Nữ Nhân Bất Phôi_受受相亲(女人不坏) Tác Giả: Minh Dã Thể loại: hiện đại, hài hài, HE Tình trạng bản Raw: 110 chương hoàn.Editer : KwonFu + MolluscsBeta : Vô Ưu Vô Lo Couple: Đan Vân Sơ & Diệp Tuyền Vũ------------------------------------Chú ý: tôi ko edit truyện này nhé.…
Thể loại : ngôn tình,cổ đại, xuyên không,3s, sủng.Tình trạng: hoàn thànhTrịnh Diễm cho rằng, xuyên không, sống một cuộc sống xa lạ, thật ra cũng không quá khó khăn.Từ khi phổ biến đến nay, các kiểu xuyên không nhiều vô kể, xem như là đủ thể loại. Xuyên không mang lại rất nhiều hạnh phúc, chỉ cần bạn có thể được xuyên không, thì hầu như đã sẵn kinh nghiệm để tham khảo của đàn anh đàn chị đi trước cả rồi - cứ làm theo là được.Nhưng mà đó chỉ là hầu như.Bạn nhỏ Trịnh vui vẻ đến bảy tuổi, mới phát hiện rằng - cha bé là một gian thần! Lại còn là một gian thần làm không ít chuyện xấu, đắc tội chẳng ít người.Đàn anh đàn chị nào có lời nào nói cho bạn nhỏ biết, nên làm gì bây giờ đây?…
(Đã hoàn thành)(Cảnh báo: nội dung trưởng thành)Anh cướp đi đêm đầu tiên của cô chỉ để trả đũa đối thủ(bởi đối thủ của anh là người yêu của cô), ai ngờ được hậu quả lớn đến cỡ nào...Mang đi đâu phải có sự cho phép của au nhé. Không chuyển ver. Mặc dù fic không hay nhưng đó là công sức và trí tuệ của tớ. Mong mọi người tôn trọng.Start: 01/04/2018End: 18/12/2018Ngoại truyện: đang tiến hành…
Tác giả: Mạch Ngôn XuyênThể loại: Hiện Đại, Thanh Xuân Đến Trưởng Thành, Gương Vỡ Lại Lành, Thâm Tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường, Đô Thị Tình Duyên ▪ Văn án:Lúc Lục Thời Miễn hút thuốc, ánh mắt vừa trầm lắng vừa lạnh nhạt.Đinh Mật nhìn hơn hai năm, cuối cùng có một ngày không nhịn được bước đến: "Này, cho tớ hút thử với."Lục Thời Miễm liếc cô, đưa điếu thuốc qua. Đinh Mật chớp mắt xáp nhanh tới, hôn vội lên môi cậu.Mặt cô thấm đỏ: "Tớ hút gián tiếp là được rồi."_____Sau này, Đinh Mật hỏi anh: "Nghe nói năm đó sau khi chúng mình chia tay, anh uống say bí tỉ ở trong phòng thí nghiệm bị chủ nhiệm khoa bắt được, suýt nữa đã bị kỷ luật?"Lục Thời Miễn cười thoải mái: "Em nhầm rồi, không phải vì em."Thực ra lòng anh hận đến ngứa răng, hừ, đời ai mà chẳng có vết nhơ.Có ai mà chưa từng điên cuồng.…