Chương 2 : Bị bỏ thuốc

Sau giờ nghỉ trưa , mọi thứ lại diễn ra bình thường , Vương Nguyên và Phương Phương đi lên phòng làm việc , bước qua thang máy nghe tiếng mọi người xì xào . Phương Phương nhìn theo hướng đó rồi bất chợt quay sang Vương Nguyên :

-" Tiểu Nguyên cậu nhìn kìa , tổng giám đốc và trưởng phòng Lam rõ rang có quan hệ mà ! Xem đi , 2 người đó còn ôm ấp nhau đi vào hang máy chuyên dụng nữa chứ ."

-" Kệ họ đi , cậu còn nhìn nữa là mọi người vào hết thang máy đấy . Nhanh lên không trưởng phòng Lam lại mắng cả 2 đứa bây giờ !'' . Vương Nguyên xua tay , vội kéo cô ả nhiều chuyện này vào thang máy .

______________________

Phòng thiết kế

Vương Nguyên về chỗ ngồi của mình , mở máy tính ra làm nốt công việc .

Bầu trời dần tối lại , mới có 2h chiều mà vậy ? Hẳn là thu sắp hết , có lưu luyến cũng chẳng được gì . Thu không qua sao đông có thể đến chứ ? Chỉ là cậu sợ mùa đông , sợ cái cảm giác giữa trời tuyết lạnh cóng bị mẹ kế nhốt ngoài cổng , sợ cái cảm giác bị mẹ kế dọa nếu cậu không làm việc thì sẽ bỏ mặc bà nội cậu . Tất cả kí ức về bà ta chẳng có tí mảy may nào tốt đẹp .

Văn phòng trở nên im lặng lạ thường , đâu đó chỉ nghe tiếng bàn phím máy tính kêu lách cách . Lam Phi Vũ bước vào mang theo cái mùi nước hoa hàng hiệu nồng nặc của cô ta , mọi người ba phần cung kính chào cô ta một tiếng rồi lại tiếp tục công việc . Lam Phi Vũ nện đôi dày cao 10 phân xuống sàn nhà , tiếng giày chói tai dần đến chỗ Vương Nguyên . Cậu kiên định nhìn cô ả đang lẳng lơ đi tới , giọng nói phát ra bảy phần khinh thường cùng ghen ghét :

-" Vương Nguyên , cậu mau lên phòng tổng giám đốc ." Không thèm để cậu kịp đáp trả , cô ta trực tiếp xoay gót giày bước nhanh ra cửa cứ như khinh rẻ chỗ này vô cùng .

-" Hơ , tưởng là người của Tổng giám đốc thì ngon lắm hả ? Cứ chờ đi , sớm muộn gì cũng như những người trước kia thân bại danh liệt ......" Đám bà tám ức hận nhìn cô ta bước ra , không nhịn được mà xì xào , tiếng cực nhỏ chỉ sợ bị cô ta nghe trúng . Một vài người tốt bụng còn quay qua phía Vương Nguyên đang đi ra cửa nói lớn :

-" Vương Nguyên cẩn thận một chút , đừng chọc giận Tổng giám đốc . "

-" Vương Nguyên ăn nói nói biết điều may ra có cơ hội đổi đời đó ."

-" Về sớm nha Vương Nguyên !''

...............

Cậu không nói gì hết chỉ quay sang họ gật đầu , cười cười vài cái rồi quay đi . Cái tiếng tăm lẫy lừng của Vương Tuấn Khải cậu không phải chưa từng nghe qua , chỉ là không biết nên đáp sao cho phải .

Vương Nguyên bước vào thang máy , bấm số lên tầng 70 . không khí trong thang máy ngày càng cao , hệ thống thoáng khí làm việc cái kiểu gì không biết ? Người cậu toát mồ hôi lạnh , đôi tay không kiềm chế được mà run đến nỗi phải đan vào nhau . 3 phút nữa thôi , nếu cậu ăn nói có chút sơ sảy nào công việc này sẽ mất vĩnh viễn .

" Cốc cốc "

Thư kí Dương gõ của phòng giám đốc rồi bước vào , sau ba phút mặt tái nhợt mà bước ra . Cô ấy quay sang ra ám hiệu cho cậu vào , cũng không quên dặn cậu cẩn thận một chút .

Vương Nguyên bước vào phòng , ngỡ ngàng một chút trước bài chí của căn phòng . Đúng là Tổng giám đốc Vương Thị có khác , phòng làm việc cũng quá sang trọng . Chiếc bàn làm việc hiên ngang đặt gần cửa kính rộng nhìn thẳng ra ngoài trời , bàn tiếp khách bành chướng cả 1 diện tích , màn hình ti vi to đặt gần 1 tủ rượu thượng hạng , phía cuối còn có một phòng ngủ được thiết kế kín đáo , phải tinh mắt mới nhìn ra được .

-" Tổng giám đốc , tôi là Vương Nguyên ."

Vương Tuấn Khải đưa mắt lên nhìn cậu trai phía trước , đôi mắt âm lãnh phát ra vài tia áp đảo , hàng mày kiếm khẽ nhếch lên , nơi khóe môi ẩn hiện nụ cười nhạt 1 giây sau liền bị xóa sạch.

-" Cái này là của cậu ?" Vương Tuấn Khải đưa bản thiết kế lên trước mặt Vương Nguyên , ánh mắt không khỏi dò xét cậu một lượt .

-" Đúng ! Tổng giám đốc có gì không vừa lòng ?"

-" Tốt , mai sẽ mang nó đi làm thử , khả thi sẽ tung ra thị trường ."

Câu nói vừa rồi khiến Vương Nguyên không khỏi giật mình , biểu cảm thay đổi theo từng cử chỉ của hắn , kinh ngạc , vui mừng , lo lắng ., trầm tư ... tất cả đều bị cậu 1 giây thể hiện hết , cũng bị Vương Tuấn Khải 1 giây thu vào tầm mắt hoàn toàn .

'' Sẽ tung ra thị trường " là thật ? Thiết kế của cậu sắp được làm thành sản phẩm ? cậu đang mơ ?

-" Cảm ơn !" Cậu nhìn hắn , ánh mắt có chút chờ mong , nói xong liền quay người bước đi .

____________________

-" Sao rồi , sao rồi Vương Nguyên ? " phó phòng Hạ gắt gao bám lấy cậu .

-" Tổng giám đốc nói sẽ cho làm thử thiết kế của em , khả thi sẽ tung ra thị trường . "

Cả văn phòng bỗng vang lên vài hét lớn . Đa số đều kinh ngạc trước những gì nghe thấy . Cậu- Vương Nguyên , thực tập sinh thứ hai mới vào đã được chọn , chỉ sau Trương Á Hân . Phó phòng Hạ cao hứng mời cả phòng đi bar chơi , Vương Nguyên cố từ chối nhưng không được , cô ấy còn lấy cớ gì mà chúc mừng Vương Nguyên .

___________________

Bước ra khỏi bãi đỗ xe , Vương Nguyên cùng Phương Phương , phó phòng Hạ và một số đồng nghiệp cùng bước vào . Từ phía trên cao , ánh sáng trói mắt của chiếc biển mang dòng chữ Maiden lạnh lùng nhìn xuống mấy cô ả khoác tay đại gia của họ đi ra ngoài .

Ngoài kia gió lạnh kéo đến , trong này không khí lại nóng lên đến kịch điểm . Dưới sàn nhảy , một lũ thanh niên đồi bại điên cuồng lắc lư , uốn éo , hôn hít , sơ soạng theo điệu nhạc DJ chỉnh đến max volume .Vương Nguyên tiến lên phía quầy bar , ngóng ngóng gọi một li cocktail trái cây màu xanh lá cây đẹp mắt . Nhấp một ngụm ngỏ , dòng chất lỏng chảy xuống dạ dày khiến cậu ba phàn nóng rực . Phó phòng Hạ bước tới , trên tay cầm một li vang đỏ sóng sánh đến mê người . Cô ta đưa tay li rượu trước mặt Vương Nguyên ra hiệu nâng cốc , cậu xua tay cười cười nhìn qua chỗ Phương Phương một lượt mới cầm li cocktail lên uống , không biết rằng Hạ Mị đã bỏ cái gì đó vào cốc của cậu .

Hạ Mị vừa rời đi , cơ thể cậu dần nóng lên đến khó chịu . Hạ Mị nhìn thấy khóe môi không khỏi nhếch lên rồi tiến về phía Vương Nguyên coi như mình vô tội hỏi han ;

-" vương Nguyên , khó chịu sao ? Để tôi đưa cậu lên phòng nghỉ ngơi ."

Cậu vô thức bước theo cô ta vào thang máy . Quán bar Maiden này vốn dĩ vô cùng nổi tiếng thế nên cũng rất tiện nghi . Ngoài tầng 3 tầng dưới là vũ trường ra còn lại 4 tầng là làm phòng nghỉ . Còn để làm gì thì ai mà biết !

Hạ Mị đưa cậu vào phòng , để cậu ngồi lên giường rồi bước ra ngoài . Bóng đem bao trùm căn phòng , cửa phòng mở ra lần nữa , thân ảnh một người đàn ông cao lớn bước vào mang theo mười phần tà khí .Rốt cuộc anh ta là ai ?

______________________________________

ấu zè , chương 2 này cũng ngắn thấy mịa đi , Shyn đang bận túi bụi ôn thi nghề với chuẩn bị 20-11 nên mới thế , quả thực thất lễ a~ Chương sau nhất định cho mấy nàng ăn xôi thịt để đền bù .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: