Chương 933: Một "Bùi Diệp" khác

Editor: Đào Tử

________________________________

"... Chết tiệt, suýt chút nữa thì lật thuyền trong mương rồi..."

Dù tình huống đột ngột kèm nguy hiểm, Bùi Diệp vẫn dựa vào bản năng chiến đấu mạnh mẽ để né tránh. Không ngờ, vừa đứng vững, tinh thần lực của cô lại bắt được một làn sóng không gian cực kỳ yếu ớt. Ngay sau đó, càng nhiều côn trùng bị ném vào khu vực này.

Một nhóm, hai nhóm, ba nhóm...

"Chưa xong à!"

Ba trăm năm tu dưỡng bị làn sóng "hạ cánh" này kích thích đến bay sạch.

Bùi Diệp nhìn kỹ lại.

Thật không ngờ, tất cả đều là tiên phong của trùng tộc, cực kỳ nguy hiểm và hiếu chiến.

Hai trăm năm không gặp, suýt chút nữa cô đã quên rằng mình từng có một quá khứ đầy khói lửa với những con côn trùng này.

Chưa kịp hồi tưởng quá khứ, cô đã trở thành mục tiêu sáng chói, vì là sinh vật duy nhất không phải côn trùng trong khu vực.

Vô số côn trùng tiên phong với hình thù kỳ quái phát ra những âm thanh chói tai như tiếng "vù vù".

Chúng đồng loạt hướng mũi nhọn về phía Bùi Diệp.

Từng đối đầu với trùng tộc, Bùi Diệp hiểu rõ âm thanh này có ý nghĩa gì.

"... Chậc chậc -- Oan có đầu nợ có chủ. Tao chỉ là người qua đường, chúng mày không tìm chính chủ mà lại tìm tao để trút giận, thế là sao? Thật đúng là một lũ không ra gì." Cô đến để tìm người, không muốn lãng phí thời gian quý báu vào đám côn trùng này.

Nhưng những tiên phong của trùng tộc lại khăng khăng nhắm vào cô.

Một sợi tinh thần yếu ớt đã khóa chặt cô.

Không biết con côn trùng nào đầu tiên phát ra tiếng "chít" chói tai, con gần Bùi Diệp nhất lập tức tấn công.

Chỉ thấy từ miệng đầy răng sắc nhọn của nó phun ra một luồng chất nhầy đỏ to bằng thùng nước.

Bùi Diệp biết rõ sức mạnh của thứ này.

Nó không chỉ có tính ăn mòn cực mạnh mà còn có độc tố khủng khiếp.

Một khi bị dính phải, ngay cả tro cốt cũng không còn.

"Đón lấy!"

Ngay khi Bùi Diệp chuẩn bị né tránh, một luồng khí quen thuộc xuất hiện khiến cô dừng lại. Một luồng gió mạnh từ phía sau ập tới, Bùi Diệp giơ tay đón, ngay lập tức nhận ra chất lượng và cảm giác quen thuộc của vật trong tay.

Không cần nhìn, trong đầu cô đã hiện lên dữ liệu cụ thể của vũ khí. Thậm chí không cần đến bộ não chỉ huy, cơ thể cô đã thành thạo điều khiển nó, né tránh chất nhầy ăn mòn trong nháy mắt, bắn một phát trúng ngay điểm yếu của con côn trùng đang lao tới.

Bùi Diệp: "..."

Cảnh tượng trước mắt thật quá quen thuộc.

Cô quay đầu nhìn người đến, phát hiện người đó trang bị toàn bộ vũ khí cũ kỹ nhưng quen thuộc.

Dù không thấy mặt người đó, nhưng trong lòng cô đã hiện lên một câu trả lời vô cùng kỳ lạ.

Người này...

Chẳng lẽ là "Bùi Diệp"?

Bùi Diệp chưa đầy một trăm tuổi, từng hoạt động ở tiền tuyến chiến trường với trùng tộc?

Tuy nhiên, tình cảnh hiện tại không cho phép cô hồi tưởng. Những tiên phong của trùng tộc bị phớt lờ cũng không chịu yên, nhất định phải kích thích cô hai ba lần. Bị ai đó cưỡng ép cắt ngang suy nghĩ thật không dễ chịu, Bùi Diệp giơ tay về phía con côn trùng, búng ngón tay một cái.

Bùm!

Con quái thú khổng lồ bị một lực vô hình đánh trúng, thân thể bay ngược, nghiền nát những con cùng loài phía sau, ép chúng xuống đất.

Nó lăn ra một con đường "máu".

"... Nóng lòng muốn ăn phân ấm à?"

Người khác: "..."

Tai cô ấy rất thính, dù trên chiến trường ồn ào của trùng tộc cũng không bỏ sót lời chế giễu đó.

Cô ấy không khỏi nhìn về phía Bùi Diệp.

Một người sở hữu tinh thần lực không có trong hồ sơ tình báo sao?

Dường như Bùi Diệp không để ý đến ánh mắt dò xét và cảnh giác của cô ấy: "Tôi có việc gấp, phải nhanh chóng giải quyết."

"Bùi Diệp" nọ lạnh lùng nói: "Được."

Người phụ nữ bí ẩn trước mắt có thể tạm gác lại.

Việc cấp bách hiện tại là phải giải quyết những côn trùng tiên phong rắc rối này, cố gắng tranh thủ thời gian để tái thiết phòng tuyến.

Bùi Diệp cười nói: "Vậy thì hành động thôi."

"Bùi Diệp" nọ không nói nhiều, ngọn lửa bùng lên từ nòng pháo chính là câu trả lời của cô ấy.

Đối phó với từng con côn trùng đơn lẻ không khó.

Điều thực sự khó khăn là chiến thuật biển côn trùng của chúng dựa trên khả năng sinh sản mạnh mẽ.

Chỉ sau vài phút tham gia chiến đấu, cô ấy đã nhận ra điều không ổn.

"Bùi Diệp" không phải lần đầu hợp tác chiến đấu với người lạ, nhưng đây là lần đầu tiên cảm thấy ăn ý như vậy.

Không cần bất kỳ ngôn ngữ, cử chỉ hay ánh mắt nào, nhịp điệu tấn công của hai người ăn khớp như một.

"Cô là ai?"

Câu hỏi của cô ấy không nhận được câu trả lời.

Người kia lại báo một tọa độ quen thuộc, khiến "Bùi Diệp" nhíu mày.

Tọa độ này là một chiến trường đang bị trùng tộc tấn công trực diện.

"Ý gì đây?"

"... Chỗ này để tôi lo."

Số lượng côn trùng tiên phong ở đây quá nhiều, thêm vào đó chúng còn có những năng lực khó giải quyết, việc dọn dẹp không dễ dàng.

Phải nhanh chóng giải quyết, không thể kéo dài thành chiến tranh trường kỳ.

"Cô nghĩ mình làm được?"

"Phải, tôi làm được. Những đứa trẻ mới phát triển lĩnh vực tinh thần đến giai đoạn hai thì đi chỗ khác chơi đi."

"Bùi Diệp" nọ: "..."

Cái gì gọi là "mới phát triển đến giai đoạn hai"?

"Ý cô là, cô đã phát triển đến giai đoạn ba, thậm chí còn xa hơn?"

"Đại khái là vậy."

"Bùi Diệp" hiện tại này chưa đến trăm tuổi, cùng lắm mới phát triển đến giai đoạn hai, để bắt đầu nghiên cứu giai đoạn ba còn phải vài năm nữa.

Bùi Diệp nói: "Cô em ở lại đây cũng chỉ là lãng phí nhân lực thôi."

Tinh thần lực là một khả năng gần như Bug, nhưng không phải thức dậy một giấc là có thể đạt cấp độ cao nhất.

Lần đầu tiên thức tỉnh chỉ là trạng thái cơ bản nhất, cùng lắm là hạn chế hành động của sinh vật trong phạm vi tinh thần.

Giai đoạn hai là tiến thêm một bước khám phá "quy tắc tinh thần" độc nhất của cá nhân.

Càng phát triển sâu, kiểm soát càng thành thạo.

Khả năng của Bùi Diệp ở giai đoạn hai bao gồm chuyển đổi không gian, di chuyển không gian, hoán đổi không gian... tất cả đều thiên về hỗ trợ, không có thuộc tính tấn công trực diện. Chạy trốn rất tiện, nhưng muốn đối đầu trực diện với côn trùng tiên phong thì khá khó khăn.

Cô nhớ mình đã rất chật vật trong trận chiến này, đầu tiên là cứu viện căn cứ, sau đó liên tục dùng chuyển đổi không gian để di chuyển côn trùng tiên phong xâm nhập căn cứ, rồi lại phải kéo dài bước tiến của côn trùng trong tình trạng thiếu lực lượng... suýt chút nữa bị chiến thuật biển côn trùng kéo chết.

Tất nhiên, nếu khi đó tinh thần lực của cô đã phát triển đến giai đoạn ba thì tình hình sẽ hoàn toàn khác.

"Bùi Diệp" nọ nói: "Tôi không thể rời đi."

Chiến binh Liên Bang nào đang chiến đấu trên chiến trường lại rời đi theo lệnh của người lạ?

Nói nhẹ là sợ chiến, nói nặng là đào ngũ.

"Tùy cô em thôi."

Bùi Diệp không để ý đến cô ấy, tập trung xử lý côn trùng trước mắt.

"... Dù chỉ là một đoạn ảo cảnh, nhưng tiêu diệt tụi bây cũng xem như rửa hận."

Dưới ánh mắt kinh ngạc của "Bùi Diệp" nọ, Bùi Diệp kích hoạt tinh thần lực.

Trong khoảnh khắc, bóng dáng khổng lồ quen thuộc xuất hiện, phạm vi tinh thần mở rộng bao trùm toàn bộ trùng tộc.

Mặt đất nứt ra, cát đá bay tứ tung.

Những con côn trùng bị tinh thần bao phủ dường như đã ngửi thấy mùi nguy hiểm, lén lút có ý định rút lui.

Nhưng chưa kịp rút lui, một sức mạnh khổng lồ từ bốn phương tám hướng ập tới, thân thể chúng như bị nhét vào một chiếc hộp vô hạn đang co lại... cho đến khi bị nén chặt thành một đống máu thịt mơ hồ, những con côn trùng rơi xuống đất cũng bị đất đai tụ lại ép thành đống thịt nhão.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top