Rượt đuổi
Hơi thở gấp gáp, Ethan gần như ném cả cơ thể vào đường ống thông hơi, tay với xuống kéo Lyra lên theo. Cô không chần chừ, dùng sức bật lên, bám vào mép ống, Ethan lập tức kéo cô vào trong.
Ngay khi đôi chân Lyra vừa lọt vào, một bàn tay lông lá xanh lè vươn tới, tóm lấy rìa ống. Huggy Wuggy gầm lên một tiếng trầm đục, hàm răng sắc bén lóe lên trong bóng tối.
"Đi tiếp!" Lyra thúc mạnh vai Ethan, không để anh có cơ hội chần chừ.
Cả hai bò nhanh qua đường ống chật hẹp, tiếng gầm gừ vọng theo sau lưng họ. Ethan có thể cảm nhận rõ từng nhịp tim đập thình thịch trong lồng ngực, mỗi giây trôi qua đều mang theo cảm giác tử thần rình rập.
Một nhánh rẽ hiện ra phía trước. Không suy nghĩ nhiều, Ethan chọn bên phải. Lyra theo sát anh, ánh mắt cô vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng nhưng cơ thể thì căng cứng, chuẩn bị ứng phó với bất kỳ tình huống nào.
Họ bò được một đoạn thì phía trước xuất hiện ánh sáng le lói. Một lối thoát?
Ethan không chắc, nhưng họ không có lựa chọn nào khác.
Ngay khi họ đến được mép đường ống, Ethan nhìn xuống—một căn phòng lớn với những máy móc bỏ hoang và giá kệ cũ kỹ chất đống.
"Nhảy xuống!" Ethan nói, không để lưỡng lự, anh lao xuống trước.
Cú tiếp đất hơi thô bạo, nhưng không đến mức gãy xương. Lyra theo ngay sau, tiếp đất nhẹ nhàng hơn anh rất nhiều.
Ngay khi họ vừa đứng dậy, một tiếng động rợn người vang lên phía trên. Huggy Wuggy đang bò qua đường ống, cơ thể đồ sộ của nó nhồi vào không gian hẹp, khiến kim loại rít lên ken két.
Không thể chần chừ.
"Chạy!" Lyra nói, lần này không còn là một lời cảnh báo—mà là mệnh lệnh.
Ethan không cần phải nghe lần thứ hai. Cả hai lao qua những giá kệ mục nát, tiến về cánh cửa ở cuối phòng. Nhưng khi Ethan vừa đặt tay lên tay cầm, anh sững người—
Cửa khóa.
Lyra chửi thề, quay ngoắt lại, rút từ thắt lưng một cái tuốc nơ vít. "Chặn nó lại, tôi mở khóa!"
Ethan lướt mắt quanh phòng, nhanh chóng đẩy đổ một cái kệ sách gỗ cũ về phía đường ống. Huggy Wuggy gầm lên, nhưng kệ sách đủ lớn để ít nhất cản nó lại vài giây.
"Tốc độ lên nào, thiên tài!" Ethan giục.
Lyra không đáp, ngón tay cô di chuyển nhanh nhẹn trên ổ khóa như thể đã làm việc này cả đời. Tiếng "tách" vang lên khi chốt khóa bật ra.
"Vào trong!"
Ethan đẩy cửa, cả hai trượt vào trong rồi nhanh chóng đóng sầm nó lại ngay khi Huggy Wuggy lao tới.
Tiếng đập mạnh rung chuyển cánh cửa, nhưng ít nhất, nó vẫn đang giữ vững.
Ethan ngã phịch xuống sàn, thở dốc. "Chết tiệt..."
Lyra tựa lưng vào tường, ánh mắt vẫn lạnh lẽo như cũ. Nhưng có gì đó thoáng qua trong ánh nhìn của cô—một tia suy tính, hoặc có thể là... ký ức.
Ethan nhận ra.
Cô biết nhiều hơn những gì cô đang nói.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top