TNE: Sự Thật

Thể loại: H Nhẹ, Sủng.

Kim Suho=Anh
Kim Hajin=Cậu
»»-------------🌟-------------««

Trong phòng khác nơi hai thân ảnh ngồi đối diện nhau. Một người với mái tóc xanh với khuôn mặt lạnh tanh nhìn người đối diện, người còn lại có mái tóc đen, đầu cuối xuống.

"Cậu đã lừa tôi từ trước đến giờ..." anh nhìn cậu người đang cuối mặt xuống một chút cũng không ngước lên.

"Xin lỗi" cậu nói với giọng thều thào.

Anh im lặng nhìn cậu, giờ đây trong lòng anh thật sự rất rối, rất nhiều chuyện cùng những sự thật mà cậu nói ra khiến anh chẳng thể biết được đây rốt cuộc là thực hay mơ.

Toàn bộ những bí mật động trời mà cậu kể khiến anh như chết lặng tại chỗ, rằng việc thế giới này chỉ là một cuốn tiểu thuyết, toàn bộ người ở đây đều chỉ là nhân vật trong cuốn tiểu thuyết đó và Kim Hajin là tác giả của cuốn tiểu thuyết này.

Nếu có thể thì anh ước gì đây chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ hoàn toàn không có thật.

Nhưng tiết là lại không thể, anh nhìn cậu im lặng, bản thân chẳng biết phải nói và cư xử ra sao.

Cậu thì vẫn ngồi đó không dám ngẩn đầu lên. Nhân vật chính của bộ 'Anh Hùng Trở Lại' vốn được cậu viết với tính cách ôn hòa, nhưng giờ lại đang nhìn cậu với đôi mắt lạnh và cậu có cảm giác bản thân sẽ nhận bất kì đòn tấn công nào ngay bây giờ.

Mà cũng phải thôi, suy cho cùng những rắc rối mà Kim Suho trải qua chính là do cậu viết nên mà.

Anh đứng dậy đi về phía cậu, khi anh đưa tay lên cậu liền nhắm mắt chờ đợi cơn đau sắp tới với bản thân.

1s...2s...3s

Không hề có bất kì cơn đau nào, hay không có bất kì đòn nào được thi triển để đánh cậu. Cậu thầm nghĩ tại sao anh lại không tấn công cậu, tại sao lại im lặng như vậy.

Cố ổn định lại cơ thể, cậu lấy hết can đảm ngước lên, tức khắc đồng tử cậu hơi co lại không tin được nhìn anh.

Anh nhìn cậu nước mắt chảy hai hàng, răng nghiến lại, cuối xuống ôm lấy người cậu, mặt thì dụi lên vai cậu cùng với cơ thể hơi run rẩy.

"Chết tiệt... Dù cậu nói gì, dù điều đó là sự thật thì tôi... Vẫn chẳng thể nào giận nổi cậu mà Hajin"

Cậu ngỡ ngàng không biết nói gì chỉ đành im lặng, tay đưa lên rồi dừng lại trên không trung, do dự không biết có nên hay không, nhưng rồi cậu đặt tay lên lưng anh xoa xoa.

"Tôi xin lỗi" Cậu thì thầm xin lỗi.

"Hứa với tôi" Anh thều thào nói.

Cậu nghi hoặc hỏi.

"Hứa gì cơ?"

"Hứa với tôi là... Cậu sẽ không bao giờ giấu tôi chuyện gì nữa"

"Được, tôi hứa"
»»-----------¤-----------««

Đã 3 tháng trôi qua từ khi anh biết được sự thật, lúc đầu thì hơi lúng túng nhưng rồi mọi thứ cũng trở lại quỹ đạo vốn có. Anh vẫn tiếp tục làm nhiệm vụ và cứu những người dân như thường, cậu thì ở nhà xử lý vài việc, đôi lúc sẽ làm nhiệm vụ Boss giao hoặc hẹn gặp Boss cùng các thành viên khác để nói chuyện, đi chơi hoặc gặp nhau ở các buổi họp.

Nhưng có một vấn đề là từ sau vụ nói hết sự thật cho anh biết thì những lúc rãnh rỗi anh toàn bám lấy cậu, dù mệt thế nào cũng vẫn bám lấy, đi tắm thì muốn vào chung, đi VS thì cũng ở bên ngoài cửa ngồi đợi.

Nói chung là như mất hết liêm sỉ vậy.

"Haiz" Cậu bóp sống mũi mà thở dài.

Anh ngồi cạnh thấy cậu thở dài thì lo lắng hỏi.

"Ổn chứ Hajin, em đau đầu hả có cần anh mua thuốc cho cậu uống không"

"Tôi mà đau đầu thì chính là do tên anh hùng khốn khiếp suốt ngày bám lấy tôi nhà anh làm cho đau đầu"

Anh lúng túng khi nghe câu nói của cậu, đành gãi đầu cười trừ.

Cậu nhắm mắt tựa đầu vô ngực anh thư giãn, anh thì vòng tay qua eo ôm cậu, đầu ghé xuống hít lấy mùi hương ở tóc cậu, nhắm mắt hưởng thụ.

Hơi nhột ở phần da đầu nhưng cậu mặt kệ. Tuy bám dính lấy cậu nhưng ích nhất anh luôn lo lắng chăm sóc cậu, và thường làm cho cậu cười nên bị bám dính đôi lúc cũng chả sao.

"Hajin nè"

"Hửm?"

"Chúng ta làm nháy nhé?"
.
.
.

Cậu xin rút lại những điều vừa nghĩ.

"Không" Cậu dứt khoát từ chối, đứng bật dậy muốn vô bếp.

Nhưng xui cái là anh đã bế cậu lên vai bước thẳng về phòng, mặc cho cậu có giãy giụa tới mất nào anh cũng không buông.

Cậu nhăn mặt khi bị ném lên giường, lồm cồm muốn thoát thì đã bị anh đè xuống tươi cười nói.

"Chúng ta bắt đầu nhé"

"Kh- ưm" Chưa để cậu nói xong anh đã cuối xuống hôn cậu.

Anh một tay siết chặt eo, một tay luồn vô trong áo nhéo mạnh nụ hoa của cậu khiến cậu phải mở miệng, thừa cơ hội anh liền đưa lưỡi vào khoang miệng cậu.

Luồn qua mọi ngóc ngách, và chơi đùa với cái lưỡi của cậu. Đến khi cậu liên tục đập vào lưng anh vì hết hơi thì anh mới nhả ra, nhìn cậu đỏ mặt thở hổn hển mà mím môi nhanh chóng lột sạch đồ cậu và anh văng xuống sàn.

"Chết tiệt tên biến thái nhà cậu cút ra cho tôi" Cậu đỏ mặt cố che cơ thể mình lại nhưng bất thành vì anh đã lấy thắt lưng mình trói hai tay cậu lại.

"Bình tĩnh nào Hajin sẽ không đau đâu, tớ sẽ nhẹ nhàng mà" Anh cười trấn an cậu.

Cậu thì trợn mắt nhìn anh, trong lòng thì hét lên.

*NHẸ NHÀNG CÁI CON KHỈ, CÓ BAO GIỜ LÀM CHUYỆN NÀY MÀ CẬU NHẸ NHÀNG VỚI TÔI CHƯA MÀ Ở ĐÓ NÓI!!! CÓ QUỶ MỚI TIN CẬU!*

"Nào nào" Anh cuối xuống mút lấy nụ hoa của cậu, tay thì xoa nắn cái còn lại.

"Ưm~ không phải ưm... Chỗ đó" Cậu thở hổn hển nhìn anh chơi đùa với nụ hoa của mình.

"Với phần nhạy cảm như vậy thì sao cậu có thể mặt áo bó đen khi làm nhiệm vụ vậy" Anh trêu chọc cậu một chút làm cậu đỏ hết cả mặt.

Tay còn lại lần mò xuống dưới nắm lấy cậu khiến cậu giật nảy mình mà vùng vẫy.

"Hức đừng" Cậu cố vùng vẫy nhưng vô ích.

Anh di chuyển tay vuốt nhẹ lên xuống tránh làm cậu khó chịu, cậu thì bị kích thích mà vặn vẹo cơ thể. Miệng thở hổn hển.

"Không ưm~ ah đừng... Ahhh" Cậu rên lên rồi giật nảy mình, phóng thích toàn bộ d*ch trắng vào tay anh.

Anh đưa thứ đó xuống dưới nữa dùng nó làm chất bôi trơn xoa vòng lối vào, những ngón tay từ từ đâm vào 1 ngón, 2 ngón rồi 3 ngón.

Cậu thút thít khi bị anh kích thích phía dưới và ở trên cùng lúc, nhịn không được liền càng vặn vẹo cơ thể.

Anh linh hoạt đưa ba ngón tay mình vào sâu hơn để nới lỏng, rồi liên tục chà sát và ấn vào điểm G khiến cậu rên lên.

"Ahh~ k-ưm... Ha~"

Dừng bàn tay đang chơi đùa với nụ hoa của cậu, anh đưa lên xoa đầu cậu, mở miệng trấn an.

"Nào, sẽ ổn thôi"

Anh rút ngón tay ra đặt thứ to lớn của mình ngay lối vào, không nói trước trực tiếp lút cán vào trong.

"AHHH" Cậu giật mình hét lên một tiếng. Thay vì để yên cho cậu thích nghi thì anh bắt đầu động, từng cú thúc của anh liên tục đâm vào điểm G.
»»-----------¤-----------««

"Anh xin lỗi" Anh quỳ ngay ngắn dưới sàn, khuôn mặt hối lỗi cuối xuống cùng một vết đỏ trên má.

Cậu thì ngồi trên giường trừng mắt nhìn anh, khắp cổ đều là vết cắn và dấu hôn, trên người thì chỉ mặt duy nhất một cái áo thun trắng rộng của anh.

"Xin lỗi? Cmn xin lỗi cái *Beep nhà anh, anh hành tôi nguyên đêm vậy mà anh chỉ nói xin lỗi? Chưa kể một đống dấu anh để lại trên người tôi"

Nói rồi cậu văng mền sang một bên đưa hai chân xuống để lộ vài dấu cắn, cùng nhiều vết khác trên cặp đùi được che lại bởi chiếc áo.

Anh rối rít xin lỗi cậu, vừa ngước mặt lên liền cúi xuống ngay. Cậu thấy vậy liền dùng mền che lại đôi chân của mình.

"Trong hôm nay anh đi sang phòng khác mà ngủ trong 1 tuần cho tôi"

Anh nghe vậy giật mình nhìn cậu.

"Anh xin lỗi mà, cho anh ngủ với em đi" Anh cố dùng vẻ mặt dễ thương nhất có thể nhìn cậu.

Cậu giật giật khóe mắt mà nhìn anh, người hiện tại chả khác gì một con sói lớn xác trong mắt cậu.

"Dùng mặt dễ thương cũng vô dụng"

Thế là trong suốt 1 tuần anh đã phải ngủ ở phòng khác, và trong suốt tuần đó anh đã cố làm mọi cách để cậu nguôi giận.
»»-----------¤-----------««
END

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top