[Side Stories 11]: Morning time
Lạnh, lạnh thật đấy! Thực sự lạnh đến nỗi Suna chẳng thể làm gì ngoài để chiếc chăn bông to sụ chùm kín cơ thể của bản thân, ẩn mình khỏi cái rét căm căm đang rình mò ngoài kia. Vẫn thói quen cũ, hắn đưa tay quờ quạng phía bên kia giường, tìm kiếm nguồn ấm áp thân thuộc rúc vào lòng mình đêm qua. Nhưng kết quả chỉ có chữ "không", làm hắn bực mình bật hẳn dậy mà chẳng màng đến việc không khí lạnh buốt của căn phòng đang bủa vây hắn. Trời hửng nắng nhẹ nhàng, đem một chút hơi ấm vào chiếc giường nhỏ, nhưng cũng chẳng giúp hắn mất đi cảm giác buốt buốt tê dại trên từng đầu ngón tay. Suna ngẩn ngơ đưa mắt nhìn quanh mớ chăn gối lộn xộn, ước rằng hôm nay mình không phải đi tập chỉ để có thể rúc mình vào đống chăn này một lần nữa. Dù vậy, anh cũng chẳng thể trốn được đâu, bởi có cô người yêu ở nhà thì trốn bằng trời cũng chẳng được.
Suna gật ga gật gù trên chiếc giường, nhưng vẫn cố gắng hóng hớt động tĩnh ở dưới tầng. Nào thì tiếng lạch cạch trong bếp, tiếng huýt sáo quen thuộc của người yêu đánh thức thính giác còn đang ngẩn ngơ, mùi súp miso thơm lừng phảng phất nơi đầu mũi khiến bụng hắn bỗng chốc cồn cào hẳn lên. Suna chẳng ngồi trầm ngâm quá lâu, vươn người khỏi chiếc giường và lết bản thân cùng chiếc bông qua nền gỗ hướng xuống dưới tầng một.
Bạn sắp xếp bát đũa gọn gàng trên chiếc bàn gỗ nhỏ bên gian bếp, đôi môi cong lên một nụ cười tươi tắn chào cục chăn bông di động đang lơ mơ giữa thực tại kia bằng một cái ôm và nụ hôn bên má.
"Ngày mới tốt lành Rin-kun! Hôm nay tự giác ghê, tự động dậy mà không cần em đánh thức luôn đó!"
Bạn cười cười ẩn ý chút giễu cợt, giọng nửa khen nửa đùa như đang chọc ngoáy cái tên còn đang bận đánh thức bộ não dậy. Suna biết thừa rằng bạn đang châm chọc cái thói hư tật xấu khó bỏ của hắn, ngủ bất chấp thời gian lẫn không gian. Cứ tầm khoảng thời gian này, em sẽ lên đánh thức hắn. Nhưng hắn thì ngủ say như chết, kể cả tiếng động lớn chẳng khác gì tiếng còi xe ô tô hay bị cả cái gối đập thẳng vô mặt thì hắn vẫn có thể yên giấc ngủ ngon trước sự bất lực tòng tâm của cô người yêu. Thậm chí có lần bạn đã cáu tới nỗi quyết định túm cổ áo mà lôi xềnh xệch hắn xuống dưới tầng. Cũng may lần đấy hắn vừa kịp dậy, chứ không e rằng cơ thể hắn ê ẩm mất. Sau đúng hôm đó thì chỉ cần cất tiếng "Rin-kun!" một cái là hắn bật dậy lập tức, dù gì dậy sớm cũng chẳng mất gì cả, miễn cơ thể hắn vẫn được bảo toàn là được.
Cục chăn bông chẳng đáp lại gì, hoặc là có nhưng nó quá bé để bạn có thể nghe thấy được. Suna xáp lại bạn nỗi khoảng cách giữa hai đứa chỉ là số không, ôm dính lấy người bé hơn mình phân nửa. Hắn thích ôm bạn, đó là điều cả hai người đều hiểu rõ, nhưng hắn hiểu rõ hơn rằng cảm giác hạnh phúc xen lẫn một chút thích thú khi ôm chặt lấy bạn, dụi mặt vào hõm cổ em, tận hưởng mùi hương dịu nhẹ từ người bạn. Còn người đang bị kẹt đây thì còn chưa kịp cập nhập mọi chuyện mà chỉ biết thả lỏng người ra thôi. Bạn đang suy nghĩ, đúng hơn đoán già đoán non hành động kỳ quặc của anh người yêu. Chẳng lẽ lúc nãy bạn có hơi quá lời hay gì chăng khiến anh giận ta, hay cái tội suốt ngày đánh thức anh quá sớm khiến ảnh giận nhỉ? Bạn chẳng biết làm gì ngoài xoa mái tóc rối bù đang cọ nhẹ vào cổ bạn kia.
"Thôi thả em ra nào, để em còn chuẩn bị nốt bữa sáng nào! Đi cất chăn và sắp xếp giường gọn gàng chút, vệ sinh cá nhân để cùng tận hưởng bữa sáng cùng nhau chứ!"
Suna nhẹ nhàng buông bạn ra, dụi mắt rồi kéo lê chiếc chăn bông dài thượt lên tầng hai. Nhưng thứ bạn còn chẳng thể ngờ tới được là hắn nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trên trán em cùng tiếng thì thầm "Buổi sáng tốt lành" bên tai trước khi hắn biến mất ra khỏi tầm mắt bạn. Tất cả xảy ra liên tiếp không thể ngờ tới, từ nụ hôn trên trán cùng lời chúc đều diễn ra thoáng chốc, tựa như cơn gió thoảng của ngày đông. Bạn thở hắt xuống, xoa xoa đôi má đang dần đỏ ửng nóng bừng lên. Để sơ hở một tí mà đã bị trêu đến ngượng chín mặt thế này rồi, chắc khéo bạn phải đề phòng hơn mới được.
Cuối cùng, cả hai người thực sự mới được ngồi vào bàn ăn. Nhưng vấn đề mới vừa được mở ra khi bạn chẳng thể nhìn thẳng vào mắt của Suna, cứ chạm mắt nhau cái là cái khoảnh khắc kia ùa về, làm cô gái nọ lúng túng không ngớt. Còn kẻ gây ra cảm xúc rối loạn kia thì thản nhiên đến lạ, thậm chí còn nở nụ cười đắc trí trước thành quả mình làm ra. Hắn biết bạn là đứa dễ ngại, biết luôn những cách làm em rơi vào trong thái lúng túng một cách đơn giản. Yêu nhau hơn hai năm, cái gì về em hắn biết rõ hơn cả.
Để phá vỡ cái bầu không khí ngại ngùng chết tiệt kia, bạn mở miệng nói, giọng có chút run run nhưng cũng chỉ mất một lúc để quay lại trạng thái cười đùa thường ngày.
"À ừm.... Có lẽ em sắp được nghỉ cuối năm rồi đó, chắc hết tuần này là em được nghỉ rồi. Lúc đó chúng ta sẽ được ở nhà với nhau nè, đi chơi hẹn hò các thứ luôn!"
Suna khẽ nhấp một ngụm canh miso, tâm trạng phấn khởi lên chút. Tất nhiên hắn vui rồi, được nghỉ ở nhà cùng em, ôm em ngủ tít đến mười hai giờ trưa, được ở bên cạnh em cả ngày không vui cũng lạ. Chỉ vì tính chất công việc của cả hai mà khoảng thời gian cả hai người bên cạnh nhau vô cùng ít ỏi. Vì vậy, khoảng thời gian nghỉ đông này là một dịp phù hợp để hai đứa ở bên nhau.
"Anh cũng sắp được nghỉ, lúc đấy được ngủ thoải mái rồi"
Bạn bĩu môi, tỏ rõ thái độ vô cùng bất bình trước câu nói của Suna. Tất nhiên bạn và anh có lối sống khác nhau, người thì thích thư giãn ở nhà bên chiếc sofa ấm áp, người thì thích chu du ngoài phố tận hưởng không khí cuối năm. Nhưng cứ ở nhà hoài cũng chán lắm chứ, bạn muốn đi chơi hơn.
Bạn hấm hứ ăn miếng cá, mắt trừng trừng nhìn tên bạn trai trước mặt. Chẳng hiểu rõ tâm lý con gái người ta gì cả, câu trước nói thẳng toẹt ra là đi hẹn hò rồi mà vẫn đề cập đến chuyện ngủ được, đúng là tên ngốc mà!
Đứng trước thái độ bất bình của cô bạn gái, Suna nhíu mày. Hắn biết thừa cái khuôn mặt đăm chiêu thất vọng kia đang phản đối cái quyết định ở nhà của hắn. Nhìn khu phố ngập trong làn tuyết trắng xóa kia, hắn lại thêm e ngại chẳng muốn nhấc chân ra khỏi không gian ấm cúng này là bao. Nhưng nhìn thấy bạn như vậy, hắn lại không lỡ làm như vậy. Hắn ngập ngừng, rồi cất tiếng.
"Ra ngoài cũng không phải là ý tưởng quá tệ. Dù gì cũng sắp đến Giáng sinh rồi, chúng ta có thể đi hẹn hò chút"
Bạn cười, tâm trạng hứng khởi hơn hẳn. Tất nhiên là bạn vui chứ, nghe anh người yêu chịu đồng ý vác mặt ra khỏi nhà đã làm bạn vui lắm rồi. Xong rồi còn nói là đi hẹn hò cơ đấy, làm bạn đây cũng đứng ngồi không yên rồi.
"Hehe, yêu anh nhất đó!"
Chà, quả là người dễ dỗi nhưng cũng thật dễ dỗ, chẳng thay đổi gì từ lúc hai đứa mới quen nhau. Hắn phì cười, chạm nhẹ vào bàn chân bạn dưới gầm bàn.
"Biết rồi biết rồi, tôi cũng em nhiều"
Ăn uống, dọn dẹp bát đũa nhanh chóng, giờ cả hai đứa tạm thời chia xa. Nhưng cũng chưa phải bây giờ luôn, dù gì vẫn đi cùng tàu điện với nhau, chắc vẫn còn thời gian để nói chuyện. Bạn choàng chiếc măng tô lên người, cầu mong rằng nó sẽ giữ ấm giữa cái thời tiết rét căm này. Còn Suna thì chẳng khác gì đang con gấu cả, to lớn và vô cùng mềm mại. Hắn nhẹ nhàng cuốn chiếc khăn quàng cho bạn, dặn dò cẩn thận như người mẹ chăm con.
"Phải mặc ấm vào, về mà ốm là hết việc đi chơi đấy"
Bạn khẽ cười, cảm giác thật hạnh phúc biết bao. Cảm ơn ông trời đã ban cho con một người yêu siêu cấp tuyệt vời như này, tuy hơi lười tí nhưng vẫn mười điểm trong lòng bạn.
Chuẩn bị xong xuôi, Suna đan bàn tay lớn vào bàn tay của bạn, đút vào trong túi áo. Bạn loay hoay đóng cửa lại, tiếng "cạch" vang lên bên tai. Giờ cả hai đứa phải đi làm thôi nhỉ, chứ chẳng thể chần chừ hơn nữa được!
•••Loading•••
[03:05p.m/12122022]
Choco-Pie
•••End•••
◇Tâm sự cuối truyện:
_ Sau ba tháng biến mất khỏi Wattpad thì mình đã quay trở lại rồi đây. Thực sự trong quãng thời gian ba tháng đấy mình đã gặp một chút vấn đề, đó là bận và mất cảm hứng.
_ Nhưng giờ đây mình đã comeback, tuy chưa tìm lại được nguồn cảm hứng như cũ, nhưng không quá khó khi mình vẫn có thể tiếp tục viết truyện được. Có lẽ sắp tới đây mình sẽ cảm thấy hứng thú với việc bón hàng cho các bạn, chắc cũng không quá lâu đâu.
_ Nhân ngày comeback, mình sẽ thả hai chap Side Stories cho các bạn hóng hớt. Còn về req thì mình vẫn chưa tìm được ý tưởng để viết, có thể tuần sau nó sẽ được post lên.
_ Sắp tới mình sẽ bắt đầu thi học kỳ, thế nên cũng sủi tiếp đấy, nhưng không quá lâu đâu. Chúc các bạn chuẩn bị thi cuối học kỳ thi tốt đạt điểm cao nhé, còn các bạn thi xong rồi thì cứ chill đi nhé!
_ Cảm ơn các bạn đã đọc đến đây, chúc các bạn có một ngày tốt lành:>
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top