Chương 3
Hắn mở mắt, đăm đăm nhìn trần nhà. Và nhận ra thứ mùi hương nhè nhẹ luồn vào sóng mũi khi hắn hít vào.
Lạ lẫm.
Hắn quay sang bên cạnh, và cô vẫn nằm đó, say ngủ bên cạnh hắn. Thật sự quá sức lạ lẫm. Cái cảm giác khi tỉnh lại có một hơi ấm kề bên khiến bụng hắn nhộn nhạo đến kỳ lạ. nhưng như hôm qua, hắn lại gạt phắt nó qua một bên. Hắn ngồi dậy, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua thân thể mỏng manh trước mặt. Tay hắn lần vào trong túi rút ra một con dao sắc lẻm, nhẹ nhàng đưa nó đến gần cô. Không một chút tiếng động, giống như hắn đã từng làm với những kẻ xấu số trước đây, sẽ nhanh thôi.
- Cách trả ơn của anh đặc biệt thật đấy nhỉ
Mắt hắn khẽ hé to khi con dao hắn cầm đang được kẹp gọn trong tay cô. Phải. Được giữ cứng bởi hai ngón tay, chỉ bằng sức của một cô gái như cô, khiến hắn khó mà tin vào những gì mình thấy được lúc này. Nhưng hắn chợt nhận ra rằng mình đã quên mất một điều. Không lý nào lại có kẻ đưa sát thủ về nhà mà không tí phòng bị nào cả. Và với thái độ của cô, hắn chắc rằng cô không phải là một kẻ tầm thường.
- Cô là ai?
Đến giờ, hắn mới thật sự thắc mắc. Và đáp lại câu hỏi của hắn là một cái nhếch môi của cô, cái nhếch môi mang vẻ đắc thắng. Dường như cô đã xem việc ai sẽ hỏi trước là một trò chơi thì phải.
- Phép tắc trước khi hỏi người khác là ai thì phải giới thiệu mình trước, anh biết chứ?
Cô mỉm cười nghiêng nhẹ đầu. Cuộc nói chuyện vẫn tiếp diễn trong khi tay của cả hai vẫn đang giằng co con dao.
- Cô là ai?! - Hắn chau mày, nhấn mạnh thêm lần nữa. Hắn không phải kiểu người thích đùa, còn cô thì lại là một kẻ đùa dai.
- Nếu anh không nói cho tôi biết tên anh, thì cuộc nói chuyện đến đây kết thúc.
Cô nói, tiện thể lắc nhẹ ngón tay và lưỡi dao gãy đôi trước ánh nhìn ngạc nhiên của hắn, cô đứng dậy bước đi. Nhưng rồi hắn chụp lấy lưỡi dao gãy nhanh như cắt đã đứng sau lưng cô, cô chỉ kịp né ngang và lưỡi dao sượt qua vai, để lại một đường dài. Cả hai lập tức lùi ra sau thủ thế.
Hắn tặc lưỡi, hôm qua thì lần đầu tiên nhiệm vụ thất bại, hôm nay lại lần đầu tiên đâm hụt mục tiêu. Nhiều lần đầu tiên thật.
Cô chậm rãi quan sát nét mặt của hắn, vết thương trên vai đang rỉ máu có vẻ chẳng ảnh hưởng mấy đến cô, cô chỉ biết rằng cô nhận nó chỉ bởi vì cô còn chậm hơn hắn, nhiều lắm.
- Tôi là Lucy. - Cô nhìn hắn, lại mỉm cười. - Nếu có duyên, chúng ta sẽ gặp lại. Nhưng có thể sẽ không được như bây giờ đâu.
Dứt lời, cô móc khẩu súng lục từ dưới váy chĩa về phía hắn. Hắn giật người né sang một bên tránh luồng đạn sượt ngang mặt. Khi quay đầu lại, cô đã biến mất, không chút dấu vết. Hắn liền phóng ra ngoài và lập tức ho sù sụ khi thứ hơi trắng chực sẵn ngoài cửa xộc vào mũi. Là bom khói?!
Quệt vết máu trên má, đôi mắt hắn nheo lại đầy suy tính.
Được lắm!
Lần đầu tiên hắn cảm thấy phấn khích như thế này.
Cô gái này quá sức bí ẩn, và ranh mãnh. Nhưng hắn không tin hắn không tìm ra được cô là ai.
------------------------------
Ở đất nước này, mỗi sở cảnh sát đặt ở mỗi thành phố đều có một cái tên riêng và nằm dưới quyền điều hành của Hội đồng tối cao. Sở cảnh sát của thành phố rộng lớn Magnolia nằm ngay trung tâm thành phố, được gọi là Fairy Tail - sở cảnh sát được mệnh danh là sở "điên khùng" nhất nhưng đồng thời cũng là sở không ai dám xem thường nhất. Ở đây, mọi người xem nhau như gia đình, và tinh thần đoàn kết cùng với thực lực của họ chính là thứ đáng gờm đối với cả Hội đồng, các sở khác cũng như thế giới ngầm.
- Ngu ngốc! - Cô gái tóc đỏ đập bàn hét lớn khiến những viên cảnh sát co rúm người - Các người để hắn thoát ngay trước mũi thế à?!
Thượng tá Erza Scarlet, thuộc tuýp người cực kì nghiêm khắc trong công việc, là một trong những cảnh sát tinh nhuệ nhất của sở, được ca tụng là Nữ hoàng tiên Titania, kẻ khiến bao tội phạm phải khiếp sợ khi nhắc đến. Thông tin kèm theo: cực kì chằn.
- Ch-Chúng tôi thành thật xin lỗi. Nhưng . . . Erza, lúc chúng tôi theo dấu hắn vào hẻm thì hắn đã biến mất rồi. . . - Wakaba lên tiếng khổ sở
- Chết tiệt! - Chàng trai tóc đen xanh đứng cạnh Erza đập mạnh tay xuống bàn, nghiến răng ken két - Nếu không phải hôm qua bị hắn chơi thuốc mê thì đã có thể đuổi kịp rồi.
Trung tá Gray Fullbuster - Băng Sát Quỷ Sư, tương tự Erza, cũng là một trong những cảnh sát tinh nhuệ của sở, đồng thời là kẻ thù truyền kiếp của Hỏa Sát Long Nhân Salamander. Lucy luôn cho rằng hai người này kị nhau có lẽ là do biệt danh. Thông tin kèm theo: là một tên biến thái thích lột đồ.
- Đến cả hai người cũng không bắt được, xem ra hắn lại chạy thoát nữa rồi. - Một cô gái tóc xanh ngắn thân hình nhỏ nhắn ôm một chồng tài liệu bước vào, theo sau là một cô gái tóc vàng.
Cô gái tóc xanh này là Levy McGarden, cấp bậc trung sĩ. Là quyển từ điển di động của Fairy Tail. Thông tin kèm theo: . . . không có gì để kèm theo cả, đây là thanh niên nghiêm túc của năm rồi.
- Bình tĩnh nào chị Erza.
Tên: Lucy Heartfilia. Tất cả những thông tin còn lại đều được bảo mật.
- Về rồi đấy à Lucy. - Erza ngồi xuống ghế, thở hắt ra - Nhiệm vụ sao rồi?
- Ổn cả chị ạ - Lucy cười mỉm chi rồi quay sang Gray - Thất bại nữa đấy à Gray?
- Lần sau tớ nhất định sẽ bắt được hắn! - Gray đảo mắt, nhưng anh chợt nhìn thấy một thứ. - Lucy, tay cậu . . .
- Tớ ổn - Lucy trả lời, nhìn lên vết thương ở vai mình đã được quấn băng - Bị thú cưng cào thôi.
- Cậu vẫn hay bất cẩn nhỉ - Erza tựa người vào ghế sau khi những viên sĩ quan kia đã lui ra ngoài
- Cậu nên cẩn thận thì hơn, lúc nào cũng hậu đậu cả. Mặc dù lúc làm nhiệm vụ thì ngầu lắm ấy - Gray khá lo lắng khi nhìn vào tay cô, cậu chàng cốc đầu cô một cái làm cô ôm đầu phụng phịu
- Biết rồi mà. Và mặc đồ vào đi Gray.
- Oái!
Cô bật cười khúc khích khi Gray chạy tán loạn đi kiếm cái quần của mình.
- Cậu có nuôi thú cưng sao Lu-chan? - Levy, cô nàng nhỏ nhắn lúc nãy hỏi
- Tớ mới nhặt được thôi.
- Hôm nào cậu cho tớ xem với nhé - Levy nhìn cô với đôi mắt mong chờ
- Không được đâu - Cô đáp, miệng khẽ tạo một nụ cười đầy thích thú - Tớ để nó chạy mất nên giờ nó lại là thú hoang nữa rồi.
-----------------------------------
Hắn trở về, ngã mình trên chiếc giường quen thuộc. Căn phòng tăm tối lạnh lẽo làm mắt hắn dịu đi. Cái đống khói chết tiệt lúc nãy làm đầu óc hắn đến giờ vẫn còn quay cuồng. Hắn thở ra một hơi, gác tay lên trán và bắt đầu chìm vào những hồi ức. Hắn luôn làm thế mỗi khi được yên tĩnh. Hắn nhớ về quá khứ, nhớ về nguyên do tại sao hắn lại trở nên thế này, nhớ về những giọt máu của gia đình hắn đã rơi xuống, và bỗng chốc, lấp ló trong tâm trí hắn, hình bóng cô chợt hiện ra, một cách ngẫu nhiên khiến hắn không kịp phòng bị.
Hắn bật dậy.
Thế quái nào hắn lại nghĩ tới con nhỏ đáng ghét đó.
Cô đã cứu hắn, cho hắn cả sự ấm áp lẫn nỗi sợ hãi. Nỗi sợ hãi khi hắn bắt gặp những dao động quái lạ trong mình.
Cô là ai?
Cô có thể mỉm cười dịu dàng và thánh thiện hơn cả thiên sứ, nhưng đồng thời cũng có thể nhếch nhẹ môi thành một ác quỷ.
Cái cách mà cô chạm vào hắn khiến hắn cảm thấy lạ lẫm. Cô rất nhẹ nhàng, sự động chạm của cô thật dịu dàng và đầy quan tâm. Chưa ai từng chạm vào hắn như thế.
Tại sao cô lại cứu hắn?
Hứng thú?
Hoặc là có một mục đích nào đó.
Và hắn gầm khẽ.
Hình ảnh cô hiện lên một cách quá rõ ràng khiến hắn cảm thấy sự riêng tư của mình bị xâm phạm. Từ trước đến giờ, những kẻ mà hắn nghĩ tới đều là mục tiêu của hắn, không gì hơn.
Nhưng cô đã ở đó, trong tâm trí hắn, và đang cười một cách kiêu ngạo vì đã vào được đó.
Hắn có thể tưởng tượng được.
Hắn luồn tay vào mái tóc thô cứng của mình, gục đầu xuống. Đôi mắt lạnh ánh lên một tia nhìn xa xăm. Và môi hắn khẽ thì thầm một cái tên đang hiện rõ mồn một trong đầu hắn.
- Lucy . . .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top