CHƯƠNG 28

TRUNG TÂM THƯƠNG MẠI

Lục Dịch dẫn Kim Hạ đến trung tâm mua sắm lớn nhất Bắc Kinh, ở đây có rất nhiều thương hiệu thời trang nổi tiếng, hắn nghĩ rằng cô sẽ thích. Đi mãi, được một lúc thì cô dừng lại tại một shop đồ không có mấy tiếng tăm, cô bước vào thoải mái lựa cho mình những bộ quần áo đơn giản.

- Con gái các cậu không phải đều thích mặc những bộ trang phục hàng hiệu, không đụng hàng sao? Sao cậu lại chọn nơi này? - hắn thắc mắc

- Quần áo không cần mắc tiền, không cần phải đẹp, chỉ cần phù hợp với bản thân là được. Giống như bạn trai, giữa vô vàn người ngoài kia, không nhất thiết cứ phải giàu có, đẹp trai, thành công thì sẽ là người mà con gái muốn lấy, đơn giản chỉ cần ở bên nhau hòa hợp là được - cô vừa đi, vừa lấy đồ vừa nói.

- Phù hợp sao? Vậy tôi với cậu có phù hợp không? - hắn thầm nghĩ

- Phòng thử đồ bên này thưa cô. - nhân viên bán hàng đưa tay hướng dẫn để Kim Hạ đi thử đồ.

Lục Dịch ở bên ngoài như lão công ngoan ngoãn chờ nương tử của mình, nhìn cô hóa thân vào từng bộ đồ mà tròn mắt, dáng người cô nhỏ nhắn lại rất thanh mảnh, mặc bộ nào cũng vừa như in, từ quần áo đến váy vóc. Hắn chỉ muốn đôi mắt này có thể là một chiếc máy ảnh lưu hết những tấm hình xinh đẹp trước mắt lại.

Đi mua sắm về nhà ngang qua khu chợ sầm uất, đông đúc, Kim Hạ bèn nổi hứng muốn mua ít thực phẩm về nấu ăn, cô đi liền một mạch mà lựa mua, cũng không đợi Lục Dịch.

Hắn thấy cô như vậy, trong lòng có chút ngọt ngào, tự nhiên thầm nghĩ cô muốn tự tay nấu cho hắn ăn, lòng dâng lên từng giọt hạnh phúc.

Mua đồ xong thì liền về nhà, cô không đợi thím Trương hỏi, bèn đẩy thím ra khỏi bếp, một mình muốn tự nấu ăn.

- Thiếu gia, cậu nên đặt cơm đi - thím Trương cẩn thận dặn dò Lục Dịch, nhìn hắn với ánh mắt ái ngại.

- Đặt cơm sao? Kim Hạ đang nấu rồi còn gì? - hắn ngạc nhiên nha, nhìn cô đi chợ khá là thuần thục không phải là không nấu ăn được đó chứ.

- Tôi chỉ là lo xa thôi, nhưng hiếm khi tiểu thư có nhã hứng, vậy nên cứ để tiểu thư trổ tài đi ạ - thím Trương nhún vai rồi đi ra.

Lục Dịch bị Kim Hạ đuổi ra phòng khách ngồi nên cũng an vị tại sofa mà xem ti vi. Đang xem thì có tiếng la thất thanh trong bếp, vốn định vào xem chuyện gì thì đã bị Kim Hạ nhanh tay ngăn lại:

- Lục Dịch, cậu đứng yên ngoài đó cho tôi, chuyện trong này bổn tiểu thư lo được.

Bị đe dọa nên đâu dám làm gì, hắn bất lực đứng ở phía xa nhìn vào, trong bếp hỗn loạn với đủ âm thanh vô cùng phức tạp, dùng bếp ga nhưng không hiểu sao khói trong bếp còn nghi ngút hơn cả bếp củi, bếp than nữa.

Được chút lại nghe AAA lên vài tiếng, cứ vậy mà sau 1 tiếng 30 phút, hắn được đầu bếp mời vào ăn cơm.

Cố đánh hơi xem có mùi thơm nào đâu đây không, nhưng hắn tuyệt nhiên không ngửi ra được, đồ ăn thì được đậy kín kĩ càng, hắn vừa ngồi xuống ghế, nhìn khuôn mặt nhem nhuốc rồi mồ hôi nhễ nhại của Kim Hạ mà có chút không nhịn được cười:

- Cậu mới đi đánh lộn về à?

- Đánh lộn mà mệt vậy sao? Việc nấu ăn còn khó hơn cả leo núi đao, xuống biển lửa nữa, cậu may mắn lắm đó, ngoài cha tôi thì cậu là người thứ 2 được thưởng thức tay nghề của tôi.

- Tôi may mắn vậy sao? - hắn đột nhiên cảm thấy lúc này dù có kho ăn thế nào thì cũng đều hoá cao lương mĩ vị.

- Bây giờ, xin mời quý khách hãy nghe qua phần giới thiệu thực đơn hôm nay gồm có: ĐÙI GÀ BÓNG ĐÊM, THIÊN NGA GÃY CÁNH, UYÊN ƯƠNG HỒ ĐIỆP, CUA VÀNG QUẨY TRÊN ĐỒNG XANH.

Hắn mới nghe tên đã thấy hấp dẫn, thiệt muốn mau mau thưởng thức món ăn chính tay cô nấu.

- Đây là món ĐÙI GÀ BÓNG ĐÊM - vừa nói cô vừa mở một chiếc đĩa, bên dưới là những chiếc đùi gà chiên mang một màu đen đen, nhìn không ra hình dạng, một cái còn đỡ đằng này toàn bộ số đùi gà đều vậy.

Lục Dịch nuốt nước bọt cái ực, món đầu tiên đã mặn mà vậy rồi, không biết những món tiếp theo sao đây.

Món thứ 2 mà cô giới thiệu là THIÊN NGA GÃY CÁNH - từ một con gà cô mang đi hầm cùng với đậu xanh và rau, nhưng quá kĩ nên phần cánh và đầu đều gãy lả tả, gà bày nguyên con nhìn đến thảm thương, xương chọc lung tung; còn đậu xanh và rau thì nát bét rải rác lốm đốm trên thân gà nhìn không khác gì...... (mọi người tự liên tưởng nha, em không tả nữa :)))).

Món thứ 3 là UYÊN ƯƠNG HỒ ĐIỆP - nghe tên là thấy dạt dào yêu thương rồi nhưng nhìn vô đĩa thì.... vô phương cứu chữa. Gì mà uyên ương, thật ra là vài miếng đậu hũ được chiên lên mà quá tay nên hơi cháy còn dính chặt lấy nhau, xếp ra thành từng cặp từng cặp, miễn cưỡng cũng có thể gọi là...uyên ương.

Món thứ 4 là món canh CUA VÀNG QUẨY TRÊN ĐỒNG XANH - nhìn vô chỉ thấy xác cua nguyên con, điểm tô trên nền rau xanh bồng bềnh, chắc có lẽ do cô thương mấy chú cua nên không nỡ sơ chế, đành để chúng tự sinh tự diệt trong nồi.

Lục Dịch vỗ tay thán phục trước khả năng phán đoán như thần của thím Trương, biết vậy đã nghe lời mà đặt cơm trước, để bây giờ đỡ cồn cào trong bụng, lúc này hắn cười không được, khóc cũng không xong mà.

- Thế nào, thấy món ăn hấp dẫn chứ? Đủ màu sắc, còn đa dạng như vậy, nào để tôi đút cậu ăn thử - Kim Hạ đứng bên cạnh định đưa tay gắp cho Lục Dịch ăn thì đột nhiên bị ai kia kéo một cái cả thân người đều ngồi vào đùi hắn, bị bất ngờ Kim Hạ còn đang mắt tròn mắt dẹt, thì tên xấu xa kia lại đưa tay lên mặt cô lau lau chùi chùi, trái tim cô bị hắn làm cho đập lung tung, loạn nhịp, muốn nhảy cả ra ngoài.

- Tôi nghĩ là chúng ta nên đi thay đồ rồi ra nhà hàng ăn thì sẽ tốt hơn 😅- hắn lau xong vết dơ trên mặt cô thì gạt mũi cô một cái, nhìn khuôn mặt của người trong lòng dần dần đỏ lên, hắn có chút thỏa mãn.

Kim Hạ bị Lục Dịch làm cho ngẩn người, cô vội đứng dậy:

- Cậu, cậu đừng có được nước lấn tới nha. Tôi đi thay đồ - nói rồi ngại ngùng chạy vội lên phòng.

Hắn nhìn bàn ăn mà không tự chủ được vẽ lên nụ cười đau khổ, xem ra sau này hắn vẫn nên là người xắn tay vào bếp rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top