Chương 31: Hợp túc trên núi
"Mọi người--" Aida cao giọng: "Lần này chúng ta sẽ đi hợp túc trên núi! Chuẩn bị cho giải mùa hè!"
"Hợp túc?!" Seirin chúng tỏ vẻ lên tinh thần.
"Đúng đúng." Aida cười nhìn vẻ hưng phấn của mọi người: "Lần này chúng ta sẽ hợp túc trên núi. Ở đó có suối nước nóng đấy."
"Suối nước nóng!!!!"
Cả lũ hú ầm lên. Mùa đông mà tắm suối nước nóng thì còn gì tuyệt hơn nữa!
555 thật mong đợi~~!!
Kazuha hắc tuyết phát hiện, cả nhóm, chừa Kuroko, tất cả đều giống Kise nhị hoá.
Ôi mẹ, tại sao cô lại có ảo giác tất cả biến thành chó??
"Mọi người yên tĩnh nào." Aida vỗ vỗ tay, có vẻ cô ấy cũng rất hào hứng: "Ngày mai 7 giờ có mặt tại cổng trường. Ai đến muộn..."
Bỗng dưng Seirin cảm nhận được một trận âm phong lướt qua.
...
"Tetsu-chan, cậu chuẩn bị đồ chưa?"
"Chuẩn bị gì?" Kuroko ngẩng đầu, hỏi.
"Tất nhiên là đồ để đi hợp túc rồi." Cô trợn mắt, tiếp tục động tác thái chanh trên tay.
"Tớ nghĩ Kazuha đã chuẩn bị giúp tớ rồi."
Cậu vô tội chớp chớp mắt. Cô bị động tác này của cậu manh đến, suýt chút nữa đả bỏ đống chanh qua một bên bổ nhào vào người cậu.
"Khụ, được rồi." Người nào đó vờ thanh lịch: "Vì cậu đáng thương nên tớ mới giúp cậu thôi đấy."
Kuroko bật cười. Từ lúc nào Kazuha CỦA CẬU lại bắt đầu ngạo kiều rồi? Còn lâu cậu mới nói làm như vậy cho cậu cảm giác vợ hiền đang chuẩn bị đồ cho chồng đấy!
Kuroko•kẻ cơ hội• Tetsuya tỏ vẻ bản thân gần quan được lộc ha hả.
Không có phúc hắc nhất, chỉ có phúc hắc ẩn hình.
"Hm hm...chết cha. Tetsu-chan, nhà mình hết đường rồi à?"
Kuroko bị chữ "nhà mình" của cô làm cho giật mình, sau đó phản ứng cực kì nhanh chóng: "NHÀ MÌNH hết đường rồi."
Kuroko•kẻ cơ hội lv max• Tetsuya buồn rầu lên tiếng. Cô nhíu mày, vẫn chưa nhận ra cái gì không đúng.
"Thôi được rồi, Tetsu-chan ở nhà trông nhà nha." Cô bỏ tạp dề xuống: "Tớ sẽ đi mua đường."
"Ừm."
Kì thật cậu muốn đi cùng cô nhưng nghĩ đến nếu như đòi hỏi nhiều quá sẽ khiến cô phiền chán (?), hơn nữa cô ấy đã quyết định làm gì đều sẽ làm tới cùng (??), cô ấy làm người quyết đoán lắm mà (???).
"Tớ đi đây."
Kazuha rửa tay, lên phòng lấy tiền rồi đi ra ngoài.
Aomine•theo dõi cuồng• Daiki chờ đợi giờ phút này đã lâu. Cứ nghĩ tới bản thân sẽ như quãng thời gian trước chỉ có thể đứng ngoài hứng trọn sương đêm cho đến khi cô tắt đèn. Ai ngờ hiện tại cô ra ngoài...
"Kazuha!"
Kazuha bị tiếng gọi làm giật mình. Cô cấp tốc quay đầu lại nhưng ngoại trừ bóng đêm cô lại chẳng thấy ai. Ảo giác sao?
Aomine• bóng đêm• Daiki:....
Lấy lại tinh thần, Aomine lại cao giọng gọi:
"Kazuha!"
"Ế?" Kazuha rõ ràng thả chậm tốc độ: "Giọng của Dai-chan..."
"Này, sao lại bơ tớ hả!" Aomine vỗ vai cô một cái làm cô giật nảy mình. Đến khi ngửi thấy mùi ích sờ men quen thuộc thì mới thả lỏng cơ thể:
"Dai-chan? Cậu làm gì ở đây?"
Nghe câu hỏi này của cô cậu không vui nhíu mày, như kiểu cô ấy không hoan nghênh cậu vậy...
"Tớ đi ngang qua."
"A..." Nhưng hình như nhà cậu đâu phải hướng này?
"Cậu định đi đâu vậy?"
"Mua đường."
"Đường?"
"Ừ." Cô che miệng ngáp một cái: "Ngày mai chúng tớ có hợp túc trên núi Mavo nên tớ định làm chút chanh yểm."
"Núi Mavo, hợp túc?"
Aomine nhíu mày lặp lại, sau đó giãy giụa rất lâu như kiểu đưa ra một quyết định vô cmn cùng trịnh trọng.
"Để tớ đi chung với cậu. Con gái đi ra đường một mình không tốt đâu, cậu tới quán nào?"
"Ừm...siêu thị Shinji đi."
"Được."
Sau khi mua đường xong, trước ngã rẽ Aomine đột nhiên hỏi cô:
"Kazuha này."
"Hm?"
Cô thắc mắc quay đầu nhìn cậu. Aomine nắm chặt tay, hơi ngoảnh mặt đi:
"Kazuha, cậu thích Tetsu?"
"Tại sao cậu hỏi vậy?" Cô vô cùng ngạc nhiên.
"Tớ chỉ thuận miệng..."
"Tất nhiên thích." Cô đương nhiên nói. Điều này làm cho động tác của cậu chậm lại nửa nhịp:
"--A?"
"Cậu ấy là trúc mã của tớ, không thích cậu ấy thì thích ai?"
Cô khó hiểu nhìn sắc mặt Aomine đột nhiên vô cùng khó coi.
"Tớ chưa từng ghét ai cả. Bởi vì điều đó thật thừa thãi. Nhưng thân nhất thì có lẽ chỉ có các cậu thôi. Không thích các cậu thì thích ai?"
"A, chờ chút. 'Các cậu'?"
Aomine nhanh chóng bắt được trọng điểm.
"Ừ." Cô vươn tay ra đếm: "Cậu, Sei-chan, Ryo-chan, Shin-chan, Tetsu-chan, Atsu-chan, Sho-chan, Tai-chan, Tatsu-chan, Satsuki và Michi."
Nghe cô đếm, sắc mặt Aomine cứng đờ. Cuối cùng cậu ta miễn cưỡng cười một cái.
Tình địch không phải chỉ có Tetsu, mà còn tám người nữa ư?
Mẹ nó, cậu ta rốt cuộc thích nữ vương thời nữ tôn phải không, hả, hả? Hả?
-----Chuẩn cmnr.
"Muộn rồi, cậu về đi." Cô xem đồng hồ trên tay: "Vậy nhé. Tạm biệt cậu."
"Tạm biệt."
___
Tiểu kịch trường
Aomine nhanh chóng móc điện thoại ra gọi cho Momoi:
"Này, Satsuki. Thực lực của Touou còn chưa đủ. Chúng ta phải đi hợp túc."
"----?!!!!!" Momoi trừng lớn hai mắt: "Cậu vừa nói gì?!"
"Đi hợp túc. Sáng ngày mai trên núi Mavo."
Momoi nhanh chóng mở phịch cửa sổ ra nhìn khuôn mặt phiền chán của Aomine qua khung cửa sổ cách bàn học của cô 30cm.
"Tốt! Không nghĩ tới cậu đã thông suốt rồi!"
"Hừ...chỉ là một buổi hợp túc..."
"Tớ sẽ thông báo với mọi người!"
Nói xong không đợi cậu ta phản ứng đã đóng cửa.
Aomine:...
[Mụ đản. Hai đứa cách nhau một khung cửa sổ với khoảng cách 30cm nhưng vẫn gọi điện thoại đm!!!]
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top