RS.04

[...]

"Bánh tôi nhờ cậu đặt có đúng theo yêu cầu của tôi ko?"

"Dạ có, thưa sếp" - kazami đưa hộp bánh cho Rei, anh từ cần lấy soi mói xem bên trong

"Ok, ổn rồi, lát có gì về tôi sẽ chuyển khoản cho, anh về đc rồi"

"Dạ rõ, tạm biệt sếp!"- kazami đc thả thế là vui đến nỗi cười tươi lắm ý

"Uh"

Xong, anh chạy thẳng đến chỗ lúc nãy và mong cậu vẫn còn đó...

Ting... tong..

"Happy birthday to you, happy birthday to you~~~"🎶🎶

Bỗng.. Shinichi bất ngờ nghe thấy tiếng hát quen thuộc nhẹ nhàng từ xa nên vội thoát ra những dòng suy nghĩ lúc nãy. Cậu hướng mắt về nơi phát ra âm thanh. Bóng người chững chạc đang dần dần bước về phía cậu, trên tay cầm một dĩa bánh kem có hình trái bóng đá ⚽ (môn thể thao mà cậu yêu thích) kèm theo dòng chữ đỏ (chúc mừng ngày bé con của Furuya Rei này tròn 19 tuổi!). Khiến cậu phải mở mắt ra chầm trồ nhìn anh.

"Happy birthday,🎶 happy birthday, happy birthday to youu~ chúc mừng sinh nhật vợ của anh~" - anh nỡ nụ cười triều mến nhìn cậu

"Aaaa, anh...làm...em...aaa...đây có phải là thật ko vậy??" - cậu bất ngờ xen lẫn chút đỏ mặt ////

"Đây ko phải là mơ đâu nhé, và anh đứng đây là người thật đấy nhaa"

"Vậy, anh còn nhớ sinh nhật em ư??"




Hình như cậu sắp khóc rồi...

Cậu dần tiến tới gần anh hơn, khuôn mặt ngại ngùng nhìn vào chiếc bánh nhỏ kia rồi lại nhìn anh. Anh cảm nhạn được sự bối rối của cậu nên đáp lời

"Em cầu nguyện đi!"

"Dạ!" - cậu dần hai tay vào nhau, nhắm mắt mỉm cười thấy rõ, rồi trong phút chốc lại đỏ mặt. Ước xong, cậu thổi một cái nhẹ lên ngọn lửa số 19 ấy mà tươi cười

Anh chẳng hiểu cái méo gì đang xảy ra nên hỏi cậu

"Em ước gì đấy??"

"Dạ, ko có gì"

Cậu dần dần tiến sát gần anh hơn, hôn nhẹ vào bên má anh

Chụt 💋💋

Âm thanh đỏ chói có lẽ làm anh cảm thấy hơi bất ngờ, cậu đỏ mặt ko dám nhìn anh. Vì cái hôn này cậu rất hiếm khi chủ động. Nhưng nếu lúc đó cậu thật sự hạnh phúc thì cậu mới như vậy thôi... chứ thường là dù anh có muốn cậu cũng sẽ ko làm đâu.

"Aaa....sinh nhật của em...anh xin lỗi...tại..tại chúng đến bất ngờ quá nên anh ko kịp chuẩn bị quà cho em ..." - cũng khó khăn lắm anh mới nói tròn câu như vậy

"Ko sao đâu..

Bởi vì anh..

Đã là món quà độc nhất vô nhị mà ông trời đã ban tặng cho em rồi"

Nói rồi, thật sự anh bây giờ đang rất hạnh phúc đấy nhé. Cứ thế mà hai thân thể cùng nhau sưởi ấm trong lòng

Nếu có thể.....


Anh sẽ luôn tìm mọi cách...

Để em vẫn mãi tươi cười!

Khoảng 2 tuần sau, mọi người đều thấy trên cổ cậu có một mặt dây chuyền bạc cùng hiệu với cái của Furuya. Do hôm đó anh ko kịp tặng cậu thì cũng muộm rồi nên rằng trong sáng mai anh liền đặt một cặp dây chuyền bạc ĐƯỢC THIẾT KẾ RIÊNG:) Vì thế nên là cậu cũng hết giận anh rồi nhà ngược lại còn YÊU anh hơn cơ:)










|Chương cuối rồi nha m.n, mik viết truyện cũng xàm lắm tại mik bị bí idea nên là chuyện dở ẹc à! Mà cx hay thiệt chứ, có cái bản thảo chưa viết xong là có vài đứa vô đọc rồi 🙃👊🏻. Mik nghĩ là mik sẽ đăng thêm nữa để bù đắp lại những tháng ngày lười biếng của mik:)|

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #amuco