Tìm hiểu sự thật
Ethan quan sát cô gái trước mặt, cố đoán xem cô ta là kiểu người nào. Một kẻ sống sót vô tình lạc vào đây? Hay một nhân viên cũ giống anh? Nhưng thái độ bình thản của cô ấy—như thể đã quá quen thuộc với nơi này—nói với anh rằng câu trả lời không hề đơn giản.
"Cô làm gì ở đây?" Ethan hỏi, giọng vẫn giữ sự đề phòng.
Lyra không trả lời ngay. Cô chỉ liếc nhìn anh một thoáng, rồi quay đi, bước chậm rãi về phía hành lang tối tăm phía trước. "Nếu anh muốn sống, thì đừng lãng phí thời gian với mấy câu hỏi vô ích."
Ethan cau mày. Anh ghét kiểu người nửa vời, giấu đầu lòi đuôi. Nhưng thay vì phản bác, anh chọn đi theo. Ở một nơi như thế này, có đồng minh—hoặc ít nhất là một người không muốn giết anh ngay lập tức—cũng không phải ý tồi.
Những chiếc poster cũ nát dán trên tường, hình ảnh Huggy Wuggy mỉm cười với hàm răng sắc nhọn trông chẳng còn chút thân thiện nào. Dưới chân họ, vài món đồ chơi bị vứt bỏ nằm rải rác, ánh đèn pin lướt qua khiến chúng trông méo mó đến kỳ lạ.
"Tôi đến đây để tìm hiểu sự thật," Ethan lên tiếng, cố thăm dò phản ứng của Lyra. "Còn cô thì sao?"
Lyra dừng bước, ánh mắt cô hướng về một cánh cửa gỉ sét phía trước. "Sự thật à?" Cô bật cười khẽ, nhưng âm thanh đó lạnh lẽo hơn cả không khí trong nhà máy. "Tốt thôi. Đi theo tôi, tôi sẽ cho anh thấy sự thật mà anh muốn biết."
Ethan chưa kịp hỏi thêm thì Lyra đã đẩy cánh cửa cũ kỹ kia ra. Một căn phòng rộng lớn hiện ra trước mắt họ—nhưng không giống bất kỳ nhà xưởng nào mà anh từng thấy. Dọc theo tường là những lồng kính lớn, mỗi cái chứa một món đồ chơi... hoặc ít nhất là những gì còn sót lại của chúng. Một số bị cắt xẻ thành từng mảnh, số khác thì bị biến dạng đến mức chẳng còn nhận ra hình dạng ban đầu.
"Chúa ơi..." Ethan lẩm bẩm, cảm giác rùng mình chạy dọc sống lưng.
Lyra bước tới một trong những lồng kính, bàn tay cô nhẹ nhàng đặt lên bề mặt dính đầy bụi. "Đây là nơi chúng ra đời. Nhưng cũng là nơi chúng bị biến thành quái vật. Playtime Co. không chỉ tạo ra đồ chơi... họ tạo ra những thứ không nên tồn tại."
Một tiếng động vang lên phía sau họ. Ethan quay phắt lại, tim đập thình thịch. Một cái bóng cao lớn xuất hiện nơi cửa ra vào—một hình dáng quen thuộc, với đôi mắt tròn sáng rực trong bóng tối.
Huggy Wuggy đang đứng đó, lặng lẽ quan sát họ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top