Chap 2: Tiểu học muội khả ái là bạn gái Thiên Tỉ??
Buổi chiều đó hội học sinh thay vì an an tĩnh tĩnh ở nhà như các đồng học năm 2 khác thì phải lê thân lếch xác đến trường học. Bạn hỏi vì sao à? Rất trọng tâm nha, vì Vương Nguyên cũng dùng loại câu hỏi này hỏi ca ca của mình, kết quả thì sao? Chính là nghe được một câu như này : ''Duyên Phận''.
Nếu hội học sinh chỉ toàn đám người club toán kia thôi, thì hiển nhiên nếu chi theo tỉ lệ hai người một cặp Vương Nguyên nhà ta bị lẻ, theo như tính toán thì hắn có thể ở nhà hưởng phước a. Nhưng Không, đời nào có đơn giản thư thế. Tiểu học muội Trương Hiên Nhi cháu gái bảo bối của thầy hiệu trưởng Trương Tiểu Phàm vừa từ Anh về, và ngay lập tức được hội đồng trường bổ nhiệm làm hội viên mới của hội học sinh luôn, do đó Nguyên Ca sẽ cùng ẻm chung đội.
Về phần Thiên Tỉ, tâm tình cực kì xấu nha, vừa bị (!) phân cùng nhóm với cái tên thần kinh ngốc lăng Vương Nguyên, sau đó vào trường dạo một vòng thì phát hiện...
-Mày biết Vương Nguyên không? _nữ sinh A
-Biết chứ!!!! Tao đăng kí vào trường này là vì ảnh đó. _nữ sinh B
-Vương Nguyên là học trưởng sơ mi trắng trong lễ khai giảng phải không? Hảo soái nha~~~_Nữ sinh C
-Phải a~~~Vương Nguyên học trưởng còn có một ca ca cũng thực soái nha_Nữ sinh D
-Ca Ca đó tên là Vương Tuấn Khải đó, còn là hội trưởng của chúng ta, luận về độ soái thì xem ra cũng ngang ngửa Vương Nguyên đó_ nữ sinh A
-Ôi nhà học Vương thật có phúc nha, có hai quý tử vừa tài vừa soái_Nữ sinh C
-Sau này ai về làm dâu nhà đó chắc kiếp trước cũng phải cứu cả nhân loại a~~_Nữ sinh B
-Tao nè, lúc trước tao là Càn Long, sau đầu thai về đây để cưới Vương Nguyên đó, tao thấy mình thật vĩ đại_ Nữ sinh ATSM D
Cả bọn & Dịch Dương Thiên Tỉ : ''....''
Dịch Dương Thiên Tỉ khi nghe các nữ sinh nói đến đây thì thế giới quan duy tâm của cậu như muốn đổ vỡ tất cả.
Cậu không chỉ trong lòng không ngừng coi thường các vị nữ sinh này mà còn tốt bụng gửi gắm đến họ một ánh nhìn thương hại a. Lũ con gái thì ra không chỉ phiền phức, mà còn ngu ngốc nữa. Nhìn đám nữ sinh trong trường là biết, nghĩ sao mà đi mê Vương Nguyên vậy trời? Nhưng thôi, cậu cũng hiểu cho học một chút, vì sao a? Vì học chưa từng nhìn thấy bản mặt phía sau con người mà trong lòng họ ảo tưởng là hoàn hảo.
''Dịch Dương Thiên Tỉ, đang phát ngốc cái gì đó?'' Câu nói của cô bạn thân Trương Hiên Nhi làm cậu bừng tỉnh khỏi suy nghĩ kia. Thiên Tỉ phát hiện mình nghĩ về tên kia hơi nhiều nên trong lòng hơi thẹn (?), lại thêm bị bạn thân ''bắt quả tang'' nên có phần thẹn quá hoá giận, trừng mắt nhìn cô bạn quát:
-Con nhỏ này, cậu không thể một ngày an tĩnh cho tôi nhờ sao?
Hiên Nhi mè nheo, chớp chớp hai mắt long lanh
-Cái gì? An Tĩnh là gì? Ăn được không???? Tiểu Thiên Thiên, thật đói nha~~~
Kì thực bọn con trai khác mà thấy ánh nhìn này, cùng cái giọng nhão nhẹt kia chắc phụt máu mà chết quá. Nhưng Thiên Tỉ từ lâu đó miễn nhiễm với cái kiểu này của bạn thân. Rồi cậu lại chợt nghĩ, Vương Nguyên kia là thích loại tiểu học muội như này sao?
-Ngu Ngốc!!!
Cậu lỡ miệng mắng thành tiếng, không rõ là lời này mắt Trương Hiên Nhi hay mắng Vương Nguyên, nhưng ở đây chỉ có cô và cậu, cậu mắng thì chắc chắn là mắng cô rồi, thế là nàng lại vờ đáng thương
-Thiên Tỉ a, cậu cũng không nên mắng người ta như vậy chứ, mới đi Mỹ có hai năm về mà bạn thân, còn là Thanh mai trúc mã lại mắng một cách không thương tiếc....HUHUHU tuôi khổ quá mà~~~~
Cô khóc lóc thảm thương đến mức mấy học sinh trong trường tưởng cậu lừa tình cô, còn chỉ chỉ trỏ trỏ vào học, nào là tên kia trông cũng được mà đi lừa tình sao, cô gái kia cũng thật đáng thương, xinh đẹp nhưng vậy, khóc thật tội nghiệp....bla bla..
-Hảo Hảo, cậu muốn gì cũng được, tôi mời cậu đi ăn là được có phải không _ đoạn cậu ghé vào tai cô nói nhỏ_ gỡ cái mặt nạ bánh bèo này ra đi, nó không hợp với cậu đâu
Sau đó là hình ảnh một nam sinh mặt vừa lạnh vừa đen mang ba lô tiêu sái đi trước, một tiểu mỹ nữ cũng tiêu sái không kém đi theo sau, mỹ nữ vừa đuổi kịp đi sánh vai với nam sinh, không biết mỹ nữ nói gì khiến nam sinh rất hài lòng mà mỉm cười xoa đầu mỹ nữ, bọn họ cứ như vậy mà đi ra can teen. Mà có biết từ lúc nào có một nam sinh tuấn mỹ như tranh nhìn bọn họ thật lâu, dường như muốn đến nhưng lại thôi, sau cùng lại nhìn họ bước đi với ánh mắt xa xăm, không rõ là ngưỡng mộ tình nhân bọn họ (!?) hay là có chút thương tâm.
-Cái đó.... mỹ nữ kia là bạn gái của tiểu học đệ? ....... : ) Thật đẹp đôi!!
Vương Nguyên thoạt tiên ngỡ ngàng, sau lại mỉm cười, một nụ cười thật lạ lùng, một nụ cười mà đối với Vương Nguyên trước đây chưa từng hiện hữu, nói thật, nó như nọ cười của mấy nàng oán phụ vô tình bắt gian chồng ấy. Câu nói trên dù là kẻ ngốc cũng hiểu thành '' Được lắm, con tiện nhân kia là con nào? Nhìn hai người đẹp đôi quá há, tối này về biết tuôi'' kiểu vậy đó ^v^. Sặc mùi dấm chua nha Nguyên Ca.
Liền sau đó Nguyên Ca một thân tiêu sái đi đến phòng hội học sinh, nhìn qua nhìn lại cũng chỉ thấy mấy người Doãn Kha bọn họ, hắn thu lại bộ dáng của Vương Nguyên hằng ngày
-Tiểu Kha ca, cái đó....nghe nói có một học muội cùng team với đệ...?
Doãn Kha con đang bận giành đồ ăn với Hạ Băng, nghe Vương Nguyên hỏi liền quay qua
-Cái đó, nghe Lý Duy An nói muội ấy sẽ đến sau, huynh nghĩ muội ấy dù sao cũng người mới nên mấy chuyện nhầm đường.....Yahhhh Ban Tra Nam đầu heo kia, mau trả tôi cái kem đó, cậu ăn gì như hạm vậy chừa cho tôi nữa...........
Ban Tiểu Tùng giật kem toang chạy, Doãn Kha cún con đuổi theo, thật đáng thương
-Tôi còn muốn ăn thêm a~~~~~~~~~ Đến đây Tiểu Kha Kha, bắt được tôi không chỉ chia cậu một nửa mà còn mời cậu đi ăn nha~~~ măm măm....
Mọi Người & Vương Nguyên : ''.....''
Không lâu sau đó Vương Tuấn Khải cùng một tiểu mỹ nữ bước vào. Khỏi nói cũng biết đó là tiểu học muội Trương Hiên Nhi rồi. Mọi người trong lòng thầm đánh giá một chút, ờm, nói chung thì cùng 1 nội dung " một tiểu học muội thật khả ái!!"
Thật vậy a, tiểu học muội vừa đến đã bán manh, moe moe có khi còn manh hơn Nguyên Nguyên ngây thơ năm đó nữa
- Xin chào mọi người, em là Trương Hiên Nhi, em học lớp TN năm nhất, mong mọi người chiếu cố a~~
Thế là mọi người lần lượt đến chào hỏi tiểu học muội mới, xem ra ẻm với tiểu học đệ Thiên Tỉ như đám lửa mãnh liệt và tảng băng ngàn năm vậy. Thật thú vị....mọi người đồng tâm nghĩ thế!
Rồi Tiểu học muội tự mình đến chào hỏi Vương Nguyên, hắn từ nãy tới giờ cứ thầm đánh giá học muội này, có nét quen mặt không rõ là gặp ở đâu. Sau khi tiệu học muội hai mắt tinh nghịch chớm chớp trước mặt hắn một cách khó hiểu thì cuối cũng hắn cũng nhận ra gì đó rồi chỉ vào tiểu học muội nhỏ, tay run run:
-Muội......cái đó muội... muội chính là bạn gái của tiểu Thiên Thiên???
Trương Hiên Nhi là cô gái thông minh, tất nhiên nhìn ra cái bóng lưng quay đi sau khi mình cùng Thiên Tỉ đến căn teen là vị học trưởng Vương Nguyên này. À, chắc là anh hiểu lầm hai người yêu nhau sợ làm phiền nên ngại không đến chào hỏi Thiên Tỉ. Ai da.....Trông anh ấy thật khả ái nha~~~~~~~~~ Dù sao cũng đang ế chán chê, hay vớt ảnh về ta.....
Đùa chứ, Trương Hiên Nhi là bằng chứng sống cho thấy con gái không phiền, không ngốc là có thật đấy. Điều này đã được Thiên Tỉ nhận định từ lúc cả hai còn học tiểu học kia. Trước đây cô từng nghe nhiều người kể về Vương Nguyên, lúc đó trong lòng cô anh đã có một hình ảnh khá tuyệt rồi, thêm hôm nay tận mắt nhìn anh ở cự li gần như vậy, thật là hoàn mỹ. Thế là dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người và khuôn mặt tuấn Mỹ của Vương học trưởng con bé chớp chớp mắt tinh nghịch :
-ÂY.... làm gì có. Muội và Thiên Tỉ là thanh mai trúc mã, dù cậu ấy rất tốt nhưng muội sẽ không thích tên mặt băng ấy đâu hehe...em vẫn còn là bảo bảo đó!!
Không hiểu sao giây phút Trương Hiên Nhi nói ra câu ấy trong lòng Vương Nguyên nhẹ nhõm lạ thường. Phải chăng hắn vui vì học muội khả ái này chưa có bạn trai hay vì Thiên Tỉ chưa có bạn gái?
Về phần Thiên Tỉ sau khi tốn cả trăm tệ để mời con thanh mai trúc mã ngu ngốc thì bây giờ cậu rất ư hối hận. Vì sao ư? Vì chi tiêu ít ỏi của cậu tháng này coi như sạch rồi... mà hôm qua, shop giày cậu làm thêm đóng cửa chuyển đi rồi, cậu còn chưa tìm được việc làm huhu làm sao đây???
Không được, nam tử hán đại trượng phu không lẽ không lo nổi bữa cơm cho mình, được rồi chiều nay cậu phải đi xin việc làm, nhất định là vậy.
-Xin chào mọi người_giọng nói trầm ấm của Vương Nguyên vang lên trong cái quyết tâm kiếm ăn của cậu.
Ngay lập tức xung quanh cậu đầy ắp tiếng la hét inh ỏi của lũ con cái ngu muội, vẫn chỉ có mấy câu Vương học trưởng đẹp trai quá, soái quá, giọng ấm quá ờm nay còn chèn thêm cậu học tỷ kia xinh quá, khả ái quá.... nghe mắc m--
Khoan đã, cái gì? Học Tỷ? À ra là con Hiên Nhi?
Cái giề? Con Hiên Nhi? Nó với Vương Nguyên? @@ quần gì vậy? mắc cậu không hoa chứ?
-Xin chào mọi người, tớ là Trương Hiên Nhi, là đồng học của lớp TN năm nhất mình và cũng là thành viên của hội học sinh.
Ừm, ra là con nhỏ này tham gia hội học sinh, đúng rồi, nó là cháu cưng của hiệu trưởng. Quên moẹ nó chuyện này
-Anh là Vương Nguyên anh học năm hai lớp TN, anh cũng là thành viên hội học sinh, hôm nay anh và Tiểu Hiên đến đây để phổ biến với các em về một số quy định và truyền thống nhà trường....
Trong khi Vương Nguyên và Hiên Nhi thao thao bất tuyệt trên bảng thì Thiên Tỉ ngồi dưới đây vô cừng khinh bỉ. Èo hai đứa thả thính gớm, trai thì cười toả nắng, kết hợp giọng ấm, gái thì cười bán mạnh kết hợp giọng tinh nghịch, cũng đẹp đôi phết hai con người deep như nhao, thiết nghĩ hợp nhau lắm đấy!!!!
Trời ạ, cậu phát hiện ra mình điên rồi, không hiểu sao nghĩ tới đây cậu muốn một phát phóng lên bảng xé xác hai con người đó raaaaaaa. Chắc cậu ghét hai đứa nó quá nên sinh điên đây mà, cộng thêm chuyện đi xin việc làm chiều nay nên cậu càng khùng........haizzz thật lo bản thân sẽ trở nên ngáo ngơ như tên Vương Nguyên
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top