Hé lộ bí mật

Tiếng đập mạnh từ phía bên kia cánh cửa dần yếu đi, cuối cùng chỉ còn là những tiếng gầm gừ vọng xa trong hành lang tối tăm. Huggy Wuggy đã bỏ đi.

Ethan dựa vào tường, tim vẫn đập loạn nhịp. "Chết tiệt... Thứ đó lúc nào cũng đi săn người như vậy à?"

Lyra đứng thẳng dậy, sửa lại dây đai trên thắt lưng, ánh mắt cô vẫn bình thản đến khó chịu. "Nó không săn người. Nó săn những kẻ không thuộc về nơi này."

Ethan cau mày. "Cô nói vậy nghĩa là sao?"

Lyra không trả lời ngay. Thay vào đó, cô quét mắt nhìn xung quanh. Căn phòng họ vừa lao vào trông giống như một văn phòng quản lý cũ, với những bàn làm việc phủ đầy bụi và máy tính hỏng hóc. Một tủ hồ sơ đổ nghiêng, giấy tờ rơi vãi khắp sàn.

Cô cúi xuống nhặt một tờ giấy lên, phủi nhẹ lớp bụi bám trên đó.

"Dự án Playtime: Báo cáo thử nghiệm #024"

Ethan bước tới, liếc nhìn qua vai cô. "Đây là gì?"

Lyra im lặng một giây, rồi đọc lướt qua những dòng chữ in trên trang giấy.

"Mẫu thử nghiệm 024 cho thấy dấu hiệu thành công vượt mong đợi. Tuy nhiên, hành vi của nó ngày càng trở nên khó kiểm soát. Chúng ta có thể cần một phương pháp kiềm hãm hiệu quả hơn trước khi tiếp tục sản xuất hàng loạt."

Dưới cùng có một chữ ký, kèm theo con dấu đỏ chói.

Playtime Co. - Bộ phận Nghiên cứu & Phát triển

Ethan nhíu mày. "Họ không chỉ sản xuất đồ chơi... mà còn làm gì đó kinh khủng hơn nhiều."

Lyra siết chặt tờ giấy trong tay, rồi ném nó xuống sàn. "Anh vẫn chưa hiểu đâu."

Cô bước về phía một chiếc máy tính cũ, ngón tay lướt trên bàn phím bám đầy bụi. Màn hình nhấp nháy một chút trước khi bật lên, ánh sáng xanh mờ mờ phản chiếu trong đôi mắt xám của cô.

Ethan khoanh tay, quan sát. "Cô giỏi mấy thứ này thật đấy."

Lyra không nhìn anh, chỉ thản nhiên đáp. "Tôi không chỉ giỏi. Tôi biết hết tất cả những bí mật của Playtime Co."

Ethan sững lại.

Một đoạn video cũ hiện lên trên màn hình.

Hình ảnh mờ nhòe, nhưng có thể thấy rõ một căn phòng trắng sáng, với những chiếc bàn kim loại và các ống nghiệm chứa chất lỏng kỳ lạ. Một nhóm nhân viên mặc áo blouse trắng đứng quanh một chiếc bàn, nơi có một hình dáng nhỏ bé đang nằm im lìm.

Là một đứa trẻ.

Ethan cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Một giọng nói vang lên từ đoạn ghi hình, lạnh lẽo và vô cảm.

"Thử nghiệm số 024—mẫu vật vẫn còn sống. Tiến hành bước tiếp theo."

Màn hình bỗng dưng tắt ngóm.

Lyra dựa lưng vào ghế, ánh mắt trầm xuống. "Bây giờ anh đã hiểu chưa?"

Ethan nuốt khan. Hình ảnh từ đoạn video vẫn ám ảnh trong đầu anh. "Chúa ơi... Họ đã làm gì với bọn trẻ?"

Lyra không trả lời ngay. Cô đứng dậy, tiến về phía cửa sổ nhỏ nhìn ra hành lang bên ngoài. Một ánh đèn nhấp nháy yếu ớt trong bóng tối.

"Chúng ta cần đi tiếp." Cô nói.

Ethan nhìn cô, biết rõ rằng vẫn còn rất nhiều điều mà Lyra chưa nói ra. Nhưng lúc này, họ không có thời gian để hỏi đáp.

Anh hít một hơi sâu, gật đầu.

"Hãy cho tôi thấy sự thật mà cô đã hứa."

Lyra quay đầu lại, một thoáng gì đó lóe lên trong ánh mắt cô—không phải thương hại, cũng không phải cảm thông.

Chỉ là sự chắc chắn tuyệt đối.

"Đi theo tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top