Chương 7



"Bởi vì ta nhìn ngươi không vừa mắt, đơn giản vậy thôi." Itano nhớ tới lúc trước Kasai khen Acchan, sắc mặt đột nhiên trở nên tái mét.

"Chủ nhân của căn tiệm kia thực sự rất rất giỏi a, nhân phẩm cũng không tệ."

"Thích nàng thì ngươi đến tiệm của nàng làm việc đi."

". . ." Itano không hiểu tại sao khi đó Kasai lại đột nhiên nổi giận, rõ ràng người nên giận là nàng mới đúng a! Ở trước mặt chủ của mình đi khen chủ cửa tiệm khác, là ý gì a!?

"Không nói lý lẽ." Acchan cau mày, trong mắt nổi lên sát ý, "Ngươi đã không giữ chữ tín, ta cũng không cần phải lưu tình. Đến đây, thống thống khoái khoái đánh một trận!"

"Ha ha~ Ngươi định phá tiệm của ta sao?" Itano vung ống tay áo lên, phía sau thình lình xuất hiện một cánh cổng, "Muốn đánh nhau thì ta tiếp, đi theo ta~ "

Acchan diện vô biểu tình theo sát phía sau Itano, bước vào cánh cửa.

Yuko bị bỏ quên ở chỗ này, nóng nảy rống lớn: "Acchan! Không nên đi, có lẽ là bẫy. . ." Thấy Acchan không phản ứng với ý tốt của mình, Yuko không khỏi tức giận, lớn tiếng oán trách: "Ê! Mặc kệ ngươi thế nào trước nên thả ta ra a! ! !"

Theo cánh cửa đã biến mất, Yuko lớn tiếng la chuyển thành khóc nức nở: "Maeda Atsuko! ! Ngươi là một tên lừa đảo! Hu hu. . . Có ai không a! Giúp ta đem cái cây thánh giá chết tiệt này tháo xuống đi a!"

Trong nhà kho u ám, tay chân Takamina bị trói thong thả mà tỉnh dậy, nàng lo sợ nhìn bốn phía, phát hiện một sự thật tàn khốc —— nàng bị người ta bắt cóc.

Đèn trong kho đột nhiên bật mở, trước mắt Takamina xuất hiện bóng dáng của Kasai.

"Đi theo ta." Kasai tiến đến trước tháo dây trói cho Takamina, vẻ mặt nghiêm túc hạ giọng.

"Ngươi là. . ." Takamina cố gắng hồi tưởng lại, nàng nhìn có chút quen mặt, đã gặp qua ở đâu rồi. . .

"Đừng hỏi nhiều như vậy, nói chung là xin tin tưởng ta, ta không phải người xấu. . ." Biểu tình của Kasai vô cùng thành khẩn. Lúc này Takamina rốt cuộc cũng nhớ ra khuôn mặt của Kasai —— là người hầu của kẻ bắt cóc mình! Bất quá. . . nhìn hình dạng của nàng, quả thực không giống như muốn mưu hại mình. Đi với nàng còn hơn ngồi ở đây chờ chết a! Hạ quyết tâm, Takamina gật đầu với Kasai, đi theo Kasai rời khỏi nhà kho.

Kasai mang theo Takamina lặng lẽ đi đến cửa sau của cửa hàng, Kasai mở cửa, nhỏ giọng dặn dò: "Ra khỏi cửa sau đó quẹo trái, là có thể thấy trạm tàu điện ngầm."

"Cám ơn ngươi." Xem ra lựa chọn của nàng không có sai, Kasai quả thực muốn thả mình đi. Takamina nhẹ giọng nói cám ơn với Kasai, cúi người thật sâu.

"Không cần. . . Đi nhanh đi, đừng quay đầu lại." Kasai xua xua tay, vẻ mặt có chút lo nghĩ, vội vội vàng vàng đóng cửa lại.

"Ừm. . ." Takamina nghe lời chạy dọc theo con phố, vẫn chạy vẫn chạy, không có quay đầu lại.


—— 


Giữa nơi hoang dã trống trải không một bóng người, dáng vẻ chật vật ngã lên mặt đất, Itano giận dữ lau máu trên khóe miệng: "Vô liêm sỉ, không ngờ tới ngươi lại mạnh như vậy. . ."

"Ngươi cũng không kém." Quỳ một chân xuống, y phục trên người có vài lỗ hổng, thở dốc từng ngụm từng ngụm, nhìn sơ qua Acchan cũng không chiếm được ưu thế lắm.

"Chết tiệt, bất quá, ta cũng không thua." Itano chậm rãi đứng lên, trên người phát ra luồng ánh sáng màu vàng, "Hình dạng chiến đấu! A a! ! !" Ngửa mặt lên trời giận dữ gầm, Itano nổi trên không trung, thân thể càng phát ra luồng sáng chói mắt. Luồng sáng biến mất, Itano lộ ra chân thân của nàng —— hai đôi tai lớn màu vàng dựng thẳng ở trên đầu, phía sau đung đưa chín cái đuôi cáo cực đại, thuần một màu vàng, phát sáng lấp lánh.

Đôi mắt của Itano hóa thành một khe hở hẹp màu vàng, nàng lộ ra răng nanh, đắc ý cười, tràn đầy tự tin. Sóng năng lực cực lớn khiến Acchan cảm thấy áp lực, nàng cắn răng hừ lạnh, vẻ mặt lạnh lùng: "Muốn đánh nhau thật sao?"

"Thú vị, thú vị. . ." Tuy rằng rất muốn lấy chân thân nghênh chiến, nhưng vì không thể để lộ thân phận thật của mình, Acchan đành nhịn xuống kích thích muốn biến thân. Tay nàng một khắc cũng không dừng lại, ở trên không trung liên tục biến hóa đủ thứ thủ thế kỳ quái. Ngọn lửa màu đen toát ra, ở trước mặt Acchan tụ lại thành một vòng tròn phòng thủ hình bán nguyệt.

"Hừ, một chút tài mọn mà muốn chống lại chiêu thức của ta sao?" Itano khinh thường nhếch mép, ánh mắt phát quang, giang hai tay, hét lớn: "Tiếp chiêu! Cửu chuyển chích viêm phá!" Ngọn lửa hình xoăn ốc như Cuồng long bàn quyển bay xuống Acchan.

"Dừng tay! !" Mắt thấy nó sẽ va chạm cùng vòng phòng hộ của Acchan, đột nhiên hai cổ năng lượng một trắng một đỏ từ sau lưng Acchan bắn ra, đánh tan Nộ long bàn của chín cột lửa.

"To, Tomomi?" Itano giật mình nhìn hai người từ sau lưng Acchan tiến tới, một là người đã giải trừ trói buộc lộ ra chân thân hai mắt màu đỏ máu - Yuko, người còn lại lộ ra hai đôi tai trắng cùng hai chiếc đuôi mèo sắc mặt không được tốt - Kasai.

"Acchan, ngươi không sao chứ?" Yuko xoay người, không quên quan tâm đến người vừa thu hồi vòng phòng hộ, đang không đếm xỉa gì mà phủi bụi trên quần áo.

"Không sao." Acchan vẫn không ngẩng đầu lên. Yuko tức giận đến méo mó miệng, ma nữ đáng chết này đúng là một chút đáng yêu cũng không có a! ! Uổng công Bá tước đại nhân như nàng bất kể hiểm nguy đến cứu, còn phải nhìn cái thái độ này của nàng a, chết tiệt chết tiệt!

Ngay khi Yuko đang len lén ở trong lòng oán giận Acchan, bên kia Itano cùng Kasai đứng đối mặt với nhau, song song bày ra tư thế công kích, giương cung bạt kiếm(Cung giương dây, gươm đã tuốt vỏ - sẵn sàng đánh nhau).

"Tomomi, tại sao ngươi muốn ngăn cản ta!" Itano cảm thấy mình cũng muốn điên lên rồi, Kasai muốn làm cái gì, muốn cùng nàng đánh nhau một trận sao?!

"Cô chủ, đủ rồi, thu tay lại đi. . . Con người kia, ta đã thả nàng đi rồi." Kasai gắt gao nhìn chằm chằm Itano, một lúc lâu, nàng thở dài, khôi phục lại bộ dạng 'Con người'.

"Tomomi! Ngươi điên rồi à?! Không chỉ thả Yuko, còn đem con người kia thả đi! Không phải là uổng công vô ích sao?!" Đại não ứ máu, Itano cảm thấy một trận trời đất nghiêng ngả, Tomomi lại phản bội nàng?!

"Dừng tay lại đi, chuyện này không hề có ý nghĩa gì cả." Kasai vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, trong mắt có rất nhiều cảm xúc Itano không hiểu.

Loại ánh mắt này là gì đây! Mỗi khi nhớ tới Kasai một mình đờ ra thì vẻ mặt u buồn, cùng với ánh mắt tránh né mình, hoảng loạn cố gắng che đậy và rất nhiều vẻ mặt như vậy, trong lòng Itano dường như bị dao cắt. Tại sao, tại sao không đem tâm sự nói với nàng? Cảm thấy nàng không đáng để tin tưởng sao?

"Không có ý nghĩa?! Nói đùa cái gì thế! Ta làm vậy không phải tất cả đều là vì ngươi sao! Ngươi không phải là thích nàng hả! Ngươi. . ." Itano kích động nắm lấy đôi vai Kasai. Kia rốt cuộc là cái gì?! Là cười nhạo nàng à?! Đúng vậy, không hề có ý nghĩa, việc nàng làm chỉ là xen vào việc của người khác thôi phải không?! Nàng chỉ là bất quá. . . chỉ là bất quá muốn cho Tomomi vui vẻ mà thôi!

"Oan uổng a! Làm sao Tomomi lại thích ta?! Nàng nếu như thực sự thích ta thì đã sớm chấp nhận ta rồi nha!" Nghe đến đó, Yuko nhịn không được mở miệng minh oan. Nàng cũng không muốn bị oan ức a, ứ hiểu tại sao lại lọt vào giữa a!

"Cái đó là bởi vì ngươi đổi mục tiêu. . ." Itano giận dữ nhìn Yuko, bởi vì đang phẫn nộ, lông tơ trên tai tất cả đều dựng đứng lên.

"Được rồi, ngươi căn bản là không biết ta thực sự muốn cái gì, ngươi căn bản cái gì cũng không biết. . ." Kasai gạt tay Itano, nước mắt mãnh liệt trào ra. Nàng che mặt, thấp giọng nghẹn ngào.

Ngơ ngác nhìn nước mắt của Kasai, đại não Itano nháy mắt biến thành một đống bột nhão.

"Người ta thích, luôn luôn, luôn luôn, là ngươi a!" Kasai bất thình lình bỏ lại một quả boom nguyên tử, trực tiếp nổ trên đại não của nàng, thua mà không có lý do nào.

"Hả, hả hả. . . ." Làm sao có khả năng? Làm sao có khả năng? Itano mở lớn miệng, âm thanh run run, "Ta, ta. . ." Nói quanh co nửa ngày cũng chỉ nói ra một câu không hoàn chỉnh, khuôn mặt Itano như tôm luộc, đỏ hoe rất là thú vị. Kasai ngừng khóc, chỉ nhìn chằm chằm khuôn mặt nghệch ra của Itano, như đang tự hỏi cái gì.

"Tomomi, ngươi cũng thích ta phải không. . ." Kasai nheo mắt lại, lộ ra dáng tươi cười hơi gian trá.

"Ừa. . . Ế?" Itano vô thức gật đầu, con ngươi chợt co rút lại. Tomomi nàng, nàng nàng nàng đang làm cái gì?! Thở không ra hơi, hoa mắt nhức đầu, ý thức không rõ, Itano yếu ớt ngã vào lòng Kasai, nguyên do thiếu chút nữa mất mạng là vì nụ hôn nồng nhiệt của Kasai. *

"Ắc~ thật là đặc sắc." Trong miệng Acchan đang nhai nhai bỏng ngô do ma lực biến ra, lầm bầm nói.

"Ê. . . Tuy rằng chúng ta ở đây xem kịch, nhưng ngươi ở một vừa ăn bỏng ngô vừa xem cũng hơi quá. . ." Yuko nhịn không được khinh thường, tên Acchan này, đem ma lực sử dụng nhảm nhí như vậy mà được à. . .




_______________________________

*Tâm sự của Tác giả, lôi xuống đây chú thích: Ngàn năm thụ và gì gì đó tất cả đều là phù vân, ta không tin Tomomi cung Thiên yết lại là Thụ đâu! Hừ~ ở trước mặt ngạo kiều Tomochin, Tomo~mi tuyệt đối là Công a! Công đó! Hừ~

Tác giả thiệt dễ thương~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top