Chương 30

Đây là một vùng ngoại ô của Thổ Quốc, cây cỏ thưa thớt, núi đá trập trùng, chắc hẳn Itachi đang trên đường làm nhiệm vụ gì đó đã được giao. Đi được một lúc phía sau có tiếng động nhỏ, anh đứng lại, một giọng nói xa lạ vang lên, đây là giọng nói không còn quen thuộc với anh nữa.

-Sao anh lại muốn bảo vệ làng đến như vậy?_Sasuke nheo mắt nhìn Itachi, hắn đã rời làng tìm anh liên tục mấy ngày nay, cuối cùng cũng tìm được.

-Em biết rồi sao?_Itachi hơi mỉm cười xoay người lại nhìn Sasuke, nhưng vẻ mặt lại không chút bất ngờ nào, có vẽ đã đoán được ai nói._Madara đã nói sao?

-Không, là Hắc Zetsu. Khi biết chuyện đó, em đã nghĩ mình muốn hủy diệt làng, nhưng làng lúc bấy giờ đã bị Pain hủy, hẳn là em nên bảo vệ nó? Nhưng tìm mãi vẫn không có lí do, anh tại sao anh lại quyết định bảo vệ làng?_Sasuke đưa đôi mắt đen lạnh có chút mờ đục nhìn Itachi.

-Anh không biết phải nói như thế nào cho em hiểu, em phải tự mình cảm nhận, làng là gì? Hỏa chí là gì? Đối với em._Itachi bước đến gần Sasuke, hai ngón tay gõ vào trán hắn._Chỉ đến đây thôi, tạm biệt.

Itachi vừa nói xong, cơn gió cuốn thổi lá và Itachi cũng phân tán thành những con quạ bay đi. Là ảo thuật, cuối cùng anh ấy đã biết trước hắn sẽ đến tìm rồi… Sasuke xoay người, trước tiên hắn sẽ quay về làng quan sát rồi tính sau.
__________________

"Naruto, ngươi thực sự muốn sử dụng sức mạnh này mà không phải sức mạnh bắt nguồn từ thù hận sao?" Kurama nhắm mắt, nằm một góc trong kết giới phong ấn, như vậy không phải quá đủ mạnh rồi sao? Với thù hận của Naruto, nếu thực sự phải kéo co chakra với hắn, khả năng bị nuốt chửng rất cao là không thể bàn cãi.

-Ông nghĩ sao? Tôi muốn mạnh hơn, mặc dù hiện tại tôi không yếu, nhưng để chiến đấu với Madara và những vĩ thú khá thì không thể, hơn nữa trận chiến của tôi và Sasuke sẽ có ít nhất một người chết._Naruto cười lạnh ngồi bên cạnh cửa phong ấn._Nếu tôi là người chết, dù mất thời gian một tí nhưng ông vẫn sẽ sống, đến khi đó, được tự do thì đừng để bị phong ấn nữa.

"Cũng thật lâu rồi ta mới nghe ngươi nói nhảm, nói chuyện một cách yếu đuối như vậy đâu phải là phong cách của ngươi?" Kurama liếc mắt nhìn qua bóng lưng của Naruto.

-Tôi vốn luôn là người như vậy mà, chỉ là ta của trước kia luôn cố gắng phủ nhận và khiến mình trở nên ngu ngốc, muốn người khác công nhận thôi._Naruto phì cười, vẻ mặt chế nhạo, dường như tên ngốc trước kia không phải là mình vậy._Dù sao ta cũng đã có được sự công nhận rồi.

"Hửm? Là tên điên nào?" Kurama như nghe được chuyện cười, khinh bỉ hỏi.

-Đúng là tên đó không bình thường thật._Naruto gật đầu đứng dậy, quay mặt sang nhìn Kurama cười._Không phải là ông sao? Tôi biết từ lâu rồi, anh bạn luôn luôn nghĩ cho tôi chứ gì?

"Hừ! Đừng có mà ảo tưởng nữa! Nhưng ta muốn nhắc nhở với ngươi một điều, đừng bao giờ nhắc cái tên Madara trước mặt ta, nhìn mặt hắn ta gần hai năm qua ta đã muốn nhảy ra cào mặt hắn rồi, đừng luôn mồm nhắc đến hắn, ta ghét." Kurama quát vào mặt Naruto, để trắng mưa văng cậu đành lùi về sau vài bước.

-Không lẽ sau này nhắc đến hắn phải gọi ra cắn tên sao? Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai đó? Ta với ngươi cũng đâu phải bị điên?_Naruto chép môi, không có hắn bây giờ cậu còn ngồi trong ngục kìa, còn con Cáo này giúp được gì? Kể chuyện đêm khuya, giúp ngủ ngon, cải thiện giấc ngủ?

"Sau này gọi hắn là Khó Ngửi." Kurama lạnh giọng đáp, cái tên kia quá dài gọi thật mệt mỏi.

-Ta thấy Khó Ngửi cũng đâu có khó ngửi, tại sao lại đặt là Khó Ngửi?_Naruto nheo mắt, cái tên này thật sự khó nghe.

"Khó Ngửi chính là khó ngửi, ta ghét hương vị chakra mà hắn triệu hồi ta vào năm đó."Kurama nhắm mắt như không để tâm đến chuyện gì khác.

-Nói tóm lại là ngươi bị hắn hành hạ xoay mấy vòng Trái Đất, rồi bị phong ấn với ta nên ngươi ghét chứ gì? Thua một vố cay như vậy, ghét cũng phải thôi._Naruto gật gật đầu, bị thua mặc dù chưa đánh đấm gì, rồi triệu hồi đánh với đám người Konoha, còn bị phong ấn, không cay cũng lạ.

"Hừ!"_Mặc dù cảm giác khó chịu khi bị phong ấn vào đứa trẻ đã nguôi dần theo thời gian, giờ thì không đến nỗi quá tệ nhưng không thể tha thứ cho tên khốn Khó Ngửi đó được. Nhưng trước hết nên để tâm tên trước mắt này đã. "Naruto, tên đó nhìn như có vẻ muốn đánh nhau với ngươi, đánh nhau với tên Raikage đó hiện tại còn chưa chắc có thể thắng, đừng dại dột, chuồn là thượng sách, đỡ phải thiếu tay thiếu chân."

-Chưa bao giờ thấy ông hèn nhát như vậy đâu._Naruto cười khinh bỉ, quả thực cậu có năm phần sức mạnh của Kurama, hiền nhân thuật, lại không nắm chắc phần thắng với ông ta? Nhưng có điều cậu chắc chắn, giả như phải đánh bài chuồn thì tốc độ của cậu ăn chắc, nếu cha cậu là Tia Chớp Vàng, thì cậu hẳn là Trái Cam Tốc Độ, mặc dù không có thuấn di thuật nhưng cậu lại có hệ phong mạnh nhất, muốn chuồn dễ như trở tay đó mà.

"Ngươi cũng không khác ta là mấy."_Kurama hừ một tiếng giỏi nhất đánh bài chuồn thì có gì hay mà khoe khoang.

-Cậu không biết bây giờ cậu là một ninja bị truy nã sao? Đến đây tìm Bee để học cách điều khiển Cửu Vĩ? Ngươi là Akatsuki mà dám đến đây?!_Giọng Raikage trầm ổn truyền đến Naruto nhưng cậu có thể cảm nhận được ông ta đang vẫn chakra, không khí xung quanh chuyển động tạo nên một áp lực vô hình.

-Tôi không liên quan gì đến Konoha và Akatsuki nữa cả._Naruto cười nhẹ, giọng truyền vào tai Raikage hết sức điềm tĩnh, ông ta hơi mở to mắt nhìn cậu._Uzumaki Naruto của làng Lá theo như những thông tin tôi được biết, cậu ta đã chết trong lúc làm nhiệm vụ từ 2 năm trước rồi, Konoha cũng đã công bố điều này, vậy thì tôi tại sao lại là ninja lưu vong của họ? Tôi là Namikaze Naruto. Tôi đã đối đầu với tên Akatsuki cùng với em trai ông điều đó chứng minh tôi và hắn không cùng phe, không phải sao?

-..._Raikage như suy nghĩ gì đó, một lúc lại nói._Vậy giúp cậu có lợi gì cho tôi? Không chỉ không có lợi lại còn có nguy cơ, không phải sao? Mặc dù cậu nói vậy nhưng bên Konoha lại đang tìm cậu.

-Chiến tranh thế giới rồi sẽ nổ ra, các người cần tôi._Naruto cười nhìn Raikage, nhìn vẻ mặt chắc chắn này của Naruto, ông ta hơi nghiêm mặt, ngũ cường quốc đã quyết định lập liên minh nhưng hiện tại vẫn chưa thông báo cụ thể, đã bị tên khống tự nhận minh là Madara vào phá tung. Còn tên Naruto này có vẻ như hắn biết về Madara nhiều hơn, những thông tin được biết.

-... Được._Raikage gật đầu.

-Còn một điều nữa, vì tôi không phải Jinchuuriki của bất kì quốc gia nào, nên tự do của tôi các người không có quyền quản lí, ý tôi là việc ra chiến trường. Đừng nghĩ rằng có thể cản tôi._Naruto cười lạnh, chuyện bắt nhốt Jinchuuriki khi có chuyện gì đó xảy ra cậu đã chịu đủ rồi, nếu họ thực sự có ý định này thì cũng vô dụng thôi, cậu không còn là Naruto trước kia nữa rồi.

-Được._Raikage cười, quả thật hắn có ý định để Bee và Naruto ra chiến trường, đến lúc đó hắn không cho đi thì cả Bee và cả tên này cũng khó mà có thể đi được.

-Madara đang giữ hai con mắt Rinnegan, mặc dù điều này tôi không chắc nhưng hai con mắt đó là mắt thật của Madara, có vẻ ông đã biết Pain, người phá hủy Konoha có đôi mắt của Lục Đạo Hiền Nhân, thực ra đôi mắt đó vốn dĩ của Madara. Trong lúc vòn đi theo hắn học thuật, tôi đã vô tình nghe được Zetsu đen nói chuyện với hắn. Hắn muốn thực hiện Vô Hạn Nguyệt Độc, thuật đó khiến cho cả thế giới chìm vào ảo thuật, đương nhiên không có cách nào có thể phá giải, đó là một ảo thuật tuyệt đối, một khi người thi triển chết đi nó sẽ vẫn diễn ra, trừ khi giải được thuật. Đó là những gì hắn nói cho tôi nghe._Naruto nhìn sắc mặt biến đổi của Raikage, cậu cũng không biểu hiện gì nhiều, nói tiếp.

-Hắn đang muốn thu tập chín Vĩ Thú để hồi sinh Thập Vĩ, cho dù không thu Vĩ Thú được thì với lượng ít chakra cũng có thể hồi sinh được thập vĩ và hoàn thành Nguyệt Nhãn, nói trước cho các người biết chakra Cửu Vĩ đã có từ trước, khi tôi lập giao ước với hắn, còn chakra của Bát Vĩ, ngài phải hỏi em trai ngài rồi. Madara hắn ta rất mạnh, với Saringan của hắn, có thể xuyên qua mọi đòn tấn công, giờ thì hắn lại có thêm Rinnegan..._Naruto dừng lại, Raikage liếc mắt nhìn xem Naruto có chút bất an nào không, nhưng đáng tiếc, gương mặt cậu lại hết sức chân thật, không chút giả dối._Chỉ riêng với Saringan, các người đối phó với những bảy Vĩ Thú, e là không còn mạng nữa rồi. Suy nghĩ đi.

-... Ta biết nên làm gì._Nói rồi Raikage gấp rút đứng dậy đá cánh cửa văng lăn lốc. Hai người thân cận bên ngoài cũng giật mình, tưởng bên trong xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Raikage bước ra với gương mặt nghiêm trọng quát lớn._LẬP TỨC MỞ CUỘC HỌP NGŨ ĐẠI CƯỜNG QUỐC!

-Vâng!_Nói rồi một người chạy đi báo tin, một người nhìn vào bên trong, Naruto vẫn ngồi đó cười, làm như không thấy cậu, sửa lại cánh cửa.

----------

Lịch thứ 6 hằng tuần ít nhất một chap, cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top