3_EM ĐÃ MẤT ANH RỒI_18.07.20
Một ngày bình thường em ở Diên An
Cùng những con người hiến mình cho cách mạng
Bỗng choàng tỉnh cơn say chếch choáng
Chợt nhận ra em đã mất anh rồi
Tin tức về anh nghẹn đắng vành môi
Thời gian ngừng trôi có người còn đứng đợi
Đến được Diên An đường xa dịu vợi
"Xin lỗi em, anh chẳng thể giữ lời."
Giọt nước mắt chực trào lặng lẽ rơi.
Xung ơi! Anh ở đâu? Giờ có còn nghe thấy.
Tiếng em gọi anh chìm hư vô không đáy
Có phải anh không cơn gió lạnh lướt qua.
Em vẫn nhớ chuyện cũ của đôi ta.
Cùng một nhà, với những gièm pha hiềm khích
Lặng lẽ bên nhau, sống trong lòng địch
Anh bảo bọc em rồi hóa giải hận thù.
Nhưng cuộc đời vàng vọt lá mùa thu
Tình yêu nào bền lâu thời chiến loạn.
Cầm tay em ngắm canh từng đường đạn.
Có phải anh đã chẳng hẹn ngày về.
Dạ vũ đêm nao làm em tỉnh giấc mê,
Sóng bước chung đôi, mình người yêu nhau nhé.
Em gối đầu lên chân anh thỏ thẻ
Ước chi đây thời an lạc thái bình.
Đồng đội rời xa trước buổi bình minh
Anh dặn lòng rằng mình không nhỏ lệ
Mạnh mẽ vượt qua góp thập phần tinh nhuệ
Trách nhiệm với quê hương thắng trận vẻ vang.
Xung ơi!
Em tìm anh trong cái nắng Diên An
Chôn thời gian mình ngăn sông cách núi
Em còn chẳng biết đó là lần sau cuối
Được thấy anh, mắt ấm áp, môi cười.
Thắng lợi hôm nay xây trên những xác người
Của anh và của biết bao đồng chí
Em đớn đau ghim mình trong suy nghĩ
Xung ơi! Em đã mất anh rồi.
_________________
♠️Thu Thiền♠️
Hôm nay tròn 49 ngày Diệp Xung lên tàu khởi hành đến Diên An. Chuyến đi dài bằng một đời người. Hà Anh cũng chờ bằng một đời người....
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top