Chương 77: Phiên Ngoại 18

Trong nhà buổi tối an tĩnh hơn, ngồi trên sofa xem ca khúc "Twinkle twinkle little star" là một tiểu la lỵ khoản hai tuổi, mái tóc dài màu đen được cột thành tiểu bánh bao trên đỉnh đầu, ánh mắt màu xám to tròn với hàng mi cong vút, xinh đẹp như búp bê, tay nhỏ bé cầm lấy cái bình sữa, tay khác cầm quả bóng water balz, miệng nhỏ nhắn không ngừng hát theo ca khúc, tuy là phát âm không thành thạo cho lắm nhưng thanh âm vô cùng đáng yêu, Freenky phát hiện bình sữa của mình đã hết sạch, nàng nhảy xuống đất đi đến bên cạnh Freen đang ngủ say ở ghế sofa đối diện, tay nhỏ bé vỗ nhẹ vào người mấy cái.

"Ba ba...sữa hết nữa nga ..."

"Trời ạ, lại uống nữa sao, không khéo tháng này lại tăng cân"

Freen lấy tay chỉ chỉ vào cái bụng to tròn của Freenky, tiểu la lỵ đã sổ sữa quá mức quy định, từ ngày chào đời đến nay chỉ có tăng cân chứ không hề giảm, Freen rất sợ nàng mắc bệnh béo phì, thường không cho ăn quá nhiều đồ ngọt, còn Becky thì luôn cưng chiều, cái gì cũng chìu theo ý của nàng, Freenky ủy khuất hai mắt đỏ ửng, chu cái miệng nhỏ nhắn.

"Freenky méc mami.."

"Ngoan đừng có khóc, ba ba lấy sữa cho con"

Freenky nghe vậy liền quẹt mũi một cái, mỉm cười vui vẻ ôm cái bình sữa đi theo phía sau ba ba, nàng mặc cái quần màu đen in hình ngôi sao màu trắng và áo thun trắng dài tay, cái mông đặt biệt nhô cao vì đang mang tả lót, Freen cũng đang mặc y phục giống nàng, cả hai nắm tay nhau đi vào nhà bếp, đến tủ lạnh cô ôm nàng lên, lấy hộp sữa tươi đổ vào bình, rồi ôm nàng đi ra ngoài phòng khách đặt lại vị trí cũ, Freenky chu mỏ hôn Freen một cái.

"Freenky thương ba ba"

"Ba ba cũng thương tiểu bảo bối nhiều lắm"

Freenky cười khanh khách khi bị Freen chọc lét, cô cưng chiều hôn nàng một cái, tiểu la lỵ thực miệng lưỡi, mỗi lần ai làm cái gì cho mình thì nàng đều nói thương người ta, đây là do mami của nàng dạy như thế, hôm nay Becky cùng Joo ra ngoài ăn tối cùng các diễn viên trong đoàn làm phim, nàng đang là đạo diễn cho bộ phim do mình sản xuất, phim chưa công chiếu nhưng nhận được rất nhiều sự kỳ vọng từ mọi người, gần đây cũng hơi bận rộn nên việc trông coi Freenky sẽ giao lại cho Freen, dù có bảo mẫu nhưng nàng không an tâm lắm, trẻ nhỏ cần người thân ở bên cạnh quan tâm nhiều hơn thì mới tốt, cô ngồi bên cạnh xoa đầu Freenky, tiểu bảo bối này do lão bà tặng, dù yêu thương nhưng cô cũng rất nghiêm túc dạy dỗ, không quá nuông chiều sợ sẽ hư hỏng, Freenky nhỏ bé nằm trong lòng Freen, vừa xem tivi vừa uống sữa, đã gần mười giờ tối nàng còn chưa chịu đi ngủ, muốn chờ mami trở về nga, đến khi Becky trở về thì Freenky đã ngủ, nàng mỉm cười ngọt ngào hôn nhẹ lên trán Freenky, cô một bên ôm Freenky một bên nắm tay dẫn nàng lên lầu.

"Chankimha phu nhân, em cho tiểu oa nhi ăn cái gì càng ngày càng mập vậy?"

"Mập rất khả ái nha"

Becky thường bị Freen phàn nàn vì Freenky càng lúc càng mập mạp, nàng thì thấy trẻ con trong độ tuổi phát triển có mập cũng không đáng ngại, đợi sau này lớn lên rồi mới giảm cân không muộn, mỗi lần nhìn thấy Freenky ôm bụng làm mặt đáng thương nói là đói bụng thì nàng liền đau lòng, nàng dù nhịn đói cũng không muốn con mình đói bụng, Freenky vì biết Becky thương nàng cho nên mỗi lần Freen không chịu làm gì cho mình thì nàng liền đòi méc mami, nếu không thì là ngoại tổ mẫu và nội tổ mẫu, họ cũng như mami đều yêu thương nàng, cô ôm Freenky về phòng cẩn thận đắp mền, lấy con gấu nhỏ bỏ bên cạnh cho nàng ôm, khi giật mình tỉnh dậy cũng không thấy sợ, một năm qua gia đình đã dọn đến nhà mới, không gian rộng rãi hơn rất nhiều, ở nơi đây cách ngôi nhà cũ một con đường, đều là nơi lý tưởng để ngắm nhìn biển rất phù hợp với sở thích của Becky, Freen quay đầu lại nhìn nữ bảo mẫu trẻ.

"Dì cũng đi nghỉ sớm đi"

"Vâng, cô chủ"

Bà Han mỉm cười gật đầu, từ ngày Freenky chào đời thì bà liền phụ trách trông coi, lâu ngày cũng liền có tình cảm, Freenky dù còn nhỏ như rất thông minh, hết nịnh người này đến người khác, còn thường hay giả trang đáng thương thử hỏi người trong nhà làm sao không cưng nàng, có một điều thú vị là tính khí của nàng không giống Freen cho lắm, ngược lại giống Becky nhiều hơn, điển hình là mắc bệnh sạch sẽ, nhìn thấy cái gì có màu sắc tối một chút chẳng hạn như chocolate liền bĩu môi không chịu ăn, lại thích ăn mặc xinh đẹp, còn là váy mới chịu, mỗi ngày thường hay đòi Becky tạo kiểu tóc xinh đẹp cho mình, ai cũng đều nói nàng điệu y chang mami, Becky thì lúc nào cũng mỉm cười khi người ta nói hai mẹ con nàng tính khí giống nhau.

Becky tắm xong thay vào bộ nội y xuyên suốt bên ngoài khoác chiếc áo sơ mi, hiển lộ vẻ gợi tình cám dỗ đến mất hồn, nàng mỉm cười quyến rũ nằm trên sofa giơ ra một chân tuyết trắng cho Freen xoa bóp giúp mình, bộ dáng của nàng cũng thật biết hưởng thụ.

"Em dự tính tháng sau sẽ cho Freenky vào mẫu giáo"

Becky suy tính kĩ mới cho ra quyết định này, đổi lại là mọi khi nàng sẽ không để Freenky đến trường sớm, vì nàng lo sợ giới truyền thông biết Freenky là con mình và Freen, Freenky sinh ra trong gia đình khác biệt hài tử bình thường, cha mẹ đều là nữ nhân có lẽ rất khó tiếp nhận đối với ngoại giới, nàng mong Freenky có được tuổi thơ vui vẻ và trưởng thành như bao hài tử khác, còn định sau này mời lão sư đến nhà dạy dỗ chứ không cho đến trường, nghĩ lại lời cô nói cũng đúng, trẻ con bây giờ rất thông minh, cho đi học hỏi và kết giao nhiều bằng hữu sẽ tốt hơn suốt ngày chỉ có một mình, sau này lớn lên sẽ nhúc nhát rất dễ mắc bệnh trầm cảm, các bậc cha mẹ thường muốn con mình có định hướng tương lai do mình quyết định, nàng không yêu cầu Freenky lớn lên phải là nhân tài, chỉ cần Freenky yêu thích cái gì thì nàng sẽ vui vẻ bồi dưỡng cho ngay từ khi còn nhỏ, giống như trước kia nàng ước mơ làm minh tinh thì cha mẹ liền tán thành, thậm chí giúp đỡ nàng thực hiện mơ ước.

"Hay là cho con đi học múa ba lê luôn đi, thuận tiện giảm cân cũng tốt"

"Khúc gỗ mục, hài tử mới hai tuổi Freen bắt con học múa cái gì"

Becky mỉm cười lắc đầu, tên ngốc này suốt ngày sợ Freenky mắc bệnh béo phì, kiểm tra cả thức ăn có nhiều cholesterol hay không, Freenky ăn quá nhiều chất béo liền hù dọa sẽ bị súng răng, làm cho đứa nhỏ không dám ăn gì, Freen lo ngại là vì sợ tiểu la lỵ mập quá sẽ dễ mắc bệnh, cái thời còn nhỏ cô cũng mập ù ra, đi học liền bị một đám hài tử khác trêu đùa, bị gọi là Chankimha tiểu mập, đến giờ ăn cơm thì lão sư cắt giảm phần ăn, hài tử khác được ăn trứng gà con cô thì không, bởi vì ăn nhiều sẽ béo lên, dần hết tiểu học mới quyết tâm giảm cân, cô sợ Freenky cũng như thế nên rất lo lắng, có hài tử rồi thì càng bận rộn hơn, ít đi thời gian lo lắng cho lão bà, nhưng cô không quên chiếu cố cho cả hai mẹ con, cô có thể nhìn thấy hạnh phúc từ trong đôi mắt Becky, điều đó cũng làm cô hạnh phúc không kém.

"Lão bà, tôi yêu em, cám ơn em đã tặng tôi gia đình nhỏ bé này"

"Chỉ cần yêu hai mẹ con em nhiều hơn là đủ, không cần nói cám ơn"

Becky mềm mại tựa đầu vào lòng Freen, cuộc sống của nàng hiện tại đều là vì hai người bọn họ, niềm vui của nàng cũng vậy, nữ nhân có gia đình đều như thế, có con mới biết làm cha mẹ thật vất vả, Freenky không cẩn thận té ngã hay bị bệnh một chút nàng liền đau lòng, hiện tại nàng phần nào hiểu được nổi khổ của cha mẹ mình năm xưa, nàng kết hôn rồi cũng ít ở bên cạnh họ hơn, càng không thể trả hiếu cho họ, bây giờ mỗi thứ bảy chủ nhật nàng thường cùng lão công dẫn theo Freenky đến thăm họ, hai bên thông gia đều muốn Freenky cuối tuần đến thăm mình, cho nên cũng liền chia ra hai ngày cuối tuần, có đôi khi hai bên thông gia sẽ cùng đến đây, tổ chức một buổi tiệc nhỏ để trò chuyện với nhau, tỷ muội cùng huynh đệ của hai người cũng đã kết hôn gần một năm, thỉnh thoảng cả nhà liền kéo đến nhà của bọn họ quậy phá đã đời, Freenky cũng rất thích mấy a di xinh đẹp và thúc thúc, Freen nhẹ nhàng vuốt ve đôi chân thon dài gợi cảm, một tay đã di chuyển đến bắp đùi của Becky.

"Lão bà, em có mệt không..."

Freen mỉm cười gian xảo, từ khi nhìn thấy Becky ở phòng tắm bước ra thì cô đã muốn cháy theo sự nóng bỏng này, nhìn mặt cô bình tĩnh thế thôi chứ nãy giờ kiềm chế lắm mới không bay đến xé rách bức màn đã che đi kỳ quan xinh đẹp của thế giới, hai người bây giờ giống như có gian tình không thể công khai, đợi đến buổi tối mới dám làm chuyện riêng tư, có đôi khi cô sợ nàng mệt mỏi cho nên không dám đòi hỏi quá đáng, mỗi lần muốn cái gì đều phải hỏi trước, Becky cũng biết Freen đã nhẫn nhịn hơn một tuần qua, có lẽ bây giờ chịu không nổi nữa, nàng choàng hai tay qua cổ cô, kéo đối phương về phía mình thân hôn, đầu lưỡi giao triền cùng nhau, nàng mỉm cười quyến rũ liếc nhìn Freen.

"Một lần liền đi ngủ có chịu hay không Chankimha tiên sinh ?"

"Chankimha phu nhân, em từ bao giờ biến thành gian thương tính toán kỹ lưỡng như thế, một lần liền một lần đi.."

Freen ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng sớm bày tính kế, Becky nói một lần đến khi lâm trận cô nuốt lời thì thế nào, lúc đó sợ là nàng muốn ngừng không ngừng được, sẽ van xin cô lại lần nữa đi, cô giống như chơi ảo thuật, quơ chiếc khăn ngang cái bàn một cái, bên trên liền xuất hiện hai cái ly và chai rượu, kì thật cái bàn này có nút ấn, đồ từ lâu đã ẩn bên dưới, các ngươi đoán xem hai người còn có thể làm gì, chính là vừa chơi đánh bài vừa uống rượu...chỉ là nói đùa thôi, trước khi ân ái cũng nên tạo chút không khí, Becky nằm trong lòng lão công thưởng thức rượu, dù trước kia Freen từ nói sẽ bỏ rượu, nhưng nàng cũng thấy tội nên đã không ép buộc, chỉ cần ít uống một chút là được, cô bất chợt tiến đến gần làm nàng hơi căng thẳng, dù hai người từng gần gũi nhiều lần, nhưng mỗi lần như thế nàng vẫn cảm thấy thẹn và hồi hộp không kém, loại cảm giác như khi cả hai còn mới yêu, lửa tình tựa hồ dập hoài không tắt đi, thậm chí nó càng nồng cháy hơn trước, Freen hôn nhẹ lên trán Becky, rồi ôm nàng đến cái bàn làm việc trong phòng. 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top