Chương 28🌹

Nghiêm Úy lúc ấy là cỡ nào làm người ta hâm mộ cùng kính nể ! Tuổi còn trẻ đã là Ngự Dao giải trí tổng tài, liên tục hai năm làm này thu vào gấp 10 lần lúc đầu

là người làm cho cả giới kinh doanh đều bội phục, bị đuổi ra cổ đông sau lưu lạc thành như vậy? Loại này nữ nhân thế nhưng cũng xem vào mắt được?

Xem ra, cũng khó trách Nghiêm gia từ bỏ anh ta.

"Úy ca ca" tuy rằng nghĩ như vậy , nhưng muốn thông đồng Nghiêm Diệp vẫn yêu cầu Nghiêm Úy hỗ trợ. Thượng Khởi Văn chỉ có thể ủy khuất mà kêu anh.

"Kiều Kiều nếu cho cô mượn, thì cô cầm đi! Tìm một chỗ trước ở, mặt khác sự tình cô vẫn là trước nghĩ xem nên như thế nào cùng ba cô hòa hoãn quan hệ, bằng không, Kế tiếp thẻ cô sẽ thật sự khóa lại." Nghiêm Úy nói xong liền không ở quan tâm, chở Chu Kiều Kiều vào tiểu khu.

Chu Kiều Kiều nhìn qua kính xe đứng ở cửa tiểu khu vẫn không nhúc nhích Thượng Khởi Văn, cô nắm chặt tay.

Nghiêm Úy tuy rằng nghiêm túc lái xe, nhưng vẫn là liếc mắt một cái quét tới cô khẩn trương.

"Về nhà sau nghỉ ngơi thật tốt, có việc thì nói với anh ."

Chu Kiều Kiều đứng ở cửa xe , cô cúi đầu không nói chuyện, Nghiêm Úy hỏi cô: "tại sao lại không vui?"

"anh sẽ đi tìm cô ta sao?" Chu Kiều Kiều hỏi anh

Nghiêm Úy liền cười: "anh có thể lý giải là em không muốn anh đi?"

"em không muốn anh đi." Chu Kiều Kiều nói: "Chính là, em cảm thấy em nói như vậy lại không tốt."

"anh không đi." Nghiêm Úy bảo đảm nói: "Kỳ thật, cô ta tới tìm anh làm cái gì anh như thế nào sẽ không biết đâu? Nói đến cùng,đây là chuyện giữa cô ta cùng Nghiêm Diệp. anh tuy rằng khi còn nhỏ chiếu cố cô ta một đoạn thời gian, nhưng là đối với anh nói kia cũng là thật lâu trước kia, cũng không phải chuyện rất quan trọng."

"Tuy rằng nói như vậy, nhưng em cảm thấy em không có tư cách yêu cầu như vậy ......" Chu Kiều Kiều cũng không muốn Nghiêm Úy đi giúp Thượng Khởi Văn, hoặc nói là Liễu Vân.

cô không muốn cùng Thượng Khởi Văn nhấc lên quan hệ, cô cũng không muốn Nghiêm Úy và Thượng Khởi Văn nhấc lên quan hệ. nữ chủ quang hoàn của cô ta quá mạnh......

"em đương nhiên là có, tựa như vừa rồi em nói, em là vị hôn thê của anh, em có đủ lý do ngăn cản anh làm như vậy."

em có đủ lý do ngăn cản anh làm như vậy!

Nói như vậy Nghiêm Úy ở kia lúc sau liên tục biến mất 10 ngày, Chu Kiều Kiều ngày đầu tiên thời điểm còn gọi điện thoại cho Nghiêm Úy, Nghiêm Úy nói là trong nhà có chút chuyện.

Ngày hôm sau Chu Kiều Kiều nhắn tin cho Nghiêm Úy, Nghiêm Úy nói chuyện trong nhà chưa giải quyết xong.

Ngày thứ ba Chu Kiều Kiều nhắn lại cho Nghiêm Úy, nói rằng cô chính mình tìm được công việc, nhưng Nghiêm Úy chỉ trả lời cố lên biểu cảm.

Ngày thứ tư, Chu Kiều Kiều  không hề nhắn tin cho Nghiêm Úy.
"cậu tin tưởng sao? mình cư nhiên bởi vì 1 lần hẹn hò mà bị chia tay, mình đã làm cái gì đến mức trời trách sao?" Chu Kiều Kiều rầm rì cùng Lương Giai Mẫn oán giận.

Lương Giai Mẫn cũng khóc sướt mướt mà nói: "mình cũng thế! Mao Lượng cũng không để ý tới mình."

Chu Kiều Kiều liền suy luận mà nói: "cậu nói có phải hay không bọn họ bị bắt cóc rồi?"
Edit:Diệu Linh,truyện chỉ đăng duy nhất trên wattpad @dieulinhdeptrai
bị bắt chia tay hai cô gái ôm điện thoại cùng nhau khóc sướt mướt,đau loy không thôi, cũng nguyền rủa này hai nam nhân kia ăn mì ăn liền không có gói gia vị.

Sau đó, Nghiêm Úy tới rồi.

Ngày đó chạng vạng, sau khi tắt điện thoại , Chu Kiều Kiều đau lòng cho chính mình nấu 1 gói mì ăn liền, sau đó phát hiện đây là một gói không có gia vị mì ăn liền.

Không biết như thế nào, Chu Kiều Kiều trước nay không cảm giác được ủy khuất đột nhiên bộc phát ra, cô ôm trong lòng khối mì ngẩng đầu khóc lớn ra tiếng.

cô khi còn nhỏ đi theo mẹ kế đã không khóc, đi theo lão sư đã không khóc, không có tiền vào đại học đã không khóc, bị người khác bắt nạt đã  không khóc, chẳng sợ cuối cùng bị chu Hùng Hùng lừa tới câu lạc bộ đêm,cô cũng chỉ nghĩ tự lực cánh sinh.

Nhưng, là...... Bị Nghiêm Úy ném ở chỗ này 10 ngày, cô lại cảm thấy rất ủy khuất.

Nghiêm Úy lừa cô.

Nói tốt chính là người một nhà, cho dù anh muốn rời đi, cũng nên nói cho em một cái lý do!

em sẽ không dây dưa không thôi, vô thanh vô tức mà đi là chuyện như thế nào? Rõ ràng hẹn hò thời điểm còn rất vui vẻ......

Càng nghĩ càng khổ sở, Chu Kiều Kiều khóc đau lòng muốn chết, đột nhiên nghe được chuông cửa truyền đến.

cô cầm trong tay mì ăn liền đi đến trước cửa, dùng mắt mèo nhìn một chút.

A! Hình như là Nghiêm Úy !

Chu Kiều Kiều hóa bi thương thành phẫn nộ, ầm một tiếng mở cửa, cô đang muốn chất vấn Nghiêm Úy, lại ở mở cửa trong nháy mắt bị Nghiêm Úy ôm đầy cõi lòng.

Nặng nề trọng lượng làm Chu Kiều Kiều chống đỡ không được lui về phía sau hai bước, hai mắt cô còn chứa nước mắt ủy khuất, nhưng Nghiêm Úy quanh thân âm u hơi thở làm cô nghi hoặc mà mở miệng hô: "Nghiêm Úy?"
"Kiều Kiều, anh đói." Nghiêm Úy ôm chặt cô, ủy khuất mà mở miệng.

Chu Kiều Kiều đẩy anh ra , nghiêm túc xem anh. Chỉ thấy mấy ngày không gặp, quầng thâm anb mắt càng thêm nghiêm trọng, gương mặt tựa hồ rất suy yếu.

"Nghiêm Úy!!! anh làm sao vậy?" Chu Kiều Kiều kinh ngạc, đây là đi sa mạc mạo hiểm sao?

Nghiêm Úy cũng nhìn trong tay cầm bánh, kỳ quái hỏi cô: "Cầm nó làm cái gì?"

"Nấu mì đó!" Chu Kiều Kiều nhìn trong tay mặt bánh thập phần ưu thương.

Nghiêm Úy vừa nghe nấu mì, liền đi theo nói: "anh cũng muốn ăn."

Chu Kiều Kiều cúi đầu nhìn nhìn trong tay mặt bánh, ưu thương mà nói: "Nó không có gói gia vị !"

Nghiêm Úy: "...... Nếu không, anh đi mua cho em một gói ?"

Chu Kiều Kiều lắc đầu, sau đó nghiêng người để Nghiêm Úy tiến vào, đối với Nghiêm Úy nói: "em tưởng rằng là gói mì này cũng bắt nạt em, như thế nào sẽ không có gói gia vị đâu? Thấy anh đã đến rồi, em lập tức minh bạch,gói gia vị này thì ra không phải bởi vì em không có. Đây là nguyền rủa hiển linh!"

Nghiêm Úy lập tức hiểu ngầm, anh nhìn cô hỏi: "...... em chú anh?"

Chu Kiều Kiều nhu nhu xem hắn, ngữ khí thập phần vô tội: "anh như thế nào nghĩ em như vậy ? em không phải là người như vậy, em nấu mì cho anh ăn!"

Nghiêm Úy: "......"

Nghiêm Úy cuối cùng vẫn là ăn chén mì không có gói gia vị, tuy rằng không có gói gia vị, nhưng tay nghề Chu Kiều Kiều thật không tồi. Hơn nữa, ăn cơm thời điểm có Chu Kiều Kiều, Nghiêm Úy ăn vô cùng ngon.

sau bữa cơm, Nghiêm Úy mới ở Chu Kiều Kiều trong phòng khách nói mấy ngày nay sự tình.

"Lại nói tiếp kỳ thật cũng không phải một cái rất dài chuyện xưa......" Nghiêm Úy hồi ức nói.

Ngày ấy trở về, Nghiêm Úy trở Thượng Khởi Văn đem cô ta đưa đi khách sạn, không đáp ứng đưa cô ta đi Nghiêm gia, lúc ấy Thượng Khởi Văn cái gì cũng chưa nói liền xuống xe.

Ngày thứ hai, Thượng Khởi Văn liền tìm đến cửa, Nghiêm gia cha mẹ tuy rằng nhiệt tình chiêu đãi, lại không cho Nghiêm Diệp biết.

Nghiêm Diệp rất tốt,dựa vào cái gì ăn hồi đầu thảo?

Thượng Khởi Văn chạm vào vách tường liền rời đi trước, kết quả nói trùng hợp cũng trùng hợp, cùng ngày Đan Linh Đồng liền phát hiện ra mang thai, lần này đem trong nhà vô cùng vui, cũng không thèm để ý Đan Linh Đồng là người giới giải trí.
Edit:Diệu Linh,truyện chỉ đăng duy nhất trên wattpad @dieulinhdeptrai
Nghiêm gia hai vị muốn đem Đan Linh Đồng đưa tới trong nhà điều dưỡng, ai ngờ Nghiêm Diệp chết sống không đồng ý, còn từ bảo mẫu nơi đó đã biết Thượng Khởi Văn tới sự tình, muốn chết muốn sống muốn đi tìm Thượng Khởi Văn.
Nghiêm Úy nguyên bản không muốn quản những việc này, nhưng thấy Nghiêm Diệp thật sự nháo đến khó coi, liền đánh một trận muốn cho Nghiêm Diệp tỉnh một chút.

Kết quả Nghiêm Diệp vì Thượng Khởi Văn cũng không chịu bỏ qua, giãy giụa thời điểm đem Đan Linh Đồng quăng ngã.

thai liền như vậy không có......

Việc này lập tức bậc lửa, Nghiêm gia thấy cháu đích tôn liền như vậy đột nhiên về trời, thế nhưng không lựa lời mắng to Nghiêm Úy.

Nghiêm Diệp cả người lại ngốc, ngược lại một chút việc không có.

Bởi vậy, đứa nhỏ này sự tình liền làm ầm ĩ mấy ngày.

Sau đó, Thượng Khởi Văn từ trên trời giáng xuống, không biết từ nơi nào đến tin tức, nói Nghiêm Úy biết Nghiêm gia lão gia tử đang làm một hợp đồng, một phần thập phần quan trọng cổ phần hợp đồng.

Nguyên lai nghiêm lão gia tử ở két sắt có một phần hợp đồng, cho người sớm nhất sinh Nghiêm gia cháu trai đích tôn kế thừa đi trên tay 15% cổ phần.

Nghiêm Diệp cả người đều ngốc, anh ta hỏi Nghiêm Úy biết hay không.

Đừng nói, việc này Nghiêm Úy thật đúng là thanh niên trí thức, anh cũng không phải loại này không thừa nhận tính tình, bởi vậy liền nhận.

Việc này liền thăng cấp, từ đánh nhau ẩu đả không cẩn thận mất hài tử, trực tiếp thăng cấp thành lục đục với nhau, vì đoạt gia sản tàn hại huynh đệ con nối dõi.

Nghiêm gia cha mẹ hai người nghe xong việc này, giống như Tình Thiên sét đánh, chỉ trích Nghiêm Úy lãnh tâm lãnh phổi, thủ đoạn tàn nhẫn.

"Thật quá đáng, loại chuyện này tình nguyện tin tưởng Thượng Khởi Văn lời nói của một bên cũng không tin anh!" Chu Kiều Kiều nghe nhiệt huyết sôi trào, cùng Nghiêm Úy cùng chung kẻ địch.

Nghiêm Úy thấy Chu Kiều Kiều vì anh sinh khí, trong lòng về điểm này lạnh lẽo cũng chậm rãi biến mất, trên mặt tươi cười mang theo chân thành nói: "anh xác thật biết."

"anh biết là một chuyện, nhưng là tin tưởng Thượng Khởi Văn là một chuyện khác. Huống chi, em tin tưởng anh."

Nghiêm Úy nhướng mày: "em vì cái gì tin tưởng anh?"

Chu Kiều Kiều cũng kỳ quái mà nói: "Như thế nào liền không tin? em nếu có thai, vô luận anh ta nói thật giả, em đều sẽ đi tin tưởng anh. anh nói chúng ta là người nhà, vô luận thế nào, em đều sẽ trước tin tưởng anh nói."

Chu Kiều Kiều đem bênh vực người mình nói đúng lý hợp tình, Nghiêm Úy nghe trong lòng thoải mái. Mặt sau lại nói nói thế nhưng cũng không cảm thấy khó chịu, khẩu khí anh lãnh đạm mà nói: "ba mẹ anh hoài nghi anh cố ý động thủ, nói là muốn đem cổ phần anh thu hồi. anh tự nhiên cũng không thèm để ý về điểm này cổ phần, liền đồng ý."

Bởi vậy, mặt sau Nghiêm Úy liền trực tiếp đi làm cổ phần chuyển nhượng hiệp nghị, bất quá, Nghiêm Úy chỉ xoay 0.3% cổ phần cấp Nghiêm Diệp, dư lại 0.2% hắn trực tiếp chuyển cho Đan Linh Đồng.

anh nói rõ ràng, Đan Linh Đồng mất hài tử , nói như thế nào cũng xác thật bởi vì anh cùng Nghiêm Diệp đánh nhau, này tiền là bồi thường cấp Đan Linh Đồng.

"một mình anh từ công ty ra tới, này phía trước phía sau 10 ngày, cuối cùng là biết rõ ràng."

Theo Nghiêm Úy tiếng rơi xuống, Chu Kiều Kiều tiến lên ôm lấy anh, an ủi nói: "Vất vả."

Nghiêm Úy cũng ôm chặt cô nói: "Không có, anh vẫn luôn muốn trở về tìm em. anh......"

"Không có việc gì, Nghiêm Úy, em tìm được công việc." Chu Kiều Kiều buông anh ra, ngồi vào đối diện Nghiêm Úy, nghiêm túc mà nói: "Liền tính anh không có công việc, chúng ta tiêu tiết kiệm một chút, vẫn là có thể sinh hoạt."

Nghiêm Úy: "...... Không phải, em không cần lo lắng, liền tính là hiện tại, anh cũng có chút tiền. Hơn nữa anh có công việc, không đến mức không xu dính túi."

Chu Kiều Kiều: "...... Đúng rồi, anh ở nơi nào?"

Nghiêm Úy sờ sờ bụng, nói: "anh ở nơi này được không? anh không có chỗ đi."

Chu Kiều Kiều lập tức đứng dậy nhíu mày nói: "anh vừa rồi không phải nói anh có tiền sao?"

Nghiêm Úy: "......" anh nghiêm túc tự hỏi một chút, mới đột nhiên vẻ mặt đau kịch liệt: "anh đó là an ủi anh chính mình, em cũng cho là thật sự." anh bi thương cười, miễn cưỡng nói: "em nếu ghét bỏ anh cái gì đều không có, anh cũng sẽ không trách em."

Chu Kiều Kiều vẻ mặt khiếp sợ xem anh, chạy nhanh giải thích: "em không có."

Nghiêm Úy hơi hơi mỉm cười, duỗi tay sờ sờ đầu trọc của cô nói: "Kia anh liền không khách khí."

Chu Kiều Kiều: "......" hả?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top