[25]

Jungkook vừa nhìn đã biết số điện thoại Hoseok đưa có mã vùng là một nông thôn, hắn bôn ba khắp đất Mỹ với bố, cũng trầy trật nhiều nơi lắm rồi, gần đó hầu như hẻm đá núi vực, vừa cheo leo vừa tách biệt, quả nhiên là đưa tới tận nơi khỉ ho cò gáy nào đó để giấu, nhưng mà làm ăn thế này thật sự làm Jungkook thất vọng cả nửa phần - quá nghiệp dư !

Quan trọng là, bảo bối của hắn lại dám đụng đến, hắn suýt thì biến thành con trâu húc bay cái sòng bạc ngày đó.


Bây giờ thì sao, vẫn cái bản mặt giết người đến nơi, ngồi đeo kính râm trên xe Jeep lao thẳng về phía trước, đằng sau vẫn nghe rõ tiếng Yoongi chửi bới kêu đi chậm lại. Kể từ ngày mò ra tổ chức Sói trắng gì đấy, hắn càng cật lực tìm bằng được người đứng sau, thật không ngờ cái tên hiện ra làm hắn vô thức cong khóe miệng một chút...


/hay đấy, gan to lắm rồi/


_______


Park Minwoo tay cầm roi da cạ cạ vào má Jimin, cái nụ cười đểu cáng không lẫn vào đâu đang zoom cận cảnh trước mắt Jimin. Jimin trong tình trạng thiếu lương thực, thiếu cả nước, lờ đờ trắng bệch cả người, đôi môi vốn là niềm tự hào của Jungkook giờ khô khốc tím tái đến tội, hai cánh tay bị móc treo dựng lên trần nhà ép buộc cậu đứng thẳng với đôi chân không còn chút sức nào nữa.


- Mày chơi vui chứ ? Hạnh phúc chứ ?


Minwoo ấy à, tên anh trai lừng lẫy ngày nào, đến chết cũng không ngừng hận cậu. Đuổi cậu đi rồi, còn tưởng gia tài về chắc tay hắn, không ngờ cái tính trác táng không bỏ làm hắn mất lại mất nhiều hơn, một chút tin tưởng cũng không có, Park gia quay ngoắt với hắn. Không có gia tài hắn cũng chỉ là tên vô dụng, nhà cửa không, tiền đồ không, vậy mà Jimin, cái tên hắn từng bán sống bán chết tìm cách dìm bằng được giờ lại viên mãn như vậy, hạnh phúc ngập tràn, đố kỵ dâng ngày một nhiều.


Jimin lừ mắt liếc vẻ thỏa mãn của Minwoo, cười cười nhẹ nhàng :


- Anh vẫn vậy, vẫn sống chẳng ra gì cả, ít nhất thì điều này an ủi rằng tôi không hận nhầm người


- Mày !...


Sôi máu lên, roi da quật thẳng vào người Jimin, cậu đau đến mức khóc cũng không nổi, kêu cũng chẳng ra tiếng, vật vả mím môi chặt, mắt nhắm nghiền. Roi da đi đến đâu, máu chảy đến đó, lực đạo không hề nhẹ, chan chát chói tai, cả căn phòng chỉ vang lên mấy tiếng đau thương, Minwoo vừa cười vừa đánh, dường như niềm vui bất tận rồi, hắn đặc biệt dặn đàn em canh chừng, chỉ mình hắn thưởng thức tiết mục của mình.

 Jimin ấy mà, chưa bao giờ nghị lực được như lúc này, cậu vẫn đang cố gắng, cố gắng điều hòa nhịp thở, cố gắng nén cơn đau thấu gan đó lại, chịu đựng, rất chịu đựng, tự dặn não bộ không được mất ý thức, đã gần một tháng rồi ở cái kho lạnh đó, vừa đói vừa khát, quần áo thì mỏng, cũng rách hết sáu bảy phần rồi, không một phút giây nào cậu không nghĩ về Jungkook...


Jungkook sẽ đến cứu mình

Anh ấy rất giỏi, anh ấy sẽ tìm đến được đây

Mình không thể gục ngã được..


Anh ấy sẽ....

Cứu mình...


Sức chịu đựng của Jimin cạn kiệt, cậu dường như chết đi sống lại rồi, không phải là cố nhắm mắt nữa, là nhắm mắt thật, là buông thật...

Minwoo thấy cậu không còn cử động nữa, đi tới tát tát vào má cậu mấy cái, cười khẩy.


Cũng được, mày chết luôn tao đỡ chướng mắt..

Vứt cái roi dính đầy máu xuống, hắn gác chân lên ghế, cười, cười không dứt, như thỏa mãn, như hài lòng hả dạ !


- Cuối cùng...hhahahahhahha, cuối cùng thì tao cũng...

- Tao cũng làm sao ?



Minwoo giật thót, quay lại thấy Namjoon tay cầm súng lục, thản nhiên đi vào, phía sau là Yoongi kéo theo một đàn chó, là chó chăn cừu Đức. Có vẻ mấy con chó này là công cụ xử gọn bọn lắt nhắt bên ngoài, mùi máu tanh nồng xộc đến làm Minwoo tối mặt, lùi về sau.

Chiếc xe Jeep từ đằng xa lao đến, đâm thẳng qua cửa sắt xông vào giữa phòng, Jungkook mặc vest bước xuống, đi thẳng về phía Jimin. 

Lại dám đánh vợ hắn đến mức này !

Jungkook đau lòng ngay lập tức cắt dây bế vợ hắn ôm vào lòng, không quên đắp vest cho cậu, Jimin bây giờ lạnh không nhìn ra người hay ma nữa.


- Của các anh cả, liệu mà làm cho gọn


Nói xong một câu ngắn gọn, ánh mắt Jungkook muốn cắt đứt tĩnh mạch con người Minwoo, đi thẳng ra trực thăng đậu phía ngoài, đến bệnh viện ngay lập tức.

Namjoon xoa xoa nòng súng, bắt chước cái kiểu cười mất dạy của Minwoo :


- Ôi anh bạn, làm quen một chút nhỉ ?

- Quen..quen cái c..


Minwoo còn chưa nói xong câu từ lắp bắp của mình, một phát đạn đã xuyên thủng vào bụng hắn. 


Namjoon thật sự không có kiên nhẫn với loại người này, mặc dù anh kiềm chế rất tốt, ít nhất là tốt hơn so với bọn họ, nhưng ban nãy nhìn em dâu nhỏ từ xinh đẹp như thế nay bị hành hạ không cứu được, tâm trạng tụt dốc đứt cả phanh.

Còn Yoongi hả, người yêu hắn mãi mới tỉnh, lại còn suýt mất trí nhớ, liều thuốc chích cho cậu là thuộc đặc, thêm một chút là mê man vĩnh viễn rồi, không thù không còn là Min tổng nữa :)))


Mỗi một câu nói, một câu giới thiệu là một phát súng, Namjoon biết lựa chỗ bắn, anh biết ở đâu là nguy hiểm nhất, nhưng mà bắn nhiều như vậy, không chết cũng tàn phế cả rồi...

Đợi khi Minwoo nằm bẹp như con gián thở dốc rồi, Yoongi mới ngồi xổm xuống, tát hắn như hắn tát Jimin :


- Chú em khá đấy, nhưng mà vẫn còn tôm tép lắm. 


_______

- Vợ ngài bị hạ thân nhiệt dẫn đến tình trạng run rẩy, nhịp tim nhanh, co thắt mạch máu, thêm nữa bị tra tấn về thể xác, các vết máu tụ và vết rách trên da nếu có lành cũng để lại sẹo, trễ chút nữa có thể mất mạng rồi.


Vị bác sĩ chỉnh lại cặp kính, nheo mày nói tiếp :


- Rất may là cứu kịp thời, đã qua cơn nguy kịch, hiện tại vẫn đang truyền nước cho cậu ấy, ngoài ra phải mặc áo rất dày, bổ sung dinh dưỡng gấp, còn vết thương....không có ở mặt, nhưng cơ thể khá nhiều, vài vết bôi thuốc có thể hết, vài vết chắc là....



- Được rồi, vào được chưa ?

- Được


Jungkook nghe mỗi một chữ'Được' lọt tai đã lao vào phòng cấp cứu. Jimin vẫn nằm nó, gương mặt bình yên xinh đẹp, chỉ có sự hồng hào nay thay lấp bằng nét nhợt nhạt, kim truyền nước muối gắn vào cổ tay cậu, tiếng máy đo nhịp tim kêu bíp bíp làm Jungkook yên tâm hơn một chút..

Ngồi xuống bên cạnh cậu, hắn xoa xoa lòng bàn tay trắng mềm đã gần một tháng không được cầm, gầy đi trông thấy. Một trận đau lòng ập đến, hắn thân là đàn ông trai tráng mà người mình thương còn không bảo vệ được ....


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top