Chapter 11


"Em có chuyện muốn nói với anh. Chúng ta nói chuyện được không?"

"Được chứ. Anh cũng có chuyện cần nói với em". Sau 5 giây định thần, Chanyeol mới thực sự tin vào mắt mình. Anh cứ ngỡ cô sẽ chẳng bao giờ liên lạc với anh dù chỉ một lần. Vậy mà không ngờ bây giờ, anh lại đang ngồi đây đọc tin nhắn của cô - "Vậy mình gặp nhau được không?"

"Không cần đâu. Hiện tại em đang có việc nên em sẽ nói ngắn gọn thôi"

Anh biết Kayly đang né tránh. Cô không muốn gặp anh để rồi vô tình gợi lại những tổn thương trong quá khứ. Đáng lẽ với tính cách của cô, chắc chắn sẽ chẳng có chuyện cô và anh có thể nói chuyện bình thường thế này. Nhưng anh không muốn nghĩ quá nhiều về chuyện đó, quan trọng là giờ cô đã chịu nói chuyện với anh. Chỉ thế thôi, với anh, chỉ thế đã là quá đủ rồi!

"Em nói đi"

"Chuyện trong quá khứ, chúng ta hãy coi như chưa có gì xảy ra đi được không?"

"Khoan đã, thật ra..."

"Không sao, em hiểu. Anh không cần nói gì thêm đâu"

"Anh thật sự có chuyện muốn nói với em. Ngày đó, là anh có lỗi với em"

"Không! Anh chẳng có lỗi gì cả, ngày đó chỉ là mình em tự mình đa tình rồi lại tự mình tổn thương thôi. Anh vốn chẳng làm gì sai hết". Kayly quả quyết, nhất định không muốn anh nhắc tới quá khứ.

"Không! Lỗi của anh, chính là không thể bảo vệ tình yêu của mình". Chanyeol tự nói với chính bản thân mình, sai lầm của anh ngày đó là chỉ biết trơ mắt nhìn cô rời đi mà chẳng thể làm gì khác.

"Thật ra, một năm qua em không hề giận anh. Chỉ là em cần chút thời gian để chấp nhận sự thật thôi. Căn bản anh chẳng có lỗi gì với em hết. Anh không cần suy nghĩ nhiều ^^"

"Em đang ở đâu vậy? Anh muốn gặp em"

"Giờ... e là không được rồi. Còn 30 phút nữa là em bay rồi"

"Bay? Em đi đâu?"

"Em về Mỹ"

"Sao lại nhanh như vậy? Chẳng phải là em mới sang à?" 

"Em có công việc cần giải quyết. Mà khoan, sao anh biết em mới sang?"

"Em đứng yên đó đợi anh. Anh sẽ nói sau"

Cầm chìa khoá xe trên bàn chạy như bay ra ngoài, Chanyeol không nghĩ ngợi nhiều. Anh chỉ nghĩ rằng anh phải đi gặp cô, nếu không anh sẽ hối hận chết mất. Chiếc xe chạy như bay trên đường, anh chỉ mất 20 phút để đến sân bay. Lục tung cả sân bay vẫn chẳng tìm thấy bóng dáng Kayly đâu, Chanyeol thất vọng bước ra ngoài. Bầu trời lúc này bỗng có một chiếc máy bay xoẹt qua, báo hiệu rằng, cô đã đi rồi. Chanyeol cứ nghĩ mình sẽ đến kịp lúc trước khi cô đi. Nhưng hoá ra, anh đã lầm. Một lần nữa, anh lại đến chậm một bước. Một lần nữa, cô lại rời đi mà không một lời tạm biệt, một lần nữa, cô lại bỏ rơi anh một mình ở sân bay.

Phải rồi! Tất cả đều là lỗi của anh, vậy thì anh có quyền gì mà trách cứ cô cơ chứ? Cô hỏi anh vì sao biết được cô thế nào ư? Một năm qua, anh luôn theo dõi mọi hành động, từng bước đi của cô. Cô có thêm nhiều mối quan hệ mới, cô vẫn hàng ngày đến giảng đường, vẫn phải đau đầu với những bài luận văn, anh vẫn nhớ cô từng nói: "Mỗi ngày em đều nỗ lực học, nỗ lực thức đến tận sáng làm luận văn. Mỗi ngày đều vùi đầu vào sách vở, không đi đâu khác từ nhà đến trường đại học. Anh biết vì sao không? Vì em là một du học sinh, để có thể đổi lại khoảng thời gian thảnh thơi như thế này, em phải học hành chăm chỉ để quên đi thời gian chứ. Như vậy thì sẽ sớm được về nhà, sớm gặp lại những người thân yêu". Bên cạnh việc làm một sinh viên xuất sắc, cô còn đang dần khẳng định mình ở giới thời trang cũng như ẩm thực, tất cả đều là điểm mạnh của cô. Anh vẫn luôn theo dõi nhất cử nhất động của cô, cô vẫn thường chia sẻ một ngày của bản thân qua những story trên Instagram, đó là những gì anh biết về cô trong thời gian qua.

Chanyeol lái xe một mình trên đường, anh không biết mình phải đi đâu nữa. Chiếc xe chạy qua biết bao con phố, chạy mãi mà không có ý định dừng lại, vô định giống như tâm trạng của chủ nhân nó vậy.

Kayly lúc này đã ổn định chỗ ngồi trên máy bay, trên chuyến bay hôm nay, cô là hành khách cuối cùng lên máy bay. Cô cũng chẳng biết bản thân mình đang chờ đợi điều gì, sau tin nhắn anh gửi đến, cô cứ đứng bất động ở đó không chịu rời đi. Mặc kệ loa thông báo nói rằng cô sắp muộn chuyến bay, cô vẫn cứng đầu đứng đợi. Cho đến khi nhìn thấy bóng dáng cao lớn quen thuộc ấy ở phía cửa sân bay, cô mới chịu đi vào. Kayly biết bản thân mình ngang ngược thế nào, cố chấp thế nào khi đối xử với anh như vậy. Cô có thể đứng đợi anh tới mặc dù đã muộn chuyến bay, nhưng khi anh đến, cô lại chẳng có đủ dũng khí để ở lại và nói với rằng cô đang đợi anh tới.

In Ha nói cái tôi của cô quá lớn, chấp niệm của cô cũng quá lớn. Cô là một con mèo nhát gan, bề ngoài luôn tỏ ra mình là một con hổ mạnh mẽ, không ai có thể làm tổn thương cô. Nhưng thực chất cô là chỉ một con mèo, một con mèo cứ luôn gồng mình biến mình thành con hổ hung dữ, để không ai làm tổn thương mình. Nhưng cuối cùng, người tổn thương nhiều nhất lại là cô.

"Bạn bè đến tạo bất ngờ cho mà mặt mày như đưa đám thế hả?". Một giọng nói lanh lảnh vang lên, Kayly ngạc nhiên quay sang nhìn người ngồi bên cạnh cô, đó chẳng phải là Lee In Ha sao?

"In Ha, chị làm gì ở đây?"

"Tôi đến tạo bất ngờ cho cô còn gì nữa". Tỏ vẻ giận dỗi, In Ha nói. "Cô không nhớ hôm nay là ngày gì à?"

Lee In Ha - nữ diễn viên hạng A nổi tiếng đình đám trong làng điện ảnh Hàn Quốc vài năm gần đây. Nghệ danh của cô nàng là một cái tên rất đặc biệt - Lee Salt. Mọi người đều biết đến cô với nghệ danh có 1-0-2 của mình, chỉ có những người thân thiết mới gọi cô là In Ha. Cô không chỉ là một người bạn mà còn là một người chị thân thiết của Kayly. Hai người họ quen biết nhau vào một năm trước và hôm nay là ngày kỉ niệm một năm quen biết của hai người. Kayly cứ nghĩ In Ha đang bận rộn với lịch trình quay phim của mình nên cô không làm phiền In Ha. Không ngờ cô ấy lại tạo bất ngờ cho cô bằng cách xuất hiện trên máy bay, thậm chí còn ngồi ghế bên cạnh cô.

Cả hai ôm chầm lấy nhau nở nụ cười thật tươi. Mặc dù lần cuối họ gặp mới chỉ vài tháng trước nhưng giờ phút này, Kayly vẫn rất cảm động. Kayly rất biết ơn người chị của mình, cô ấy không chỉ bên cạnh cô những lúc cô buồn nhất, còn an ủi cô, giúp đỡ cô rất nhiều.

"Lại gặp cậu ta à?". In Ha cất giọng lãnh đạm hỏi, không gặp thì sao con bé kia có thể ủ rũ thế này được?

"Em với anh ấy... đã quyết định bỏ qua hết hiểu lầm trong quá khứ rồi". Kayly chỉ biết thở dài khi nhớ đến chuyện cũ.

Hôm nay vừa tròn một năm cô và In Ha quen biết nhau, cũng vừa tròn một năm cô rời khỏi Hàn Quốc, rời xa anh. Cũng không thể nói là rời xa anh được, bởi cô đã bao giờ đến bên anh đâu cơ chứ? Cô chỉ là không gặp anh nữa thôi.

"Vậy hai người đã bình thường rồi?". In Ha ngạc nhiên.

"Có thể coi là thế"

"Có thể cái con khỉ. Sau từng ấy chuyện mà còn làm bạn được kể cũng hay". In Ha tỏ vẻ khó chịu, cô không tin hai người có thể bình thường được.

"Mặc kệ đi. Em mệt rồi, không suy nghĩ nữa"

"Nên vậy"

Ngày này năm trước, cô là cô gái lần đầu biết yêu, lần đầu hiểu được cảm giác tổn thương bởi tình yêu. Cô quyết định trở về nơi cô vốn thuộc về, bỏ lại tất cả tình cảm mà cô dành cho người con trai đó tại đất nước mà cô yêu mến. Nhưng ông trời vẫn có mắt, mặc dù đã cướp mất của cô cái này, thì sẽ ban cho cô cái khác. Đó chính là In Ha. Trong chuyến bay ngày hôm đó, cô lần đầu gặp được In Ha. Hai người quen biết nhau như một cái duyên, rồi trở thành những người bạn, chị em. Nghề nghiệp của cả hai vốn đã là "anh em" trong ngành, thêm sở thích và có cùng quan điểm, họ nhanh chóng trở nên thân thiết.

Los Angeles Airport

Suốt mười mấy tiếng ngồi máy bay, cả Kayly và In Ha ai nấy đều vô cùng mệt mỏi. Gọi một chiếc taxi trở về nhà Kayly, cả hai chẳng ăn uống gì mà trực tiếp leo lên giường ngủ. Lúc tỉnh dậy đã là 12h trưa, cả hai cùng nhau ra ngoài ăn uống đi chơi.

Hôm nay cả hai cùng diện set đồ cực kì ton-sur-ton. Lee In Ha thời thượng và trẻ trung với áo blazer kẻ, áo thun graphic, quần jeans thuộc thương hiệu Gucci và mũ nồi màu đỏ đô, kết hợp cùng sneaker Rhyton Gucci. Kayly hôm nay có nét gì đó vừa nghịch ngợm nhưng dễ thương cực kì với chiếc áo sơmi oversized màu beige phối cùng chân váy midi trắng và sneaker yeezy cream white nhẹ nhàng, điểm nhấn là chiếc mũ lưỡi trai màu xanh dương.

In Ha đã chia sẻ việc cô đi nghỉ dưỡng ở California trên Instagram cá nhân, cô còn chụp một tấm hình cùng Kayly ở Cafeteria Restaurant và post story với dòng caption: "Kỉ niệm tình bạn một năm". Đây là lần đầu tiên cô công khai bạn bè trên SNS, đồng thời cũng giải thích lý do vì sao In Ha rất thường xuyên sang Mỹ, đặc biệt là đi California. Công việc là một phần, phần khác là cô đi gặp cô em gái Kayly Hwang mà thôi.

"Chị có muốn đi đâu nữa không?"

"Ôi chị lười quá". In Ha ngán ngẩm lên tiếng.

"Vậy thì về nhà em đi"

Trước đây Kayly sống cùng gia đình nhà dượng, nửa năm gần đây cô mới chuyển sang sống một mình trong một căn biệt thự nằm cách biệt với bên ngoài. Từ bên trong biệt thự nhìn ra có thể thấy cảnh biển Malibu tuyệt đẹp, gian sảnh phòng khách thiết kế với dãy tường kính trong suốt. Cách tường kính là hồ bơi với hàng ghế tắm nắng. Căn nhà ban ngày ngập tràn ánh nắng, phòng bếp với đủ mọi thiết bị hiện đại nhưng tất cả đều vẫn rất mới mẻ, bởi chủ nhân của nó chưa bao giờ động đến. Tầng trên là phòng ngủ và phòng cho khách, ngoài ra còn một phòng để Kayly làm tủ quần áo, giày, phụ kiện và bàn trang điểm. Căn nhà sẽ rất bình thường, không có gì đáng nói nếu In Ha không thấy được phòng ngủ và một căn phòng... đặc biệt khác.

Phòng ngủ của Kayly theo tone chủ đạo là màu trắng và đen. Giường đặt giữa căn phòng, drap giường là hình của hai nhân vật trong phim hoạt hình Zootopia, trên đầu giường treo bức hình khổ lớn của Kayly trong một sự kiện, trong tấm hình Kayly cười rất tươi để lộ hai chiếc răng khểnh đáng yêu. Lúc ấy, cô vẫn còn để tóc đen. Đối diện bức hình ở tường bên kia là một bức tranh, khuôn mặt người con trai đó rất quen. Hình như In Ha đã gặp ở đâu đó rồi, khuôn mặt này... quen lắm. Trên bức tường xung quanh phòng, được trang trí bằng đèn led, bốn góc tường là bốn chữ: "L", "O", "E" và "Y". Gộp lại thành "LOEY", chẳng phải đây là nghệ danh của.. Chanyeol sao? In Ha càng xác định được người con trai trong bức tranh chính Park Chanyeol. Điều này khiến In Ha thực sự có chút không ngờ.

Tiếp theo là căn phòng đặc biệt kia, căn phòng theo tone màu pastel, bốn bức tường treo đầy các khung hình của một người con trai - đó là Chanyeol. Hình được đóng khung và treo một cách cẩn thận, căn phòng không một hạt bụi, chứng tỏ chủ nhân của nó phải thường xuyên dọn dẹp, lau dọn căn phòng chu đáo. Căn phòng nhỏ nhưng vô cùng ấm cúng với cách trang trí đáng yêu. Nhìn tổng thể căn phòng, người ta sẽ không nghi ngờ gì mà có thể biết chắc chắn chủ nhân của nó là một fan cuồng Kpop, chính xác là một EXO-L chính hiệu. Cả căn phòng gồm búp bê đủ chín thành viên EXO, ngoài ra còn có một tủ kính lớn, bên trong trưng bày toàn bộ từ album, photobook, photocard, postcard, poster cho đến lightstick ver Chanyeol, quạt, banner. Căn phòng của Kayly chính là ước mơ vô cùng nhỏ nhoi của tất cả các cô nàng fangirl. In Ha không còn lời gì để nói, Kayly lúc nào cũng nói sẽ quên. Nhưng chứng kiến từ phòng ngủ đến căn phòng này, In Ha chắc chắn một điều rằng điều Kayly nói vô cùng khó thực hiện, bản thân cô không thể quên được Chanyeol và chính cô, thực chất cũng đâu hề muốn quên. Thôi thì với tư cách là một người chị, In Ha sẽ ủng hộ mọi điều Kayly làm.

Về phần Kayly một năm qua, khi không gặp anh, không nói chuyện với anh nữa. Cô bỗng nhiên trở thành một fangirl đích thực, theo dõi từng hoạt động của anh, từng sân khấu comeback. Mua không sót một album, photocard, postcard,...nào. Cô đã chuẩn bị đủ lightstick, chỉ còn thiếu mỗi đi concert và đi fansign mà thôi. Không phải cô không đi, mà cô không dám đi, không đủ cam đảm để nhìn anh từ hàng ghế khán giả. Đó là điều vượt quá khả năng của cô.

"Đây, các bạn hãy cùng chiêm ngưỡng căn phòng của một fangirl đích thực nhé"

Giọng nói lanh lảnh của In Ha phát ra từ điện thoại Kayly đang cầm trên tay. Ôii...cái gì thế này?

"Lee In Haaaaaa". Tiếng thét chói tai của Kayly vang vọng khắp căn nhà.

Lee In Ha thật sự quá đáng mà!!! In Ha đã làm một việc mà Kayly không thể ngờ tới, đó chính là quay căn phòng của cô sau đó post story Instagram. Ôi thật là! Lee In Ha, chị hại chết em rồi. Kayly vừa tức vừa buồn cười, chẳng biết phải cư xử sao phải với bà chị lớn đầu rồi mà cứ như trẻ con kia.

"Gì hả?". Giọng nói lẫn biểu cảm không thể tỉnh hơn của Lee In Ha.

"Chị có xoá ngay đi không hả?". Kayly thực sự dở khóc dở cười.

"Không. Tại sao phải xoá?"

"Ơ hay cái chị này, em nói xoá đi mà"

"Chị đã bảo không là không. Mày muốn thi gan với chị hả?"

"Chị post lên để làm cái gì hả? "Sống ảo" vừa vừa chứ?"

"Kệ tôi. Cô nổi tiếng thì lại đi cảm ơn tôi đi, tôi không nhận đâu"

"Ôi trời!". Kayly thực sự câm nín.

"Nói chứ chị có việc, xong việc chị sẽ xoá. Chắc khoảng 24h nữa thôi, nhanh lắm Kayly". Nói rồi In Ha đi thẳng vào phòng ngủ đóng sập cửa lại, thậm chí còn khoá trái cửa, bỏ lại Kayly đằng sau đang hét ầm lên hỏi: "Việc gì hả? 24h nó tự hết chứ bà xoá nỗi gì?"

Sau khi đóng cửa phòng, việc đầu tiên In Ha làm là xem xem có bao nhiêu người đã xem story đó rồi. Và rốt cuộc người cô cần xem đã xem chưa?

Quả nhiên, cậu ta không làm cô thất vọng, In Ha mỉm cười đắc ý. Kayly, chị chỉ giúp em được đến đây, còn lại phải tuỳ thuộc vào bản thân em rồi!

Người xem: 97K
@.....
@.......
@real__pcy
@.............

Hết chap 11.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top