Chương 13: Người quan trọng của Hoseok

" Đưa tiền " Hắn giơ tay ra, phía sau là gối mà hắn tịch thu được khi cô ném vào khu của mình, bày ra vẻ mặt chủ nợ đòi tiền.

"Không !"

Cô nói hơn cả hét, xoay lưng định bỏ đi thì bị hắn nắm cổ áo kéo lại, nói một câu bá đạo hết mức có thể :

" Đưa tiền hoặc xé đồ"

Hắn cười gian, giọng nói khàn khàn lạnh như băng có chút âm điệu biến thái, nhất thời khiến cô lạnh cả sóng lưng, nhanh như chớp lấy tiền trong túi giao cho hắn, coi như lần này cô khờ khạo đi, nhưng...Chẳng phải hắn cũng phạm luật sao ?

" Này ! Anh cũng phạm luật rồi còn gì !? Trả tiền đây !"

Cô giật tiềm lại, lùi ra sau vài bước .

" Có sao ? Cô không bắt được, tôi không đưa tiền ! Giờ thì trả tiền đây , Không xé được đằng sau thì tôi xé đằng trước, anh nói vậy có đúng không vợ yêu !"

Hắn hít một hơi, để nói ra được một đoạn dài như vậy thật sự tốn rất nhiều sức lực, vẫn là nên kiệm lời.

"Ăn nói hai lời ! "

Miệng thì mắng nhưng tay lại đưa tiền ra, từ khi biết được sự thật hắn không bị điên, thậm chí còn là bang chủ một hắc bang, sức mạnh và gia thế đều hơn cô, cha mẹ lại bị hắn nắm trong tay, tự nhủ việc gì nhịn được thì nhịn, cô còn phát hiện tên này mắc bệnh biến thái, khả năng thật sự sẽ làm là chắc chắn, vẫn là nên lùi một bước cho xong chuyện.

" Nghe lời thì tốt"

Hắn cười mỉm, xoa đầu cô một cái rồi lấy tiền ném lên bàn, cả đếm cũng chẳng thèm. Vốn dĩ tiền của hắn rất nhiều, chỉ là muốn kiếm chuyện chọc cô một chút, không ngờ cô nhát như vậy.

"Khoan đã ! Tôi trả tiền lại! Coi như anh chưa từng ở nhà tôi, được không ?"

Cô cắn môi nhìn hắn, chính là ánh mắt không thể để bản thân chịu thiệt thêm nữa. Tay trắng nõn chỉ thẳng vào mặt hắn, lá gan chẳng biết của cha hay mẹ, thật sự không hề nhỏ.

"Can đảm nhỉ ? Không lo cho cha mẹ và tấm thân nhỏ bé của cô à ?"

Hắn nhếch mép khinh thường nhìn cô như người hoàng tộc nhìn ăn mày, dường như sau lưng hắn có một đôi cánh mang tên sát khí, lúc nào cần bay lập tức mở rộng áp bức người đối diện.

"Anh có thể không lấy cha mẹ của tôi ra dọa được không !? Chẳng khác tiểu nhân !"

Cô bị sát khí bao quanh, vẫn kiên cường thẳng lưng oai vệ , khoanh tay trước ngực nhìn thẳng vào mắt hắn.

" Được. Tấm thân nhỏ bé của cô thì thế nào ?"

Hắn chẳng ngại đấu mắt với cô, bàn tay to lớn vuốt nhẹ qua cằm trắng nõn, lập tức thân ảnh xinh đẹp quay lưng chạy ra khỏi phòng.

" Xấu xa !"

Cô mắng một câu, coi cửa như mặt hắn mà đóng lại, âm lượng va chạm lớn đến hắn nghe thấy cũng giật mình.

***

Chuông điện thoại cắt ngang nụ cười mỉm, hắn lấy lại hàn khí lười biếng đến bàn cầm điện thoại nghe máy, câu mở đầu cũng không nói.

"...."

"Chào, quả thật anh rất kiệm lời . Để tôi vào thẳng vấn đề, tôi là Kim Taehyung..."

Đầu dây bên kia cất giọng đều đều, nhưng uy lực chẳng đủ hắn nhíu mày, kết quả vẫn là im lặng.

"Muốn trao đổi Juvia với hợp tác giữa hai bang?"

Hắn nghe lý do vị bang chủ bí ẩn gọi điện đến chẳng chút bận tâm, đó là chuyện của Hoseok, hắn không thích tự mình xen vào.

"Anh thấy thế nào ?"

Đầu dây bên kia bắt đầu mất kiên nhẫn, ngón tay gõ nhẹ lên bàn , nhưng âm thanh là vừa đủ để kẻ bật loa như hắn nghe thấy.

"Không phải chuyện của tôi"

Hắn nói xong lập tức ngắt máy, một giây suy nghĩ cũng chẳng chịu bỏ ra . Anna bề ngoài yếu đuối, nhưng khả năng ám sát và lắp ráp vũ khí còn hơn cả Hoseok, nếu thật sự để mất một nhân tài như vậy, hắn chỉ có chịu thiệt. Từ ngày hắn quyết định làm nhiệm vụ cá nhân này, quyền hành đều giao cho Hoseok, dù có muốn trao đổi cũng không được, vẫn là Hoseok muốn làm gì thì làm, hắn không để tâm.

Một nơi khác tại Seoul, tại nhà Hoseok....

Anna trong lúc đi cùng Jungkook vào khu mua sắm , sau đó bị Hoseok gọi ra ngoài bảo cô có nhiệm vụ mới, cô cũng không dám cải lại, lập tức nhanh chân chạy đến chỗ anh nói, bỏ mặc jungkook đứng bơ vơ giữa dòng người, trong lòng cảm thấy thật có lỗi, nhưng chẳng biết từ khi nào, lời Hoseok nói cô không thể không làm theo. Nhìn thấy tay Hoseok bị thương Anna lập tức lo lắng đứng ngồi không yên, nhất định sống chết không để anh lái xe mà tự mình lái, kết quả xe cưng của Hoseok đang bảo trì trong tiệm.

" Đồ ngốc ! Tôi không có bị gãy tay !"

Hoseok bực bội đi trước, cô lủi thủi theo phía sau, trên đường đi bộ về nhà hai người có đi ngang qua một tiệm thuốc, đã ở đó băng bó và sát trùng vết thương.

" Anna xin lỗi ! "

Cô chỉ biết im lặng đi theo đến khi nghe Hoseok nói một câu, mới dám mở miệng trả lời. Cô biết lái xe, chỉ là đột nhiên Hoseok kêu đau một tiếng , cô không chú ý đường đi nên tông phải cột điện.

"Cậu ta nói gì với cô ?" Hoseok hỏi, mặt lạnh như tiền chống tay vào tường , đợi Anna cầm chìa khóa mở cửa.

" Anh ấy muốn hai bang hợp tác tấn công một bang có tên BBB, nghe nói có thù rất sâu với với anh ta, hình như đã giết người tên Ur thì phải " Anna nhớ lại những gì Jungkook nói, anh ta cũng đã biết nhiệm vụ cá nhân của Taehyung là gì.

" Ur ?! Cô có số của hắn không ?"

Hoseok bỗng nhiên thay đổi, hai tay bóp chặt vai cô lắc mạnh. Sắc mặt đầy sát khí như muốn giết người, mắt trợn to, mày kiếm nhíu chặt.

"Anna không hỏi. Hoseok làm Anna đau !"

Cô kêu một tiếng rồi lùi ra sau vài bước, dùng ánh mắt sợ hãi nhìn anh.

" Xin lỗi...Mai có nhiệm vụ, cô chuẩn bị đi"

Hoseok xoay người đi vào nhà, trong lòng là một mớ hỗn độn, chẳng lẽ Jungkook là người đó ?

Tối hôm đó , Hoseok tự giam mình trong phòng suốt ngày, tìm lại trong đống đồ cũ nhiều năm về trước , lấy ra một cuốn Album bọc da đẹp đẽ. Mắt cậu thoáng buồn lật từng trang hình ảnh, ngắm nhìn người phụ nữ lúc nào cũng đứng giữa khung ảnh, trên môi luôn kèm theo nụ cười ngọt ngào như tỏa nắng. Bất giác nước mắt chảy dài trên má. Đã rất lâu anh không yếu đuối như vậy, mỗi lần nước mắt rơi anh lại nhớ quá khứ những năm trước, những năm tháng trẻ thơ vừa hạnh phúc vừa bi thương.

"Anh ra ngoài ăn tối đi !"

Anna đắn đo rất nhiều mới lấy đủ can đảm gõ cửa, cô vừa sợ anh giận vừa lo anh sẽ đói , vả lại sáng mai còn phải khởi hành sớm vì nhiệm vụ , vẫn là nên thử một lần.

Hoseok vờ như không nghe cô nói, bất động nhìn vào người phụ nữ giữa khung hình. Tự hận lúc này không thể đến đó giết chết người đàn bà rắn độc kia.

"Hoseok anh khóc sao ?"

Anna mở cửa đi vào, cô biết anh sẽ giận nhưng bỗng nhiên anh im lặng bất thường, lòng cô lại lo lắng không thôi. Cậu vừa thấy cô đi vào lập tức quay mặt đi hướng khác , áp dụng cách cũ là ngước mặt lên trền nhà, nuốt nước mắt trở lại.

" Không phải chuyện của cô ! Đi ra !"

Hoseok quát một câu thật lớn, Anna không lùi ra, mà càng lúc lại gần đến chỗ anh, vòng tay ôm ngang hông , bất cứ khi nào cô cũng nghe lời anh, nhưng lúc này không được.

" Hãy để Anna lo cho anh...anh không thể mạnh mẽ mãi được, Anna cũng không thể nghe theo anh mãi được "

Giọng nói ấm áp xoa dịu mất mát trong lòng anh không ít, cuối cùng anh vẫn để cô ở lại, nhưng nước mắt không thể rơi nữa.

" Tôi ghét em !" Hoseok đóng cuốn Album lại, mệt mỏi tựa người vào cơ thể nhỏ bé phía sau. Hoseok chưa từng ghét cô, nhưng anh không thể đáp lại tình cảm của cô, chỉ có thể làm tổn thương cô , hy vọng cô đem tình cảm mang cho người khác.

" Người đó rất quan trọng với anh, em nhất định làm hết sức giúp anh báo thù"

Anna nhỏ giọng, nghĩ tới người phụ nữ mang đầy tội lỗi kia, chỉ hận không thể một lần giết chết bà ta.

" Ngốc ! Cô thì làm được gì ?" Hoseok nhếch mép cười nhạt, không tin cô có thể giúp anh, cũng không muốn cô nhúng tay vào.

"Vì em là..., anh mau ăn cơm, sẽ nguội mất !"

Anna nuốt lại lời định nói trong bụng, lập tức chuyển chủ đề.

" Cứ để đó, tôi ăn sau "

Hoseok vừa lấy lại tâm trạng, ngồi dậy mang cuốn Album cất đi , sau đó lại mang điện thoại ra nhấn nhấn. Sau một hồi rung chuông, bên kia cũng có người bắt máy, nhưng không phải đối tượng anh muốn nói chuyện lúc này.

"Ami ? Chuyển máy cho Taehyung giúp tôi"

Lucy bên đầu dây kia rùng mình một cái, chẳng những làm hắc bang cùng nhau, thái độ và cách cư xử đều y hệt nhau, rốt cuộc anh ta với tên ác bá đang tắm trong kia có phải sinh đôi không nhỉ ?

"Hắn ta đang tắm , có gấp lắm không ?"

Cô hỏi ngoài miệng nhưng trong lòng nhất quyết dù có người nào qua đời cũng không xông vào nhà tắm đưa điện thoại cho hắn.

" Không gấp, bảo hắn tắm xong gọi lại cho tôi"

Hoseok nói xong liền cúp máy, liếc về phía giường sớm không thấy bóng sáng của Anna, đi hâm nóng đồ ăn lại chăng ? Hoseok bất chợt cảm thấy không ổn, điện thoại của hắn vốn có bảo mật vân tay làm sao Ami có thể nghe máy được, chẳng lẽ ngoại lệ với cô sao ? Hoseok lắc đầu một cái, tại sao lại buông lỏng như vậy, chẳng giống tác phong của hắn thường ngày chút nào.

Nhà Ami....

Hắn ngồi một buổi trong nhà tắm vẫn chưa trở ra, vết thương trên bụng vừa gặp nước lại nhói lên. Kết quả hắn không tắm mà thay đồ đi ra , vừa trở về phòng liền nhìn thấy cô phạm luật kéo rèm nghe máy của hắn, dựa người vào cửa xem biểu hiện của cô.

" Là ai ?" Hắn hỏi, tiến đến gần chỗ cô xem"

" Ơ ! Anh tắm xong rồi sao ? Lúc nãy là Hoseok gọi, vì anh không nghe nên tôi mới kéo rèm, không được phạt, tôi đi trước !"

Cô vội giải thích rồi định đánh bài chuồn, không ngờ lại bị hắn kéo trở lại.

" Không phạt nặng thì phạt nhẹ, tôi đã đồng ý để cô nghe máy ?" Hắn nhìn cô bằng ánh mắt biến thái và cô có dự cảm chẳng lành.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top