Một nửa sự thật thì?
Lớn lên với trọng trách gánh vác gia tộc, bước vào đời với độ tuổi rất nhỏ hoàn thành mọi công cuộc bậc cha ông để lại. Lee Sanghyeok vinh danh, ngồi chễnh chệ lên chiếc ghế chủ nhân của gia tộc Lee, đứng đầu tổ chức T1 ở độ tuổi 16.
Không một ai phản bác, không một ý kiến được bàn luận. Tất thảy đều khâm phục khẩu phục trước một tài năng chỉ đạo, sát phạt phân minh, một kẻ vượt qua mọi chông gai mà đi đến chiếc ghế cao nhất.
Cứ ngỡ năm 16 tuổi ấy Lee Sanghyeok sẽ mãi cô độc, dù rằng hắn đã quá quen thuộc việc người lớn dẫn dắt mình và rồi họ dần không tiếp nhận nữa. Một mình cậu đã làm mọi thứ, từ chỉ đạo đến điều chỉnh T1 trong 1 năm nay. Dĩ nhiên vẫn có người từ nên các trưởng lão quan sát, nhưng mọi chuyện rất ổn nên họ an tâm giao cho cậu. Dù gì cũng đã già, họ muốn an lạc cho tụi nhỏ nó lên.
Cuối thu nhả một tin nội bộ lục đục nhưng đằng sau thật chất lại bắt tay với GenG để cùng dọn dẹp bọn phản trong tổ chức. Với anh, sự trung thành tuyệt đối tạo nên những hậu vệ vô đối.
Như những gì đã định, những kẻ phản bội phải trả cái giá rất đắc.
Mất công việc, mất gia đình, cái chết hay sống không bằng chết đều đó đủ
Điều hắn không ngờ là sau trận đấu đấy lại thu phục về một cậu nhóc nhỏ hơn mình hai tuổi. Mẹ cậu ấy đã đỡ cho cậu một viên đạn chí mạng. Và dường như chúng còn được tẩm độc.
Cậu bé cầu xin hãy để cho tên kia chạy được, cậu muốn khi cậu đủ mạnh, sẽ có thể trả lại viên đạn đấy cho hắn ta.
Được thôi
Sanghyeok đem người về, dạy đủ mọi thứ mà hắn đã được học, nhờ cả những bậc cha anh chỉ dạy cho nhóc ấy luôn
Năm tháng đó hắn hiên ngang với vô số tiền tài, thanh danh, quyền thế, mối quan hệ hợp tác vững mạnh với GenG và có cả HLE sau này.
Bên cạnh hắn- Han Wangho, kẻ nắm giữa trái tim của thần, khiến bao kẻ điên đảo muốn ngắm nhìn, bao tổ chức muốn săn đón với những gì em ta đạt được sau 2 năm học hỏi. Cấp S+ của T1 năm 16 tuổi, điên rồ như cái cách Lee Sanghyeok từng ấy tuổi mà lên nắm giữ vị trí cao nhất.
Ngạo nghễ mà đi đường trải thảm đỏ hoa hồng, bên cạnh lại là đoá hoa hồng trắng kiu ngạo đi cùng.
" Hoàng hậu thì đi với vua thôi?"
Ngỡ là ngọn gió thoáng qua nhưng không ngờ anh lại thực sự yêu cậu. Đúng vậy, không có thích, cũng chả có giai đoạn đấy, nói thẳng là tình cảm lớn dần từng ngày và khi cảm nhận được thì nó đã là yêu. Đã đem người đó khắc vào trong tim, trở thành ngoại lệ của bản thân, trở thành giới hạn của mình.
Biết Wangho bị tổn thương rất nhiều về việc gia đình nên anh lúc nào cũng cho cậu một cảm giác ấm áp, bảo bộc. Sanghyeok sẽ đôi khi không tự chủ được mà ôm chằm lấy Wangho khi em đang ngơ ngác đứng một mình. Hay sẽ nhẹ nhàng bước đến trao em một nụ hôn kiểu Pháp khi em đang đảo mặt và liên tục gọi kiếm tên mình.
Tất cả mọi thứ của Wangho đều trở thành một hình mẫu trong lòng Sanghyeok.
Vị trí của cậu sẽ chẳng có ai có thể thay thế!
Đương nhiên cũng biết về việc độc tố trong người cậu sau một đêm họ Han say sỉn quậy tưng bừng cái Lee gia, vào phòng hắn mà nằm bẹp xuống khóc í ơi. Lúc đó cậu mới vào Lee gia được 2 tháng, nhưng quỷ vương hắn ta để ý cậu kể từ ngày đầu gặp mặt rồi. Nên việc yêu là chuyện của lâu sau đó, còn simp mặc cậu phá là chuyện của Peanut muốn hay không. Bình thường điềm tĩnh còn nói chuyện nhẹ nhàng với anh, say một cái không biết trời trăng nói gì.
Sanghyeok đã sốt sắn suốt mấy ngày khì Wangho phát tán độc tố ngoài ý muốn. Anh tức giận bản thân vì đã lơ là để em rạch một đường ứa máu lên tay. Anh cố gắng ghì chặt em vào lòng, không để em tự làm tổn thương mình. Anh lau người, thay miếng hạ sốt liên tục, không rời khỏi phòng cậu nửa bước.
Vì nhìn em đau, anh xót
Em không nói chuyện mình sẽ bị hôn mê sâu ở một khoảng thời gian nào đấy trong tháng. Nhưng Sanghyeok biết!!
Anh đã đến bên cạnh giường em đang say giấc mà nắm lấy tay em.
" Cầu mong em, em mệt thì ngủ lâu một tí cũng được nhưng nhất định phải tỉnh dậy với anh"
Wangho tin người, và không ngờ vẫn còn chút hy vọng nhỏ nhoi gì đó cho việc ba hắn quay về xin lỗi vì hắn ta cắn rứt lương tâm. Nhưng không, em nhỏ bị bắt cóc đi khi anh đang đi công tác bên Trung Quốc. Đó chỉ là kế hoạch hèn hạ mà hắn ta đặt ra, lấy niềm tin và cái gọi là máu mủ để đánh lừa Wangho
Vì chỉ cần đi 2 ngày rồi về, vả lại em lúc đấy đang học nghiên cứu nên anh cũng không tiện đưa người đi cùng. Khi biết em bị bắt, hắn ta bỏ lại việc còn đang dở cho Gumayusi, bản thân tức tốc trở về cùng
" Đem theo tên nào giỏi nghiên cứu y học tới đây đi con rể của ba"
Dòng tin nhắn từ số lạ, nhưng hắn biết đó là ai. Và tức tốc trở về đem Deft đi cùng mình. Đúng vậy, chỉ hai người đi vào trong, còn lại đều canh chừng ở ngoài.
Sanghyeok chờ đợi kết quả thừ Deft với cái xác còn thở trong lòng kính kia.
Sanghyeok nếu có chọn lại kết quả hôm đó, vẫn là sẽ chọn cứu người trong lòng kính, vì chỉ có vậy, mới chấm dứt được câu chuyện sau này.
Nhưng điều anh không lường được, là nhìn thấy vẻ mặt Wangho thất vọng về mình.
Vốn dĩ định giấu em chuyện cứu người đó và âm thầm theo dõi sau này. Mà Sanghyeok lại quên rằng chính anh là người dạy cậu tự vệ và đưa cậu về với chuyên ngành nghiên cứu, đặc biệt là dùng thuốc hương.
Nhưng anh không có sự lựa chọn nào tốt hơn điều ấy cả, khi cách đấy có thể chu toàn cho em.
Deft biết quyết định của Sanghyeok hoàn toàn hợp lí, cũng biết hai người họ sẽ phải có một khoảng cách rất lớn. Cậu lẵng lặng đỡ người trong lồng kính rời đi cùng Sanghyeok, nhất định phải cứu được người này.
Trời vào xuân se lạnh, không còn vươn cái buốt của mùa đông, mà cái nhàn nhạt của khí tức vào đầu mùa khiến con người ta cảm thấy choáng váng.
Ngày em bước đi cùng với nỗi thất vọng về mình, Sanghyeok chỉ có thể dõi theo em từ xa. Không ngần ngại giữa đêm chạy qua nhà GenG mà gặp Doran mong cậu ấy có thể chu toàn cho em, dù rằng không cần anh nói Doran cũng sẽ như vậy. Nhưng Sanghyeok muốn chắc chắn, muốn thực sự trông cậy vào cậu.
Anh biết, anh hiểu, nhưng anh mong em có thể chấp nhận tin sự lựa chọn của anh.
Đem cô gái kia về và bắt đầu giao cho Deft, kết quả nhận về hoàn toàn là điều kì diệu. Chỉ là, cần một chút thời gian cho mọi chuyện đi đến hồi kết.
Sanghyeok cho cô ta một danh phận mới, đúng vậy, em gái được điền vào trong gia phả của Lee gia với cái tên Lee Yn. Tuy nhiên điều đấy là tuyệt mật, chỉ có người trong nội bộ mới biết, khẳng định sự bảo bộc của Sanghyeok dành cho Yn, không một ai được đụng tới.
Người ngoài nhìn vào ai cũng nghĩ đó là một " ngoại lệ" nữa của quỷ vương. Nhưng không ai biết rằng, Yn được ngồi bên cạnh Sanghyeok chỉ vì cô ấy có một thân phận đặc biệt khác chứ không phải vì danh em gái trong mắt gia tộc hay người tình trong mắt người khác.
Điều đó chỉ mỗi Sanghyeok và Deft biết, đương nhiên Yn thì cũng không rõ. Em cứ vô tư nghĩ mình là em gái thì được ngồi cạnh thôi. Em ta bị mất kí ức mà, dường như là bị cưỡng ép xoá bỏ. Đã rất nhiều lần mơ hồ nói năng lung tung điều kì lạ, nhưng rồi lại chả có ai hiểu được.
Thường hay đi tới hòn đảo đó để ngắm nhìn em từ xa, dù rằng chỉ có em mới có thể nhìn thấy mọi thứ từ phía trên cao sân thượng, nơi có thiết bị quan sát hiện đại.
Nực cười
Còn trông mong em ấy tìm kiếm mày sao?
Giờ mày chỉ có thể nhìn em ấy từ xa, lại là nhìn cái căn cứ cứng ngắt sau lớp rừng rậm kia thôi
Đáng đời
// tp: hôm nay T1 sẽ quýnh ntn đây//
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top