vuvo's love
Lại một buổi tối nữa nó ngồi buồn và nhớ anh da diết. Giờ này chắc anh đã ngủ, còn nó vẫn ngồi đây với bao thổn thức trong lòng. Nó muốn khóc, khóc thật to nhưng sợ làm tụi bạn tỉnh giấc nên đành thôi để rồi những giọt nước mắt kia cứ lăn tròn trên má cùng những tiếng nấc dài....
Tim nó đau nhói khi nghĩ rằng "anh đã ra đi". Anh ra đi để nó biết rằng đã mất anh mãi mãi, cũng để biết rằng nó đã ôm ấp một bóng hình mãi sẽ không thuộc về nó. Nó sẽ quên anh. Từ giây phút này nó sẽ không nhớ về anh nữa. Cách đây 7 năm nó cũng đã quyết định quên anh vì sự lạnh lùng băng giá của anh. Vì nó và anh luôn là 2 con người đối lập nhau về cách sống, về suy nghĩ, về mục đích sống. Và nó đã làm được.
Nhưng sau 7 năm đó anh lại trở về bên nó và lại nói yêu nó. Lại 1 lần nữa giọng nói ấm áp của anh lại làm nó rung động. Hơi ấm của anh lại làm trái tim nó thổn thức. Và tình yêu cách đây 7 năm lại sống lại trong nó. Có lẽ anh không biết nó mạnh mẽ đến mức nào đâu. Nó đã vứt bỏ hết mọi cố gắng. Thay đổi cách sống và cách nghĩ. Thay đổi mục đích sống vì yêu anh.....
Nhưng rồi bây giờ anh nói t/c mà anh giành cho nó không phải là tình yêu. Rằng những lần anh nói yêu nó, muốn yêu nó là thật lòng. Những lần anh ôm em đều là cảm giác thật, là tình cảm thật. Nhưng đó không phải là tình yêu. Vậy đó là gì hả anh? Tại sao không phải là tình yêu mà lại nói là yêu nó?
Điều gì đã xảy ra vậy anh? Nó là 1 con nhóc chỉ biết sống trong vòng tay của gia đình. Nó chưa bao giờ va vấp với cuộc đời. Nó không đủ kinh nghiệm sống để giải thích tình yêu như vậy. Trong đầu nó giờ là hàng nghìn, hàng vạn câu hỏi tại sao anh lại đối xử với nó như vậy? Tại sao anh lại như vậy?....Tại sao anh ôm nó, thì thầm với nó rằng anh yêu nó...? để rồi đến lúc nó hoàn toàn yêu anh thì anh lại bảo rằng đó không phải là tình yêu....Lạnh lùng và vô tình quá.......
Nó thấy mình nhỏ bé, yếu đuối lắm anh à. Nó sợ mình không thể chịu đựng được nữa. Sao anh nói đi là đi vậy. Một lời xin lỗi là tất cả sao anh? Sao anh bước đi mà không quay lại hỏi nó xem nó có sao không? Có lẽ giờ anh không còn nhớ 1 chút gì về nó nữa...
Không. Nó sẽ không được nghĩ về anh nữa. Nó sẽ quên. Sẽ quên bằng mọi cách anh à. Anh hãy luôn hạnh phúc nhé. Và nó mong anh sẽ tìm được người cùng chí hướng với anh trong tình yêu. Và mong anh đừng bao giờ vô tâm với người ta như anh đã làm với nó. Dù ở đâu nó cũng luôn cầu chúc anh hạnh phúc. Và thêm 1 lần nữa nó lại quyết định quên anh....... Không phải....... Mà lần này là phải quên anh....... Phải quên.... Sẽ quên anh à......1 lần nữa nó vẫn nói rằng: "Nó yêu anh và nhớ anh nhiều lắm!"
.....Chấm hết tất cả không phải bằng nụ hôn và vòng tay ấm áp của anh mà là nước mắt....Nó như quả bóng bị xì hơi, xẹp lép, mềm nhũn, không sức sống. Tim nó thấy đau nhói.....
Tự hứa với lòng mình rằng sẽ tạm biệt những gì đã thuộc về ngày hôm qua . Ngày hôm qua đã là quá khứ còn ngày hôm nay và ngày mai mới là cái mà nó đang và sẽ hướng tới. Nó biết cuộc sống là thế, càng hi vọng thì càng thất vọng. Vẫn biết phải nuôi hi vọng nhưng giờ nó cũng nhận ra rằng hãy để hi vọng ở một vị trí bình thường, đừng cho nó ngự trị ở một vị trí cao quá để rồi thất bại sẽ trở thành lớn lao. Những điều tốt đẹp nhất thường đến khi ta ít mong chờ nhất mà!!.....
Nó không hi vọng một ngày anh sẽ đến bên nó vì nó biết anh đã mãi rời xa. Nó sẽ quay đầu và không bước theo anh để chỉ là một chiếc bóng nữa, nó muốn song hành cùng anh nhưng anh vô tâm quá..... Nó sẽ dừng lại và không níu kéo anh nữa!!!Nó biết rằng rất khó để quên anh vì nó biết cố quên là sẽ nhớ. Nó yêu anh nhiều!! Phải cần bao nhiêu thời gian để xóa đi kí ức về anh????
Ngày mai vẫn sẽ gặp anh nhưng sẽ không còn cảm giác của ngày hôm qua. Nó hứa!!! ....Quên anh đi và hãy sống thật tốt. Một kỉ niệm buồn rồi sẽ là kí ức. Kí ức chỉ là một phần nhỏ của ngày mai....1 người bạn đã nói với nó rằng "Ông trời cho nó thất bại để dạy nó mạnh mẽ, chưa cho nó thành công để nó nỗ lực. Sống là nỗ lực hết mình. Đi hết nỗi buồn rồi nó sẽ gặp niềm vui"....
Uhm....!! Nó sẽ quên anh, sẽ quay về với thực tại chứ không bay bỗng mơ hồ nữa....Anh chỉ là 1 cơn gió thoảng qua mà thôi.....
Nó muốn có 1 lần cuối cùng gặp anh. Nó hứa với lòng mình sẽ bước đi ngay sau khi nói lời tạm biệt. Nó sẽ không quay lại nhìn anh như những lần khác nữa vì nó sợ, sợ rằng bao nỗ lực của nó sẽ sụp đổ. Nó sẽ không khóc, sẽ mỉm cười và bước đi thật nhanh. Tạm biệt...Rồi một ngày với nó anh cũng sẽ chỉ là một người bạn.... Rồi nó sẽ lại hát ca và mạnh mẽ. Tạm biệt tất cả vì giờ đây nó nhất định sẽ sống vì ngày mai_Ngày mai hạnh phúc thật sự sẽ bay về bên nó!..........
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top