Phần 2: Gặp gỡ
Thành phố cảng Hargeon
Lucy xuống khỏi tàu, đi bộ dọc đường phố với hi vọng sẽ tìm được người mà bản thân cần. Lucy lúc này đang mặc trên mình một bộ váy màu xanh bó sát, với một chiếc nơ trên cổ. Cô chỉ đeo một cái túi xách nho nhỏ. Còn về phần hành lý, cô đang gửi nó ở chỗ của Horologium. Horologium là một tinh linh có thể chứa được cả người lẫn đồ vật ở trong "thân thể". Chính vì vậy, thi thoảng cô cũng sẽ gửi đồ ở chỗ của ông ấy. Việc gửi đồ ở thế giới tinh linh đương nhiên không vi phạm luật gì cả nên Lucy đỡ được kha khá công sức.
Hiện tại, Lucy đang cân nhắc tìm cho chính mình một vũ khí. Cô đã từng suy nghĩ về chiếc roi của Lucy nguyên bản. Đó là một thứ vũ khí tấn công tầm xa khá tốt, cũng rất thích hợp cho một tinh linh pháp sư vốn chỉ dựa vào sức mạnh của các tinh linh. Nhưng Lucy hiện tại không yếu đuối như vậy. Bảy năm luyện tập, cô không chỉ tích lũy và phát triển pháp lực của chính mình mà còn học cả các cách chiến đấu cũng như rèn luyện thể thuật tới một cấp bậc nhất định. Đánh với đội Natsu thì không chắc nhưng so với những người bình thường khác, ít nhất thì cô cũng không phải kiểu chân yếu tay mềm cái gì cũng không làm được.
Mặc dù Lucy hoàn toàn không có ý chỉ trích Lucy trong nguyên bản, nhưng cô có thể khẳng định, bảy năm luyện tập của mình hoàn toàn đã đưa cô vượt qua đẳng cấp của Lucy nguyên bản. Hiện tại, cô đang sống cuộc sống mà bản thân hướng tới, hoàn toàn không gò bó mình vào "Lucy" kia nữa. Cuộc sống này, hiện tại sẽ là của cô.
Một thanh kiếm thì sao nhỉ? Lucy nghĩ. Đúng là thầy giáo đã từng khen kiếm thuật của cô. Nhưng dùng kiếm sẽ có nhiều hạn chế.
Thôi kệ đi, tùy duyên vậy. Lucy đi vào một tiệm vũ khí. Ở thành phố cảng này, có lẽ pháp sư thì đúng là không nhiều, nhưng những người sinh sống nhờ những nghề mạo hiểm như đánh bắt cá ngoài biển và lên rừng săn thú thì lại rất đông. Chính vì vậy, tiệm vũ khí so với tiệm bán đồ dùng pháp thuật thì đa dạng hơn nhiều. Hàng cực phẩm có lẽ sẽ không có. Nhưng đồ tốt có lẽ cũng không thiếu.
Chủ tiệm là một thanh niên còn khá trẻ với đôi mắt màu xanh lam. Cậu ấy mặc trên người một bộ quần áo bình thường có chút xỉn màu và một chiếc tạp dề nhỏ màu nâu. Có thể cậu ấy còn phụ giúp việc trong tiệm rèn vì Lucy nhìn thấy những vết chai khá là đặc trưng.
- Chào, tôi có thể giúp gì cho cô.
- À. Tôi đang tìm một thứ vũ khí mà thôi. Có thể xem qua chứ?- Lucy cười.
- Được. Cứ tự nhiên. Cậu là mạo hiểm giả à? Hiếm thấy nhỉ.- Cậu trai kia nghiêng đầu.
- Không. Tôi là một pháp sư.- Lucy xua tay. Cũng không lấy làm lạ khi cậu trai kia nghĩ cô là mạo hiểm giả. Ngoại trừ những pháp sư như Erza, vốn đã khá hiếm trên lục địa, các pháp sư thường khá là ỷ lại vào pháp thuật của mình thay vì vũ khí.
- Một pháp sư?- Quả như những gì Lucy nghĩ, cậu trai kia có chút ngạc nhiên.- Vậy cậu cứ xem đi. Hài lòng liền gọi tôi. Ah, tên tôi là Xerl.
- Chào cậu. Tôi là Lucy.- Lucy cười đáp sau đó đi vào bên trong.
Ở trên các kệ có bày bán các loại vũ khí khá đa dạng như rìu, kiếm, roi, thương, thậm chí có cả cung tên. Lucy đưa mắt về phía một sợi roi da khá tốt. Cầm lên thử thử một chút, Lucy lại bỏ xuống bởi vì cảm thấy nó cùng tay mình không vừa cho lắm.
Khoảng chừng ba mươi phút sau, khi Lucy đang mất dần hi vọng về khả năng bản thân có thể tìm được một vũ khí thích hợp, cô nhìn thấy một thanh kiếm. Đó là một thanh katana không lớn, chỉ chừng 60-70 cm. Ở trên vỏ của nó có khắc một vài hoa văn trông khá lạ mắt và màu sắc của vỏ là màu đen, cũng khá hợp với cô.
Lucy cầm thanh kiếm lên ướm thử một chút. Lại rút nó ra khỏi vỏ. Lưỡi kiếm sáng loáng sắc bén, chất liệu khá tốt. Nếu nhờ Crux nghiên cứu, có lẽ cô có thể biến nó thành một lưỡi dao pháp thuật.
- Cậu ưng ý thanh đó sao?- Giọng nói của Xerl vang lên.
- Ừ. Có thể tính tiền không?
Lucy nở nụ cười nhẹ khiến Xerl hơi ngừng lại một chút. Nhưng rất nhanh cậu ta đã lấy lại bình tĩnh của mình.
- Cậu có mắt nhìn rất tốt. À phải rồi, tôi có thể hỏi một chút không? Chiếc vòng trên tay cậu là gì vậy? Nó khá lạ đấy.- Xerl vừa lấy từ trong thùng gỗ ra một chiếc thắt lưng để đeo kiếm vừa hỏi.
Lucy nhìn tay phải của mình. Đó là một chiếc vòng tay khá tinh xảo với những sợi vàng và bạc đan xen. Ở trên đó có một vài kí tự do Lucy dùng phép thuật khắc lên để đảm bảo nó sẽ không đứt hay vỡ trong khi cô làm nhiệm vụ. Hơn thế nữa, ở trên chiếc vòng có những chiếc chìa khóa nhỏ khá dễ thương. Nhìn bên ngoài, chiếc vòng có vẻ khá bình thường. Nhưng thực chất, những chiếc chìa khóa kia đều là thật. Phương pháp này cũng do Crux chỉ dạy cho cô để tránh việc đánh mất những chiếc chìa khóa. Đeo trên thắt lưng là một lựa chọn nguy hiểm mà.
- À, mẹ tôi là một tinh linh pháp sư.- Lucy chỉ nói một câu như vậy, còn lại tùy cho Xerl bổ não.
- Ồ. Của cậu đây. Tất cả hết 20.000 jewels.
Xerl chẳng có vẻ gì là để tâm tới câu trả lời của Lucy, dường như cậu ta chỉ hỏi cho vui.
- Cảm ơn.- Lucy trả tiền sau đó đeo thanh kiếm mới bên hông.
Chiếc thắt lưng mà Xerl chọn cho cô có màu đen. Đeo bên hông lúc này cũng không có cảm giác quá thô. Nếu trước khi vào Lucy là một cô gái xinh xắn có vẻ vô hại thì bây giờ, với thanh kiếm bên hông, trước tiên người ta sẽ nghĩ cô là một mạo hiểm giả mới vào nghề, sau đó mới là pháp sư.
Rời khỏi cửa hàng, Lucy đi trên đường phố chẳng có mục đích gì. Đột nhiên, cô nghe thấy có tiếng náo loạn và chửi bới. Dừng lại, Lucy liền thấy một đám đông mà hầu như đều là nữ đang vây quanh một anh chàng khá đẹp mã trong bộ đồ tìm. Anh ta đang chế giễu một người thanh niên tóc hồng cùng con mèo của cậu ta.
Tìm được rồi. Lucy cười.
Đám đông cùng anh chàng kia rời đi, bỏ lại thanh niên kia một mình với con mèo. Lạ lùng thay, cậu ta không ngồi dậy mà cứ nằm giữa đường như thế. Đảo mắt một cái, Lucy đã nghĩ ra lý do.
Cô tiếp cận thanh niên kia, ngồi xuống.
- Cậu là ai?- Thanh niên kia nâng mắt, có vẻ uể oải.
- Tớ thấy điều cậu làm ban nãy với cái người tự xưng là Salamander kia. Sao cậu biết anh ta là giả?
- Hm? Chỉ đơn giản là biết thôi.- Thanh niên tóc hồng kia đáp, vẫn có vẻ chán nản.
- Hm... Trông cậu có vẻ buồn quá nhỉ? Thực ra ban nãy, tớ cũng đã định ra tay. Gã kia dùng phép thuật đã bị cấm. Thực cảm ơn câu đã giúp đỡ. Chi bằng tớ mời cậu ăn một bữa nhé?- Lucy nhanh chóng lôi kéo.
- Thật hở?- Thanh niên vừa héo rũ như con gà rù lập tức bật dậy.
- Ừ. Đi thôi. Ban nãy tớ có thấy một nhà hàng ở gần đây đấy.- Lucy cười tươi. Cái người này, sao hoàn toàn không có chút cảnh giác nào với người lạ vậy?
------------------------------
Lucy nhìn Natsu và Happy không hề kiêng dè gọi hết món này tới món khác, trên mặt luôn giữ nụ cười. Hai người này, cũng thật là...
- Ồ, vậy ra cậu muốn gia nhập Fairy tail à? Tớ còn tưởng cậu là mạo hiểm giả gì gì đó chứ?
- Ừm. Thực ra tớ là một pháp sư. Fairy tail chính là mục tiêu phấn đấu của tớ từ khi còn bé.- Lucy cười cười xoa đầu Happy đang tận hưởng món cá.
- Vậy sao?- Natsu không hỏi gì thêm mà tiếp tục ăn.
Lucy cũng không vội vàng. Cô từ tốn ăn hết món sandwich của mình, sau đó kiên nhẫn ngồi chờ Natsu và Happy lấp đầy cái bụng rỗng của họ. Cuối cùng, khi toàn bộ khách đã rời đi hết, Natsu mới hoàn thành công cuộc nhồi đầy dạ dày.
- Phục vụ, làm ơn giúp tôi tính tiền.- Lucy gọi một phục vụ ở gần đó.
- Ồ. Tất cả hết 400.000 jewels ạ.
Trong một khoảnh khắc, Lucy nhìn thấy Natsu và Happy hóa đá. Cô bật cười, cảm thấy thực tốt vì trong những năm này bản thân cùng cha sống hòa thuận với nhau, cũng hiểu nhau hơn. Phương diện tốt nhất đó chính là cô không cần phải lo lắng về tiền bạc.
- Nhiều.... nhiều... nhiều như vậy?- Natsu xoay cái cổ cứng ngắc của mình nhìn phục vụ.
- Aye?- Happy cũng có hành động tương tự.
- Quý khách, những món về sau mà hai người ăn là thịt ma thú và dị thú khá hiếm tìm thấy trong rừng gần đây.- Phục vụ lịch sự cười.
- Natsu. Chúng ta chuẩn bị phải làm không công rồi sao?- Happy hỏi
- Có... có lẽ... Aye.
Lucy bật cười, rút tiền ra đưa cho phục vụ.
- Nói cái gì thế. Đã nói là tớ mời mà. Được rồi, chúng ta đi thôi.
Nói đoạn, cô cầm kiếm của mình lên, đứng dậy.
- Thánh cmnr.
- Thiên thần.
Các phục vụ đang chuẩn bị ra về nhìn sang phía này khi Natsu và Happy bắt đầu quỳ lạy.
- Làm gì thế hai ông tướng? Đứng dậy đi! Người ta đang nhìn kìa.
Ôm mặt rời khỏi nhà hàng, Lucy hỏi.
- Mục đích của cậu là tìm Igneel đúng không? Vậy bây giờ cậu định đi đâu.
Chưa đợi Natsu nói gì, bọn họ đã nghe thấy tiếng bàn tán ở gần đó.
- Đó là thuyền của Hỏa pháp sư sao?
- Nghe nói ở đó có mở tiệc đó.
- Ôi, muốn đi ghê. Nghe nói anh ấy là người của hội pháp sư nổi tiếng Fairy tail đó.
- Ghen tỵ ghê, mình cũng muốn được mời giống mấy cô gái kia...
- Sao vậy Natsu?- Lucy nhận thấy bước chân của Natsu đã dừng lại, bèn hỏi.
- Hắn ta không phải người của Fairy tail.- Natsu lẩm bẩm.
- Gì cơ?- Lucy nghe không rõ, bèn hỏi lại.
- Không có gì. Đi thôi Happy. Cảm ơn vì bữa ăn, Lucy.
Nói đoạn, Natsu được Happy tóm lên mang đi.
Lucy ôm đầu. Ông tướng này, đã say tàu còn bộp chộp.
Cô đặt tay lên ngực, đưa pháp lực của mình vào một trong những chiếc chìa khóa.
- Star dress. Aquarius.
Bảy năm học tập, Lucy khẽ mỉm cười, nhất định cô sẽ không đứng nhìn đâu.
Ừm... Cũng có thể là sẽ đứng nhìn, nhưng mà ít nhất thì cũng sẽ cố không để cho hai ông tướng này phá huỷ cả cái cảng Hargeon.
Ánh sáng vàng lóe lên, bao phủ cơ thể Lucy. Quần áo trên người cô xuất hiện sự thay đổi, trên ngực cũng xuất hiện biểu tượng của cung Bảo bình. Hít một hơi vì sự thay đổi và gia tăng của pháp lực, Lucy leo lên lan can, lấy đà sau đó bật một cái.
Năng lượng phép thuật dồn xuống chân, đẩy Lucy ra một khoảng xa hơn nhiều so với khoảng cách bật của người thường. Nháy mắt, cô đã xuất hiện ở cảng.
Lucy nhìn Happy đang lơ lửng trên thuyền, lo lắng tới xoay quanh liền biết cậu chàng Natsu kia say tàu tới đứ đừ rồi. Lucy đặt tay xuống nước. Lần đầu tiên làm phép ở diện tích lớn thế này. Thử xem sao.
Nhằm vào khu rừng nằm ngoài thành phố, Lucy đưa tay xuống nước. Mặt nước biển bắt đầu có dao động rõ rệt. Nháy mắt, sóng dâng cao tới ba mét, nhằm vào con thuyền kia mà đánh tới.
"Ầm".
Tiếng va chạm của con thuyền với đất liền khiến cho cả thành phố như rung chuyển. Lucy mỉm cười vì phép thuật có tác dụng, kế đó bèn nhảy xuống nước, tính chạy qua bên đó góp vui.
Dòng nước lập tức quấn lấy Lucy, đẩy cô qua bên đó. Còn cách chiếc thuyền tơi tả kia khoảng 2 mét, cô dừng lại, ngồi đó hóng hớt.
Đúng lúc này, Happy từ trên trời rơi xuống vì phép thuật bay của cậu nhóc mất hiệu lực. Nhìn con mèo xanh xanh trong lòng, Lucy mỉm cười.
- Nãy là cậu làm sao Lucy? Cậu là thủy pháp sư à?- Happy kinh ngạc hỏi.
- Không. Tớ là tinh linh pháp sư.- Lucy cười nói sau đó nhìn con thuyền kia.
Lúc này, Natsu đang đứng trên mạn thuyền, nói gì đó với Bosco. Anh ta tức giận phóng về phía cậu một ngọn lửa. Rất nhanh đã bị nuốt mất.
Tiếng la hét hoảng sợ bắt đầu vang lên khi ngọn lửa bùng lên trên tay Natsu, soi sáng hội huy Fairy tail trên bắp tay cậu.
Natsu nhe răng
- Hỏa long hống.
Một ngọn lửa từ miệng Natsu phun ra, tóm lấy những kẻ đang có âm mưu chạy trốn. Lucy có thể nhìn ra được, độ nóng của ngọn lửa không hề đủ để giết người, cùng lắm chỉ nóng một chút. Vậy mà có vài tên đã chết ngất rồi. Và Bosco, đương nhiên cũng dính chưởng mà lăn ra đất.
Lucy vung tay lên. Một con sóng lớn dâng lên, úp lên con thuyền đang bắt đầu bắt lửa. Nếu để cháy rừng, thiệt hại này chắc Fairy tail đền không nổi đâu.
Kết thúc một ngày, Natsu toàn thân ướt nhẹp lôi kéo Lucy chạy trốn khỏi đội kị binh của thành phố vì nghe thấy ồn ào mà kéo tới.
- Chạy thôi. Cậu muốn gia nhập Fairy tail mà đúng không?
- Ừm!
---------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top