TNE: Đêm Giáng Sinh
Bối cảnh: Khi cả hai về chung một nhà, không anh hùng, mana, djinn hay những thứ liên quan.
═════
Đêm giáng sinh, những bông tuyết trắng khiết không ngừng rơi xuống, phủ lấy những mái nhà, đường phố, cột điện, bụi cây, như khoác lên chúng một lớp chăn trắng xóa không nhiễm bụi bẩn.
Tuyết rơi xuống, tựa như những chiếc lông vũ mềm mại mà nhẹ nhàng đáp lên mái tóc xanh cùng bờ vai rộng của Kim Suho, khiến chúng như một chiếc vương miện trắng tinh trên đầu anh, như lớp áo choàng mỏng không nhiễm sắc trên bả vai rộng lớn.
Suho một thân áo cổ lọ xanh sẫm, quần dài đen, khoác bên ngoài là chiếc áo khoác dài nâu Caffe, anh đứng yên một chỗ cạnh lối vào một con hẻm.
Đôi mắt xanh nhìn dòng người đi qua, những hộ gia đình, những cặp đôi yêu nhau, hay những cặp vợ chồng mặn nồng, tất cả đều có cho mình những nụ cười vui vẻ khi đón giáng sinh.
Suho giơ hai bàn tay lên, những đốt ngón tay vì lạnh mà ửng đỏ nhẹ, anh phà hơi vào lòng bàn tay, vào mùa đông trời rất lạnh, khi anh phà hơi thì một làn sương mỏng theo đó xuất hiện, cảm nhận hơi ấm thổi vào lòng bàn tay, Suho chụm hai tay lại và rồi chà xát vào nhau.
"Buổi tối hôm nay lạnh thật"... Suho đem hai tay bỏ vào túi áo khoác, gò má, mũi, vành tai, vì tiết trời lạnh lẽo mà ửng đỏ lên.
Suho dựa lưng vào tường, đầu cúi gằm và nhắm mắt, anh đã đứng đây đợi được 1 tiếng, nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng vợ anh tới.
Liệu em ấy bận gì đó chăng?
Hay em ấy có việc gì đó đột xuất chưa thể tới được?
Suho dần chìm trong suy nghĩ của bản thân, tự hỏi xem chừng nào vợ anh tới.
Mà lúc này, một đôi bàn tay trắng ửng đỏ xòe ra ôm lấy hai bên má anh. Cảm nhận cơn lạnh lẽo như đá trên đôi má mình, Suho hơi giật mình mở mắt nhìn xem là ai, đập vào mắt anh là chàng trai sở hữu vóc người nhỏ hơn anh, làn da trắng lại vì thời tiết mà đỏ lên vài chỗ, mái tóc ngắn rối tối màu và đôi mắt đen pha lẫn sắc xanh xám tựa như vần trăng trên cao.
Chàng trai nhìn anh mĩm cười, trong đôi mắt lóe lên tia ấm áp và tội lỗi nhìn vào mắt Suho.
Là vợ anh Kim Hajin!!
Suho đặt hai bàn tay của bản thân lên hai bàn tay của Hajin, mỉm cười ấm áp nhìn Hajin, nói:
"Hajin em tới rồi."
"Xin lỗi, đã bắt anh đợi lâu rồi" Hajin nói, chất giọng đầy hối lỗi khiến Suho không khỏi muốn xoa đầu cậu.
Suho lắc đầu, vẫn ấm áp nhìn Hajin mà trả lời, "Không, không lâu đâu."
Suho gỡ hai tay Hajin xuống, vòng tay ôm lấy eo Hajin kéo về phía mình, dù đã mặc lớp áp dày nhưng Suho vẫn có thể cảm nhận được độ gày và thon của nó, anh úp mặt lên vai Hajin, phả ra những làn hơi trắng, thì thầm vào tai cậu.
"Nhưng anh cũng đã chờ được 1 tiếng rồi, anh dỗi lắm đấy."
Hajin ngẩn người, rồi sau đó là cười khúc khích mà vòng tay qua cổ Suho ôm lại, một bàn tay đặt lên mái tóc của Suho mà vuốt ve.
"Vậy giờ chúng ta đi mua quà giáng sinh nhé" Hajin thì thầm. "Sẵn tiện tạ lỗi với anh luôn"
"Ừ" Suho đáp.
"Thế anh buông em ra đi" Hajin buông hai tay đang ôm cổ Suho. "Người ta nhìn, em ngại"
Vòng tay Suho siết chặt một chút rồi buông ra, nhìn khuôn mặt ửng đỏ vì lạnh của Hajin mà không nở trêu chọc thêm, anh vốn biết Hajin không quá thích ở những nơi đông người mà ôm ấp hay bị nhiều người nhìn chằm chằm, nên muốn tận dụng vụ ôm này trêu chọc một chút, nhưng có vẻ là Suho anh vẫn không thể từ chối các đề nghị của Hajin mà.
Cả hai đan các ngón tay qua tay đối phương và nắm lấy, nhìn nhau rồi mỉm cười, cùng nhau bước đi trong dòng người đông đúc.
Cả hai bước vào một cửa hàng, không gian ấm áp với màu chủ đạo là màu kem, những món đồ giáng sinh, quà tặng được đặt ngay ngắn trên các quày đựng lớn hoặc trên trên tường. Vốn đã qua giờ cao điểm nên trong cửa hàng cũng chỉ còn lại vài cặp đôi đang chọn quà.
Hajin quay sang Suho nói:
"Chúng ta chia nhau ra chọn nhé."
"Theo ý em" Suho dịu dàng đáp.
Cả hai buông tay nhau ra, mỗi người đi một hướng tới hai quày khác nhau.
Hajin nhìn ngắm những món đồ giáng sinh mang hình thú dễ thương lại đẹp mắt ở những quày đựng bản thân đi qua, rồi dừng lại, một vòng cung hiện lên môi Hajin khi nhìn vào món quà bản thân đã quyết định.
Tìm thấy rồi.
Một bên khác, Suho đứng trước một quày đựng, nhìn những bấc tượng gỗ nhỏ mang hình dáng những động vật như thỏ, mèo, cún, sói và nhiều loại động vật khác nhau.
"Nên tặng gì cho em ấy nhỉ?"... Suho xoa cằm nhìn chúng, kỹ lưỡng cân nhắc bản thân nên chọn gì làm quà tặng.
Hajin vốn là kiểu người sống theo kiểu giảng dị và bình thường, đồ vật trong nhà miễn thứ gì còn dùng được thì vẫn sẽ dùng dù một trong số chúng đã rất cũ, vào những dịp lễ thì cậu sẽ luôn nói với Suho rằng đừng tặng cái gì quá cầu kì hay đắt tiền, cứ dựa theo sở thích của cậu mà chọn đại một món cũng được. Mà Suho đâu thể làm vậy, Hajin là vợ anh, là người anh yêu nên đâu thể có chuyện anh tặng quà qua loa vậy được.
Nghĩ tới việc không thể chọn được một món quà cho Hajin, Suho lại không khỏi muốn thở dài. Suho nhìn sang phía bên kia, nơi Hajin đang đứng quay lưng với anh, phía trước là khung cửa sổ ngăn cách với bên ngoài, màn đêm âm u bị che lấp đi những đám mây đen, và bông tuyết vẫn tiếp tục rơi xuống.
"À! hình như..."... Suho chợt nhớ lại những đêm giáng sinh họ ở bên nhau, đôi môi không tự chủ mà nhếch lên.
Anh biết bản thân nên tặng gì rồi.
═══
Sợi dây đèn trang trí đơn giản quanh tường phía trên, những bóng đèn tròn nhỏ phát ra tia sáng cam vàng dịu nhẹ soi sáng căn phòng khách không bật đèn, mang đến cho người ở cảm giác thư giãn ấm cúng.
Hai thân ảnh ngồi dựa sát vào nhau trên chiếc ghế sofa màu nâu cà phê, trên tay mỗi người là chiếc cốc cacao nóng đang bốc lên làn khói nhè nhẹ, phía trước là chiếc tivi lớn gắn tường đang phát một chương trình yêu thích của họ.
Suho im lặng xem tivi, đôi mắt lẳng lặng nhìn xuống chiếc cốc cacao đang cầm, chiếc cốc gốm màu trắng tinh, được trang trí đơn giản trên thân cốc với những bông hoa tulip xanh trắng quanh thân, tuy đơn giản không có gì nổi bật, nhưng trong mắt Suho nó lại là một chiếc cốc đẹp mắt, và nó cũng là món quà giáng sinh năm nay Hajin tặng anh.
Suho nhìn sang bên cạnh, nơi Hajin dựa đầu vào vai anh chăm chú xem tivi, trên tay cậu là chiếc cốc giống với chiếc cốc anh cầm trên tay, là một cặp cốc đôi.
Qua hồi lâu, Suho đặt hai chiếc cốc rỗng lên mặt bàn phía trước, vòng một tay qua eo Hajin và tiếp tục cùng cậu xem tivi.
Và 30 phút trôi qua, chương trình kết thúc, Suho tắt tivi, nhìn sang Hajin đã sớm buồn ngủ mà thiếp đi trên vai anh. Suho chỉnh lại tư thế cho Hajin rồi nhẹ nhàng bế cậu lên, bước về phòng ngủ của cả hai.
Suho đặt Hajin nằm lên giường, bản thân nằm bên cạnh đắp mền cho cả hai, vòng tay ôm lấy Hajin mà dịu dàng vuốt tóc cậu, rất nhanh Suho cũng nhắm mắt thiếp đi, chìm trong giấc mộng đẹp của bản thân.
Trên tủ nhỏ cạnh đầu giường, chú sói đen nằm rúc vào con sói trắng, cùng ngủ thiếp đi trên nền tuyết trắng bên trong quả cầu tuyết.
───────────────────────
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top