Chương 9: Ngày tuyệt vọng nhất
Tiếng chuông cửa nhà Gray vang lên. Anh vừa mới tắm xong liền ra mở cửa." mưa lớn thế này còn ai đến làm gì không biết" anh nghĩ thầm trong đầu như thế. Rồi giật mình khi nhìn thấy juvia đứng trước cửa nhà anh cả người ướt sũng, Mặt lạnh tanh đầy sát khí.: giờ này cô còn đến đây làm gì?? không thấy trời đang mưa à! Đúng là điên thật.\ Gray gắt gỏng mắng Juvia/
Từ khi nghe những lời nói của Gray dành cho Lucy ở gốc cây anh đào đó, cơn mưa không biết từ khi nào bao lấy Juvia, con tim cô như chết lặng từ lúc đó, cứ đi dưới mưa mà chẳng nói một lời nào cho đến khi đến nhà Gray. Giọng cô run run: em có chuyện muốn hỏi Gray!!!
_ Hỏi gì thì hỏi lẹ lên đi, phiền phức quá!" kì nhỉ, mất tiêu chữ sama rồi"\ Gray tự nghĩ thế/
_ Câu trả lời mà lúc trước anh hứa sẽ nói cho Juvia biết tình cảm thật của anh dành cho Juvia, giờ Juvia muốn biết???_ cô ngước mặt lên với đôi hàng mi ướt đẫm nhìn Gray.
Gray chẳng cần bận tâm suy nghĩ mà trả lời ngay: không phải hôm đó tôi đã nói hết với cô rồi sao, tôi Không hề thích cô!! À nói cho cô biết trước tôi đang hẹn hò với Lucy đấy! Cô đừng làm phiền chúng tôi.
_ Anh đang đóng kịch đúng không?? Hay vì lý do gì khó nói xin anh hãy nói cho Juvia biết nguyên nhân. Dường như anh không phải là Gray mà Juvia biết nữa!! Anh làm Juvia rất thất vọng. Cứ như thế này, Juvia sợ mình sẽ không còn dũng khí để tiếp tục kiên trì theo đuổi anh nữa mất!! anh Gray!! Xin hãy nói rằng: những gì em nghe thấy, em nhìn thấy..... Chỉ là trò đùa giữa các người thôi đúng không???
Gray tỏ vẻ lúng túng: tôi vẫn là tôi, cô đang nói nhảm gì thế?? Bộ tôi không thích cô mà thích Lucy nên cô hóa điên à!!_ anh nhìn Juvia cười khinh bỉ.
_Juvia không điên! Juvia chỉ sợ mình quá ngốc....chỉ sợ từ trước đến giờ chỉ mình em... Mình em tự cảm động chính mình thôi._cô khóc nấc lên dưới mưa.
_ Đúng rồi đấy cô quá ngốc! Cô về đi, tôi không muốn phải nặng lời với cô. \rồi Gray vào nhà đóng sập cửa /
Juvia vẫn đứng trước cửa chẳng chịu đi, Gray trong nhà nhìn ra tỏ vẻ khó chịu ngồi nhâm nhi tách trà tự nói chuyện với mình: mày làm gì phản ứng dữ dội thế? Yêu con nhỏ đó đến thế sao.... Mày yên tâm ở trong đó đi, tao sẽ phá hết tất cả mọi mối quan hệ của mày, tình yêu, tình bạn tất cả mọi thứ, tao sẽ cho mày nến mùi đau khổ!
Juvia vẫn đứng trước cửa nhà Gray cho đến khi mặt trời hé lên những tia nắng đầu tiên, mưa vẫn không ngớt, nhưng Juvia không khóc nữa, khuôn mặt cô lạnh tanh, môi tái nhợt như không còn chút máu. Người ta nói rằng: bạn có thể làm một cô gái khóc, có thể làm cô gái ấy tổn thương nhưng không được khiến cô ấy trầm mặt, im lặng. Bởi vì trầm mặt chính là mức độ tổn thương cao nhất và im lặng chính là tiếng khóc đau khổ nhất của một người con gái. Đúng thật thế, nhưng Juvia cũng đã nghĩ thông rồi cuộc sống Juvia trở nên vui vẻ là nhờ có anh, giờ anh không cần cô nữa thì tiếp tục sống liệu có còn ý nghĩa gì không??? Cô đi lang thang trên đường trên con phố, từng cửa hàng, gốc cây đâu đâu cũng có kỷ niệm của hai người Juvia phải trốn đi đâu mới có thể quên được anh đây??? Nghĩ mãi trong đầu mình cách trốn tránh khỏi anh Juvia cũng đã tìm được nơi để trở về, không còn nhìn thấy anh, sẽ không nghe giọng anh nói, sẽ chẳng còn đau lòng nữa!: đi thôi, mình sẽ đi đến đó, sẽ chẳng cần gì để bận tâm, lo lắng nữa!!_nghĩ thông suốt rồi, cô quay về phòng mình.
Sáng nay ở hội fairy tail, Gray và Lucy đã tuyên bố đang hẹn hò, mọi người trong hội ai cũng bàng hoàng, Thương cho Juvia, nhưng trách sao được tình yêu đâu thể đến từ một phía.
_Haizzz! Không biết Juvia và Natsu mà biết tin này thì sẽ ra sao nữa! _Lisanna buồn rầu ngồi cạnh Mira.
_ Cũng đúng, nhưng mà cũng phải chấp nhận thôi em gái à!
Rồi từ phía cổng hội, Lyon bước vào, vẫn với khuôn mặt vui tươi như thường lệ: chào tất cả mọi người!
Lần này Erza ra tiếp khách: Lyon, cậu đến hội tôi có việc gì thế??
_Tôi cảm thấy lo lắng cho Juvia nên đến đây._ Lyon ngồi vào ghế trên quầy bar nhìn thấy gray và Lucy ngồi thân thiết gần nhau nên mặt cậu tỏ vẻ khó chịu.
Erza ngồi cạnh vẫn chưa hiểu ý Lyon: nói rõ hơn đi, sao lại lo cho Juvia???
_ Dạo gần đây một số ma đạo sĩ thuộc các hệ nguyên tố tự nhiên, hoả, lôi, thổ, tự dưng bị mất tích không có chút dấu vết nào cả. Juvia cũng thuộc hệ nguyên tố thuỷ nên tôi thấy lo cho cô ấy. Hôm này là sinh nhật của Juvia nên tôi đến thăm, gửi chút quà cho cô ấy.
Mặt Lyon rất nghiêm túc làm Erza lo lắng " tối qua Juvia chợt biến mất, sáng nay cũng không đến hội chẳng lẽ.... ": đi với tôi _ Erza kéo tay Lyon làm anh giật mình rơi cả cốc nước.
_Này! Này! Chị định đưa tôi đi đâu thế?
_ Đi tìm Juvia, tối qua tôi đi với cô ấy nhưng cô ấy chợt biến mất.
_ Gì chứ??? \ rồi Lyon nhìn về phía Gray/ này Gray , Juvia có thể bị bắt cóc rồi đó cậu tính ngồi đó luôn sao???
Gray ngồi chăm chút cho Lucy từng chút, nghe thấy Lyon nhắc đến juvia mặt cậu biến sắc nhìn Lyon: bắt cóc thì cậu đi tìm đi gọi tôi làm gì???
_Juvia xảy ra chuyện rồi sao???_ Lucy vội vàng chạy theo Erza, bởi cô cảm thấy rất ấy náy với Juvia vì đã nhận lời làm bạn gái Gray
_ Tên khốn đó, Hôm nay sao vậy không biết, Juvia gặp chuyện mà mặt tỉnh bơ.
_ Gray đang quen với Lucy nên có lẽ giờ cậu ấy không quan tâm đến Juvia nữa đâu._ mặt Erza có vẻ không vui khi nhìn thấy Gray vô tâm với Juvia như thế, dù thế nào họ vẫn là đồng đội.
_ Gì chứ??? Gray và Lucy??? Vậy Juvia.... ...tên khốn._ Lyon quay người lại định chạy đến đánh Gray thì bị Erza cản lại.
_Việc quan trọng bây giờ làm tìm Juvia, cậu hiểu không Lyon????
Lyon cố giữ bình tĩnh lại, lặng người bỏ đi: Juvia! Em đừng có chuyện gì đấy!
Cả bọn kéo đến phòng Juvia ở kí túc xá. Cửa phòng đóng chặt, họ gõ cửa nhiều lần nhưng không nghe ai trả lời.
Juvia ngồi trong phòng bên cạnh con gấu bông hình Gray, kế bên cạnh cô là một lọ thuốc màu tím kì lạ. Cô nghe thấy tiếng gõ cửa nhưng cô không muốn ai đó nhìn thấy cảnh mình chết. Ra đi thầm lặng, nguyên vẹn không chút máu me Juvia muốn như thế nên đã đến một cửa hàng thuốc mang lọ thuốc độc đó về. Chỉ cần một viên, không đau đớn, không muộn phiền, cứ như một giấc ngủ dài thôi: Gray-sama, Juvia rất yêu Anh. Kiếp này Juvia được gặp anh thế là đã quá đủ, Juvia đã rất vui, rất hạnh phúc, giờ phải kết thúc cuộc sống ở đây Juvia cũng chẳng còn gì hối tiếc nữa! Anh Gray sẽ mãi nhớ đến Juvia phải không??? _Juvia không khóc nữa, cô nhìn chằm chằm vào lọ thuốc rồi từ từ cầm nó lên, đôi tay cô run run lấy từng viên thuốc ra.
_ Giờ làm sao đây, chưa chắc Juvia ở trong phòng._ Tiếng Erza ở ngoài cửa phòng.
_ Phá cửa rồi sẽ biết có hay không mà!!!_ nói rồi Lyon phá tan cái cửa bước vào.
Mọi người đều trợn mắt nhìn thấy Juvia nằm yên trên giường như đang ngủ say, gương mặt tái nhợt, nước mắt làm nhoà hết cả khuôn mặt, rồi Lyon nhìn thấy lọ thuốc rơi dưới thềm vội chạy đến ôm Juvia lay cô dậy: Juvia! Juviaaaaaa!!! Em sao thế?? tỉnh lại đi. Mọi người có mặt trong phòng ai cũng gọi tên cô, thầm cầu nguyện cô chỉ đang ngủ thôi, cô không sao cả.
_Nhanh lên bế cô ấy đến hội đi, gọi Wendy nhanh lênnnn! _tiếng Lucy hét lớn khiến Lyon giật mình vội lau nước mắt rồi bế Juvia đi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top