17. Tiếng thì thầm từ Phòng Chứa Bí Mật
Lestrange đã dành nhiều ngày lục lọi trong thư viện của Hogwarts, tìm kiếm từng cuốn sách, từng ghi chép, và không một chi tiết nào bị hắn bỏ qua. Cuối cùng, sau bao nhiêu giờ đọc và nghiên cứu, hắn đã tìm ra, dù chỉ là một chút manh mối mà mình cần. Những ghi chép cổ xưa trong một cuốn sách bị bỏ quên lâu ngày, những câu chuyện không được kể lại trong các tài liệu chính thức, tất cả đều hướng đến một điều mà trước đó chỉ được coi là một truyền thuyết — Phòng chứa Bí mật thực sự tồn tại. Và quan trọng hơn, hắn đã phát hiện ra rằng chỉ có một người duy nhất có thể mở ra cánh cửa dẫn vào đó. Hắn biết ngay rằng hắn phải báo cho Tom biết điều này ngay lập tức.
Hắn nhanh chóng tìm đến Tom, đôi mắt đầy sự hứng khởi và kiên định, không giấu diếm niềm vui khi phát hiện ra một phần trong bí mật mà cả trường này vẫn còn hoài nghi. Tom tiếp nhận thông tin với sự bình thản quen thuộc, ánh mắt hắn lạnh lùng nhưng có một tia sáng le lói trong đó, như thể mọi thứ đã dần bắt đầu hình thành rõ ràng hơn trong đầu hắn. Hắn không để lộ sự vui mừng quá mức, nhưng trong lòng, sự phấn khích đang dâng lên — Phòng chứa Bí mật là chìa khóa, là phần tiếp theo trong hành trình tìm kiếm sức mạnh vĩnh cửu.
Vài ngày sau, sau khi tiết Lịch sử Pháp thuật kết thúc, khi phần lớn học sinh đã rời lớp, Tom vẫn đứng lại một mình. Hắn nhìn quanh, đảm bảo rằng không có ai còn lại trong lớp học. Giáo sư Binns, như mọi khi, đã lơ đãng thu dọn những ghi chép của mình. Tom tiến lại gần giáo sư, vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, như thể không có gì đặc biệt đang diễn ra.
"Thưa giáo sư." Tom bắt đầu, giọng nói của hắn nhẹ nhàng nhưng đầy sự nghiêm túc. "Có một câu chuyện mà con đã nghe được từ những năm trước, về một cái gì đó gọi là... Phòng chứa Bí mật. giáo sư có thể cho con biết thêm về nó không? Con đã đọc nhiều tài liệu, nhưng chẳng tìm thấy gì rõ ràng ngoài những lời đồn đại."
Giáo sư Binns, vốn đã quen với việc học sinh hỏi những câu hỏi kỳ lạ, nhìn Tom qua cặp kính mờ đục của mình. Ông dừng lại một giây, dường như cố gắng nhớ lại thông tin mà ông có.
"À, Phòng chứa Bí mật..." Giáo sư Binns lẩm bẩm, giọng ông vang vọng trong căn phòng yên tĩnh. "Một truyền thuyết xưa cũ của Hogwarts, của những năm đầu thành lập trường học này. Người ta nói rằng Phòng chứa Bí mật là nơi chứa đựng một sức mạnh khủng khiếp, nhưng không ai có thể xác nhận liệu nó có thật hay không. Nó chỉ là một huyền thoại, được đồn đại từ thế hệ này sang thế hệ khác."
Tom không để ý đến sự mơ hồ trong lời nói của giáo sư. Hắn biết, chính giáo sư Binns đã kể lại câu chuyện về sự xuất hiện của Salazar Slytherin, về việc ông ta tạo ra một căn phòng bí mật trong trường học. Nhưng điều mà Tom muốn nghe không phải là những lời đồn thổi. Hắn muốn biết liệu có thật sự có manh mối nào chứng minh rằng Phòng chứa Bí mật không chỉ là truyền thuyết.
Tom kiên nhẫn tiếp tục: "Giáo sư, những thông tin đó có thật sự dựa trên sự thật không? Có ai từng tìm thấy bằng chứng cụ thể nào về Phòng chứa Bí mật này chưa? Hay đó chỉ là câu chuyện không có căn cứ?"
Giáo sư Binns nhìn vào Tom, một chút ngạc nhiên thoáng qua ánh mắt ông. "Không, không ai tìm thấy bằng chứng rõ ràng về Phòng chứa Bí mật. Một số người nói rằng căn phòng đó chỉ có thể được mở ra bởi người thừa kế duy nhất của Salazar Slytherin. Nhưng chuyện này đã qua đi từ rất lâu rồi, không ai còn quan tâm nữa."
Tom khẽ gật đầu, đôi mắt hắn không rời khỏi giáo sư, như thể đang suy ngẫm về những lời ông nói. Một suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn, một cảm giác mơ hồ nhưng mạnh mẽ rằng Phòng chứa Bí mật không chỉ là một huyền thoại, mà có thể là một phần của một kế hoạch lớn hơn mà hắn đã bắt đầu thực hiện.
"Cảm ơn giáo sư." Tom nói, nhưng giọng hắn vang lên như một sự quyết đoán, như thể hắn đã có một quyết định nào đó trong đầu. "Con sẽ tiếp tục tìm hiểu thêm."
.
Tin vui cuối cùng cũng đến với Tom, như một sự khẳng định cho tất cả những nỗ lực và khát khao mà hắn đã theo đuổi suốt thời gian qua. Khi Abraxas Malfoy nhận được một lá thư cú từ cha mình, một cuốn sách cổ xưa đã được trao cho hắn, cuốn sách chỉ được lưu truyền trong dòng tộc Malfoy – Một gia tộc danh giá mà Tom đã sớm nhận ra có rất nhiều bí mật tiềm ẩn.
Cuốn sách này, dù không tiết lộ hết tất cả những gì Tom muốn biết, lại hé lộ một thông tin quan trọng: Phòng chứa Bí mật thật sự tồn tại. Thậm chí, cuốn sách còn miêu tả một cách mơ hồ rằng chỉ những người có khả năng nói được Xà ngữ mới có thể mở cửa vào đó, khám phá những gì ẩn giấu bên trong.
Ngay trong đêm, Tom ra lệnh cho các Tử thần Thực tử, những người trung thành nhất của mình, phải lục soát mọi ngóc ngách trong trường Hogwarts. Hắn cần phải nắm trong tay tất cả các manh mối, tìm ra vị trí chính xác của Phòng chứa Bí mật. Mỗi giây phút chờ đợi đều là một sự kích động, một cảm giác gần như không thể kiềm chế được sự háo hức khi hắn càng lúc càng tiến gần hơn đến mục tiêu cuối cùng của mình.
Mấy ngày sau, khi Tom đang ngồi trong phòng riêng của mình, một tiếng gõ cửa vang lên, khiến hắn ngẩng lên. Thân hình cao lớn của Nott xuất hiện ngoài cửa. Gương mặt của cậu ta không thể che giấu sự hào hứng. "Thưa Chúa tể." Nott nói, giọng đầy phấn khích. "Thần đã tìm ra. Thần đã xác định được vị trí của Phòng chứa Bí mật."
Tom đứng dậy, mắt hắn lóe lên ánh sáng sắc lạnh của sự quyết đoán. "Nói đi." Hắn cất giọng trầm, nhưng không thể giấu được sự hưng phấn đang dâng lên trong lòng.
Nott nhanh chóng bước vào, mang theo một tấm bản đồ cổ xưa, với những ghi chép và dấu vết mà chỉ một người tinh mắt như hắn mới có thể phát hiện. "Nó nằm ngay dưới trường, gần khu vực của Slytherin. Đó là một căn phòng ẩn giấu, và chỉ có những người có khả năng nói Xà ngữ mới có thể tìm ra cách mở cửa."
Tom nhíu mày, gật đầu. Hắn không nghi ngờ gì về những gì Nott vừa nói, và tất cả những gì hắn cần làm bây giờ là tiếp cận Phòng chứa Bí mật và khám phá nó. Hắn có tất cả những gì cần thiết để mở nó, và những bí mật mà căn phòng ấy chứa đựng chắc chắn sẽ giúp hắn vươn lên nắm giữ quyền lực tối cao.
"Đúng như ta nghĩ." Tom nói, giọng hắn không lẫn vào đâu được, lạnh lùng và đầy quyết tâm. "Chúng ta sẽ đến đó ngay khi có thể. Ta muốn có được sức mạnh trong tay mình." Hắn dừng lại một chút, ánh mắt sắc lạnh lướt qua Nott. "Không ai có thể ngăn cản chúng ta."
Nott cúi đầu, sẵn sàng để thực hiện chỉ thị của hắn. Hắn biết rằng họ đang đứng trước ngưỡng cửa của một điều gì đó lớn lao hơn cả bản thân mình. Một bí mật bị chôn vùi qua nhiều thế kỉ, và Tom sẽ là người đầu tiên khám phá ra nó.
Đêm xuống, khi tất cả học sinh Hogwarts đang chìm trong giấc ngủ, Tom đã tụ tập những tên Tử Thần Thực Tử của mình ở một địa điểm bí mật. Họ thường tụ tập ở phòng sinh hoạt chung Slytherin, nhưng Tom quyết định hôm nay sẽ là một nơi khác, một góc khuất của Hogwarts, trong bóng tối và xa cách những tai mắt tò mò. Từng người một lặng lẽ bước vào, những đôi mắt sắc bén và vẻ mặt nghiêm nghị thể hiện lòng tôn kính và sẵn sàng phục vụ dưới sự chỉ huy của Tom. Nhưng lần này, có một điều gì đó khác biệt — Tom dường như không chỉ săn đuổi một mục tiêu. Hắn muốn chiếm đoạt cả thế giới, và có thể, một phần trong đó là Ellie.
"Các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?" Tom nói, giọng hắn lạnh lùng và kiên quyết, không hề có chút do dự.
"Có, thưa Ngài." Một trong những Tử Thần Thực Tử, Avery, đáp với vẻ mặt đầy vẻ phục tùng.
Tom đứng thẳng, ánh mắt lạnh băng lướt qua từng người. "Đêm nay, chúng ta sẽ mở một cánh cửa mà không ai từng đặt chân vào từ khi Salazar Slytherin còn sống." Hắn nói, giọng nói đều đều nhưng mang theo sức nặng của một kẻ thống trị. "Phòng Chứa Bí Mật không phải là truyền thuyết, chỉ có kẻ nào ngu ngốc mới tin đó là một truyền thuyết — Nó là một thực thể mà ta sẽ sở hữu, và nó sẽ trao cho ta sức mạnh."
Những tên Tử Thần Thực Tử khác gật đầu, không ai dám phản đối. Phòng Chứa Bí Mật là một trong những nơi mà họ biết rõ là chứa đựng những bí mật nguy hiểm. Nhưng đối với Tom, đó là cơ hội để khẳng định quyền lực của mình, để kiểm soát tất cả, ngay cả những thứ mà người khác không thể với tới.
Abraxas Malfoy, một trong những thành viên thân cận nhất, cánh tay phải của Tom Riddle, bước tới gần hơn. "Thưa ngài, Rosier.. Liệu cô ấy có được tham gia không?" Abraxas biết rằng Ellie Rosier cũng là một trong những người "theo" phe của Chúa tể. Và hắn thấy thật kì lạ khi nàng ta không hề được tham gia bất cứ một cuộc họp nào.
Tom hơi bất ngờ, nhưng hắn nhìn Abraxas bằng ánh mắt lạnh lẽo. "Không. Ellie sẽ không biết về kế hoạch này. Cô ấy không cần phải can dự."
Abraxas nhìn hắn, vẻ mặt khó hiểu nhưng lại gật đầu. "Vâng, thưa Ngài."
Câu trả lời ngắn gọn của Tom khép lại mọi thắc mắc. Đối với hắn, Phòng Chứa Bí Mật là công cụ để củng cố quyền lực, còn Ellie là một mục tiêu khác — Một thứ hắn sẽ kiểm soát theo cách riêng của mình. Không gì có thể xen vào giữa hắn và khát khao sở hữu tuyệt đối đó.
Tom không còn gì để nói thêm. Hắn muốn làm mọi thứ thật nhanh chóng, thật hoàn hảo. Phòng Chứa Bí Mật sẽ là nơi mà hắn tìm thấy sức mạnh không ai có thể tranh giành. Và một khi hắn có được thứ đó, mọi thứ sẽ nằm trong tay hắn.
Mỗi bước chân của họ vang vọng qua hành lang vắng vẻ, tiếng vang nhẹ nhưng đầy sức nặng, như thể tòa lâu đài đang cảnh báo điều gì đó không thể chạm đến. Khi họ tiến đến cửa vào Phòng Chứa Bí Mật, ở phòng vệ sinh nữ tầng hai, Tom dừng lại, hướng mặt về phía tấm phù điêu đá lạnh lẽo, một biểu tượng rắn thần đang ngậm đuôi, tượng trưng cho dòng máu Slytherin cao quý. Cả căn phòng chìm trong bóng tối dày đặc, và xung quanh, những dòng ký hiệu cổ xưa như khắc họa quyền năng đen tối của những người sáng lập. Cánh cửa này không dễ mở, nhưng đối với một người như hắn, không có gì là không thể. Hít sâu, Tom thì thầm câu lệnh bằng Xà ngữ, giọng nói của hắn trầm lắng nhưng vang vọng trong không gian.
"Mở ra..."
Cánh cửa dần dịch chuyển, mở lối vào một thế giới sâu thẳm và bí ẩn. Bên trong, phòng chứa hiện lên mờ ảo trong ánh sáng xanh lục nhợt nhạt. Những chiếc cột đá khổng lồ hai bên lối đi chính được chạm khắc hình rắn, mỗi con như đang sống dậy trong bóng tối, đôi mắt phát sáng, dõi theo mọi bước đi của kẻ xâm nhập. Không gian nơi đây ẩm ướt, mùi nấm mốc và mùi tanh của nước ẩn trong không khí, một mùi hương cổ xưa như bị giam cầm hàng thế kỷ.
Các Tử thần Thực tử trẻ tuổi trao đổi ánh mắt lo lắng pha lẫn háo hức, nhưng không ai nói gì. Cả nhóm bước vào, để lại ánh sáng của hành lang phía sau lưng, chỉ còn bóng tối bao trùm.
Phòng chứa hiện ra như một không gian bất tận, lạnh lẽo và u tối. Trần vòm cao vút lên, biến mất vào bóng tối mờ mịt. Những cột đá khổng lồ chạy dọc hai bên, mỗi cột đều được chạm khắc hình rắn cuộn xoắn lên cao, như thể chúng đang trườn dọc theo từng khối đá lạnh lẽo. Đôi mắt của chúng dường như sáng lên trong bóng tối, theo dõi những kẻ vừa bước vào.
Ánh sáng duy nhất trong căn phòng đến từ những ngọn đuốc ma quái trên tường, tỏa ra ánh sáng màu xanh lục yếu ớt, chỉ đủ để thấy những đường nét lờ mờ của bức tượng Salazar Slytherin khổng lồ ở trung tâm căn phòng. Đôi mắt của tượng Slytherin vô hồn, nhưng lại toát lên một vẻ đe dọa, như thể đang đánh giá từng kẻ xâm nhập. Bộ râu dài và bộ áo chùng chạm đất càng làm cho Salazar trở nên đáng sợ, như thể ông đang giám sát căn phòng, chờ đợi sự trở về của một người thừa kế xứng đáng.
Tom đứng trước bức tượng, đôi mắt của hắn rực sáng, không phải vì sợ hãi mà là vì một sự thán phục đầy ám ảnh. Hắn cảm nhận rõ ràng quyền lực đang tuôn chảy trong căn phòng này, một bí mật mà chỉ có hắn xứng đáng chạm vào.
Ngày hôm sau, Tom không đến lớp như thường lệ. Thay vào đó, hắn lặng lẽ ngồi trong văn phòng riêng, niềm thỏa mãn vô tận của hắn bùng lên khi đọc những ghi chép về Phòng Chứa Bí Mật. Hắn cảm thấy gần như mình đã chạm tay vào một điều gì đó rất lớn lao, rất mạnh mẽ, thứ có thể giúp hắn đạt được mục tiêu cuối cùng — Quyền lực tuyệt đối. Nhưng trong khi mọi thứ đang diễn ra theo kế hoạch, hắn không thể không cảm thấy sự thiếu vắng Ellie. Nàng là một phần không thể thiếu trong thế giới mà hắn đang xây dựng, một phần mà hắn không thể dễ dàng bỏ qua.
Tom biết rằng nếu hắn không kiểm soát được Ellie, nếu không khiến nàng trở thành một phần trong thế giới của mình, tất cả sẽ trở thành vô nghĩa. Ellie chính là đối tượng mà hắn phải sở hữu, không chỉ vì tài năng, mà vì nàng có thể trở thành người đồng hành, hoặc tệ hơn, sẽ trở thành kẻ thù, trong hành trình của hắn. Người con gái ấy, dù không biết gì về kế hoạch của hắn, vẫn là một yếu tố quan trọng trong tương lai của hắn, và Tom quyết tâm giữ nàng dưới sự kiểm soát tuyệt đối của mình.
Một khi hắn đã có được Phòng Chứa Bí Mật, một khi sức mạnh đó nằm trong tay, Tom sẽ không ngần ngại để đạt được thứ mà hắn muốn. Và điều mà hắn muốn nhất lúc này, chính là Ellie.
Ellie sẽ là của hắn, bằng mọi giá.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top