một năm đi dạy

Một năm đi dạy tiếng Việt cho người nước ngoài của mình cũng không có gì gọi là thành tựu lắm ngoài trò loè các em ma mới rất giỏi, đến mức có đứa sau hôm gặp mặt bảo tưởng mình học sư phạm. Nếu em trai ở nhà biết có người nghĩ thế chắc nó sẽ cười rụng răng và nói "có mà sư tử" mất.

Giờ học sinh đầu tiên của mình đang vi vu tận bên Mã Lai, chả biết còn nhớ từ tiếng Việt nào mình dạy không nữa =)))) Nghĩ cũng hơi buồn khi mà có lẽ sự nghiệp dạy học tiếng Việt của mình sẽ mãi mãi dừng ở số 2 vì học sinh hiện tại định cư luôn ở Việt Nam mất rồi.

Nhưng ngẫm đi ngẫm lại, có lẽ mình cũng tích được phúc hậu ra trò nên cả hai học sinh đều vừa tử tế vừa nói chuyện rất hợp. Hồi nhận ông hiện tại người Pháp cũng hơi bị rén nhưng rồi giờ ngồi chán đời, mình còn hăng say mổ xẻ nguyên nhân thất bại của quân Pháp =))))

Vì mắc một căn bệnh từ đầu năm đến cuối năm mang tên "não" nên mình thường xuyên hứa lèo với học sinh, hoặc đi dạy trong tình trạng mông lung không biết sẽ dạy gì. Một cách xấu hổ thì đi dạy toàn chém gió những chủ đề mình thích là chính, từ chuyện Lưỡng Hà, Singapore gì đó đến Song Song li hôn hay thịt chó. Mà chắc ông trời sắp đặt, cả hai học sinh đều thích nghe mình chém gió và bài học diễn ra rất tự nhiên.

Hồi cuối năm học, học sinh xin nghỉ về Pháp làm visa và cũng hẹn buổi cuối đi ăn luôn. Buồn cười nhất là ổng bị lạc đường mất cả tiếng, đến nơi thì phân trần sợ mang thiếu tiền =))))) may là cả hai cũng chẳng ăn gì nhiều, đặc biệt ông học sinh còn thích ăn khoai lang hơn cả cơm nên không bị lố ngân sách.

Ông học sinh làm ở công ti du lịch, lần nào gặp cũng kể mình đã đi chỗ này chỗ nọ chỗ kia rồi quay ra hỏi mình "em đã đi chưa". Và luôn luôn, mình sẽ lắc đầu và nhận được ánh mắt thương hại từ học sinh. Gần đây ổng thấy mình bận quá thì chuyển sang an ủi "học xong là đi được ấy mà" =))))

Đi dạy thì vui lắm, vừa được nói vừa được khoe vừa gặp ti tỉ những tình huống bất ngờ của ông học sinh.

#1
Một ngày đẹp giời cho học sinh nghỉ và nhận lại 4 cái tin nhắn trong đó có 3 cái như sau =)))

Suy nghĩ trong đầu mình lúc đó là thế qué nào =)))) ai dạy ổng cái con này vậy =))))

#2
Một ngày đẹp giời nhân danh người con quê hương trái vải tiến vua Hải Dương mình mang tặng học sinh vải, lạc với bơ. Trùng hợp thay học sinh cũng có quà tặng mình nè.


Lúc đầu học sinh bảo tặng sách hết hồn tưởng tặng sách tiếng Pháp =))))


#3
Đầu năm học, than thở với học sinh chuyện thực tập, ai dè ổng bảo dễ mà, muốn thực tập cho Airbus không ổng cho sang Pháp thực tập =)))) lần đầu có cảm giác quen tai to mặt lớn

#4
Học sinh biết mình bị thừa năng lượng thích chạy nhảy, sáng 6h sáng dậy mình nhận tin nhắn rủ đi chạy quanh Hồ Tây =))))

#5
Ông này chăm chỉ phát sợ, có lần mình dạy "mệt hết hơi" thế là hôm sau đi chạy xong nhắn cho mình "hôm nay anh chạy mệt hết hơi".

#6
Buồn cười nhất là sáng ra mở mắt học sinh nhắc hôm nay Hà Nội lạnh nhớ mặc ấm =))))

#7
Thực ra vì lớn tuổi rồi nên ổng rất thích nghe mình kể chuyện học hành, gần đây ổng còn bảo cảm giác mình học vất vả gấp đôi ổng ngày xưa =)))

#8
Rủ học sinh đi sự kiện của CLB, ông học sinh hỏi mình có đi không, nếu mình đi thì mới đi =))) xong rồi biết mình bận lại miễn cưỡng đi. Xong hôm sau khoe với mình, đi rồi mới biết mình là tai to mặt lớn trong CLB. Mình đúng kiểu the heo? Không biết làm sao mà ổng nghĩ thế chứ có lẽ 2/3 ma mới chưa thấy mặt mình bao giờ vì toàn bùng họp và cũng chả làm gì trong ban hết =))

#9
Sau vụ đó học sinh rất hào hứng, còn xung phong hôm sau đi sẽ host game, nở mày nở mặt.

Hôm đó là workshop vẽ hoa sen nên học sinh mình đã tặng mình bức vẽ có lời nhắn thế này.

Dù biết mình là cô giáo lười nhất quả đất rồi nhưng vẫn vui =))))

#10
Gần đây mình luyện chính tả cho học sinh, có lần đọc xong ổng quay ra hỏi mình có muốn ổng đọc tiếng Pháp để chép chính tả không, mình kiếu lẹ vì trình nghe tiếng Pháp cùi bắp quá =))))

#11
Có lần cho ổng xem vở Thống kê và ổng thốt lên "ôi chữ khó đọc thế" =))

#12
Ông học sinh rất nhiệt huyết, có hôm hỏi mình vì sao mình bảo tính từ đứng sau mà đau lưng lại đứng trước. Đôi khi cảm thấy mình giúp học sinh thực sự muốn biết về tiếng Việt cũng thấy tự hào lắm.

#13
Mấy lần ổng bảo sẽ dạy mình tiếng TBN rồi lập trình =))))

#14
Hôm rồi ổng khoe là mua đôi giày nữ rẻ hơn giày nam 300k =))))

#15
Có lần học sinh vác cả nội quy công ti đến nhờ mình dịch hộ rồi than vãn cái máy chấm công dở hơi.

#16
Ổng quả quyết mình bơi giỏi hơn người Việt =)))))))

#17
Vừa rồi ổng đi Campuchia, trước khi đi ổng hỏi mình biết krama (khăn rằn) không. Và người Pháp không đọc là k-ra-ma mà đọc gần như kha-ma mà mình, trong đầu toàn Ấn Độ với Hindu, đã giật thót tưởng ổng hỏi mình biết mình có nhiều karma (nghiệp) lắm không =))))))

Rồi lúc về mình nhận được không phải karma mà krama xịn đến từ Angkor Wat.

#18
Sau đó là chuyên mục thử thách trí tuệ, học sinh hỏi mình có biết dân số Campuchia là bao nhiêu không =)))))
Rồi sau đó một hồi, cả hai quay ra bàn GDP các nước Asean và ổng nhận ra không biết Đông Timor là nước nào =))

#19
Mình có kể là bên Cam nhiều nữ hơn còn Việt dạo này thừa nam nên học sinh mạnh dạn đề xuất nam giới sang Cam lấy vợ =))))))

#20
Hôm qua mình mới biết ổng không theo Thiên chúa, ổng hỏi mình có theo đạo gì không và, được bật công tắc, mình nói một tràng về tam giáo đồng nguyên, biết tính mình sẽ nó rất nhiều nên học sinh còn phải rào trước là ổng không nhớ nổi đâu nói in ít thôi =)))) trong lúc mình đang cố giải thích về Khổng giáo =))))

#21
Mình hay dạy ở quán cà phê nên anh phục vụ cũng quen rồi, nhưng hôm rồi anh mới làm, thấy ông Tây gọi nước bằng tiếng Việt thì vui như hoa nở, tủm tỉm mãi. Hay lần đi ăn cũng vậy, bạn phục vụ bàn mắt sáng như sao hỏi mình "ổng nói được tiếng Việt à?", đến lúc về còn cố nói mấy câu với theo =))))

#22
Đối diện địa điểm học là một hiệu massage có đèn nhấp nháy, cứ hôm nào đèn nhấp nháy tắt là y như rằng, ông học sinh lạc đường =))))

#23
Thực ra điều làm mình toát mồ hôi là ổng thích nói tiếng Anh chen tiếng Pháp, đang nói chuyện tiếng Anh tự nhiên nói tiếng Pháp làm đôi khi mình không hiểu đang nghe thứ ngôn ngữ gì =)))) may vốn tiếng Pháp què quặt vẫn đủ hiểu không phải là người ta chửi mình =))))

Như nhận xét của học sinh thì mỗi ngày mình đi dạy như một buổi giao lưu văn hoá vậy, cả hai ra về đều vui vẻ vì được chia sẻ điều gì đó. Dần dà, học sinh của mình tự thấy mình nhận đang tiến chậm mà chắc và tự tin hơn. Riêng với bản thân mình, cảm nhận người học càng ngày càng gần gũi hơn với Việt Nam, càng ngày càng chia sẻ tình yêu tiếng Việt với mình, điều đó còn to lớn hơn mọi món quà. (Nghe cũng ra dáng bà giáo nhân dân quá 🙄)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top