Nguy hiểm
Kết thúc một kì nghỉ phải gọi là như thiên đường của hai đứa, tuy là vẫn còn lưa luyến khoảng khắc vừa trải qua nhưng cuộc sống không phải một bức tranh một màu. Phải quay trở lại với công việc, ít ra thì vẫn phải kiếm tiền nữa mà. Tư cách là một ca sĩ như tôi im ắng quá lâu sẽ là con dao đâm chết sự nghiệp.
25 tháng 12 âm lịch...
Hà Nội, ngày cận tết, tiết trời se se lạnh, gió mang hơi lạnh những gì còn sót lại của đông cuối, mập mờ những màn sương dịu nhẹ tinh khôi sắc xuân. Trên các vệ đê, màu mướt xanh của cỏ đã thay thế cho hoa may vàng úa tím ngắt... những hạt mưa bụi mơn man trên má, men dọc Hồ Gươm cổ kính hay hồ Thiền Quang với những hàng cây xanh um...
Hà Nội những ngày này thật làm con ngươi ta phấn khích, nơi nơi nhà nhà đều ngưng mọi công việc mà lo chuẩn bị cho một mùa lễ xuân quan trọng này. Nhưng vẫn có một số ngành luông luôn quanh năm suốt tháng ròng rã không nghỉ ngơi như Y hay công tác nghệ thuật ...
Trời về đêm, ánh trăng lên cao lập lòe ánh sáng nơi nhân gian, màn đêm ngự trị buông lỏng xung quanh khuôn viên công ty Phương Long nhãn hiệu rượu vang danh khắp Châu Á với tỉ lệ doanh thu hằng tháng với những con số khủng.
"Đoàng"
"Đoàng, đoàng, đoàng"
Tiếng súng liên tục phát lên không ngớt trong nhà kho, một tóp người áo vest đen giày mũ bóng loáng tay giữ những khẩu súng ngắn trên tay bước chầm chậm tới gần thùng contaier trước mặt với tâm thế phòng bị chặt chẽ, tên đứng chính giữa phúc chốc la lên:
_Hàn Long, tụi mày chạy không thoát đâu. Khôn hồn thì ra đây mau.
Tên cầm đầu đó không ai khác chàng trai hoàn hảo Cường. Đâu đó sau những thùng contarier là hai chàng trai còn rất trẻ, độ khoảng 18 19 một là Hàn Long con riêng của phu nhân chủ tịch tức em trai cùng mẹ khác cha với Cường. Người còn lại là một người bạn thân cùng trường tên Ken, vì cậu ta là người Việt gốc Anh.
Toàn thân run rẫy lo sợ tột cùng, gương mặt tái nhợt, cả hai đều cố gắng điều chỉnh hơi thở sao cho không phát ra âm thanh quá to sẽ bị phát hiện. Tuy trên tay cũng cầm hai khẩu súng Glock-17 nhưng quân số bên kia qúa đông, tình thế trước mắt "Châu Chấu đá xe"!!!
Tiếng tim đập càng lúc càng lấn át sự im lặng, tiếng bước chân gần như ngay trước mặt. lạnh gáy!! Hàn Long thấy không thể cứ ngồi hoài một chỗ chờ chết, đầu vẫn nghiêng áp thành contarier nhẹ giọng thì thầm:
_Ken à.
_Dạ?
Đang trong giai đoạn căng thẳng tột độ, bỗng chốc nghe đươc tiếng Hàn Long gọi, Ken không khỏi giật mình, thanh âm có phần hơi lớn.
_Nhỏ tiếng thôi!
Hàn Long như rớt tim ra ngoài, quay phắt lại nhìn Ken, lấy tay che miệng cậu ta lại, nhăn mày ra hiệu:
_Hiện tại nếu cứ ngồi yên đây thể nào cũng bị tìm ra.
Im lặng hồi lâu, Long mới lên tiếng:
_Anh sẽ nhẩy ra đấu súng với bọn chúng để đánh lạc hướng, trong thời gian đó em mau chạy ra khỏi đây gọi cảnh sát tới.
_Không được. Làm vậy quá nguy hiểm cho anh. Em không thể để anh lại một mình như vậy đâu, lỡ như..
_Người thằng Cường cần là anh, nếu em không làm như vậy thì đừng nói anh không thể sống sót mà có khi cơ thể còn không được nguyên vẹn.
_Nhưng..
_Em nghe anh lần này được không? Làm nhứ thế chí ít anh còn có cơ hội sống nếu cảnh sát tới kịp.
Không để Ken trả lời, Hàn Long nhanh chóng kéo nòng súng, bay ra như sát thủ nhằm hướng Cường mà sả đạn, vừa bay ra nhanh chóng núp sang một thùng contarier khác. Kĩ thuật chuẩn xác, động tác lẹ làn như những tay đua súng chuyên nghiệp. Hàn Long từ nhỏ đã rất thích chơi bắn súng vì thế khi lớn lên liền theo học một khóa huấn luyện.
Nói lại vể phía Cường vừa nghe tiếng súng liền theo quán tính bắn liên tục đáp trả. Vì đợt tấn công bất ngờ vừa rồi đã làm cho bên phe Cường bị mất hai thành viên. Đạn suyên ngay lồng ngực bên trái làm ai cũng phải bàng hoàng.
Ken không còn cách nào khác dù không muốn nhưng cũng phải thực hiện, nhân lúc bọn kia chỉa súng khắp nơi về phía Long, Ken chạy một mạch theo sau những kệ đựng rượu, tựa thế cao ráo các kệ mà thoát thân.
Long vẫn dõi theo Ken khi nhận thấy sự nguy hiểm liền tìm cách chạy lại chắn tầm nhìn của bọn Cường , rồi di chuyển sang nơi khác. Trong chốc lát, Ken đã đi ra được một cách an toàn, lòng lo lắng của Hàn Long mới từ từ dịu lại. Thật chất, cho dù Ken có kêu được Cảnh sát tới thì cũng không kịp. Chỉ nói như thế cho Ken yên lòng chạy thoát thân, vì người quan trọng nhất không thể chết vì mình được, tuy không nói ra nhưng trong thâm tâm Long đã yêu Ken rất nhiều.
Khi mối lo duy nhất đã không còn thì cần gì cậu phải chạy trốn. Nhẹ nhàng bước ra, khuôn mặt lạnh tanh nhìn về phía Cường. Bọn Cường cũng quay lại định đưa súng lên bắn nhưng thấy biểu hiện của Long thì liền ngưng lại, vẫn giữa đúng thế phòng thủ nhưng vì Cường đã dặn là bắt sống nên từ đầu đến giờ vẫn không ai dám nổ súng bừa bãi.
_Tao đang đứng ngay đây đây. Tụi bay bắn chết tao đi.
_Bộ mày tưởng tao cần cái mạng của mày chắc?
Cường lên tiếng
_Vậy mày muốn cái gì ở tao?
_Trước tiên mày phải bỏ súng xuống.
Mắt vẫn ngước lên nhìn Cường, từ từ hạ thấp người xuống, thật cẩn thận đặt súng xuống sàn. Bỗng dưng nhanh như tên bắn, đứng thẳng người dậy bóp cò thẳng ngay Cường. Không kịp né tránh, Cường lôi tay một người đứng bên cạnh kéo sang đứng trước người làm bình phong đỡ đạn giùm. hành động đó của Cường không khỏi khiến cả đám người còn lại sởn gai óc. Trong thời điểm đó, cuộc đọ súng vẫn tiếp tục diễn ra. Cứ phải chạy qua chạy lại mà những vết thương trên người Long càng lúc càng nhiều, bên Cường cũng chết dưới tài bắn súng của Hàn Long.
Khi hạ được tổng cộng 4 tên, đợi đến lúc Cường tới gần, Long chạy ra với tư tưởng một phát suyên tim...... nhưng.....
"Hết Đạn"
Nắm bắt cơ hội, Cường bắn thẳng vào tay, làm rơi cây súng xuống, liên tục hai phát nữa vào chân cho Long không thể chạy nữa. nhanh chóng bị khống chế. Hai tên khóa tay cậu ta lại không cho nhúc nhích. Cường cúi đầu gối xuống nhẹ dùng tay nâng cằm Hàn Long lên, nụ cười khinh bỉ:
_Tao đã nói rồi, thuận tao thì sống, nghịch tao chỉ có chết.
_Tao KHINH
Hàn Long trợn tròn mắt hỏa khí uy nghiêm, không hề tỏ ra sợ sệt yếu đuối.
Một cái tát như trời giáng dành cho Long ngay lập tức, vẫn ánh mắt quyật cường:
_Mẹ thật sai lầm khi giao cái chức Tổng Giám cho tên súc sinh như mày.
_Mày thì có cái quyền gì mà lên tiếng hả? Mày nên nhớ mày chỉ là một thẳng con hoang. Một thằng gay không hơn không kém.
Nghe tới đây, Long liền hai mắt nổi gân máu, vùng vẫy như muốn cào xé tên khốn trước mặt. Nhưng bất lực.
_Vậy mà trong di chúc mẹ lại giao lại toàn bộ cổ phần công ty cho thằng ôn con, hỉ mũi chưa sạch như mày?
_Tại sao mẹ không thương tao?
Câu này nói ra như muốn tuyên án tử, kèm theo cú đá ngay bụng Hàn Long, hàng lông mày nhăn lại vì cú đá nhưng vẫ kiên quyết giữ bình tĩnh.
Cường chống nạnh hít thở mạnh bạo như muốn giải tỏa cỏn uất ức.
_Thì ra là vì bản thân không được tiach sự gì nên mới đi ganh đua với thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch.
Mang theo một cú đấm ngay gương mặt anh tú, Cường cha súng vào ngay trán em trai mình:
_Mày mà còn nói nữa thì tao cho mày đi theo thằng cha thối nát của mày ngay bây giờ.
_Đại... đại ca...
Tiéng la thất thanh của một tên trong đám thuộc hạ.
_Cài gì nữa vậy?
_Có người gọi cảnh sát, bọn chúng sẳp tới nơi rồi.
Liếc mắt nhìn vào người Long, một phát súng vang lên........
"Đoàng"
.............................
_HÀN LONG
Trước ngọn lửa hừng hực đang nuốt chửng nhà kho, ngọn lửa quá lớn không còn cách nào có thể cứu người. Ken liên tục đòi xông vào nhưng đều được cảc lực lượng chức năng ngăn cản.
Sau tiếng gọi ngươi để sự an toàn của Ken mà một mình ở lại, Ken như gục ngã, cậu khụy cả người xuống dầy xé khóc nấc lên.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top