Chương 25🌹
Chu Kiều Kiều trầm mặc một cái chớp mắt, nhưng cô vẫn là rất nhanh tìm được chứng cứ nói: "Giai Mẫn!cận cảm thấy mình có giá trị nhiều tiền như vậy sao?"
Lương Giai Mẫn nghiêm túc nghĩ: "Kiều Kiều, cậu không cần nghĩ như vậy, lại nói như thế nào, cậu vẫn có chút giá trị tiền. Ha ha ha ha ha...... mình chính mình cũng không tin a! Ha ha ha ha ha ha......"
Chu Kiều Kiều: "......"
"Đúng rồi, Kiều Kiều, mình ngày mai muốn đi hẹn hò! cậu có bạn trai sao?"
Chu Kiều Kiều: "......"
Edit:Diệu Linh,truyện chỉ đăng duy nhất trên wattpad @dieulinhdeptrai
"cậu như thế nào không nói lời nào?" Lương Giai Mẫn hỏi cô, Chu Kiều Kiều liền rất là vô ngữ mà trả lời: "Hẹn hò có gì đặc biệt hơn người? mình ngày mai cũng đi hẹn hò, hơn nữa mình hẹn hò đối tượng là bạn trai, cậu có không?"
Lương Giai Mẫn chỉ cảm thấy thâm chịu một mũi tên: "......"
Lương Giai Mẫn cùng Chu Kiều Kiều không giống nhau, Chu Kiều Kiều đại học đều ở kiếm tiền kiếm tiền kiếm tiền vượt qua. Mà cô không có cái này phiền não, cô ngược lại từ cao trung liền muốn tìm một người bạn trai, sau đó có một chuyện tình có một không hai.
Kết quả, cao trung cô theo đuổi một người lại lừa cô đi khách sạn, sau đó cô chạy ra đường. Đại học cô theo đuổi một học bá,cô bị cắm sừng. Lương Giai Mẫn cũng coi như là đã trải qua các loại bi ai trong tình yêu, hai đoạn tình yêu tốn 3 năm cảm tình đều không có kết cục tốt, kết quả nhìn thấy Mao Lượng nháy mắt, cô vẫn là không nghĩ nhiều mà nhảy đi vào.
Lương Giai Mẫn có thể cùng Chu Kiều Kiều trở thành bằng hữu, cũng ở chỗ cô ấy vô tâm không phổi một chút! Mặc cho ai trải qua hai đoạn cảm tình như thế, muốn yêu tiếp đều sẽ do dự hoặc sợ hãi.
Nhưng là Lương Giai Mẫn không phải, cô nháy mắt làm chính mình trầm luân, sau đó một lần nữa bắt đầu theo đuổi người mình thích.
"Kiều Kiều, cậu biết không? Có một câu gọi là,nam theo đuổi nữ cách núi cao,nữ theo đuổi nam cách một tờ giấy mỏng. mình cùng Mao Lượng, như cách một tờ giấy, chờ mình đâm thủng, còn không biết ai trước kết hôn đâu!" Lương Giai Mẫn đối với Chu Kiều Kiều công kích rất không vừa lòng.
Chu Kiều Kiều nhìn chính mình đính hôn nhẫn, vẻ mặt khinh bỉ nói: "tờ giấy mỏng của cậu cũng quá khó đâm thủng nhỉ!"
Lương Giai Mẫn ngẩng đầu nhìn trời, nghĩ tới đã từng vì hai đoạn cảm tình nỗ lực. cô ấy nhàn nhạt mở miệng: "...... tờ giấy là inox làm."
Chu Kiều Kiều: "......" Khó trách một người nam nhân cậu theo đuổi 3 năm cũng không được, còn không bằng leo núi cao!
"Ngày mai ra ăn cơm cùng mình không?" Lương Giai Mẫn lại hỏi cô.
Chu Kiều Kiều hừ cười: "cậu không phải có hẹn hò sao?" Xem ra mình đối mẫn bảo bảo vẫn là rất quan trọng.
"trời ạ! cậu cho rằng mình là muốn tìm cậu ăn cơm trưa sao?mình là kêu cậu buổi sáng ra tới ăn cơm sáng." Lương Giai Mẫn thanh âm không thể tưởng tượng.
Chu Kiều Kiều thập phần tức giận mà mắng: "Hừ, cậu cho rằng mỗi cậu hẹn hò? mình ngày mai cũng phải đi hẹn hò."
Hai người cho nhau tổn thương một lúc, liền tắt điện thoại.
Ngày hôm sau, Chu Kiều Kiều rất sớm nghe được chuông cửa vang.cô lẩm nhẩm lầm nhầm rời giường đi mở cửa, một bên nói: "Mẫn bảo bảo, cậu như thế nào thật sự tới, còn tới sớm như vậy?"
Đang nói, liền thấy mở ra ngoài cửa đứng đúng là ngày hôm qua gọi điện thoại Nguyễn Tiểu Kiều.
"......" Chu Kiều Kiều nhất thời không rõ lắm chính mình lúc này tâm tình.
"Kiều Kiều, nghe nói cậu đem giám đốc số điện thoại kéo đen, giám đốc liền phái mình lại đây nhìn xem, thuận tiện cùng cậu nói một chút đi làm sự tình." Nguyễn Tiểu Kiều trang điểm rất khoa trương, một đầu tóc dài tết ở sau đầu, cả người có vẻ nhanh nhẹn thoải mái thanh tân. Chu Kiều Kiều cũng không biết, Nguyễn Tiểu Kiều lúc này là bởi vì bọng mắt thâm đen, cho nên mới trang điểm rất đậm.
Edit:Diệu Linh,truyện chỉ đăng duy nhất trên wattpad @dieulinhdeptrai
"Không phải, cậu như vậy mình có chút sợ!thấy thế nào như là cầu xin mình đi làm giống nhau?" Chu Kiều Kiều đều ngốc, này đều tìm tới cửa, nhà ai công ty phỏng vấn lúc sau còn mời tận 2,3 lần? cô chính chỉ là năng lực bình thường,không đến mức công ty lớn phải mời vậy đi .
Nguyễn Tiểu Kiều nắm chặt quai túi xách trong tay,trên mu bàn tay gân xanh như ẩn như hiện.
cô ta nói cho chính mình, nghĩ lại đi! Mỗi tháng 10000+ tiền lương, mỗi tuần nghỉ 2 ngày,ngày đèn đỏ nghỉ 1 ngày.
5 đồng 1 xu công ty đều trả, mỗi năm đều tổ chức du lịch.
Công việc này thật sự rất tốt, căn bản không nỡ được nghỉ việc!
Cuối cùng muốn chính là, bị chính mình chuyển ra ngoài 60 vạn, nếu cô ta lúc này bị xa thải, kiện tụng cũng đủ cô ta trong tù ngồi xổm ngồi xổm
Nghĩ này đó, Nguyễn Tiểu Kiều nét mặt biểu lộ một cái tươi cười nói: "cậu nói cái gì vậy!còn không phải xem cậu có năng lực sao? cậu năm đó thành tích cũng ở xếp hàng trước 10!giám đốc chúng mình vô cùng vừa lòng cậu ."
Lời này, Chu Kiều Kiều tin sao? Đương nhiên không tin. cô ha hả cười nói: "thật ngại quá! mình không có hứng thú."
Nguyễn Tiểu Kiều ngăn lại lúc cô muốn đóng cửa, cô ta có chút hoảng sợ, nhíu mày gào lên với Chu Kiều Kiều: "cậu liền thật sự như vậy bất cận nhân tình sao? Tiến vào công ty làm việc không được sao?"
Chu Kiều Kiều nhíu mày, nói: "Nguyễn Tiểu Kiều! mình nói cho cậu,cậu ở chỗ nào,mình sẽ không đi."
Gần như vậy một câu, Nguyễn Tiểu Kiều tâm trạng liền có chút lạnh rồi,cô ta hỏi: "vậy muốn thế nào cậu mới đi?"
Chu Kiều Kiều thấy cô ta hỏi nghiêm túc, càng thêm xác định việc này kỳ quái.
"cậu quỳ xuống cầu xin mình đi!" Tuy rằng biết kỳ quặc, cũng hiểu không muốn đi kích cô ta. Nhưng là, Chu Kiều Kiều vẫn là mở miệng nói như vậy.
cô nguyên bản chính là thuận miệng vừa nói, làm khó dễ thành phần càng nhiều. Đương nhiên, cô một chút cũng không cảm thấy cao ngạo như Nguyễn Tiểu Kiều sẽ thật sự quỳ xuống, thẳng đến khi cô nhìn đến Nguyễn Tiểu Kiều thật sự quỳ xuống......
Trong nháy mắt kia, Chu Kiều Kiều suy nghĩ rất nhiều, đại học khi rất nhiều chuyện, bao gồm bị lừa đến sau núi ngây người suốt một đêm sự tình.
"Chu Kiều Kiều,mình quỳ xuống, cậu nếu là dám không đi......" Nguyễn Tiểu Kiều phảng phất đã chịu thiên đại nhục nhã thanh âm truyền đến.
"Không đi." Chu Kiều Kiều nguyên bản thái độ còn không có như thế kiên định, nhưng là ở Nguyễn Tiểu Kiều quỳ xuống sau, cô càng thêm đã biết một việc. Chính mình có đi hay không, đối với Nguyễn Tiểu Kiều tới nói rất quan trọng, hoặc là nói phi, thường, quan,trọng.
"A a a a!!! Tiện nhân mày lừa tao!!!" Nguyễn Tiểu Kiều la lên một tiếng nhảy dựng lên.
Chu Kiều Kiều bắt lấy then cửa tay hô: "cậu dám động tay mình liền kêu người! Còn có, mình không phải lừa cậu, mình vốn dĩ liền không đáp ứng cậu quỳ xuống mình sẽ đi. Sau đó, Nguyễn, tiểu, kiều, mình đây là đang trả thù cậu."
Nguyễn Tiểu Kiều: "......"
Chu Kiều Kiều xem cô ta bất động, đột nhiên cười đắc ý: "cậu nếu đều cầu xin mình đi làm, chẳng lẽ thật sự coi trọng mình mới có thể? Nguyễn Tiểu Kiều, các người có gi muốn xin với mình? Đúng hay không! bọn họ không nên kêu cậu tới, cậu cũng quá để mắt chính mình. cậu cho rằng mình sẽ tha thứ cậu? Không cần nói giỡn, tiền lương có cao,mình cũng sẽ không cùng cậu lamf đồng nghiệp."
Nói xong, Chu Kiều Kiều đem Nguyễn Tiểu Kiều đẩy ra đi, sau đó đóng cửa.
cô chỉ nghe được Nguyễn Tiểu Kiều ở ngoài cửa hô: "Chu, kiều, kiều!!! Tao sẽ làm mày hối hận!!!"
Chu Kiều Kiều đợi vài phút, lại mở cửa nhìn lên Nguyễn Tiểu Kiều đã rời đi. Chu Kiều Kiều nhẹ nhàng thở ra, mắng: "Kẻ điên! mình lại không ngốc, cùng loại người này làm đồng học đều thảm như vậy, còn làm đồng nghiệp?"
Nói xong, Chu Kiều Kiều liền đóng cửa không để ý việc này.
Mà Lương Giai Mẫn cuối cùng không có tìm tới, lần đầu tiên cùng nam thần hẹn hò, cô ở trong nhà sửa soạn chính mình, lại sao có thể thật sự có thời gian ngồi xe đến cùng Chu Kiều Kiều ăn cơm sáng?
Mà Chu Kiều Kiều cũng ở hẹn hò trước chuẩn bị, cô mới trang điểm nhẹ xong, Nghiêm Úy điện thoại liền tới rồi.
"Kiều Kiều, em ở nơi nào?" Nghiêm Úy quanh thân ồn ào thanh có vẻ thực mờ ảo, hình như là từ nơi xa truyền đến giống nhau.
"anh tới rồi? em xuống lầu tìm anh." Chu Kiều Kiều xoay người đi lấy tuis xách.
Nghiêm Úy đem xe ngừng ở cửa tiểu khu, sau đó nói: "ừ, anh ở dưới lầu."
Điện thoại tắt còn không đến hai phút, Chu Kiều Kiều đã xuất hiện. Bởi vì là hẹn hò, Nghiêm Úy đã sớm làm tốt chuẩn bị muốn ở dưới lầu chờ mấy giờ. Tăng Quốc An nói qua, khi nữ nhân nói em sắp xong thời điểm, kia là còn phải đợi hai giờ sau ý tứ.
Nhìn trước mặt tỉ mỉ trang điểm Chu Kiều Kiều, Nghiêm Úy xác định cô không phải con gái bình thường.
Đắc ý Nghiêm tổng thập phần trấn định mà thu hồi điện thoại, Chu Kiều Kiều chỉ kịp nhìn đến trên điện thoại anh một ít giống như xu thế cổ phiếu.
"anh xào cổ?" Chu Kiều Kiều liền hỏi anh.
Nghiêm Úy gật đầu nói: "Xào, anh cũng có tiền lẻ. Liền tính anh không phải người thừa kế, nhưng thân là Nghiêm gia một phần tử, anh còn là có Ngự Dao giải trí 0.5% cổ phần. Mỗi năm một chút chia hoa hồng được ít, anh đều cầm đi mua cổ phiếu."
Edit:Diệu Linh,truyện chỉ đăng duy nhất trên wattpad @dieulinhdeptrai
Chu Kiều Kiều không hiểu lắm 0.5 nhiều hay không, nhưng cùng 100 so sánh cảm giác ít. cô đau lòng mà nói: "Nghiêm Úy, anh quá đáng thương. cha ta trước kia một tháng trả cho ta 300 tệ đâu!"
Trong nháy mắt kia, Nghiêm Úy thế nhưng không biết như thế nào trả lời cô, cuối cùng chỉ có thể nói: "...... Chu Kiều Kiều, 0.5% chia hoa hồng, một năm anh ít nhất thời điểm có thể nhận năm ngàn vạn."
Chu Kiều Kiều: "......" Tuy rằng biết 0.5 khẳng định không ngừng 300 tệ, nhưng là......
Trầm mặc trong xe, có thể mơ hồ mà nghe được ngoài xe rao hàng thanh
"Chúng ta hôm nay đi nơi nào vậy?" Chu Kiều Kiều vô tâm không phổi nghĩ, cô cũng không hướng mặt khác phương hướng nghĩ. Chỉ cảm thấy nam nhân tuy rằng bị người nhà đuổi ra công ty, nhưng là giống như còn không đến mức như vậy thảm, vì thế, cô lại quan tâm đến hôm nay hẹn hò.
Edit:Diệu Linh,truyện chỉ đăng duy nhất trên wattpad @dieulinhdeptrai
Nghiêm Úy nhu hòa thần sắc, cảm thấy Chu Kiều Kiều cũng xác thật là trên thế giới ít nghĩ nhiều. cô không cảm thấy tiền quá ít, đồng thời, cô cũng không cảm thấy tiền quá nhiều. cô căn bản là không quan tâm tiền này, bởi vì cô cũng không cảm thấy tiền này cùng cô có quan hệ gì.
Chu Kiều Kiều hỏi xong, đột nhiên phát hiện Nghiêm Úy hôm nay ăn mặc cùng bình thường đặc biệt không giống nhau.
cô không chút nghĩ ngợi mà khen: "Ngươi hôm nay ăn mặc cùng tái Bass đặc biệt giống!"
Nghiêm Úy không biết tái Bass là gì , nhưng khẳng định là khích lệ không thể nghi ngờ.anh nhếch lên khóe miệng cười, vì hôm nay hẹn hò, anh cố ý đem năm trước mẹ cho anh định chế cao cấp tây trang tìm đến.
Hơn nữa,anh ngày hôm qua cũng tra Baidu rất nhiều tri thức, chính là vì lúc này có thể dùng tới. anh tự nhiên rất rõ, một người nam nhân mở ra siêu xe, ăn mặc thập phần thân sĩ khi xuất hiện là cỡ nào thu hút tròng mắt, xem ra bước đầu tiên đã thành công.
Tái Bass? Không biết cái dạng gì khích lệ, nếu có thể làm Chu Kiều Kiều nói ra tên của hắn.
Chu Kiều Kiều nhìn anh, che miệng cười: "Thật sự rất giống."
Nghiêm Úy khống chế được tay lái, sung sướng mà mở miệng hỏi Chu Kiều Kiều: "Tái Bass là ai?"
Là ai?
Chu Kiều Kiều cũng không biết như thế nào giải thích, cuối cùng chỉ có thể nói: "Một quản gia."
Sau đó, Chu Kiều Kiều liền nhìn Nghiêm Úy trên mặt tươi cười cứng đờ.
Chu Kiều Kiều: "....."
"Quản, gia?" Nghiêm Úy cắn răng hỏi.
Chu Kiều Kiều gật gật đầu nói: "Đúng vậy! rất soái quản gia."
Ân, Nghiêm Úy đối tái Bass nháy mắt không có hứng thú đi tìm hiểu, anh ngược lại hỏi Chu Kiều Kiều: "em muốn muốn ăn cửa hàng nào?"
Tái Bass gì đó gặp quỷ đi thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top