Chương 52: Lựa chọn khó khăn

Sakine Meiko thường hay rất dễ nổi nóng, mà một khi đã nóng là lúc nào cũng ngồi một mình trong phòng tu một hơi hết mấy chai rượu sake, lẩm bẩm tự mãn một mình như con dở. Hôm nay chỉ vì một lời nói xúi quẩy từ miệng thằng nhóc thằng nhóc kém mình 5 tuổi, cộng thêm cô em gái bé bỏng đang mất tích khiến cho Meiko lại lao đầu vào rượu nguyên đêm, uống cho đã xong lại lăn quay ra ngủ từ lúc nào, chẳng biết trời cao đất dày là gì nữa...

Thiêm thiếp ngủ được một lúc lâu, bất ngờ lại bị làm phiền bởi một âm thanh chói tai. Meiko chật vật nâng người dậy, mệt mỏi mở điện thoại, trong lòng thầm rủa nếu không có chuyện gì quan trọng thì nhất định hôm nay sẽ là ngày giỗ của cái tên chết bằm ở đầu dây bên kia...

- Meiko-san...

Khoan đã, giọng nói này nghe quen lắm. Hình như là...

- Kaito Shion!

Vì do còn đang ngà ngà say nên lời nói của Meiko có phần hơi lỏng lẻo. Sắc mặt Kaito cũng thoáng một chút lo lắng...

- Chị không sao chứ?

- Ha...t...tôi không sao cả, h...hoàn toàn bình thường. Không phải vì do uống nhiều rượu sake quá hay gì đâu! 

Meiko lại bắt đầu đắm mình trong cơn say, cất lên một giọng cười như có như không...

- Meiko-san, em có chuyện muốn nói với chị!

- ...

Meiko ư ử trong họng, vội vàng cúp điện thoại, cả người xụi lơ trong vài giây, xong mới tỉnh ngộ hét lên một tiếng kinh hoàng rúng động trời đất. Oimeoi, chủ động hẹn gặp như thế này, có phải là đối phương đang bắt đầu để ý tới Sakine Meiko này không? Trời ạ, cô vẫn còn chưa tấn công cơ mà, sức quyến rũ của cô có sức ảnh hưởng lớn đến vậy sao?

 Meiko dương dương cười tự đắc, vội vàng sai người nấu một bát canh giải rượu, thay ra thay vào gần cả chục bộ váy, xong mới chọn được bộ đồ ưng ý nhất, trang điểm đến gần 1 tiếngđồng hồ, vội vội vàng vàng xách dép chạy như bay đến địa chỉ mà Kaito vừa nhắn tới...

Tim đập loạn xạ không ngừng nghỉ luôn. Hôm nay cô chưa có xem trước tử vi, nhưng khỏi cần nhìn cũng đủ biết hôm nay là ngày đại hỉ của Thiên Yết nữ rồi. Meiko vui vẻ đứng trước một quán cafe sang trọng, nơi có một chàng trai xanh dương đang tự kỉ một mình trong đó ngồi chờ đợi =="

Hít vào một hơi thật sâu, bàn tay chạm đến bên chốt cửa, vặn nhẹ một tiếng...

Kính chào quý khách!

...

Len bất chợt nhớ tới cô gái quen thuộc ấy, ánh mắt mông lung quét một lượt qua cây hoa anh đào...

Miku, hiện giờ cậu đang ở đâu? Nếu như cậu ở đây thì tốt quá rồi...  

Cô vẫn chính là bỏ rơi hắn không lời từ biệt như vậy. Ngày ấy, tháng ấy, năm ấy, liệu rằng, người đó có còn tồn tại trên cõi đời này hay không? Nếu còn sống, liệu cô có còn xuất hiện trước mặt hắn, nghe những lời bộc bạch của hắn hay không, hay phải chăng đã thay lòng đổi dạ?

Tuyệt vọng xen lẫn bi thương, Len lầm lũi rảo bước vào trong. Bên trong căn phòng nhỏ chứa đầy những dư vị quen thuộc, nhưng chỉ tiếc rằng, chỉ có hơi ấm, chứ không còn linh hồn và thể xác. Con hồ ly tinh ấy, đã rời đi từ ngày hôm qua rồi... 

Miku vốn rất xuất sắc về y học, nếu như cô ấy ở đây. Có lẽ hắn đã có thể ở bên cạnh nó thêm một chút nữa. Cho dù biết rằng điều đó là không thể, nhưng hắn vẫn hy vọng, ngày qua ngày, vẫn mãi một nỗi niềm nho nhỏ như vậy...

Nhưng cái cớ để hắn muốn gặp được Miku, chẳng phải là vì do Rin hay sao? Từ khi nào mà Rin đã quan trọng hơn cả Miku rồi? Từ khi nào mà trái tim hắn đã nghiêng về phía Rin rồi, chẳng lẽ một chút tình cảm bấy lâu nay dành cho Miku đã phai mờ rồi sao?

Làm sao chuyện đó có thể xảy ra được? 

...

- Neru, là tôi!

- Ồ, ex-boyfriend của tôi đây mà!

Chính xác thì, Akita Neru là người đầu tiên trong mười mấy năm cuộc đời khiến hắn phải kính nể mấy phần, cơ bản cũng vì do con người nào đó thôi. Chứ làm gì có chuyện Kagamine Len phải hạ thấp phẩm giá của bản thân mình như vậy?

- Ừm...tôi muốn hỏi...

- Nhiệt độ toàn thân duy trì ở mức 37,5 độ C. Nhịp thở bình thường, tim đập khá nhanh, cứ 8 tiếng sẽ xuất hiện triệu chứng co giật và thần kinh không ổn định. Vết thương trên vùng bụng đã thu hẹp được 2 phần 3, và đang trong thời kì "đèn đỏ". Tôi vẫn đang cố gắng điều trị. Về giá cả tôi sẽ báo lại cho anh sao. Thế nhé, cúp máy đây!

- ...

Một tràng dài những tiếng "tút" vang lên trong ống nghe điện thoại khiến Len cảm thấy khá bực mình. Không ngờ lại có một ngày lão đại như hắn lại bị người khác khinh thường đến vậy? Mà lại còn là người yêu cũ mới ác =="

Cũng may là con hồ ly tinh ấy không sao, vậy là yên tâm rồi!...

...

- Neru-sama, bệnh nhân đang trong tình trạng nguy kịch!

- Lui xuống đi!

- Nhưng thưa Neru-sama,...

- Một là cút khỏi mắt tôi, hai là chết trước mặt tôi. Còn không mau cuốn xéo đi?

- V...vâng, tôi biết rồi!

Neru bần thần tựa người trên chiếc ghế xoay, trong đầu vẫn lởn vởn những câu nói quen thuộc...

Chào chị, em là Sakine Rinko!...  

Em thích Kagamine Rin!...

Làm ơn đi Neru, hãy cứu lấy cô ấy!...

WIND và BLACK MOON là hai kẻ thù không đội trời chung... 

Bệnh nhân đang trong tình trạng nguy kịch...

Đang trong tình trạng nguy kịch...

...

Neru cô phải làm sao đây? Có mơ cũng không thể ngờ được rằng, loại độc dược mới mà Neru đã chế tác cho tổ chức, lại được dùng đúng vào trận chiến cùng BLACK MOON ngày hôm ấy. Mà người trúng độc, không may lại chính là cô bé này...

Ông trời đúng là rất thích trêu đùa con người ta đây mà, tại sao bắt buộc phải là Sakine Rinko?

Neru đau khổ gục đầu xuống gối một cách tuyệt vọng. Sakine Rinko - rốt cuộc là em dâu trong tương lai, hay là kẻ thù của hiện tại. Con bé là người mà Nero yêu quý, không thể thấy chết mà không cứu. Nhưng nó lại là một trong những chỉ huy của BLACK MOON, và chính BLACK MOON, đã ra tay sát hại chính cha ruột của cô, dù biết rằng người đó không phải là Sakine Rinko, nhưng cũng đều là người cùng một giuộc. Và cả Kagamine Len nữa, biết là do hắn nhờ cậy, rất muốn dốc sức giúp đỡ hắn, nhưng nếu như Sakine Rinko không còn tồn tại trên đời này, chẳng phải sẽ tốt cho Len hơn sao? Con bé này đã khiến hắn chịu nhiều khổ cực rồi. Nhưng hắn vẫn một mực khẳng định rằng: "Đây là người con gái, vô cùng quan trọng đối với tôi!"

Ngoài Sakurada Miku và Akita Neru này ra, vẫn còn một người khác quan trọng hơn nữa sao?

Dù biết rằng trước đây cô và hắn hẹn hò được gần một tháng cũng chỉ vì chuyện công, nhưng việc Neru từ lâu đã thích Len. Hắn chắc chắn phải là người hiểu rõ hơn ai hết. Vậy mà khi ấy, hắn vẫn một mực dang rộng vòng tay về phía Sakurada Miku. Tới khi biết được hắn là một sát thủ, và cũng là một trong những kẻ thù tầm cỡ trong tương lai. Neru mới bạo dạn cắt đứt quan hệ với hắn. Nhưng chỉ cho tới khi, WIND cà SKY bắt đầu liên minh với nhau. Chỉ duy có Nero vẫn cứng đầu như trước, nhất quyết muốn tự mình đạp đổ Devil. Hợp đồng liên minh cũng chỉ gia hạn được một năm. Và cũng chỉ còn một tháng thôi, Akita Neru và Kagamine Len, sẽ chính thức trở thành kẻ thù... 

Cái cảm giác này, khó chịu lắm, nhức nhối lắm, lại đau đớn nữa, mấy ai có thể hiểu?

Neru nắm chặt tay thành quyền, đáy mắt sâu thăm thẳm lộ rõ những tia nhìn trào phúng. Một giọt nước nhỏ trong suốt bất ngờ tràn ra khỏi khóe mi, rất nhanh đã hòa mình xuống mặt đất. Neru thầm lắc đầu cười khổ, một con người coi mạng người như cỏ rác, chém giết không nương tình, tại sao lại trở nên mềm yếu giống như bây giờ?

Khoác lên người chiếc áo blouse trắng, rảo bước tiến về phía giường bệnh nhân, kiên định nhìn về phía Rin:

- Chuẩn bị phẫu thuật!

...

Không biết, đây có phải là lựa chọn đúng đắn hay không? 

Không biết liệu Neru của tương lai có hối hận vì quyết định dại dột này hay không? Chỉ biết rằng, Neru của hiện tại, nhất định sẽ không bao giờ hối hận. Việc trót cũng đã qua rồi, giờ chỉ còn cách lao đầu phóng theo mà thôi...

Ánh sáng nơi phòng phẫu thuật lập tức sáng đèn. Neru cố gắng ổn định con dao mổ trong lòng bàn tay, ánh mắt nửa vời nhìn Rin, lại nhìn ra khung cửa sổ, phía những ngôi sao sa đang soi sáng ngoài kia...

Thời gian tiếp tục trôi qua một cách ảm đạm, chỉ có duy nhất những âm thanh vui tai của dao kéo vẫn vang lên không ngừng giữa không gian tĩnh mịch...




Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top