút thôi! Anh...cứ làm việc đi, đừng...đừng... để ý đến tôi! - Không hiểu sao lúc đó tôi lại lúng túng vậy, không thể chưng ra cái mặt lạnh lùng được, lại còn vửa nói vừa cười nữa, xem ra về phải tập luyện thêm rồi!
_Không sao mà, tôi cũng đang rảnh, để tôi dẫn cậu đi xem xung quanh nhé! Cửa hàng chúng tôi chuyên về các loại giường gối cao cấp đấy!
Không để tôi từ chối thêm, anh ta liền đi trước và giới thiệu các loại sản phầm, mà tôi có quan tâm đến xuất xứ của chúng đâu sao anh ta luôn miệng quảng cáo thế, tôi là tôi đi đến đâu cũng ngồi lên thử hết, cái nào cũng êm, phê quá, muốn nằm luôn ở đó mà ngủ nhưng mà mấy khu này tự nhiên đông nhân viên quá ah hay là đến khu nào in ít người hoặc không có ai thì tôi mặt dày 1 chút xin anh ta cho ngã lưng xíu vậy, nhìn bảnh trai vậy chắc không hẹp hòi đâu há, được rồi quyết định vậy đi, cứ thế mà làm! Vui ngủ quá rồi! [ Đối với tôi mọi thứ có liên quan đến giấc ngủ đều là hạnh phúc nên nhất định phải là vui mới ngủ chứ không buồn ngủ được ^^-]
End JaeJoong ' POV
Yunho's POV
Ah chào! Tôi là Jung Yunho đẹp trai hào hoa phong nhã đây, chuyện là ba đời nhà họ Jung chúng tôi đều kinh doanh tất tần tật các mặt hàng có liên quan đến phòng ngủ, cụ thể là các đồ vật mà bạn thường để trong phòng ngủ ấy, từ giường ngủ đủ loại đến bàn trang điểm hay các loại sopha dài rồi thì thảm lót chân từ da cọp hoặc thậm chí có cả các thiết bị trong phòng tắm vì theo ông nội tôi thì người ta thường đặt phòng tắm trong phòng ngủ mà! Và mới đây thì ba tôi quyết định sản xuất thêm chăn, gối, mền, mùng cao cấp nữa, đến khi tôi vừa ra trường thì mở luôn 1 trụ sở chính ở Seoul cho tôi tiếp quản, ah tôi quên nói nhỉ, thương hiệu mới có tên là Join Your Heart, cái này cũng từ tên tôi mà ra thôi. Tôi cũng không ngờ các loại sản phẩm mới này lại phát triển đến vậy, thương hiệu JYH của chúng tôi nhanh chóng nổi tiếng cả trong và ngoài nước, nếu để ý bạn có thể thấy chăn nệm Join Your Heart xuất hiện trong 1 số bộ fim bom tấn của Mĩ nữa. Thú thật tôi cũng không giỏi giang gì cho cam, tôi chỉ ngồi 1 chỗ quản lí, theo dõi doanh thu hàng tháng, cùng lắm lâu lâu có đợt tung ra sản phẩm thì tôi mới động não tý chút để tìm ý tưởng quảng bá mặt hàng mới ra thị trường thôi, công việc nói chung cũng nhàn hạ lắm.
Con người Jung Yunho tôi cũng không có gì đặc biệt, tôi ý thức được gia cảnh giàu có cũng như ngoại hình đẹp zai mình từ lúc bé cơ nhưng tôi tuyệt đối không tự cao hay phách lối nhé. Trong gia đình, tôi là 1 đứa con hiếu thảo lễ phép, 1 dạ 2 vâng [3 rủa thầm ^^] còn quan hệ ngoài xã hội thì khỏi chê đi, từ lúc còn bỡ ngỡ lên cấp II tôi đã nhận được sự đối xử ân cần, quan tâm......1 cách thái quá của mọi người, nói thẳng ra là luôn bị bám đuôi, hàng tá cô gái cứ gọi là dai như đỉa ý sẵn sàng theo tôi như hình với bóng để chen nhau đưa tôi chai nước hay chiếc khăn mỗi khi tôi mệt lả người vì....bị chính họ làm phiền. Những chuỗi ngày như thế cứ tiếp tục đến khi tôi tốt nghiệp ĐH. Rồi khi về Join Your Heart, tôi tự thấy mình nên thay đổi để có môi trường làm việc tốt hơn, sau này còn kế nghiệp ông bà tổ tiên chứ. Thế là tôi quyết định chuyển đổi hình tượng, từ 1 Yunho hòa đồng, vui vẻ, không nỡ từ chối hay làm đau lòng người khác sang 1 Yunho trầm tính, kiệm lời, lúc nào cũng một nét mặt mà theo các nhân viên là "cold không thể tả". Cũng nhờ đó mà tôi sống yên ổn được 2 năm 2 tháng lẻ 6 ngày, nhưng mà tôi có dự cảm cuộc sống bình yên của tôi sắp chấm dứt rồi! Haizhhh!!!!!
Ta nói ngồi mãi trong phòng cũng chẳng biết làm gì, đi loanh quanh xem xét thái độ làm việc của nhân viên vậy, tôi thích nhất là nhìn thấy mấy cái mặt làm biếng giật mình khi thấy tôi đi khảo sát lắm mà nghe mấy lời bàn tán kiểu như " Tổng giám đốc Jung kìa, thiệt là cold quá đi, làm việc rất nghiêm minh, không biết có người yêu chưa nhi?" rồi thì trả lời " Thôi đừng mơ mộng nữa, người cold như vậy tốt nhất là đứng xa mà ngắm thôi". Hà hà, nói vậy là biết tôi ngụy trang hay cỡ nào rồi. Giờ đang nghỉ trưa nên các khu cũng vắng, tôi thì không thấy đói, thôi thì ngồi nghỉ mệt chút vậy.
Đang nhìn mông lung thì tôi chợt thấy 1 cậu thanh niên lao như bay vào cửa hàng, ngó tướng cậu ta giống sinh viên lắm, hình như lần đầu đến thì phải, thấy cậu ta nhìn mọi thứ với vẻ ngạc nhiên bất ngờ lắm, miệng thì không ngừng xuýt xoa trầm trồ gì đó, haha chuyện, cơ ngơi của JYH mà lỵ. Hơi thú vị với cậu bé kia, tôi âm thầm đến gần hơn 1 chút để quan sát, tôi núp sau cây cột to tướng nên có mà xem kính hiển vi cũng không thấy được tôi đâu. Cậu ta nhìn trước canh sau, bộ điệu lén lút, định ăn cắp gối hen ?! Ah không hình như cậu ta muốn ngồi thử, thế mà cứ tưởng....thôi cũng đang rảnh lại giúp cậu ta vậy.
Tôi vừa chường cái bản mặt cực kì cold của mình ra hỏi cậu ta có muốn đi xem mọi thứ không thì cậu ta liền giật cái bặt mà ngồi hụt té luôn xuống đất, trông thiệt buồn cười, nhưng không hiểu sao lúc đó tôi không có tâm trạng để cười nữa, chỉ cảm thấy rất lo lắng muốn đến đỡ cậu ta dậy. Trong đầu nghĩ là muốn thôi nhưng đến khi nhận thức được thì tôi thấy mình đang giúp cậu ta đứng dậy rồi, tay còn đỡ vai và eo cậu ta nữa chứ, tôi nhanh nhẹn lên từ khi nào thế nhỉ? Khi cậu ta ngẩng mặt lên nói cám ơn tôi thì.....thì.... thì.....tôi.....bất động....luôn rồi, đôi mắt cậu ấy đen láy vừa to vừa dài, có vẻ hơi ướt nữa khiến tôi có cảm giác như mình đang chìm đắm trong 1 đại dương sâu thẳm vậy, thật khó thở, càng nhìn càng mê muội, đôi môi hồng căng mọng, sống mũi thanh tú, làn da trắng mịn dễ sợ luôn, tôi biết tại tôi đang nựng mặt cậu ta mà, đừng hiểu lầm nha, tại thấy đẹp quá muốn sờ thử thôi, không phải tôi 35 đâu, mà cậu ta cũng nhìn tôi không chớp mắt đấy chứ, tôi có cảm tưởng là có cả hoa hồng đang rơi lả tả nữa kìa. Khung cảnh đang lãng mạn thì đâu ra 1 tên nhân viên lại hỏi chuyện, làm cả 2 chúng tôi giật bắn mình, tôi luyến tiếc buông cậu ấy ra, rồi bảo tên nhân viên kia biến đi để tôi tiện "làm việc".
Tôi hỏi hang cậu ấy vài câu rồi đề nghị dẫn cậu ta đi xem xung quanh, cậu ấy trong thiệt dễ thương, đi đến giường nào cũng hào hứng nhảy lên, nằm lăn qua lăn lại nhúng nhúng vài cái rồi mới chịu đi tiếp, dường như cậu ấy chả để tâm những lời tôi giới thiệu thì phải, thôi kệ đi, trường hợp đặc biệt mà! Tôi cố gắng đi thật chậm và nhìn lén cậu ấy thật nhiều, tôi không muốn tạm biệt thiên thần xinh đẹp của tôi đâu nhưng mà sắp đi hết cả 3 tầng rồi, làm sao đây, mà mấy người nhân viên kia thấy ghét, thấy người ta đẹp rồi tụm năm tụm ba lại mà nhìn hà, đi đến đâu nhìn đến đó, thiệt là bực mình. Đang phân vân lưỡng lự , tìm cách giữ chân cậu ấy lại thì trời lại thương, cậu ấy đã hỏi tôi 1 câu vô cùng chuẩn xác.
_Này....này....anh, tôi thấy còn 1 cầu thang dẫn lên tầng trên nữa, trên đó có gì đặc biệt lắm phải không? - nghe cách gọi của cậu ta thật đáng yêu, phải rồi tôi đâu có đeo bảng tên giống nhân viên đâu, sao biết tên tôi được.
_Ah phải, trên đó có 1 chiếc giường rất quý độc nhất vô nhị, được làm từ 1 loại gỗ hiếm ở rừng Amazon, bộ drap gối cũng từ cotton thượng hạng, nằm vào là muốn ngủ ngay! - tôi không nói thêm nói bớt miếng nào đâu, chiếc giường đó rất êm ái, dễ chịu mà, nằm trời đông thì ấm, trời hè thì mát.
_Tôi lên đó xem nhé ?! - tôi chưa kịp trả lời thì cậu ta đã chạy tót lên đó trước rồi. Có nên hay không đây, dù gì đó cũng là....phòng ngủ của tôi mà!
Tôi cũng nhanh chóng theo sau cậu ta và không quên dặn các nhân viên " không phận sự miễn vào ". Lên đến nơi thì tôi thấy cậu ấy đang đi vòng quanh căn phòng khen tấm tắc.
_Woahh, cty các anh chuyên nghiệp thật, bày trí nơi này như 1 phòng ngủ thật sự, rất có phong cách, cái giường đó cho tôi nằm thử nhé? - tôi gật đầu mỉm cười thì cậu ta nhanh chóng phóng lên giường tôi mà nhảy nhót, lăn lộn, có tiếng gõ cửa, tôi để cậu ta tự do trên giường mình rồi ra ngoài.
Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là họ báo là đoàn phim quay quảng cáo đã đến, ôi tôi phải tạm biệt cậu bé của tôi rồi, lần quảng cáo này tôi phải đích thân giám sát mới được. Nhưng khi tôi vào phòng thì đã thấy cậu ấy đã ngủ mất tiêu, chắc nãy giờ lăn lộn nhiều quá nên mệt đây mà. Coi kìa cái mặt lúc ngủ mỏ chu chu nhìn muốn cắn hà, cũng hay, cứ ngủ đó đi, khi tôi làm việc xong thì gọi cậu dậy nhé, ngủ ngon! [nhớ mơ thấy tôi đấy]
Tôi bước ra ngoài thật khẽ, tránh làm cậu ấy thức giấc, khi vừa xuống đến lầu 2 thì trưởng phòng PR vội chạy đến báo rằng người mẫu tự dưng bị đau bụng không thể tiến hành quay quảng cáo được. Ai chà gây go đây, 5 ngày nữa là tung sản phẩm ra thị trường rồi. Bong! Nghĩ ra rồi!
_Không sao! Ta thay người mẫu! Bảo đoàn phim chuyển cảnh, lên phòng tôi ! - tôi tin chắc cậu bé của tôi sẽ làm nên chuyện, ngoại hình cậu ấy ăn đứt cô người mẫu Tép hay Dép gì đó, còn về diễn xuất àh, tốt thôi cậu ấy đang ngủ thật mà!
Khi tất cả mọi người đã tập trung đông đủ trước phòng tôi, tôi căn dặn họ phải làm thật im lặng vì người mẫu đang diễn thật, cậu ta mà thức dậy là coi như tiêu. Mọi người răm rắp làm theo, tiến hành quay 1 cách yên ắng nhất có thể, nhìn ông đạo diễn khi hô "Cut" mà chỉ dám nói thì thào, trông thật buồn cười. Ngặt nỗi, cậu ta đang ngủ thật nên ít khi đổi tư thế, quay đi chụp lại cũng chỉ có vài kiểu, thế là tôi đành xông trận làm người chỉnh sửa tư thế của cậu ấy theo ý của đạo diễn. Mỗi lần cậu ấy động đậy là cả đoàn phim lại thót tim, sức mồ hôi hột nhưng mọi việc đều trót lọt không làm cậu ấy tỉnh giấc nhưng mà lần này thì tôi tiêu rồi, đang sửa cái tay cậu ấy 1 chút thì đột nhiên cậu ấy ngã đầu vào vai tôi còn tay thì ôm eo tôi cứng ngắt, không cách nào gỡ ra được, tưởng thế là đi tong cảnh quảng cáo nhưng không ngờ đạo diễn lại giơ bảng lên viết " Cậu cứ giữ tư thế đó, chúng tôi sẽ chụp cả 2 người, cậu hãy diễn tự nhiên 1 chút đừng hồp hộp, giống như là đang ngắm người yêu ngủ vậy" ông ta còn bảo người rắc them cánh hoa hồng lên giường nữa chứ, nhìn cứ như đêm tân hôn, còn tôi thì đành làm theo ý đạo diễn, quay sang ngắm nhìn cậu ta đang say ngủ, thật xinh đẹp, tôi nhẹ nhàng sờ gò má trắng hồng, đôi chân mày thanh tú, hang mi dày cong cong, ngón tay khẽ lướt qua làn môi hồng, vén những sợi tóc mai, đạo diễn rất hài lòng nhưng vẫn viết giấy yêu cầu tôi thân mật hơn nữa, này ông tưởng tôi không muốn sao, tôi đợi câu này của ông nãy giờ đấy, ông già chậm tiêu! Không phụ lòng ông đạo diễn tôi liền nhẹ nhàng hôn lên trán cậu ấy, rồi lên đôi mắt tôi yêu và lên đôi môi tôi thèm khát, có lẽ là do tôi ảo tưởng nhưng tôi cảm thấy thật sự rất ngọt ngào và hình như cậu ấy còn đang mỉm cười nữa, cảm giác này là hạnh phúc sao, tôi yêu mất rồi, baby ah nhất định em phải là của anh!
Quay thêm vài cảnh nữa thì xong, tôi nghe mọi người khen dữ lắm, nào là "Xem cái cách anh ta nhìn cậu ta kìa, tràn đầy yêu thương, trông cứ như thật ấy, phải người yêu của Tổng Giám Đốc Jung không vậy?" rồi thì "Đẹp đôi quá, diễn rất đạt", tôi nghe mà vui thầm trong lòng, muốn chạy ra xem ghê, nhưng mà nãy giờ người yêu tương lai của tôi có chịu buông tôi ra đâu, càng lúc ôm càng chặt, làm như tôi là gối ôm không bằng, còn dụi đầu vào ngực tôi nữa chứ, thật hết cách, tôi lại tiếp tục ngắm cậu bé xinh đẹp của mình rồi ngủ quên luôn lúc nào không biết.
End Yunho's POV
End Chap 1
Chap 2
JaeJoong 's POV
Sau 1 giấc ngủ dài bù đắp cho những tháng ngày thiếu ngủ vừa qua < xin nhắc lại bạn Kim chỉ mới ngủ không đủ cử có 3 ngày thôi ạ, đừng tin lời bạn ấy >, tôi đã hồi sinh nhưng vẫn chưa muốn mở mắt, tôi còn đang rất "vui ngủ" mà, lần đầu tiên tôi mới có cảm giác thoải mái đến vậy, cái giường này, cái gối tôi đang ôm này, êm ơi là êm, ấm ơi là ấm, thích ơi là thích lại có mùi rất dễ chịu nữa, từ bao giờ người ta phát minh ra gối ôm có mùi thơm thế nhỉ?
Khoan đã từ từ nào, tại sao tôi lại được ngủ, nhớ rồi, tôi đang ở cửa tiệm bán giường gối, anh nhân viên đẹp zai dẫn tôi đến 1 căn phòng đặc biệt, ok ok được rồi, là tôi tự chạy lên căn phòng đó mới đúng, và....và.....sau đó là tôi đang nằm ở đây, mắt vẫn nhắm nghiền mà suy nghĩ tại sao mình lại đang ngủ ?! Bạn có đang nghĩ điều mà tôi đang nghĩ không ? Mở mắt ra sẽ biết ! 1, 2,3... tôi từ từ hé mắt ra nhìn....OH.MY.GOD! Tại sao, tại sao, ngay bây giờ, trên chiếc giường này, cái vật thể mà tôi gọi là gối ôm có mùi thơm, lại chính là anh nhân viên lúc nãy ?! Thôi rồi, lại cái tật ham ngủ đây mà, thiệt là xấu hổ! Mà đợi đã, xấu hổ gì chứ, tôi ngủ quên trên giường cùng với anh ta, vậy....vậy....tôi có bị....., kiểm tra lại trước rồi hẵng tính, quần áo vẫn còn - check, không có vết tích gì trên người - check, nghe nói sẽ bị đau nữa, lắc lắc cái mông, có đau không ta - không, sau 3 giây xử lí thông tin => kết luận không có làm sao hết! Tốt, ngủ cùng với người đẹp như tôi mà không làm gì cả quả là người có sức chịu đựng cao, ê mà làm gì là làm gì chứ, Kim JaeJoong, mày đang nghĩ đi đâu vậy?!
Cũng may lúc nãy tôi chưa la lên, nếu không anh ta mà thức dậy là sạc cho tôi 1 trận đã đời luôn, 365 cách, chạy là thượng sách! Tôi vừa quay qua, định len lén ngồi dậy thì mới để ý cái gương mặt anh ta lúc ngủ, trông ngố chết được, dường như trên mặt có lỗ trống nào thì anh ta đều mở toang nó ra hết, miệng thì há ra thật rộng còn mắt thì hơi hé mở, tôi tự hỏi liệu trong lúc ngủ không khí đi vào mũi không đủ để anh ta thở hay sao mà mọi thứ trên mặt đều phải mở rộng ra như thế, trông tức cười chết đi được, tôi lúc đầu còn nén nhịn cười, nhìn một hồi nín cười không được luôn, đến nỗi anh ta thức dậy từ lúc nào tôi cũng chẳng biết.
_Này, cậu còn muốn cười đến khi nào đây? - anh ta hỏi làm tôi giật cả mình nín bặt luôn- ...Và cậu còn muốn ôm tôi đến bao giờ, hả ????
_Ụa ? Quên ^^ - tôi vội vàng buông anh ta ra, hì, ôm anh ta nãy giờ mà không hay, thiệt kì quá, ểh mà sao anh ta cứ nhìn tôi cười tủm tỉm vậy, nhìn gian gian sao đó!
_Cậu tỉnh hẳn chưa? - tự nhiên chuyển sang tông nghiêm túc
_Ưhm tui tỉnh rồi mà.....xin lỗi vì đã ngủ quên....lại còn ôm anh nữa.....tại tui tưởng anh cái gối ôm ở nhà....nên.....- tôi e dè nói, anh ta mà bắt thường tôi vụ ngủ trên cái giường quí từ Ama gì gì đấy thì chết.
_Không sao, thật ra trong lúc cậu ngủ, tôi cũng đã làm 1 số chuyện mà chưa được sự đồng ý của cậu ! - What? Anh ta đang nói về cái gì vậy, tôi đã kiểm tra kĩ lắm rồi mà, nothing happened!
_Anh.....đã.... làm gì tôi ? - tôi cố gắng bình tĩnh hỏi, anh ta đâu có đụng đến tôi, rốt cuộc có thể là chuyện gì chứ?
_Chỉ là Cty cần quay quảng cáo nhưng người mẫu đột nhiên không tham gia được....- anh ta bỏ lấp lửng câu nói, cố ý thử thách trí tuệ của tôi á?
_.....nên mấy người lấy tui thế thân chứ gì!
_Đúng vậy ! - thấy chưa, tôi biết tôi thông minh mà - Nhưng tôi cũng có tham gia diễn với cậu vì vô tình cậu ôm tôi và tôi không thể gỡ ra được..... - ôm anh á? Dù gì cũng là lỗi của tôi, chuyện vặt vãnh, thôi cho qua - .....và vì đạo diễn yêu cầu cho nên....tôi đã diễn....ah ừhm.....hơi....thân mật 1 chút......- nói đến đây thì anh ta bắt đầu lúng túng và đỏ mặt, thân mật mà anh ta nói là ở mức nào vậy?
_Rốt cuộc thì anh đã làm gì tôi? - tôi là người không giỏi kiên nhẫn đâu
_Ah......lúc đầu là nựng má...rồi.....vén tóc...rồi hôn.....mắt....ah ưhm... cả môi nữa...... Hết rồi!
_Aaaaaaaaaaa anh.....dám......Có biết là first kiss của tui không hả, đồ con gấu!!!! - tôi xông vào đánh anh ta tới tấp luôn. Trời ơi, công tôi giữ 20 năm trời mà, còn công bạn tôi xông pha lửa khói bảo vệ tôi nữa chứ, YooSuMin ah, hyung đã phụ lòng mấy đứa rồi, tha lỗi cho hyung!! Mà lúc nãy đang ngủ cảm thấy ngọt ngọt chả nhẽ là do anh ta cho đường vào miệng tôi sao?! Huhu, tôi nhớ rồi ,umma tôi nói, lúc nhỏ khi đi coi bói, thầy có nói first kiss của tôi phải với người tôi yêu cơ và sau này tôi sẽ lấy người đó luôn, vậy....vậy....tôi phải lấy anh ta sao, huhu không muốn lấy chồng đâu, tôi.....tôi....còn nhỏ mừh. Mà nhìn cái mặt hối lỗi của anh ta, hức....cũng tội nghiệp....thôi....để chuyện này tính sau.
_Tôi thành thực xin lỗi, là do hoàn cảnh ép buộc thôi, đừng có khóc mà, yên tâm đi, tôi không để cậu chịu thiệt đâu, Cty chúng tôi sẽ kí hợp đồng người mẫu độc quyền với cậu, ngoài ra cậu có thể đến đây và ngủ trên chiếc giường này bất cứ khi nào cậu muốn, cậu yêu ngủ mà phải không? - Quái, làm sao anh ta biết được, mà điều kiện cũng hay, người mẫu độc quyền chắc là nhiều tiền lắm, quảng cáo cho giường với gối chắc toàn được ngủ thôi, lại thêm việc được tự do đến đây ngủ lúc nào tùy thích thì hơi bị được ah nha.
_Tui....tui... đồng ý, mà anh chắc là tui có thể đến đây bất cứ khi nào tui muốn chứ ? Và anh phải đảm bảo sự an toàn cho tui trong lúc tui đang....ah ừhm .....nghỉ ngơi.
_Tất nhiên rồi, bất cứ chuyện gì cậu muốn ! - anh ta còn lầm bầm gì đó nữa nhưng nhỏ quá tôi không nghe được, sau đó anh ta dẫn tôi đến 1 căn phòng khác để kí hợp đồng. Xong! Từ nay có nơi ngã lưng an toàn rồi, bạn Bóng bàn ơi, an lòng ra đi nhé, mình không quên bạn đâu! Liếc ngang cái đồng hồ trên tường, 8h tối rồi, lúc tôi đi là 12h trưa, khoan......vậy có nghĩa là......buổi học của tôi!!!! Jung Yunho chết tiệt, tôi hận anh !! Ah tại mới biết tên anh ta nên lôi ra rủa vậy mà, thực chất mọi việc chẳng có gì liên quan đến Yunho cả. Có nên cảm ơn anh ta không nhỉ? Về nhà rồi tính, đang có tâm trạng " vui ngủ "! Bye bye ngày mai gặp lại nhé.
End chap 2
___________________________
Chap 3
Yunho 's POV
Có vẻ như tôi đang bị lạc vào 1 cánh rừng thông, đi mãi đi mãi cuối cùng tôi cũng thấy được ánh sáng phía xa, vội chạy đến , woa woa woa thoát ra khỏi chỗ này là khác liền nha, trước mắt tôi là cả 1 cánh đồng.......lúa, ủa ủa gì kì dạ, sao lại là lúa, phải là cỏ lau mới lãng mạn chớ, thôi kệ đi tiếp rồi tính. Công nhận cảnh đẹp thiệt ha, mặt trời đang lặn này, to ơi là to, màu vàng cam y hệt như lòng đỏ trứng gà ý, xa xa có 1 gốc cây kìa, đi nãy giờ mệt quá, lại ngồi nghỉ đã, ủa có cái gì nằm ở đó vậy ta?! Tôi bèn bước lại gần, cuối xuống ngó xem cái gì, ui trùi ui, nguyên 1 con heo luôn, nó trắng bóc àh, nằm phanh thây ra đấy, chắc đang ngủ, mà nó dễ thương ghê, hai má phúng phính kìa, cho ngắt cái coi, mới nựng nựng được mấy cái thì con heo quay ra ôm chầm lấy tôi, ểh sao mà thấy quen quen, chưa kịp định hình được gì thì tôi thấy con heo nó.....nó....đang dần biến thành heo......khổng lồ! Nó càng ngày càng bự, nếu hồi nãy nó chỉ nhỏ bằng nửa cánh tay tôi thì giờ nó đã gấp đôi tôi luôn rồi, mà nó vẫn ôm tôi mới chết, vùng vẫy cấp mấy cũng không đẩy nó ra được, sắp.....sắp.....thở không được nữa rồi, ai đó làm ơn.....làm ơn cứu tôi, tôi không muốn chết ngạt vì heo ôm đâu, tôi còn chưa cưới cậu người yêu tương lai của tôi mà, khôngggggg!!!!!!!!
Hộc....hộc....tôi mở bừng mắt ra, phù...phù...hóa ra là mơ thôi, mà sao vẫn khó thở vầy nè, ôi trời ơi, biết rồi, cái người mà tôi muốn cưới khi nãy đó, đang ôm tôi chết cứng đây này. Vừa nới lỏng tay cậu ấy ra 1 chút liền bị cậu ấy đánh túi bụi vào người, miệng còn nói mớ nữa chứ: "Minnie làm gì vậy, giả gối ôm cho hyung, giả đây, giả đây" và cứ mỗi lần giả đây thì cậu ấy lại nện thùm thụp vào người tôi, ôi cái lưng tôi, tôi khẽ nhích lại vào như cũ thì cậu ấy mới chịu yên, "Haizhh không có gối ôm thì em không ngủ được ah, baby?" Tôi chỉ buột miệng hỏi thế thôi, không ngờ cậu ấy trả lời thật làm tôi giật cả mình " hức... không có gối ôm.....không ngủ được....hức....đã ba hôm...hức.....không được ngủ ngày...hức... chỗ con ngủ bấy lâu nay.....bị đập rồi....umma ơi.....hức.....con khổ quá.....hức...umma..." Trời không ngờ đang ngủ mà nói chuyện được, chắc ngủ nhiều quá thành ra đạt đến hàng cao thủ luôn rồi, vừa ngủ vừa nói mà còn nấc nữa, tôi đánh liều hỏi tiếp: "Bộ em thích ngủ lắm ha?" - "...hức....ngủ....là tình yêu.....lớn nhất...mà...hức.....umma....không biết....... sao....hức.....còn hỏi....hức..." - Cái gì, tình yêu lớn nhất á? Được rồi baby, đợi khi em làm người yêu anh rồi thì xem em có yêu ngủ hơn anh không nhé, tôi vừa nhếch môi cười đắc thắng thì cậu ấy lại tiếp tục quờ quạng lung tung, dụi dụi đầu vào ngực tôi và nói: "....hức.....con....khổ....tâm.....quá...umma ơi.....suốt ngày...con phải.....giả vờ....lạnh lùng....hức....để không bị......hức...." - oh thì ra cậu ấy cũng giống tôi, phải tỏ ra thật cold để không ai có ý đồ xấu, poor baby, yên tâm đi có anh rồi, nhất định anh sẽ bảo vệ em suốt đời, hài lòng với ý nghĩ đó, tôi lại tiếp tục công cuộc ngắm nhìn người đẹp ngủ trên giường, ngủ gì mà.....lâu thế, mắt tôi đang mỏi dần, mỏi dần thì mới thấy hàng mi cậu ấy khẽ động đậy, chắc dậy rồi đây, a tôi phải giả vờ ngủ mới được, chả nhẽ lại để cậu ấy thấy mình đang ngắm cậu ấy ngủ ah, mà bình thường mình ngủ sao ta, ah biết rồi há miệng to thế này, nghĩ là làm, được 1 lúc thì tôi cảm giác người cậu ấy đang run cả lên, gì vậy, baby của tôi lạnh ah, tôi hé mắt ra nhìn thì thấy......cậu ấy đang.....cười, cười híp cả mắt lại, trông đáng yêu tệ, mà cười gì cười hoài, bộ tôi ngủ mắc cười lắm hả, cái miệng cười thấy ghét, dám không biết tôi dậy lắm đó, vừa định chồm người lên hôn cho cậu ấy khỏi cười nữa thì trong đầu tôi lóe lên 1 sáng kiến, hehe được rồi baby, lần này em chết với anh!
Ưhm....hưm..., tôi tằng hắng vài cái rồi vờ giọng bực tức hỏi cậu ấy còn muốn cười và ôm tôi đến khi nào, biết ngay mà, lo cười chứ có hay tôi dậy nãy giờ đâu, giật bắn người buông tôi ra kìa, dễ thương ghê, còn lí nhí xin lỗi tôi nữa, mà ngốc thật có lỗi gì đâu cơ chứ, người có lỗi là tôi đây, nghĩ vậy nên tôi thành thật khai báo tất cả mọi việc mà tôi làm khi chưa được sự đồng ý của cậu ấy. Vừa nghe tới hôn môi thì cậu ấy lao vào đánh tôi tới tấp, còn bảo là first kiss nữa, ôi sướng sướng quá đi mất, tôi là người đầu tiên, đầu tiên đó! Hura, tôi vui như mở cờ trong bụng nhưng mặt ngoài vẫn làm dạng hối hận lắm, nhìn mắt cậu ấy rưng rưng muốn khóc kìa, xót ghê, thấy vậy tôi liền tuyên bố hùng hồn rằng không để cậu ấy chịu thiệt, làm người của tôi đương nhiên là lợi bất cập hại rồi, tôi đề nghị cậu ấy về làm người mẫu độc quyền cho cty tôi và được ngủ trên chiếc giường này lúc nào tùy thích, hehe cậu ấy thích ngủ vậy, liệu có thể không đồng ý sao, oh hohoho kí kết hợp đồng xong luôn rồi này, baby ah em chạy đằng nào mà thoát khỏi anh hả, đợi ngày về làm vợ anh đi, ah mình nên nhờ appa làm giúp cái giường cho đêm tân hôn là vừa nhì, lát về chat với ổng sau đi, còn bây giờ, hộ tống vợ về nhà đã, tối rồi, đi xe bus không an toàn.
_ JaeJoong ah! Để tôi đưa em về nhé, giờ tối rồi, không nên đi 1 mình! - ah vừa mới biết tên vợ, vui quá nên gọi luôn, quên dùng kính ngữ nữa, thiệt là bất cẩn mà.
_Vậy thì phiền anh quá Yunho, ah tôi.....có thể gọi anh vậy được không? - ngốc thế còn phải hỏi
_Được chứ, đương nhiên là được, chúng ta đi nào, xe tôi ở ngay kia! - tôi vui vẻ trả lời
Từ hôm đó, tôi viện lí do là được giám đốc giao làm vệ sĩ cho người mẫu độc quyền của cty, thế nên ngày ngày mới được đưa đón JaeJoong một cách đường hoàng, cũng chính vì vậy mà hầu hết thời gian rảnh tôi đều ở bên JaeJoong. Sáng đến đón cậu ấy đi học, tối đưa cậu ấy về tận cửa, trưa thì cậu ấy tự băng lộ mà vào Join Your Heart ngủ trưa, đương nhiên là ngủ trong phòng tôi và cũng đương nhiên là cậu ấy không biết điều đó.
Tôi biết JaeJoong cũng thích tôi, lúc ngủ bao giờ cũng đòi ôm tôi, bảo tôi là gấu ôm của cậu ấy, không có tôi ngủ không được, có nhiều hôm cậu ấy ôm tôi miết mà có ngủ miếng nào đâu, hỏi thì bảo hôm nay "buồn ngủ" nên không ngủ được <Jae phải vui mới ngủ được ạ ^^- >, hì JaeJoong mà, bướng lắm, tôi có thể cảm nhận được nhịp tim của cậu ấy, khi ở bên tôi nó luôn đập rất nhanh và mạnh, cũng giống tôi vậy, mà dạo này JaeJoong hay đỏ mặt lắm, yêu quá cơ, tôi đang tìm cách mở lời với cậu ấy đây, JaeJoong lạnh lùng đâu không thấy chỉ thấy mỗi JaeJoong hay mắc cỡ thôi, lần nào tôi nắm tay lại định tỏ tình thì cũng chạy đi mất, thật hết cách mà, đang đau đầu chả biết phải làm sao thì trời lại giúp, hehe. < trong fic Au, lúc nào trời cũng giúp ^~^- >
12h trưa, giống như thường lệ, JaeJoong ngoan ngoãn nằm ôm tôi ngủ, thương lắm, lúc nào cũng cuộn người tròn vo ôm chặt tôi, thường thì trên giường tôi không có cái gối nào đâu vì JaeJoong luôn gối đầu lên ngực tôi, tay chân thì ôm người tôi, còn tôi thì dựa người lên thành giường ngắm cậu ấy, chắc ai cũng thắc mắc sao tôi có thể kìm lòng được mà không làm gì JaeJoong nhỉ, hì hì vì yêu thôi mà, JaeJoong trong sáng là thế tôi không muốn cậu ấy bị tổn thương, dù JaeJoong có yêu tôi đi chăng nữa thì tôi cũng phải đợi cậu ấy đồng ý đã, yêu là phải dựa trên cơ sở tự nguyện từ hai phía, bạn nào không đồng ý thì về xem lại sách GDCD lớp 10 trang 76 đi nhé, hey đừng nghĩ tôi cao thượng thế, không phải đâu, đợi khi vể làm vợ tôi rồi thì tôi không chắc JaeJoong của các bạn ah nhầm của mình tôi thôi, còn có thể ngây thơ, trong sáng như bây giờ đâu, chờ đấy! Đang mãi nghĩ mông lung thì có tiếng gõ cửa. Hừ có chuyện gì thế nhỉ, đã treo bảng "Không làm phiền" mà, tôi nín thở, nhẹ nhàng gỡ tay JaeJoong ra, uầy biết ngay mà, dù có khéo léo cỡ nào thì cậu ấy cũng tỉnh dậy thôi, còn dụi dụi mắt kìa, yêu quá.
_Ưhm....Yun ah.....anh đi đâu vậy?! - Đó mọi người coi đó, gọi tôi thân mật vậy mà còn không chịu nhận yêu tôi.
_Ah....anh có công việc xíu, Jae ngủ tiếp đi, anh lên liền - tôi quay mặt đi chỗ khác nói chứ nhìn mặt JaeJoong lúc này có nước mà bể tim chết.
_Yun.....lẹ nha, Jae chờ đó! - ôi có phải trời đang thử thách sức chịu đựng của tôi không, sắp đến cực hạn rồi, sao nghe cái câu này mà mình lại liên tưởng đến...., uầy uầy chuồn nhanh thôi nếu không sẽ có án mạng xảy ra mất.
_Ưh.....ưh...anh lên liền mà! - nói rồi tôi nhanh chóng bay ra ngoài, phù...phù....máu tụ đan điền.... hít....thở.....hít...thở....xong rồi, lấy lại vẻ cold như thường lệ, tôi tiến đến người nhân viên đang chờ sẵn.
_Có việc gì vậy trưởng phòng Lee? - tôi đều giọng hỏi, hừ nếu vì chuyện không đáng mà kiếm tôi thì biết tay tôi.
_Thưa Tổng giám đốc, đã có hình chụp quảng cáo kì trước ạ, bộ phận PR đã quyết định chọn tấm này làm ảnh chính, mời Giám đốc xem qua để duyệt ạ. - cô ta đưa tôi tấm poster mà tay run, mặt đỏ hết cả lên, có gì đâu mà nghiêm trọng hóa vần đề thế.
Tôi cầm tấm poster lên xem, .........ai da....sao lại......chọn ngay cái tấm này chứ, quảng cáo cái giường mừ sao lại cắt ngang thế này, nhìn tấm hình mà lòng tôi nóng như lửa đốt, nhưng tuyệt nhiên sắc mặt vẫn cold như thường.
_Tại sao bộ phận PR lại chọn tấm hình này? - họ chọn tấm này chắc cũng có lý do riêng
_Thưa tổng giám đốc, là do mọi người đều cùng quan điểm cho rằng tấm này là phù hợp nhất, vì bức ảnh cho người ta cảm nhận được sự yêu thương, hạnh phúc của đôi tình nhân khi nằm trên chiếc giường của Join Your Heart ạ! - cô ta nói 1 mạch như cái máy.
_Ưhm tôi biết rồi, tôi đồng ý, cô có thể đi! - nói rồi tôi quay đi, thật ra bản thân tôi cũng nhận thấy điều đó, lúc chụp quảng cáo tôi chỉ mới gặp JaeJoong thôi mà, tình yêu của tôi đã mạnh mẽ đến vậy sao, thể hiện hết ra ngoài còn gì, haizhh tôi thật sự đã quá yêu em rồi JaeJoong ah! Tôi khẽ mỉm cười khi nghĩ tới điều đó mà không để ý rằng nãy giờ trưởng phòng Lee vẫn đứng sau lưng tôi, đột nhiên cô ta hỏi lớn làm tôi mém té luôn.
_Tổng giám đốc ah, anh và cậu bé đó có quan hệ gì? - giọng cô ta có pha lẫn chút uất ức thì phải
_Đó là chuyện riêng của tôi! - tôi nói 1 cách dứt khoát rồi bỏ đi, nhân viên bây giờ tò mò thật, chắc là cả đám người ở dưới cử cô ta lên đây hỏi tôi chứ gì. Bực mình, tôi rảo bước thật nhanh về phòng, không được để JaeJoong chờ lâu, sắp hết giờ nghỉ trưa của cậu ấy rồi còn gì. Nhưng vừa đi được vài bước, thì cô ta chạy đến ôm chầm lấy tôi, khóc sướt mướt.
_Yah, cô làm gì vậy? - tôi quát, cố gỡ tay cô ta ra
_Yunho ah, em yêu anh, yêu lâu lắm rồi, yêu từ khi lần đầu tiên nhìn thấy anh, đã 2 năm rồi đó Yunho ah!Anh chỉ mới gặp cậu ta, cậu ta không yêu anh đâu! - cô ta siết chặt tay hơn, ôm ngang bụng tôi, dùng hết sức tôi đẩy mạnh cô ta vào tường.
_Cô điên ah, dừng trò đùa này lại ngay lập tức!!! - tôi chỉ thẳng vào mặt cô ta và nói, rồi 1 lần nữa cô ta lại nhào đến ôm tôi, lần này thì ôm ngay chính diện, cô ta còn cố tình bung mấy cái nút áo ra, để lộ bộ ngực ...... tôi không biết nói thế nào, vì tôi không có nhìn, tôi thật sự rất tức giận, cô ta biết gì mà nói chứ, vừa lúc tôi định xô cô ta ra thì.....
_Hai người đang làm gì vậy? - là JaeJoong, JaeJoong của tôi đang đứng trước cửa phòng, khuôn mặt bàng hoàng, khóe mi đẫm nước, không được rồi chắc chắn sẽ hiểu lầm tôi mất.
_Jae ah, không phải vậy đâu...nghe anh..... - tôi vội hét lên, còn cô ta được đà cứ đưa sát thân người vào tôi, cô ta còn dám.....áp miệng lên môi tôi nữa, JaeJoong thấy vậy lập tức chạy....đến.....đẩy cô ta qua một bên và nạt:
_Cô nghĩ mình đang làm gì vậy hả? Yunho là chồng tương lai của tôi đó!!!!! - hả?? tôi có lộn không, chẳng lẽ Jae cũng có suy nghĩ giống tôi?! Cô ta ngớ người ra, còn Jae thì sau khi lườm cho tôi 1 cái toét lửa thì vào phòng đóng sầm cửa lại.
_Cô cút đi cho khuất mắt tôi!!!! - tôi lấy tay quệt miệng mình, nãy giờ tôi không muốn mạnh bạo với cô ta nhưng giờ thì đừng hòng, tôi hất cô ta qua 1 bên rồi lao như bay về phòng mình. Cô ta ngồi bệt ra đó, kêu gào thảm thiết nhưng tôi không quan tâm, JaeJoong của tôi khóa cửa phòng luôn rồi.
_Jae ah, mở cửa cho anh, là cô ta tự ôm anh, anh không biết gi hết, ....Jae....đừng hiểu lầm anh mà! - tôi đập cửa liên tục, tay cũng đã rướm máu, nhưng cậu ấy vẫn cứ im lặng, khoan đã, đây là phòng tôi mà, sao tôi lại rỗi hơi mà đi đập cửa, chìa khóa đây. Vặn nhẹ tay nắm cửa, tôi bước vào phòng, JaeJoong của tôi đang ngồi bên mép giường, vai run lên bần bật, JaeJoong....cậu ấy....khóc.....vì tôi....., chắc cậu ấy đang rất buồn, gặp tôi, tôi sẽ đau chết mất, nhẹ nhàng tôi vòng tay ôm cậu ấy từ phía sau mà quên mất đôi bàn tay còn đang rướm máu của mình.
_Jae ah, xin hãy tin anh, anh không có gì với cô ta hết....làm ơn hãy tin anh...- tôi nói bằng đúng chất giọng trầm ấm của mình với tất cả lòng chân thành, hi vọng cậu ấy sẽ tin tôi.
_Anh.....buông.....r....Yun ah tay anh làm sao vậy?! - cậu ấy vừa định hất tay tôi ra thì thấy tay tôi chảy máu, đỏ thẫm cả cổ tay áo rồi nhưng mà chút ít đau đớn này sao có thể bằng nỗi đau trong lòng JaeJoong chứ, nghĩ đến đây tim tôi như bị ai đó bóp nghẹn....
_Jae ah, anh sai rồi, lỗi tại anh, anh không nên rời đi, nhưng xin hãy tin anh, người anh yêu chỉ có một mình em mà thôi! - tôi đặt bàn tay nhỏ bé của Jae lên trái tim mình, nếu Jae yêu tôi, tôi tin chắc chắn cậu ấy phải cảm nhận được trái tim tôi đang đập, đập liên hồi, vì cậu ấy.
_Yun ah, em....em nghe.....nó..nói rằng....anh yêu em...rất yêu em......- tôi mừng rỡ gật đầu lia lịa, ôm Jae thật chặt, người tôi yêu phải hiểu trái tim tôi nói gì, Jae của tôi đương nhiên càng phải hiểu rõ vì chính cậu ấy là người nắm giữ trái tim tôi mà.
_Anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em, trái tim anh đập bao nhiêu nhịp thì bấy nhiêu lần nó nói rằng anh yêu em - tôi thì thầm vào tai cậu ấy những lời tận đáy lòng - Jae ah em cũng yêu anh chứ? - cậu ấy nhìn sâu vào đôi mắt tôi, khẽ gật đầu nói " em yêu anh ",tôi chưa kịp vui sướng thì Jae của tôi lại bắt đầu sụt sịt nữa rồi.
_Hức....anh.....hức......bị cô ta hôn....anh không còn là của em....hức...nữa....- gì chứ suy nghĩ kì vậy, chạm môi một cái thôi mà, tôi xoa đầu Jae rồi ôm vào lòng, nói:
_Nghĩ gì ngốc thế, mọi thứ anh có đều là sở hữu của em hết, từ cái ôm đầu tiên, nụ hôn đầu tiên, rung động đầu tiên,hạnh phúc đầu tiên, tình cảm đầu tiên, tất cả đều thuộc về em, Boo Jae của anh!
_Hức....sao lại là boo? - JaeJoong tròn xoe mắt hỏi tôi
_Vì em ham ngủ y như heo Boo chứ gì nữa! - tôi nhìn em phồng má, chu môi mà không nhịn được cười, cái nick name này tôi muốn gọi em lâu rồi, ngay từ lần mơ thấy bị heo ôm súyt chết ngạt ấy, nhưng tôi không kể cho Jae nghe đâu, kẻo lại giãy nãy lên mà giận tôi thì khổ.
_Vậy em gọi anh là gấu ôm nhá?!
_Gì? Gấu hay gối nói lại anh nghe coi.
_Là gấu đó!!!!!!!! - giọng em nghe thật háo hức
_Gối ôm là gối ôm, gấu là gấu chứ đâu ra mà có gấu ôm nữa đây?!
_Thì anh là gấu, dùng để ôm, gọi gấu ôm phải rồi! Nhưng là Gấu ôm của một mình heo Boo thôi, được không anh? - em giương đôi mắt ngây thơ ra nhìn tôi hỏi, có ai đó làm ơn tát tôi một cái đi, xem tôi đang tỉnh hay mơ, hạnh phúc ngập tràn thế này, chắc chắn là thực rồi, JaeJoong ah, em bảo làm sao tôi hết yêu em đây?!
_Mãi mãi, Boo Jae của anh! Mà anh có cái này cho em nè! - tôi lấy tấm hình quảng cáo khi nãy cho em xem, hồi hộp chờ đợi phản ứng của em.
_.................- sao im lặng vậy ta
_Boo ah, em sao vậy? - tôi lo lắng hỏi, không phải vì shock quá chứ, rờ trán xem, vẫn bình thường mà sao mặt mũi đỏ lựng vậy.
_Anh còn dám nói nữa hả, đây là quảng cáo giường mà sao không thấy cái giường đâu vậy, có mỗi hai cái mặt to oạch là sao, mà còn ngay lúc chúng ta kiss nữa....lúc đó....anh....anh.... - mới đầu em còn quát tôi hùng hồn lắm nhưng càng về sau tiếng càng nhỏ dần nhỏ dần rồi không nghe được gì luôn.
_Hả, anh làm sao?
_Thì lúc đó, anh có cho đường vào miệng em không, sao em thấy ngọt quá trời...? - ôi Boo của tôi đã hai chục tuổi đầu rồi sao còn ngây thơ thế không biết, hè hè tốt thôi đôi khi ngây thơ quá cũng hay.
_Không hề, anh thề đấy, anh chẳng cho bất cứ thứ gì vào miệng em cả, muốn thử lại không ? - tôi nhìn em cười ranh ma
_Thử...gì...ưhm....ưhm...- không để em hỏi hết câu, tôi kéo em vào chuỗi nụ hôn say đắm, ban đầu chỉ là môi chạm môi nhưng được một lúc thì tôi bắt đầu tham lam hơn, tôi không biết nên gọi là gì nhưng tôi chỉ làm theo bản năng thôi, tách môi em ra và luồn lưỡi mình vào vòm họng thơm mát của em, tôi để nó dạo chơi mọi ngóc ngách trong khoang miệng em, trêu đùa với chiếc lưỡi rụt rè của em, tất cả tạo cho tôi một cảm gíác đê mê khó tả, có lẽ với JaeJoong cũng thế, em bắt đầu đáp trả tôi từng chút một, thay cho đôi mắt tròn xoe ngạc nhiên là cái cụp mắt đồng ý, thay cho sự né tránh là sự tinh nghịch, bạo dạn dám thách thức lại chiếc lưỡi của tôi, JaeJoong ah là em đã phá cực hạn trong tôi rồi nhé!
Hè hè tới đây tôi phải "làm việc" rồi, bye bye!!!!!!!!!!
End chap 3
_________________
CHAP 4
JaeJoong 's POV
Ngó Đông ngó Tây, mới 8h hơn mà trời, sao đường vắng hoe vậy ta, kí túc xá của trường cách đây có 2 kilômet ah, bình thường tôi toàn cuốc bộ về chứ đâu, mà lúc đó tầm tầm 5h hà, người nhiều đông xe, còn giờ thì.........hey ya chưa bao giờ tôi về tối thế này, ở dưới quê giờ này là giờ đi ngủ á, umma có dạy: giờ ngủ trẻ con không được ra đường một mình ....hưm.....làm sao đây.....đang đắn đo suy nghĩ thì cứu tinh xuất hiện! Biết ai không? Là Yunho đó, anh ấy rất thân thiện và nhiệt tình, mới gặp mà anh ấy đã gọi thẳng tên tôi và cho tôi đi ké về kí túc xá, nói chung Yunho là một người rất tốt, trên suốt đường về anh ấy rất vui vẻ, hỏi thăm tôi đủ chuyện, cứ gọi là tìm hiểu đồng nghiệp mới vậy mà. Ưhm không hiểu sao có nhiều lúc tôi thấy Yunho....ah...thế nào nhỉ.....ngố lắm....mà cũng.....dễ thương, khi anh ấy cười đôi mắt cũng cười theo, bình thường đã không được to nên khi cười nó còn có tí rị hà, nhưng mà nhìn yêu yêu thế nào ấy ^~^. Tuy là chúng tôi chỉ mới gặp nhau nhưng tôi cảm thấy rất thoải mái khi ở bên cạnh anh, được rồi được rồi, thành thật mà nói thì có gì đó ấm áp lắm, sao? mọi người còn nghe rõ nhịp tim tôi nữa ah, hưm tôi không có bệnh tim đâu, các bạn nghe nhầm rồi đấy! Mà thôi, tim với mạch, gác qua một bên đi đến kí túc xá rồi, Yunho còn đưa tôi lên tận phòng nữa, tôi có từ chối mà không được, Yunho bảo phải tận mắt thấy tôi vào phòng rồi mới yên tâm, cũng chính vì vậy mà cả kí túc xá có dịp loạn cả lên, thiên hạ đổ xô ra nhìn, công khai bàn tán mới ghê chứ, nội dung thì cũng chỉ xoay quanh có hai vấn đề chính: 1 - khóc lóc thảm thương, tiếc cho "hoa khôi băng giá" đã có chủ, 2 - trầm trồ, khen ngợi, mắt hình trái tim hướng về chủ của "hoa khôi băng giá" kia, hừ tại sao không ai bảo chúng tôi đẹp đôi vậy, grừ ta ghét, ức quá tôi cố ý đi sát vào người anh, tay khoát tay anh, còn Yunho chẳng biết cố ý hay vô tình, chắc cũng hiểu ý tôi nên cũng vui vẻ nắm chặt tay tôi, nói chuyện thì cứ canh ngay lỗ tai tôi mà thì thầm, nhột chết được! Chưa hết đâu nha, đến phòng tôi rồi anh còn giả bộ nghiêng đầu kiss tôi nữa, làm cả rừng người ở đó " Ohhhh " lên một tiếng rồi lăn ra xỉu tất, chắc xúc động mạnh lắm đây, thiệt có lỗi quá! Mà nhìn chung, hôm nay có thể xem là một ngày vui nhỉ, khi vui thì JaeJoong ta làm gì nào, ngủ thôi!
Ngờ đâu mới sáng sớm hôm sau Yunho đã đến đón tôi đi học, ảnh bảo là được Cty giao làm vệ sĩ cho tôi, ưhm cũng phải ha, giờ tôi là người mẫu độc quyền rồi cơ mà, hĩ nghe oai oai ^^! Phải công nhận Yunho là một vệ sĩ trên cả tuyệt vời, đưa đón tôi đúng giờ không sai một phút, chẳng khi nào anh ấy để tôi đợi cả, ngoài ra Yunho còn rất ân cần và hay lo lắng cho tôi, anh luôn chăm sóc tôi một cách cực kì chu đáo, mỗi lần tôi đến JYH "nghỉ trưa", anh luôn chuẩn bị sẵn đồ ăn thức uống, tôi muốn gì có đó, có lần tôi nói đùa rằng không có anh làm gối ôm thì ngủ không được, nào ngờ anh đồng ý cái rụp làm gối cho tôi ôm luôn, anh ngốc thật, động vật ngủ đông tầm cỡ như tôi thì cần gì gối ôm, bảo tôi ngủ mà mở mắt tôi còn làm được xá chi cái chuyện cỏn con đó.
Mà cũng tại anh hết, cho tôi ôm làm gì bây giờ không có anh là tôi ngủ không được thật đây này, người Yunho ấm lắm, êm lắm, quan trọng là khi ôm anh tôi cảm thấy rất an toàn, tôi tin nếu trời có sập thì cũng có Yunho chống đỡ để bảo vệ tôi.
Tôi biết mình yêu anh mất rồi, yêu những lúc anh xoa đầu tôi, yêu khi môi anh nở nụ cười, yêu ánh mắt anh nhìn tôi lo lắng dù người tôi chỉ hơi nóng một xíu thôi, yêu lắm cách anh vỗ về tôi lúc tôi bảo buồn không ngủ được, không phải đâu gấu ngốc, thử hỏi khi trái tim anh đập quá nhanh và rộn ràng thì anh có ngủ được không, anh hay dỗ tôi bằng những câu chuyện và bài hát.....phải nói là ngớ ngẩn của anh, kiểu như: " Ngày xưa, tại một vương quốc ở phía Đông xa xôi, có một vị vua anh minh Uknow và một hoàng hậu xinh đẹp Hero. Họ có một hoàng tử và một công chúa. Hoàng tử có một người bạn gái, công chúa có một người bạn trai....Tất cả có chung một người bạn là anh vịt cồ mặt chuột. Anh vịt cồ mặt chuột đã có vợ là chị vịt xiêm mông to, chị đẻ trứng và ấp ra một cậu vịt đẹt háu ăn. Một hôm, anh vịt cồ mặt chuột dẫn chị vịt xiêm mông to và cậu vịt đẹt háu ăn đi câu cá .....bla..bla...bla..... cuối cùng cậu vịt đẹt háu ăn cũng trưởng thành và lấy một cô vịt bầu lùn xịt " hoặc những câu hát "ba chấm" như này: " Ồ ố ô xích lô, à á a trái na, ì í i cái ly, ề ế ê cá trê ", ôi thôi đủ kiểu, hỏi thì anh bảo anh xem trong Đôrêmon, thật con nít quá đi, ru ngủ kiểu ấy có mà làm người ta chết cười chứ ngủ nghê gì được.
Khi đối diện với Yunho tôi luôn trở về với con người thật của mình bằng tất cả những tính cách đã nêu ở phần trên đó, ah nếu mọi người không nhớ thì để tôi nhắc lại nha, oh không sao, không phiền đâu mà, đó chính là thông minh, hoạt bát, lanh lợi, ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng, dễ thương nay lại thêm một chút nhắng nhít, mè nheo nữa, nói thẳng ra là Yunho đã tập cho tôi cái tính ỷ lại. Tôi biết tính này rất xấu nhưng tôi không sửa được, ngoài giờ học tôi luôn ở bên Yunho, chuyện gì cũng do một tay anh làm, anh luôn chiều chuộng tôi hết lòng, haizhhhhhh tôi thật sự không dám nghĩ một ngày không có Yunho tôi sẽ sống ra sao nữa, tôi bị lệ thuộc ùi huhu. Như hồi trưa này nè, đang lim dim ngủ thì tự dưng thấy thiếu thiếu, vội mở mắt, biết mà, Yunho đang định đi đâu đó, anh nói bận chút việc sẽ về ngay, hừm được thôi, chờ anh chút vậy, dù gì hôm nay cũng được trống ba tiết đầu, ngồi một mình cũng chán, nghĩ xem sao lại cần hơi ấm của anh đến thế, không có anh tôi nhận rõ sự cô đơn quanh mình, xem ra tôi cũng "người lớn" quá chứ, biết nhớ, biết thương người ta rồi, nhiều khi tối về kí túc xá, vắng anh, tôi lại nhớ đến những lúc cùng anh nấu nướng trong bếp, vui ơi là vui, anh nấu dở tệ, chỉ biết phá tôi là giỏi, các bạn tin không, đến dầu ăn và mật ong mà anh cũng lộn được, chúng tôi còn nhiều kỉ niệm nữa kìa, hì nói kỉ niệm nghe to vậy đó chứ cùng lắm là những buổi chiều bên nhau đi dạo phố hoặc cùng ra biển hứng gió thôi, nếu mà ngồi nhớ lại thì thức cả đêm cũng không chán, có hôm tôi thức trắng, sáng ra hai mắt như gấu trúc ấy và đó cũng là lần đầu tiên Yunho la tôi, cả buổi sáng mặc tôi nhắn tin hay gọi điện đều không thèm trả lời, tưởng cạch tôi luôn rồi, ai dè lúc trưa tôi đến thì lật đật lôi tôi lên phòng úp cho hai cái muỗng inox lạnh buốt lên mắt, bắt tôi cứ úp như vậy đến khi nào mắt hết thâm thì thôi, tôi thật sự không biết mình đã úp đến cái muỗng thứ bao nhiêu nữa, tay đã mỏi nhừ cả rồi nhưng chẳng dám ho he tiếng nào chỉ dám he hé cái muỗng ra nhìn anh hối lỗi, mà cũng vì nhớ anh mới ngủ không được bộ, không biết sao mà còn đày ải người ta thế này, hehe biết mà Yunho thương tôi nhất, được một hồi thì cũng xiêu lòng chạy đến ngồi sau tôi cầm giúp 2 cái muỗng rồi bảo tôi dựa vào vai anh ngủ, vừa được ngủ mà mắt lại hết thâm, Yunho là nhất, yêu quá điiiiiiiiii! Yunho cũng yêu tôi, tôi biết chứ, có mấy lần anh định tỏ tình nhưng tôi đều chạy mất, đừng hiểu lầm là tôi mắc cỡ hay gì đó, có phải con gái đâu mà ngại ngùng ba cái này, thật ra tôi muốn là người tỏ tình trước cơ, lâu nay anh luôn làm mọi việc vì tôi nên lần này tôi muốn làm gì đó khiến anh hạnh phúc, nhưng tỏ tình cần có thời gian đầu tư chứ nhỉ, sao cho lãng mạn nè, sao cho đặc biệt nè, tôi đang đau đầu mấy bữa nay đây, trời ơi giúp con đi!
Đang mãi suy nghĩ thì linh tính mách bảo rằng có gì đó không ổn < linh tính gì Jae ơi, trời đang giúp đấy >, có bao giờ Yunho để tôi mội mình lâu thế này đâu, nửa tiếng hơn rồi còn gì, sau một hồi lưỡng lự cuối cùng tôi quyết định ra ngoài tìm anh, vừa hé cửa ra thì cảnh tượng trước mắt làm tôi muốn rớt cả quai hàm xuống đất! Gì đây, cái cô trưởng phòng Lee đáng ghét đang ôm Yunho của tôi?! Tôi là tôi nhịn cô ta lâu rồi nhé, quân tử không chấp kẻ tiểu nhân, lần đầu tiên gặp cô ta thì tôi biết ngay cô ta có ý với Yunho rồi, cô ta luôn ăn vận hở đùi, hở ngực, mắt thì nhìn Yunho của tôi thèm khát, lúc nào cũng giả vờ e thẹn, thùy mị còn sau lưng thì lườm tôi đến rách mắt, mỗi lần như vậy tôi không thèm chấp, chỉ kéo tay Yunho lên phòng thật nhanh, hứ ai tức thì biết! Nhưng lần này là quá đáng nha, cô ta còn dám hôn Yunho của tôi nữa kìa, ah được, đã vậy ta ứ thèm tỏ tình nữa, khẳng định chủ quyền luôn nè, nói cho mà biết:
_Yunho là chồng tương lai của tôi đó!!!!!!!!!!
Tôi nói xong thì mặt mày hầm hầm nhìn anh toét lửa, bỏ vào phòng, giận quá khóa luôn cửa lại, Yunho mà không xử cô ta cho đàng hoàng thì đừng có gặp mặt tôi! Tôi nghe tiếng quát của Yunho đuổi cô ta đi, rồi cả tiếng gào khủng khiếp của cô ta nữa, sau đó là tiếng đập cửa cùng với những lời giải thích của Yunho, tôi nhìn nửa con mắt cũng biết Yunho hoàn toàn vô can trong vụ này, nhưng mà tôi ghét, đàn ông con trai gì đâu, tướng như con gấu mà không đẩy nổi một người phụ nữ, để cô ta ôm, cô ta hôn vậy đó, aaaaaaa nhắc đến lại tức, tức, tức, tức mà, Yunho bị cô ta hôn rồi, anh không còn là của riêng tôi nữa, suốt đời này, người được đụng vào Yunho duy nhất là tôi, một mình tôi thôi! Mà sao đập cửa hoài vậy, đúng là gấu ngốc mà, đây chẳng phải là phòng của anh sao?! Ah mọi người đừng ngạc nhiên, tôi biết đây là phòng Yunho lâu rồi, tất cả đồ đạc hay vật dụng cá nhân của anh đều ở đây cả, không là phòng của anh thì của ai giờ, chỉ là tôi hơi thắc mắc sao một vệ sĩ như Yunho lại được cấp căn phòng cao sang thế, tôi còn đang tính đến chuyện tương lai sẽ kiếm tiền nuôi Yunho đây, anh ấy không thể làm vệ sĩ mãi được và tôi cũng chẳng thể làm người mẫu lâu dài, thôi kệ tình yêu là chính, một túp lều tranh hai quả tim vàng cũng hay, tôi nghĩ mình phải bỏ cái tật ham ngủ thôi, như vậy mới phụ giúp Yunho lo cho gia đình được, tưởng tượng xem sau này chúng tôi sẽ sống trong một căn nhà nhỏ nhưng ấm cúng, Yunho và tôi sẽ cùng đi làm, đến khi có con thì tôi sẽ ở nhà buôn bán và lo cho con, một mái ấm hạnh phúc nhỉ, mãi nghĩ vẩn vơ Yunho vào phòng lúc nào cũng chẳng hay, làm tôi mém chút quay cái mặt đang toe toét cười qua nhìn anh, cũng may tôi kịp thời kìm lại được, giữ vững phong độ giận dữ, anh thì thầm những lời xin lỗi, nghe mà xót cả lòng, anh còn vòng tay ôm tôi nữa, tôi định vùng vằng thêm một lát thì chợt thấy.....máu....đôi bàn tay anh......rướm máu.....đỏ thẫm....tôi....chính tôi.... sao lại vì chút tính khí ích kỉ mà làm anh ra nông nổi này.....đập cửa....chắc anh đau lắm.... Yunho ah, em xin lỗi, em không cố ý, em không có giận anh, tôi lắc đầu nguầy nguậy khi anh cứ nhận hết phần lỗi về mình, chưa kịp băng bó vết thương trên tay anh lại thì anh đã vội vàng nắm chặt tay tôi áp lên ngực mình, bên trái, từng nhịp đập vang lên nhưng không phải tiếng thình thịch thông thường, có lẽ tôi điên rồi, tôi nghe trái tim Yunho đang nói rằng anh ấy yêu tôi, Yunho không hề nói dối, tim anh đập bao nhiêu nhịp thì bấy nhiêu lần cái âm thanh " Anh yêu em " lại vang vọng. Gấu ngốc thì mãi vẫn là gấu ngốc mà, còn hỏi tôi có yêu anh không? Đương nhiên là yêu, làm kế hoạch tỏ tình của tôi phá sản rồi còn hỏi, nói lại cho nghe này, em yêu anh, yêu thì nói yêu, có gì đâu mà ngại, dù gì tôi cũng đã khẳng định chủ quyền luôn rồi hơn tỏ tình cả vạn lần ấy chứ! Nhưng mà, nghĩ đến lại tức, hức....để người khác hôn rồi......giờ còn đưa cái mặt đần ra ôm tôi.....ghét....có phải con nít đâu mà cứ vò đầu hoài.....mà gấu ngố cũng lãng mạn ghê ha......gì mà mọi thứ anh có đều là sở hữu của em....ôm này....hôn này....rung động này...tình cảm này.....xem như anh có thành ý, tạm cho qua. Á à sóng yên biển lặng thì không chịu đâu, nói tôi ham ngủ như heo Boo kìa, dù biết sự thật là vậy nhưng có cần ví von người ta kiếu đấy không, ừ...Boo Jae thì Boo Jae....miễn sao anh là gấu ôm của mình tôi được rồi, muồn gọi tôi là gì cũng ok hết, mà khoan đã biết anh có chịu không, làm gấu ôm của tôi cực lắm đó, ai có can đảm thử thì giơ tay lên nà ^^, mừ thôi Yunho đã bảo là "Mãi mãi" rồi, tôi nghĩ chắc mình không có cơ hội thử các gối ôm khác đâu ha!
Chợt Yunho lấy trong túi áo vest ra một tấm hình, đưa tôi xem,..........................., đừng nói tôi đây là hình quảng cáo lần trước nhé, gì mà........kì vậy, đẹp thì có đẹp....nhưng mà.....aishhhh......cái hình mang tính chất riêng tư thế này sao có thể đem ra quảng cáo chứ, ngượng chết đi được, nhìn tấm hình mà tôi thấy người nóng cả lên, thân nhiệt tăng kéo theo sự hóa đỏ của gương mặt, mặt tôi lúc này đến cà chua cũng không đỏ bằng, Yunho thấy vậy liền rờ trán xem tôi có làm sao không, anh giả ngu đấy hả, nghĩ sao có thể đem tấm hình này ra quảng cáo cho bàn dân thiên hạ chứ, phải rồi, nhìn cái này mới nhớ, hỏi ngay mới được, chắc chắn lúc đó Yunho đã cho đường hay thứ gì đó tương tự vào miệng tôi nên tôi mới thấy ngọt đến thế, hừm...anh thì anh thề thốt rằng chẳng cho gi vào cả, không tin, tưởng tôi là con nít lên ba á, tôi tuy có chút trẻ con nhưng lên hai mươi rồi nhé, không nhẹ dạ cả tin đâu, hửm....bảo tôi thử gì chứ....ưhm....đột nhiên trên môi lan tỏa một vị ngọt khó tả, thì ra Yunho đang hôn tôi, được thôi tôi nhất định phải kiếm cho ra anh giấu gì trong miệng, tôi vừa hé miệng ra để lấy chút oxy cho buồng phổi đang kêu gào đòi trả tự do thì ngay lập tức lưỡi anh xộc vào, cuốn lưỡi tôi vào một vũ điệu đầy đê mê, mém chút là quên nhiệm vụ, tôi thôi không né tránh nữa mà chủ động đưa lưỡi đi rà soát khắp nơi trong miệng anh, ngọt....ngọt...ở đâu ra vậy càng lúc càng dâng lên mạnh mẽ, cả thứ cảm xúc hưng phấn kì lạ, tôi....muốn nhiều hơn nữa, thả nhau ra chừng được 3 giây, tôi và anh lại vồ lấy nhau, môi tìm môi, không xong rồi, anh để cả 2 chân tôi lên eo rồi nhấc bổng tôi tiến về phía giường ngủ, không hổ danh gấu mà, câu cả một con heo nửa tạ thêm 10 cân như tôi mà vẫn đi được, lại có phần nhanh hơn bình thường nữa. No way! Đâu cũng được nhưng không thể là cái giường đó, não tôi đang gào thét kịch liệt nhưng anh nào có nghe thấy, tiếp tục đè tôi hôn ngấu nghiến, anh có vẻ rất nóng, mồ hôi ra quá trời, thôi thì cởi áo dùm anh vậy, tay chạm khuôn ngực trần săn chắc của anh, tiếp tục lướt xuống vùng bụng sáu múi, wow thật đáng ngưỡng mộ, tôi có tập tám trăm năm nữa cũng chẳng được thế, chơi đùa trong vòm miệng tôi chán chê, anh quay ra đùa nghịch từng chi tiết trên gương mặt tôi, vừa hôn vừa thì thầm những lời yêu thương ngọt ngào, lâu lâu lại chơi trò thổi phù phù vào tai, arg.....thoải mái, dễ chịu quá, thật không muốn dừng lại, tiêu rồi, Kim JaeJoong mày chính thức tiêu rồi, Yunho ah, em yêu anh nhiều lắm, nhưng đụng đến cái giường này là em.....em.....xin lỗi......mắt em...mở không lên rồi......Yunho ah, ngủ ngon anh nhé, bye anh, hình ảnh cuối cùng mà não bộ tôi nhận được là gương mặt thảng thốt của Yunho, nghe đâu đây còn có tiếng hét: "Kim JaeJoong, em dậy ngay cho anh!!!!!!!!!" Xin lỗi, JaeJoong không có đây, JaeJoong ngủ rồi, mọi thông tin chi tiết xin liên hệ khi cậu ấy ngủ dậy nhé ^^!
Vừa dụi mắt thức dậy thì tôi đụng ngay cái bản mặt hầm hầm của Yunho, còn ngu ngơ hỏi:
_Yun ah, sao vậy anh, ngủ không ngon hở hay gặp ác mộng rồi?! - tôi thật tình lo cho anh mà, mới có chút xíu không gặp mà sắc mặt anh xanh xao thấy rõ.
_Còn dám nói, ác mộng của anh là em đó, sao em có thể ngủ khi chúng ta đang.....đang.... - tôi bất lực nhìn anh, lúc đó "dễ chịu" ngủ quá rồi, không ngủ không được, mà rốt cuộc anh muốn nói gì vậy?
_Đang.....đang.....gì hở anh? - nói chi mà lấp lửng, tôi dù thông minh đến đâu, rơi vào trường hợp này cũng không thể hiểu.
_Jae.....em.....có thật là em không biết không? - tôi gật đầu nhìn anh khó hiểu, không biết thật mà.
_Em.....đã từng xem phim con heo chưa? - Yunho thấy tôi gật đầu thì thở dài ngán ngẩm, dường như mọi bực tức lúc đầu của anh đều bay mất, anh chỉ nhẹ nhàng hỏi tôi một câu lạc đề như thế.
_Phim con heo á? Nhà em có nhiều lắm, ba chú heo con này, heo con lạc mẹ này, hai trăm sáu mươi lẻ một ngày vòng quanh thế giới với heo con này, còn nhiều nữa, ah em có cả phim con cọp, con bò, con khỉ nữa, anh muốn xem hả? - nói thật nhé nhà tôi có cả thùng phim hoạt hình khổng lồ, đến phim con kiến tôi con có chứ đừng nói con heo.
_Không, anh hỏi phim con heo chứ không phải phim về heo con! - anh lại thở dài nhìn tôi, người gì khó chịu ghê, heo con với con heo chả phải đều là heo sao, đòi hỏi hà.
_Sao tự dưng anh có hứng xem phim con heo vậy, nguyên một con ở đây mà anh chưa chịu nữa hả? - tôi bực bội nhìn anh hỏi, mới chính thức yêu nhau mà anh chẳng lãng mạn gì cả, khi không lại đòi heo này heo nọ, nói cho anh biết mà anh còn phì cười ôm tôi vào lòng.
_Đúng, đúng, anh chỉ cần một con heo ngốc họ Kim nhà em thôi! Mà này, sao lúc trưa bảo anh là chồng tương lai thế? - suýt quên cái vụ này, nghĩ lại lúc đó tôi cũng kì cục thật, tự nhiên lại nhảy ra nhận người ta là chồng, hì hì, cái gì cũng có lý do của nó mà!
_Ah....thì.....anh cướp mất first kiss của em rồi phải chịu trách nhiệm chứ sao? Umma bảo, thầy bói nói ai hôn em đầu tiên thì sau này em sẽ lấy người đó luôn! - tôi thành thật kể cho Yunho nghe mọi chuyện, cũng chính vì vậy mà 20 năm qua tôi mới kì công gìn giữ thế chứ, cốt là để tìm kiếm tình yêu đích thực của đời mình, khôn ba năm dại một giờ, chỉ trong một phút thiếu sót lại để nụ hôn đầu tiên rơi vào tay con gấu đần họ Jung này, không ngờ cuối cùng lại yêu thật, công nhận ông thầy bói này hay, hôm nào về Choong Nam hậu tạ ổng mới được, duyên số đúng là do trời định ^^!
_Em đó, sao lại tin mấy lời vớ vẩn vậy, nhỡ first kiss của em không phải anh thì em bảo anh phải làm sao, đến lễ cưới cướp em về chắc? - anh nói xong thì cốc đầu tôi một cái, không đau nhưng tôi giả vờ chun mũi, nhăn mặt, ra bộ đau đớn lắm, gì chứ, thầy bói người ta hay thế còn kêu ca, nhỡ gì mà nhỡ!
_Đau em, chẳng phải bói rất đúng sao, anh chỉ khéo lo xa! - tôi xoa xoa chỗ bị anh cốc lúc nãy, nhìn anh uất ức.
_Ưh thì đúng, từ sau lần chụp quảng cáo đó anh đã quyết em phải là vợ anh, mai mốt anh hỏi cưới rồi thì không có chuyện từ chối đâu nha! - anh âu yếm nhìn tôi nói
_.....ưhm....- tôi vừa đỏ mặt gật đầu, thì anh liền cuối người hôn tôi, chịu thua, tôi chịu thua rồi, hương vị ngọt ngào này cuối cùng là từ đâu mà ra đây, thôi không cần biết nữa, nghiện mất rồi, đang quay cuồng trong hạnh phúc bất tận thì có tiếng gõ cửa, hừ tôi ghét tiếng gõ cửa, để cho chắc ăn, tôi giành ra mở cửa, nhỡ đâu lại thêm một cô nào đấy bay vào hôn Yunho của tôi thì sao, phòng ngừa là trên hết! Cửa mở, là giám đốc bộ phận PR, ông ta thấy tôi thì cuối đầu chào, ngại quá, dù gì ông ấy cũng lớn tuổi hơn mình, tôi vội vàng chào lại rồi né người sang một bên cho ông ta vào phòng. Trước nay tôi luôn có một điều không hiểu, Yunho đối với tôi ân cần dịu dàng bao nhiêu thì với người khác lại lạnh lùng bấy nhiêu, thật khó hiểu, như lúc này đây, gương mặt anh chỉ lạnh và lạnh thôi!
_Có chuyện gì vậy giám đốc Han? - anh nói giọng ngang phè, nghe mà tức cười
_Thưa cậu Jung, tôi đến để hỏi về việc quảng cáo, cậu đồng ý tấm chọn tấm hình đó là mẩu chính chứ? - Yunho chỉ là vệ sĩ thôi mà, sao ông ta phải kính cẩn thế, tung quảng cáo thì phải hỏi ý người mẫu ah, lạ nha, mà tôi mới là người mẫu độc quyền cơ mà sao lại hỏi anh ấy, cái cty này khó hiểu =!=, Yunho khẽ nhìn tôi hỏi ý, tôi lí nhí "Tùy anh", họ định chọn tấm đó chắc cũng có cái lí của họ.
_Vậy....cứ theo ý của mọi người, còn chuyện gì nữa không?
_Ah tôi muốn thông báo cho hai vị biết ngày kia sẽ tiếp tục quay quảng cáo cho đợt hàng mới! - lại quay nữa ah, lần này tôi tỉnh, không biết có diễn được không nữa, lo quá! Dường như nhìn thấu nỗi lo của tôi Yunho ra hiệu cho vị giám đốc kia ra ngoài rồi nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng nói:
_Không sao đâu, còn có anh mà, yên tâm đi bé cưng! - anh thay đổi nhanh thật mới nãy còn cold lắm bây giờ trở về Yunho ấm áp của tôi rồi. Yunho ah, đâu mới là con người thật của anh đây?
_Yun ah, sao với mọi người anh luôn tỏ ra lạnh lùng vậy? - tôi không muốn Yunho của tôi là người đa nhân cách đâu.
_Ngốc, chẳng phải em cũng vậy sao, để tránh phiền hà thôi mà, đừng suy nghĩ linh tinh! - ac tôi tưởng trên thế giới này chỉ có mình tôi như thế thôi chứ, không ngờ anh cũng vậy.
_Sao...sao anh biết?
_Chuyện gì liên quan đến em anh cũng biết hết ^^! - hay nhỉ, còn tôi chẳng biết gì về anh cả.
_Đúng là trước đây em có như thế nhưng từ khi gặp anh em đã trở về với chính em, em không thể nào giả vờ được Yun ah, vì em tin tình yêu của anh sẽ bảo vệ em, vậy nên bây giờ anh hãy sống thật với bản thân mình anh nhé, hãy là một Yunho ấm áp, luôn quan tâm đến mọi người, anh chỉ cần là anh, Yunho của em! - anh nhìn tôi gật đầu mỉm cười, tôi biết phải sống một cách giả tạo khó khăn lắm, tôi muốn Yunho của tôi phải luôn vui vẻ, hạnh phúc như tôi này, từ ngày yêu anh tôi đã rũ bỏ lớp mặt nạ "băng giá" kia, sống hoà đồng hơn với mọi người, dần dần trở về Kim JaeJoong trước đây, có vậy mới thấy cuộc sống vui tươi biết chừng nào, Yunho ah, cám ơn anh!
End JaeJoong 's POV
End chap 4
_____________________
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top