43. TUESDAY

Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện qua Kate, tôi tự nhủ mình đừng ngớ ngẩn nữa và hãy hiểu biết hơn. Áp lực rất lớn đang đè nặng lên Khun Sam. Cô ấy phải đối phó với bà của cô ấy, cộng với việc cô ấy quan tâm đến cảm giác của tôi

Khi cô ấy thấy tôi lau sàn nhà, cô ấy chạy đến ôm tôi từ phía sau như một đứa trẻ

"Khun Sam."

"Em đã về." Cô ấy nói nhẹ nhàng vùi mặt vào gáy tôi

"Chị có ngạc nhiên không?" Tôi nhìn cô ấy và mỉm cười. "Chị rất hạnh phúc điều đó làm cho em cảm thấy xấu hổ."

"Chị nghĩ em vẫn đang hờn dỗi."

"Tại sao?"

"Em có vẻ tổn thương vì bà của chị. Chị cũng nghĩ rằng em đang giận chị."

"Chị đã nghĩ về nó cả đêm sao? Chị có đôi mắt gấu trúc." Tôi đặt một cái gối trên ghế sofa và đỡ mặt cô ấy. "Chị trông không đẹp khi bạn ngủ ít."

Nhưng Khun Sam đã kéo tôi lại gần và ôm tôi như thể tôi là nơi trú ẩn của cô ấy. Cô ấy cảm thấy tốt hơn khi có tôi ở đây... Giờ tôi cảm thấy tội lỗi...

"Tối nay chị có thể ngủ ngon khi có em trở lại trong vòng tay chị."

"Chị đã ăn gì chưa?"

"Không, chưa."

"Em sẽ nấu ăn cho chị. Ăn xong đi tắm, được không?"

"Tối nay chúng ta không làm gì sao?"

Tôi bị sốc trong giây lát

"Được rồi đi thôi. Và à, em sẽ không chạy trốn khỏi chị đâu, Khun Sam."

Người phụ nữ tiếp tục ôm tôi và tựa đầu vào cổ tôi để nghỉ ngơi. Chúng tôi ôm nhau trong giây lát. Tôi rời cô ấy để đi nấu ăn.. Thấy Khun Sam ăn ngon là một trong những niềm hạnh phúc của tôi

Tại sao tôi không được sinh ra là một người đàn ông ..Hay là một cô gái giàu có? Hay tại sao trước tên tôi không có chức danh? Vì vậy, tôi sẽ xứng đáng với cô ấy hơn

"Nếu em cứ nhìn chị như vậy, chị sẽ bị nghẹn."

"Em rất vui khi thấy chị thưởng thức đồ ăn."

"Và đối với chị, chị cảm thấy như vậy khi nhìn em rên rỉ."

"Điên!" Tôi lấy một chiếc khăn ăn và ném nó vào cô ấy

"Chuyện gì vậy? Em nói em thích khi chị nói ra suy nghĩ của mình mà." Khun Sam uống nước. Cô ấy nhìn tôi chằm chằm và im lặng, như thể đang suy nghĩ về điều gì đó. Tôi nhìn lại cô ấy

"Chị muốn nói với em điều gì?"

"Em có muốn chia tay với chị không?"

Trái tim tôi chạy đua khi tôi nghe thấy điều đó. Tôi siết chặt tay và sợ hãi cho đến khi cô ấy nắm lấy tay tôi để trấn an tôi

"Chị chỉ hỏi thôi."

"Chị sẽ chia tay em?"

"Không bao giờ." Khun Sam nói nhanh. "Chị hỏi em vì chị muốn biết, khi em gặp bà chị... Em có bao giờ nghĩ đến việc chia tay chị không?"

"Trong một khoảnh khắc, Có..."

Cô ấy nắm chặt tay tôi. Tôi đặt cái còn lại lên trên để giúp cô ấy bình tĩnh lại

"Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, em đã nghĩ chúng ta nên chia tay. Vì em luôn nghĩ mình không xứng với chị. Nhưng... em nghĩ, chia tay với chị sẽ là điều tồi tệ nhất cuộc đời em.

"Chị đang tìm cách nói chuyện với bà. Chị không muốn thỏa hiệp ."

"Đừng gây áp lực cho bản thân, đến thời điểm thì điều đó sẽ xảy ra."

"Ý em là gì?"

"Em không muốn chị chiến đấu với bà chị. Chị tôn trọng bà ấy rất nhiều. Chúng ta có thể giữ bí mật về mối quan hệ của mình. Chị không cần phải nói với bất cứ ai. Chúng ta không cần công khai."

"Điên, không được."

Khun Sam cáu kỉnh nói. Cô rụt tay lại. Chúng tôi đã không đánh nhau, nhưng cô ấy buồn

"Chúng ta có lựa chọn nào khác không? Chị cần phải suy nghĩ về tình trạng của chị và gia đình chị. Và em cũng thế. Ba mẹ em không biết rằng con gái họ có bạn gái. Sẽ dễ dàng hơn nếu chỉ yêu nhau trong bí mật. Sẽ không có gì thay đổi giữa chúng ta. Chúng ta có thể ở cùng nhau... tại chỗ của chị. Chỉ có hai chúng ta."

"Nhưng..."

"Đừng từ chối. Nếu không, tình yêu của chúng ta có thể kết thúc. Bên cạnh đó, chị không muốn chiến đấu với bà của chị."

"Điều đó sẽ không làm tổn thương em chứ?"

"Em không sao. Chỉ có em biết chị yêu em nhiều như thế nào và em hiểu điều đó." Khó mà nói ra được. "Chị có thể nói với bà của chị rằng chị đã chia tay với em."

"Mon..."

"Nghiêm túc đấy. Chị nên nói với cô ấy. Hoặc nếu hai người không nói về chuyện đó, chị có thể im lặng và bỏ qua. Đừng cãi nhau với cô ấy. Đừng làm gì cả."

Khun Sam cứ lắc đầu không đồng ý với tôi. Cô đứng dậy và đi vòng tròn

"Nên có một lựa chọn tốt hơn."

"Đây là lựa chọn tốt nhất. Em ổn. Thông thường, mối quan hệ của chúng ta là bí mật. Chị chỉ tiết lộ nó một chút."

"Tại sao chúng ta phải giữ bí mật chuyện này? Phải có một lựa chọn tốt hơn."

"Khun Sam. Em thực sự ổn với nó. Nếu chúng ta muốn ở bên nhau, chúng ta cần phải giữ bí mật."

"..." cô ấy im lặng và nghiến chặt quai hàm

"Làm ơn nào cưng." Tôi đứng dậy và ôm cô ấy. "Phải không? Em vẫn sẽ ở đây với chị. Tee, Kate và Jim vẫn biết về mối quan hệ của chúng ta. Khi muốn dành thời gian cho nhau, chúng ta có thể đi nghỉ và ra nước ngoài."

"Em có thực sự ổn với điều này? Cảm giác như chị đang không tôn trọng của em."

"Chắc chắn."

***

Và hạnh phúc đã trở lại. Khun Sam và tôi giữ bí mật mối quan hệ của chúng tôi như trước đây. Và mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp một cách đáng ngạc nhiên. Khun Sam nói với tôi rằng sau khi chúng tôi thực hiện thỏa thuận, cô ấy đã đến nói chuyện với bà của cô ấy và mọi thứ diễn ra tốt đẹp. Bà cô không yêu cầu giải thích hay nói bất cứ điều gì

Chúng ta không phải lo lắng về bất cứ điều gì ..

Tôi quyết định bắt đầu làm việc vào đầu tháng. Vì vậy, từ bây giờ tôi sẽ dành nhiều thời gian cho cô ấy nhất có thể; Còn Khun Sam vẫn hoang tưởng về tôi, cô ấy không muốn cho tôi làm việc ở nơi khác

Nhưng cô ấy hiểu rằng chúng tôi có cuộc sống của riêng mình. Cô ấy yêu cầu tôi ở lại với cô ấy hàng ngày cho đến khi cô ấy cảm thấy thoải mái với tất cả. Tình yêu của chúng tôi suôn sẻ và suôn sẻ. Tôi sống ở nhà cô ấy, dọn dẹp đồ đạc, xem TV và nấu bữa tối, sau đó chúng tôi đi ngủ cùng nhau

Nhưng hôm nay... không như thường lệ

Ding Dong...

Chuông cửa, thứ mà tôi chưa bao giờ nghe thấy trước đây, đang reo. Tôi đang nấu bữa tối và rùng mình khi nghe thấy âm thanh đó. Tôi sợ rằng đó là bà của Khun Sam, vì vậy tôi trốn trong góc để nhìn ra cửa sổ, đó là ai?

"Anh Kirk?"

Tôi bối rối đi về phía cửa để mở nó cho anh ấy, thật lạ khi thấy tôi ở đó

"Em thực sự ở đây với Sam à..."

"Buổi tối vui vẻ." Lời chào. "Anh đến gặp Khun Sam phải không?"

"Tôi đến để gặp em, Mon."

"Em có thể giúp gì cho anh?"

"Bà của Khun Sam nói với tôi rằng có lẽ em đã ở cùng với Sam. Vì vậy, cô ấy yêu cầu tôi kiểm tra. Và đó là sự thật."

Bà của Khun Sam biết...Tôi giả vờ mỉm cười với anh ấy và mời anh ấy vào trong

"Xin mời vào trước."

"H...Hừm."

Nghiêm túc mà nói, thật là một tình huống khó xử. Tôi đã không gặp hay nói chuyện với anh ấy kể từ khi anh ấy phát hiện ra bí mật của chúng tôi, nhưng hôm nay anh ấy đã đến gặp tôi. Cái này chắc phải có cái gì đó trục trặc

Nhưng đó là gì?

Anh Kirk, người được mời vào nhà, hào hứng nhìn quanh nhà. Anh ấy chắc chưa bao giờ đến đây. Tất nhiên... Khun Sam không bao giờ cho ai vào nhà cô ấy. Nếu cô ấy biết tôi cho bạn trai cũ của cô ấy vào, liệu cô ấy có giận tôi không?

"Ngồi đi. Em lấy nước cho anh."

"Cảm ơn Mon."

Tôi đối xử với anh ấy như một vị khách, mặc dù ngôi nhà không phải của tôi

"Anh khỏe không, anh Kirk?"

"Tôi ổn. Còn em thế nào? Vì em đã ngừng làm việc." Anh Kirk nói điều này mà không nhìn vào mắt tôi: "Em đã có công việc mới chưa?"

"Vâng, em đã đi làm rồi. Em làm việc với Tee."

"Tôi xin lỗi." Anh cảm thấy có lỗi nói. Tôi nhanh chóng từ chối nó với bàn tay của tôi

"Không, không cần phải xin lỗi. Đó không phải là lỗi của anh. Đó là các quy tắc.

"Ngay cả khi không có quy tắc, tôi sẽ buộc em phải rời đi. Khi đó, tôi thực sự rất giận em ".

"Em hiểu rồi."

"Rất vui được gặp em hôm nay. Tôi đã muốn xin lỗi từ rất lâu rồi. Nhưng tôi thấy xấu hổ."

"Khun Sam có nói chuyện với anh không? Ý em là... cô ấy nói chuyện bình thường, không tức giận."

"Cô ấy chỉ nói chuyện với tôi về công việc." Anh giả vờ mỉm cười. "Nếu tôi là Sam, tôi cũng sẽ giận tôi."

"Đó là lỗi của em. Về tất cả những gì em đã làm. Anh đã không sai khi giận em."

"Đừng cảm thấy tội lỗi như vậy, Mon..." Anh Kirk làm ẩm đôi môi khô khốc của mình. Anh ấy bồn chồn. "Em có thể ghét tôi. Bởi vì vị trí của em bây giờ khiến tôi cảm thấy tội lỗi hơn."

"Về việc từ chức, không sao cả..."

"Không." Anh Kirk lắc đầu. "Không phải về vấn đề đó."

"Vậy thì nó nói về cái gì?"

Người đàn ông đẹp trai đi về phía cửa mà không do dự. Rồi anh quay lại và nhìn tôi

"Tôi phải kết thúc cuộc trò chuyện của chúng ta ở đây, bởi vì nếu tôi tiếp tục nói chuyện với em, tôi sẽ còn cảm thấy tồi tệ hơn." Anh ấy lấy ra thứ gì đó giống như một tấm thiệp và đưa cho tôi. "Tôi đến đây để nói với em về điều này bởi vì Sam sẽ không bao giờ nói với em."

Tôi nhận lấy tấm danh thiếp với đôi tay run rẩy. Dù chưa mở ra nhưng tôi cũng biết đó là gì. Để đảm bảo, tôi phải mở và xác nhận

Đó là thiệp mời đám cưới... từ Khun Sam và Mr. Kirk

"Tại sao, cô ấy đã không nói với em chứ?"

"Kệ cô ấy đi, Mon. Tôi hứa với em rằng tôi sẽ chăm sóc cô ấy tốt nhất có thể.

Tôi nở một nụ cười cay đắng và hỏi

"Nếu em không để cô ấy đi, chuyện gì sẽ xảy ra?"

Và câu trả lời tôi nhận được làm tôi sốc

"Cô ấy ngoại tình và em sẽ trở thành KẺ THỨ 3 ."


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top