40. Ở NHÀ CHỊ NUÔI EM (H+)
Việc từ chức của tôi diễn ra quá nhanh, mọi thứ tôi lên kế hoạch đều đổ sông đổ biển. Nhưng thật tốt khi anh Kirk buộc tôi phải từ chức. Tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ là tìm kiếm một công việc mới. Nhân tiện, công việc mới của tôi đến rất nhanh
"Em có thể làm việc với tôi với tư cách là thư ký của tôi, mức lương hơn hai mươi nghìn mà không cần phỏng vấn." Tee đang cố tỏ ra ngầu. "Chị sẽ giúp em. Chị không quan tâm đến những tin đồn".
Khun Sam nhìn bạn mình. "Sao dễ thế? Có ý đồ nào khác phải không?"
"Tại sao cậu cần phải phức tạp hóa mọi thứ? Cứ để cô ấy làm việc ở đây."
"Cậu định tán tỉnh Mon à?"
"Nếu mình muốn tán tỉnh Mon, mình đã làm điều đó ngay từ lần đầu tiên gặp em ấy." Tee nhìn Khun Sam thách thức.
"Nếu cậu sợ như vậy, mình sẽ tán tỉnh em ấy từ bây giờ."
"Mình sẽ không để cậu làm việc với em ấy." Khun Sam khoanh tay khi cô dựa vào tường
"Chị sẽ không để em làm việc ở đâu cả. Ở nhà đi, chị nuôi em."
"Khôngoooo, đúng là tổng tài bá đạo mà! Chúa ơi." Kate nói. Sau đó, cô ấy mỉm cười và nhún vai.
"Làm ơn kiềm chế sự ghen tuông của cậu. Mon có cuộc sống của riêng mình . Nếu em ấy được người khác chú ý, không có gì phải lo lắng cả."
"Tôi không thích cách người khác nhìn em ấy. Tôi cảm thấy khó chịu. Họ sẽ quét cơ thể em ấy từ trên xuống dưới."
"Ai. Ai sẽ quét con bé?" Jim cáu kỉnh nói
"Awww. Không ai à? Khi tôi lần đầu tiên nhìn thấy Mon, tôi đã làm điều đó."
"Thần kinh!" Tee khoanh tay trước ngực.
"Khi cậu nhìn chúng tôi, những người bạn của cậu, cậu có quét chúng tôi không?" Trong khi Kate và Tee đang lo lắng, chỉ có Jim nói chuyện với Khun Sam. "Nếu cậu quét được người khác, hãy cho tôi biết tôi sẽ sinh con trai hay con gái. Tôi muốn sinh con sớm, tôi muốn uống rượu, nhưng tôi không thể."
"Tôi không thể tin rằng cậu lại xuất thân từ một gia đình thượng lưu." Khun Sam nói. "Trông cậu giống như đến từ khu ổ chuột."
"Tôi đang bị PP mắng sao? Xin lỗi em yêu, mình không cảm thấy gì cả." Jim trả lời.
"Hãy để Mon làm việc với Tee, em ấy cần có cuộc sống của riêng mình và em ấy phải chăm sóc ba mẹ. Còn cậu, cậu cũng có cuộc sống của riêng mình, cậu còn có bà của cậu. Chúng ta đều có gánh nặng của riêng mình. Đừng làm loạn nữa".
"Đúng vậy, Khun Sam. Em muốn có công việc của riêng mình. Sẽ rất tuyệt nếu được làm việc với Tee, chị ấy sẽ giúp chị trông chừng em. Đứng gần chị ấy, sẽ không ai dám đến gần em".
"Ừ, nếu không thì Tee sẽ nói với mọi người rằng Mon là bạn gái của cô ấy. Sẽ không ai dám làm gì Mon. Bắt đầu từ đây với vị trí thư ký, với mức lương hai mươi nghìn... Tốt hơn nhiều so với làm ở văn phòng của cậu." Jim nói khi cô ấy ngoáy mũi.
"Nào, Khun Sam. Không phải lo lắng về em. Em sẽ làm việc ở đây với Tee và văn phòng của chị ấy gần nhà em hơn văn phòng của chị." Rồi cô ấy đột nhiên lườm tôi và từ chối.
"Chị không cho phép!"
"Cái quái gì vậy?"
"Gần nhà em có nghĩa là... em sẽ không qua đêm với chị nữa à."
"À..." Choáng váng trước điều này, tôi chuẩn bị trả lời, nhưng cô ấy ngắt lời tôi và tiếp tục lắc đầu.
"Chị không cho phép. Em nên ở nhà ngoan ngoãn làm vợ chị. Chị sẽ trả lương cho em."
"Khun Sam..."
"Chúng ta đừng nói về nó nữa. Đừng nói với dì Pom là em nghỉ việc, nếu dì biết sẽ không cho em ở lại với chị đâu."
Bạn bè nhìn nhau thở dài. Họ để tôi tự giải quyết chuyện này với Khun Sam. Tôi nên làm gì? Khun Sam sợ rằng tôi sẽ không ở lại nhà cô ấy nữa khi tôi làm việc với Tee
Thời gian đang trôi, chúng tôi vẫn chưa đạt được thỏa thuận. Tôi không muốn ngừng làm việc và trở thành một bà nội trợ. Nhưng tôi cũng không muốn chống lại cô ấy, tôi cần phải tìm cách. Tôi rất căng thẳng. Tôi đã không làm việc trong 5 ngày và tôi phải di chuyển giữa nhà tôi và nhà Khun Sam. Nhưng tôi ở nhà nàng nhiều hơn. Và cô ấy rời văn phòng sớm hơn mỗi ngày để dành nhiều thời gian hơn cho tôi.
"Thật tốt khi được ở nhà với em."
Cô ấy nói khi chúng tôi cùng xem tivi. Cô ấy mua cho tôi rất nhiều đồ ăn vặt. Tôi nghĩ rằng cô ấy đã có kế hoạch cho tối nay, căn cứ vào đồ uống cô ấy mang theo. Mặc dù tôi uống rượu ít, nhưng cô ấy vẫn mua thêm.
"Nhưng em chán xem tivi rồi. Em không có gì để làm."
"Vậy em có thể đi chơi ở trung tâm thương mại hay em hết tiền rồi?" Khun Sam vội vàng lấy ví của cô ấy và đưa cho tôi thẻ đen của cô ấy mà không cần suy nghĩ.
"Hãy cầm và mua những gì em muốn."
"..."
" Gì vậy?"
"Em không thích điều này." Tôi nói đúng như tôi đang nghĩ. Và tôi nhìn Khun Sam, người đang bối rối.
"Làm sao em có thể dùng tiền của chị?"
"Tại sao không? Em là bạn gái của chị."
"Người khác sẽ nói em ở bên chị vì tiền của chị."
"Nhưng chị thực sự giàu có."
"..."
"Mon, em có vẻ khó chịu với chị."
"Ừ. Em không thích những gì chị đang làm, ném tiền của chị cho em."
Tôi đứng dậy và bỏ đi mà không nói gì thêm. Khun Sam bối rối đi theo tôi. Cô ấy nắm lấy cổ tay tôi để ngăn tôi lại.
"Ý chị không phải thế. Em đang buồn chán, vì vậy chị muốn cho em tiền để mua sắm."
Tôi nhắm mắt lại và cố gắng hiểu người phụ nữ trước mặt tôi. Tôi sẽ không nổi giận với cô ấy... Tôi sẽ không.
"Em không muốn sống nhờ vào chị."
"Nhưng em có thể."
"Khun Sam!"
"..."
"Em không muốn mối quan hệ của chúng ta dựa trên lợi ích tiền bạc. Một ngày nào đó, nếu chúng ta chia tay, chị sẽ đổ lỗi cho em đấy."
Khi nghe thấy từ 'chia tay', Khun Sam phẫn nộ nhìn tôi. Cô ấy luôn nhạy cảm về mọi thứ liên quan đến mối quan hệ của chúng tôi, đặc biệt là từ 'chia tay'.
"Em định chia tay với chị à?"
"Em chỉ đang ví dụ thôi. Không có gì là bất biến, hôm nay chị yêu em nhiều, ngày mai có thể không."
"Ngày nào chị cũng yêu em."
"Em chỉ đưa ra ví dụ cho chị thôi."
"Chị không cho phép em nói như vậy. Chị sẽ không chia tay với em đâu."
"Em cũng sẽ không chia tay với chị đâu."
"Vậy thì đừng nói những điều đó."
"À..." Khun Sam tiếp cận tôi. Thấy cô ấy trở nên nghiêm túc hơn, tôi hơi sợ cô ấy.
"Được rồi, em sẽ không nói điều đó nữa."
"Chị sẽ trừng phạt em."
"Ơ..." Tôi nhìn cô ấy và tôi biết chính xác cô ấy muốn gì.
"Dù chị có giận em hay không thì chị vẫn luôn làm thế này với em. Trời đất!" Khun Sam nắm cổ tay kéo tôi lên lầu. Bất ngờ và nhột nhạt, tôi cười thành tiếng khi cô ấy ném tôi lên giường.
"Uh, Khun Sam, chị ốm nhưng rất khỏe."
"Đừng bao giờ nói từ chia tay nữa." Khun Sam với tay ra và trèo lên người tôi. Cô ấy hỏi tôi như thể cô ấy đang cầu xin tình yêu của tôi.
"Khi chị nghe điều đó, chị cảm thấy buồn lắm."
"Chị có sợ không?" Tôi đưa tay lên chạm vào mặt cô ấy. Tôi không nghĩ mình có thể ngừng yêu cô ấy.
"Chị sẽ không chia tay em. Chị không muốn hối tiếc. Nếu chúng ta chia tay, đó là do em muốn, không phải chị."
"Không bao giờ."
Khun Sam cởi khuy áo của cô ấy, để lộ áo ngực. Tim tôi đang đập rất mạnh. Cô ấy biết tôi nhạy cảm với cơ thể cô ấy.
"Tất nhiên là không bao giờ."
Tôi cởi áo sơ mi để sẵn sàng cho cô ấy và đưa tay chạm vào cổ cô ấy.
"Em không thể sống mà không có chị."
"Đó là lý do tại sao em yêu chị à ?."
"Phải, nhưng còn có những lý do khác."
Khun Sam cúi xuống hôn tôi say đắm rồi bắt đầu xuống cổ và tai tôi.
"Những thứ khác?"
"Môi của chị, Khun Sam... Uhhhh...." Tôi nắm chặt tóc cô ấy. "Bàn tay của chị."
Bàn tay cô ấy cởi cúc áo ngực của tôi một cách điêu luyện và cô ấy chạm vào cơ thể tôi, đánh thức một con người khác trong tôi.
"Ồ, em yêu thích nhiều điều ở chị nhỉ."
"Làm sao chúng ta kết thúc khi chị biết quá nhiều điều về em".
Cảm xúc của tôi đang lơ lửng trong không khí, tôi không quên khen ngợi cô ấy và mỉm cười. Khun Sam cười đáp lại và cắn nhẹ vào ngực tôi.
"Hôm nay, giữ lâu hơn. Em muốn nó thật chậm." Tôi dùng cả hai tay chạm nhẹ vào mặt cô ấy và kéo cô ấy lại gần hơn, sau đó lật ngược cô ấy lại. Bây giờ, cô ấy đang đối mặt với phần riêng tư của tôi.
"Mon..."
"Hãy để em làm điều đó. Cùng nhau cảm nhận nhé."
Chúng tôi thay đổi vị trí mọi lúc. Thường thì Khun Sam đến trước, sau đó là tôi. Nhưng hôm nay, tôi không muốn vội vã, hãy để mọi thứ diễn ra từ từ và đầy cảm xúc.
Chúng tôi cởi bỏ quần áo, từng mảnh một, cho đến khi cơ thể hoàn toàn trần trụi. Dù tôi bảo cứ từ từ nhưng hành động chúng tôi không nghe như vậy. Tôi thâm nhập cô ấy ngày càng nhanh hơn vào điểm nhạy cảm của cô ấy. Để mặc cô sung sướng rên rỉ, càng lúc càng lớn. Khi cô ấy gần đạt đến đỉnh điểm, tôi dừng lại. Không phải để trêu chọc, nhưng như tôi đã nói...Tôi muốn chúng tôi cùng nhau đạt đến đỉnh cao.
Tôi yêu mùi hương của cô ấy. Đôi khi tôi thầm cảm ơn người mẹ đã sinh ra cô. Không có gì lạ khi muốn cắn ai đó khi họ đang yêu. Tôi muốn ăn cô ấy và có tất cả của cô ấy.
Bởi vì tình yêu rất cuồng nhiệt...
Càng nhìn người phụ nữ đang rên rỉ bên dưới cơ thể tôi, trái tim tôi càng thắt lại. Có rất nhiều cảm xúc và tình yêu. Nó âu yếm tôi, toàn thân ướt sũng, khó mà kiểm soát được.
"Em yêu, để chị giúp em."
"Cái gì..."
Những gì cô ấy nói làm cho tôi nóng hơn không thể kiểm soát. Cô ấy sử dụng tay của mình như một chuyên gia. Bây giờ tầm nhìn của tôi bị mờ.
"Không... Em muốn nhiều hơn nữa."
Tôi leo lên người cô ấy và di chuyển hông theo nhịp điệu của tôi, da thịt của chúng tôi ẩm ướt và chạm vào nhau. Cảm xúc của chúng ta đang dân trào một cách không kiểm soát.
"Baby..." Tôi đang ôm mặt cô ấy và cầu xin.
"Nói lại đi, gọi chị như vậy. Một lần nữa, một lần nữa."
"Baby..." Khun Sam cắn nhẹ vào vai tôi.
"Tốt không? Em có thích nó không?"
"Ở đó ... nữa." Tôi vội gọi cô ấy ra hiệu rằng tôi sắp đến nơi rồi.
"Em gần như... Uhhh... Ahhh."
"Baby..."
"Ah..." Tôi đang nắm tóc cô ấy. Sau đó cô ấy ép mặt tôi xuống để hôn cô ấy, hai chân vòng qua eo cô ấy như thể cô ấy muốn chia sẻ những gì tôi đang cảm thấy. Một phần cơ thể cô ấy vẫn ở trong tôi. Tôi cảm thấy như cô ấy đang uốn cong ngón tay của mình, cố gắng chạm vào chỗ đó...
"Ahhh. Khun Sam, đừng cử động. Em không thể chịu đựng được nữa."
"Chị muốn biết... điểm G của em thực sự nằm ở đâu." Tôi rời khỏi cô ấy một chút để nhìn cô ấy.
"Vậy thì hãy thử xem." Tôi là người đã nói hãy từ từ nhưng chúng tôi tiếp tục làm tình một cách cuồng nhiệt Khun Sam nằm xuống cạnh tôi và nhắm mắt lại, mệt mỏi. Tôi nhìn cô ấy và mỉm cười tự hào.
"Em đang nhìn chị đấy à?"
"Ồ, Em tưởng chị đang ngủ." Khun Sam nheo mắt nhìn tôi
"Chúng ta không uống rượu, tại sao em lại cuồng nhiệt như lúc đó vậy?"
"Không thể nào. Em chỉ để cảm xúc dẫn dắt mình thôi." Tôi quay lại để tựa cằm lên vai cô ấy. Bây giờ, mũi của chúng tôi chạm vào nhau và chúng tôi gần nhau hơn.
"Đó có phải điểm G không?"
"Làm sao chị biết, chị đã tìm hiểu nó khi nào?"
"Chị đã phát hiện nó khi chúng ta làm tình"
"Trời ạ...làm tình à?"
Khun Sam hơi ngạc nhiên khi nghe câu này, chắc cô ấy xấu hổ lắm. "Thật hài hước."
"Nó cũng giống như việc chúng ta 'quan hệ tình dục' vậy." Tôi cười và chạm vào chiếc mũi nhỏ xinh xắn của cô ấy.
"Em có bị phấn khích khi chị gọi em là baby không?"
"Opps, em thể hiện rõ ràng như vậy à?" Bây giờ tôi xấu hổ.
"Uhm, khi chị vô tình gọi em như thế, em đã rên rỉ rất to."
"Nó khiến em cảm thấy gần gũi với chị hơn, giống như chị và anh Kirk vậy." Nhưng sau khi nghe thấy tên anh ấy, cô ấy cảm thấy khó chịu. "Anh Kirk chắc hẳn rất ghét em."
"Anh ấy sẽ ổn thôi. Kirk là một chàng trai dễ dãi. Tại sao chúng ta lại nói về những người khác trên giường của chị"? Khun Sam đứng và đối mặt với tôi. "Em có muốn được gọi là baby không?"
"Em thích nó, nhưng không nhiều lắm. Tốt nhất là nên gọi em như vậy vào những dịp đặc biệt." Tôi làm mặt nhăn và cô ấy mỉm cười và hôn tôi nhẹ nhàng.
"Được rồi. Nhưng chúng ta là một cặp. Chúng ta nên gọi nhau bằng những biệt danh đặc biệt."
"Như thế nào?"
"Như những cặp đôi khác. Họ tự gọi mình là mũm mĩm, em bé, người yêu hay em yêu."
"Chị thích cái nào trong số này?"
"Chị sẽ xem đây là bài tập về nhà cho em."
"Bài tập về nhà?"
"Đúng, vì chị muốn đi ngủ rồi."
"À, em đang nghĩ có lẽ chúng ta sẽ có hiệp hai." Khun Sam bị sốc. Nhưng tôi cười vì tôi chỉ muốn trêu chọc cô ấy.
"Em chỉ đùa thôi. Hãy nghỉ ngơi. Hẹn gặp lại vào ngày mai...Aaah, tại sao chị còn chưa ngủ?" Khun Sam đẩy tôi và bất ngờ leo lên người tôi .
"Một vòng nữa có vẻ hay đấy. Chị sẽ không từ chối yêu cầu của em đâu."
.................................................
Một số tiếng ồn ở tầng dưới đánh thức tôi dậy. Bây giờ, Khun Sam không có ở đây, cô ấy đã đi làm rồi. Hiện đã 10 giờ sáng. Tiếng ồn đó là gì? Hay hôm nay cô ấy không đi làm? Khi nghĩ về khả năng đó, tôi mỉm cười và nhớ lại những khoảnh khắc của đêm hôm trước. Chúng tôi chứng minh rằng chúng tôi yêu nhau nhiều như thế nào, vì vậy cô ấy chắc hẳn đã kiệt sức và bỏ lỡ công việc. Tôi sẽ nghĩ thật tuyệt khi không phải ở một mình hôm nay. Tôi ra khỏi giường và mặc một chiếc váy giản dị, vì chỉ có Khun Sam và tôi ở đây. Chúng tôi thậm chí đã nhìn thấy nhau khỏa thân, vì vậy tôi không tập trung vào việc ăn mặc sao cho phù hợp. Cô ấy để lại cho tôi một số bài tập về nhà và giờ tôi biết phải gọi cô ấy là gì.
"Baby!"
Tôi hét lên gọi Khun Sam, nhưng ai đó tôi không biết biết là ở tầng dưới. Linh tính của tôi nói với tôi rằng người đó không phải người lạ và không phải kẻ trộm, tôi có thể thấy tất cả thâm niên và kỹ năng của người đó. Một quý cô tóc bạch kim nhìn tôi dò xét.
"Cô là ai, cô gái trẻ?"
Putz... Như tôi đã nói... Tôi cảm thấy như người đó không phải là người lạ. Mặc dù tôi chưa gặp bà ấy bao giờ, nhưng tôi biết tôi nên chú tâm đến bà ấy. Khun Sam không bao giờ cho phép bất cứ ai vào, kể cả bạn bè của cô ấy. Vì vậy, bất cứ ai có thể vào nhà phải là một người đặc biệt. Rất, rất đặc biệt!
"Chào buổi sáng, thưa bà" Tôi cúi đầu chào bà ấy. Bây giờ, tôi cảm thấy như mình sắp hóa đá khi đôi mắt nâu xinh đẹp của bà ấy nhìn chằm chằm vào tôi.
"Tôi đã hỏi 'cô là ai', cô gái trẻ?"
"Mon, con là nhân viên của Khun Sam."
"Bây giờ cô ấy có cho phép nhân viên như vậy không?" Người phụ nữ mạnh mẽ và đáng sợ bước về phía tôi và nhìn tôi từ đầu đến chân. Khi tôi nhận ra mình đang mặc gì và không mặc đồ lót, tôi vội khoanh tay lại vì sợ lộ ra những gì mình đã làm qua lớp quần áo.
"Con là Mon... bạn của Khun Sam."
"Nhân viên hay bạn bè? Chọn một tùy chọn."
"À... h..."
"Chắc cô là người mà Kirk đã kể." Đúng như tôi nghĩ.
"Bà... ?"
Một nụ cười nhỏ, bí ẩn... từ bà ấy. Điều làm tôi sợ là 'bí ẩn' bởi vì tôi không biết làm thế nào để đối phó với nó.
"Ah... Cô thật dễ thương."
"..."
"Cô là bạn gái của Khun Sam, cháu gái của ta."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top