Chap 35
Ngô Thế Huân mấy ngày nay rất nôn nóng, anh ta muốn gặp Yoko, muốn biết nàng ngày đó đã xảy ra chuyện gì? Nhưng với thế lực của Faye, thì cho dù anh ta có làm gì đi nữa, cũng không có kết quả gì? Điều này làm anh ta khó chịu.
Quá khứ:
Từ nhỏ, Ngô Gia và Malisorn Gia còn có gia tộc của hai đại gia tộc của Hoàng Anh và Ice có giao tình rất tốt. Vốn dĩ tình bạn giữa anh ta cùng Faye không tệ, hoặc có thể nói là thân thiết.
Còn có em gái của anh ta, Ngô Thế Anh đã thâm mến Faye từ lâu. Nhưng mọi chuyện sẽ không có gì nếu như ngày đó, Faye không vô tình như thế.
Hôm đó là sinh nhật lần thứ 18 của Ngô Thế Anh.
Sau nhiều lần tỏ tình với Faye thất bại, cô ấy vẫn không nản lòng, muốn cố gắng thêm một lần nữa, muốn dùng cái chết mà uy hiếp Faye, muốn Faye sẽ vì nể tình nghĩa giữa hai gia đình mà đến với cô.
Tầng 30 của khách sạn nhà hàng Cao Đế, một trong những chuỗi nhà hàng tiêu chuẩn 5 sao của tập đoàn Malisorn Đế. Sau khi quan khách đến tham gia buổi tiệc đã đầy đủ. Bất chợt Ngô Thế Anh bước lên bục đại sảnh lên tiếng :
- Cảm ơn mọi người đã có mặt ở đây để chúc mừng sinh nhật của tôi. Hôm nay tôi xin thông báo với mọi người một chuyện...
Tất cả quan khách có mặt ở đại sảnh lúc này, đều đồng loạt nhìn về phía người chủ nhân bữa tiệc, trên mặt đầy vẻ tò mò, bọn họ ai ai cũng muốn biết
Ngô Thế Anh sẽ thông báo chuyện gì.
Chỉnh lại cảm xúc một chút, Ngô Thế Anh cố gắng giữ giọng bình tĩnh. Mặc dù đã tỏ tình với Faye rất nhiều lần, nhưng những lần đó là chỉ có cô và Faye nên việc bị cô từ chối, cũng không phải chuyện mất mặt gì, còn lần này... Nói thật cô đã dồn hết cả lòng tự trọng của một người con gái để cá cược với định mệnh. Cô không tin, trước mặt bao nhiêu người có mặt ở đây, Faye có thể từ chối mình. Hít một vài hơi lấy dũng khí, Ngô Thế Anh ngẩng mặt thẳng lưng, nhìn về phía của người trong lòng mình, mỉm cười dịu dàng nói:
- Faye em thích chị. Làm người yêu em nhé!
Cả hội trường im lặng như tờ, thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ đang nhích từng giây.
Không ai bảo ai, mọi người ở đó cùng dồn ánh mắt nhìn về phía tiểu thư gia của tập đoàn Malisorn Đế,
Faye Peraya. Bọn họ ai mà không biết Faye tính cách lạnh lùng như thế nào chứ? Không thích phụ nữ ra sao chứ? Nhưng với giao tình của Ngô Gia và Malisorn Gia, không biết Faye nể mặt ông Ngô Tuấn, chủ nhân hiện tại của nhà họ Ngô, hay là vẫn giữ thái độ lãnh đạm thờ ơ của mình? Bất quá, bọn họ nghiêng về vế sau nhiều hơn. Nếu không thì cái tên Faye Peraya của cô, đã không có danh xưng Bá Vương như bây giờ.
Vốn dĩ Faye đã không để ý mà làm lơ như mình không nghe thấy gì, nhưng mẹ của cô ngồi bên cạnh đã lên tiếng nhắc khéo, chỉ có hai người nghe được:
- Đồng ý hay không thì con cũng nên trả lời con bé, chứ im lặng như vậy, không xứng đáng làm con gái của mẹ.
Faye lười biếng nhìn lên phía kháng đài, nơi Ngô Thế Anh đang hồi hộp chờ câu trả lời của cô, giọng không nhanh không chậm nói :
- Tôi không đồng ý.
Một câu, bốn chữ, cũng đủ khiến cho Ngô Thế Anh đang ôm hi vọng hạnh phúc, thoáng chốc như rơi xuống đáy vực sâu vạn trượng. Nước mắt không tiếng động rơi xuống, giọng cô nghẹn ngào :
- Tại sao? Em là yêu chị, tại sao lại không thể cho em tình yêu của chị, dù chỉ là một chút?
- Tình yêu của tôi, không phải để làm từ thiện, mà có thế tùy tiện cho mỗi người một ít. Ngô Thế Anh, cô nên biết, không yêu chính là không yêu, cho dù là một chút cũng không thể.
Faye nhàn nhạt mở miệng nói từng chữ, một chút mặt mũi cô cũng không cho Ngô Thế Anh, cô nghĩ chỉ có như thế cô ấy mới có thể chết tâm với mình.
Ngồi chung bàn Faye, lúc này Ngô Thế Huân mới đứng bật dậy, đập bàn nhìn Faye quát lớn:
- Faye, cậu quá đáng rồi đó.
Mọi người trong bàn ăn ở đó ai cũng nhíu mày nhìn anh ta, duy chỉ có ba con Malisorn Gia là ánh mắt bình tĩnh, không thèm liếc mắt nhìn Ngô Thế Huân một cái vẫn tiếp tục uống ly rượu trong tay của mình mà vân vê. Trời sinh ba con bọn họ tính tình là vậy, lãnh đạm thờ ơ, lạnh lùng và nhất là vô tình, ngoại trừ người phụ nữ trong lòng của bọn họ ra, ai cũng đừng mong hai ba con này đặt vào mắt.
Bỗng trên kháng đài vang lên tiếng cười trong trẻo nhưng đầy ưu thương, giọng của Ngô Thế Anh vang lên đầy đau đớn :
- Faye, nếu như em nói... Chị không bằng lòng kết giao với em, em sẽ tự tử, như vậy chị có thay đổi quyết định của mình không?
Faye bình tĩnh phun ra hai chữ :
- Ngu ngốc.
Một khắc, tim của Ngô Thế Anh tan vỡ không còn một mảnh, cô lắc đầu bật cười thê lương. Không biết từ đâu mà Ngô Thế Anh lại có trong tay cái điều khiến bật mở cánh cửa kết nối hội trường với lan can bên ngoài.
"tít" Một tiếng...
Cánh cửa từ từ chuyển động, tầng 30 khách sạn Diệp Đế bỗng có những cơn gió lớn lùa vào khiến một số hoa cùng rèm cửa tung bay phấp phới.
Mọi người ở đó cả kinh, cùng hô lên một tiếng. Ai ai cũng vô cùng hoảng sợ, bọn họ không tin một cô gái 18 tuổi lại có lá gan lớn như vậy, lại dám dùng cái chết để uy hiếp Faye? Thật sự rất....Ngu ngốc.
Ngô Thế Anh không nhìn ai trong mắt cô lúc này chỉ có mỗi một người là Faye mà thôi. Từ lúc nào, cô đã di chuyển ra phía cánh cửa, đi về hướng ban công, bước qua rào chắn an toàn đứng ở bên ngoài ban công, cô lớn tiếng hô lên :
- Faye? Nếu như chị không đồng ý, em sẽ chết ngay lập tức cho chị xem...
Mọi người trong gia đình Ngô Gia hoảng sợ, mẹ của Ngô Thế Anh khóc đến khàn cả giọng, bà nhìn Faye cầu xin :
- Faye, xem như cô cầu xin cháu, đồng ý với con bé đi, có được không? Cho dù là giả vờ cũng được mà....
Khuôn mặt Faye đã lạnh lùng, giờ phút này còn âm trầm hơn nữa. Cô không trả lời bà Ngô, mà chỉ nhìn Ngô Thế Anh giọng mất kiên nhẫn :
- Ngô Thế Anh, cô đùa đủ chưa?
- Em không đùa, Faye, em thật sự rất yêu chị...
Ngô Thế Anh nhìn cô, trong mắt chỉ có nhu tình cùng đau khổ. Cô không chấp nhận việc mình yêu
Faye là sai. Với cô Faye là ước mơ là hạnh phúc, cô yêu Faye là đúng.
Nhưng có lẽ cô đã quên tình yêu là không thể cưỡng cầu và quan trọng nhất là Faye là người như thế nào? Faye có thể cho cô tình yêu của mình trong hoàn cảnh này sao?
Faye dứt khoát đứng lên, xoay người, bước từng bước vững vàng hiên ngang rời đi, không nhìn Ngô Thế Anh thêm lần nào nữa.
- Faye...
Mắt thấy Faye sắp rời đi Ngô Thế Anh hô lớn gọi tên cô trong tuyệt vọng.
Nhìn em gái mình khóc đến thương tâm như thế,
Ngô Thế Huân không kiềm được mà bước lên ngăn cản Faye:
- Faye xem như cậu nể tình bạn bè của chúng ta, cậu đồng ý với con bé được không?
- Thế Huân, mình nghĩ cậu hiếu được tính cách của mình?
Faye nhìn Ngô Thế Huân bằng ánh mắt trong trẻo, không chút độ ấm.
- Cậu...
Ngô Thế Huân tức giận, giơ tay muốn đấm vào mặt Faye, nhưng lại bị ngăn lại bởi một người khác. Nhìn người con gái đang kiềm lại tay của mình, Ngô Thế Huân nghiến răng gằng giọng :
- Lệ Hằng, mau buông tay tôi ra.
- Mọi người đều là bạn bè cả, Có gì thì từ từ nói đừng động tay động chân.
Lệ Hằng vẫn giữ chặt lấy tay Ngô Thế Huân không buông. Vì ân nghĩa với Malisorn Gia cho nên đối với cô, Faye vừa là bạn vừa là trách nhiệm nên cô không thể để bạn mình bị bất kì chuyện gì, cho dù Faye cũng là một trong Tứ đại ám vệ hàng đầu của thế giới ngầm.
- Buông ra...
Ngô Thế Huân gầm lên hất mạnh tay Lệ Hằng ra. Ý đồ vẫn muốn ra tay đánh Faye.
Lúc này cả Ice cùng Hoàng Anh cũng không thể ngồi yên được nữa. Hai người cùng bước nhanh đến, khuyên can Ngô Thế Huân.
Hội trường một phen ầm ĩ, thấy anh hai muốn ra tay với Faye, Ngô Thế Anh lo lắng, hét lên:
- Anh hai, đừng đánh nữa... Đừng đánh nữa mà...
Không ai nhìn cô, Ngô Thế Anh muốn vào can ngăn anh mình, nhưng lúc bước qua rào chắn, cô lại bị trượt chân. Chỉ kịp hét lên một tiếng
- Áaaaaa
Cả người trực tiếp rơi xuống, mọi người trong đại sảnh nhất thời câm nín, ai cũng mở to mắt không tin được. Ngô Thế Anh vậy mà lại rơi xuống khỏi ban công, mà nơi này lại là tầng 30, rơi xuống dưới thật sự là rất thê thảm.....
- Thế Anh... Thế Anh... Thế Anh
Ngô Thế Huân giật mình tỉnh giấc, thì ra trong lúc suy nghĩ anh đã mơ màng ngủ thiếp đi và anh lại mơ thấy ác mộng ngày đó. Thấy em gái của mình vẫn như ngày nào, vẫn xinh đẹp đáng yêu mỉm cười với mình. Nhưng nụ cười đó lại biến mất nhanh chóng, anh chỉ kịp nhìn thấy bóng cô rơi trước mắt mình.
Tay Ngô Thế Huân nắm chặt thành quyền :
- Thế Anh, anh nhất định sẽ trả thù cho em, ngay cả
Tứ Trụ anh cũng sẽ không tha...
Nghĩ đến chuyện gì đó, khoé môi anh ta lại nở nụ cười âm độc:
- Faye, mày rất yêu Yoko có phải không? Vậy thì tao sẽ chờ xem mày sẽ có thái độ như thế nào khi người phụ nữ của mày biến mất, trước tầm mắt của mày. Haha....
Cũng cùng lúc đó
Tại một căn nhà hoang cũ kĩ nằm ở phía Tây ngoại
thành, một người đàn Ông ăn mặc bẩn thỉu, quần
áo lấm lem, nhưng khuôn mặt lại hiện lên tia nham hiểm khó lường :
- Tốt lắm, Yoko Apasra tại mày mà tao phải rơi vào cảnh khốn cùng như ngày hôm nay, tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày.
Ánh mắt David chỉ có ngoan độc cùng nguy hiểm, trong đầu ông ta đang lên kế hoạch cho sự trả thù của mình. Rồi như nghĩ đến gì đó, ông ta nở nụ cười khát máu :
- Tao biết, mày nhất định sẽ đến đó, chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi...hahaha...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top