Chương 61: Câu dẫn?

Hyeonjoon nhấp vào tin nóng kia, đọc lướt một lượt thì đại ý bài này chính là gia chủ Lee gia và một ngôi sao nhỏ xuất hiện cùng nhau tại buổi đấu giá, bị nghi ngờ là có quan hệ tình cảm.

Bên dưới còn kèm theo một vài tấm ảnh chụp lén hai người bọn họ tại hiện trường buổi đấu giá, ngôi sao nhỏ cười tươi đứng bên cạnh anh, thoạt nhìn trông hai người có quan hệ rất thân mật. Mặc dù các paparazzi không chụp được mặt người đàn ông nhưng chỉ từ một cái bóng lưng thôi Hyeonjoon cũng nhận ra đó chính là Lee Sanghyeok.

Hyeonjoon mặt không chút cảm xúc xem xong mục tin nóng này, sau đó chụp màn hình lại rồi gửi qua cho Lee Sanghyeok, kế tiếp lấy cuốn sổ nhật ký trong ngăn kéo ra trừ điểm anh. Đang khi Hyeonjoon viết nhật ký thì đột nhiên nhận được cuộc gọi từ người đại diện.

Người đại diện: "Gần đây cậu có bận không? Đoạn video quảng cáo lần trước cậu quay xảy ra chút vấn đề, giờ phải quay lại một lần nữa."

Hyeonjoon yên lặng lắng nghe, chờ người đại diện nói xong liền đồng ý: "Em có thời gian, Anh Doyoung cứ sắp xếp là được."

"Vậy ngày mai đi quay luôn nhé? Bên phía nhà quảng cáo đang cần gấp."

"Được." Hyeonjoon đáp ứng.

Sau khi cúp điện thoại, Hyeonjoon liền ngủ thiếp đi. Đến sáng hôm sau, khi Hyeonjoon tỉnh lại theo thói quen xem điện thoại thì thấy rất nhiều tin nhắn từ Lee Sanghyeok gửi tới, còn có rất nhiều cuộc gọi nhỡ.

Hyeonjoon mơ màng ấn vào xem lịch sử trò chuyện, sau đó lại vào ig thì phát hiện tin nóng về bạn gái của gia chủ Lee gia đã biến mất. Hyeonjoon nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn gửi lại một tin nhắn cho Lee Sanghyeok.

[Tối hôm qua em ngủ mất, bây giờ mới nhìn thấy. ]

Mà tin nhắn vừa được gửi đi không bao lâu, Lee Sanghyeok đã gọi điện thoại tới.

"Joonie." Lee Sanghyeok lập tức giải thích: "Anh không biết người kia, là paparazzi chụp ảnh lung tung thôi."

Hyeonjoon cười nói: "Ảnh đã chụp được rồi, em thấy hai người còn vừa nói vừa cười nữa."

"Là cô ta chủ động nói chuyện với anh, anh thật sự không biết." Lee Sanghyeok lại giải thích: "Anh chỉ đến buổi đấu giá một mình, không mang theo bạn gái, trên mạng đều là bịa đặt lung tung thôi."

Hyeonjoon ậm ừ đáp lại, cũng biết những tên paparazzi đó thích cắt văn lấy nghĩa.

"Anh ở bên này có hơi bận, ước chừng phải mấy ngày nữa mới trở về." Lee Sanghyeok nói xong lại hỏi: "Tuần sau anh về, anh trực tiếp đến chỗ em có được không?"

"Cũng được."

"Tuần này có một bữa tiệc tối từ thiện, sau khi kết thúc anh sẽ trở về ngay."

"Được, mấy ngày tới em cũng không ở nhà, nếu anh muốn ở lại đều được."

Lee Sanghyeok liền hỏi: "Sao vậy?"

"Em nhận một hợp đồng quảng cáo, ngày mai phải đi quay."

"Khi nào em về?"

"Không biết nữa." Hyeonjoon nghĩ nghĩ: "Chắc là tuần sau đi."

"Được." Lee Sanghyeok đồng ý: "Anh chờ em về."

Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Hyeonjoon cũng đứng dậy bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi nơi khác. Địa điểm quay quảng cáo là ở thành phố bên cạnh, Hyeonjoon mang theo hành lý cùng người đại diện đến đó.

Vì công việc quay chụp tương đối bận rộn nên Hyeonjoon cũng không có thời gian xem điện thoại, như cũ vẫn duy trì tần suất gửi tin nhắn định vị cho nhau mỗi ngày.

Chờ sau khi quay quảng cáo xong, lúc Hyeonjoon chuẩn bị trở về thì người đại diện ở bên cạnh hỏi: "Chừng nào cậu quay trở lại làm việc? Tôi sẽ sắp xếp cho cậu."

Hyeonjoon ngẫm nghĩ một chút rồi đáp: "Tháng sau đi."

Tháng này cậu muốn tham gia hôn lễ của Lee Minhyeong, vậy nên để tháng sau rồi bắt đầu làm việc trở lại luôn.

"Ok." Người đại diện thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhịn không được nói: "Tôi thấy cậu gần đây im lặng nghỉ ngơi nên nhiệt độ cũng giảm xuống rồi..."

"Vẫn còn ổn mà." Hyeonjoon cảm thấy không sao cả.

Người đại diện hơi lo lắng nói: "Gần đây cậu cũng không có tác phẩm nào hết, cũng rất ít xuất hiện trước mặt công chúng."

Người đại diện lại hỏi: "Nếu không tôi nhận cho cậu một vài hoạt động nhé?"

"Thôi bỏ đi anh." Hyeonjoon xua xua tay.

"Cứ coi như là đi chơi một chút thôi? Đi thảm đỏ hoặc là gì đó..." Người đại diện lấy bản ghi chú ra xem thử, nói thêm: "Đúng lúc thứ bảy có một bữa tiệc từ thiện, tôi có thư mời đây, cậu có đi không?"

Hyeonjoon vừa định từ chối lại nghe nói là tiệc từ thiện liền hỏi: "Ở đâu vậy anh?"

"Thành phố B."

Hyeonjoon nghĩ đến Lee Sanghyeok cũng đang công tác ở thành phố B bèn gật đầu: "Được, em đi."

Người đại diện nghe thấy đáp án từ miệng Hyeonjoon không khỏi ngạc nhiên, vội vàng bắt đầu sắp xếp lịch trình cho cậu. Trước một đêm bữa tiệc từ thiện diễn ra, Hyeonjoon đã đi tới thành phố B. Đến nơi thì trời đã tối, Hyeonjoon nhận phòng khách sạn sau đó đi tắm rửa, khi chuẩn bị đi ngủ thì nhận được tin nhắn định vị của Lee Sanghyeok.

Hyeonjoon suy nghĩ một chút vẫn không trả lời lại mà đi ngủ trước. Ngày hôm sau, người đại diện đã đến từ sớm kéo Hyeonjoon đi làm tạo hình. Mà bởi vì gần đây Hyeonjoon cũng không xuất hiện nhiều trước công chúng nên người đại diện đặc biệt yêu cầu nhà tạo mẫu làm tạo hình thật hoành tráng cho Hyeonjoon, còn chọn một bộ lễ phục trắng cho cậu.

Hyeonjoon mặc tây trang vào, nhưng khi đến bước đeo phụ kiện thì chợt lên tiếng: "Anh Doyoung, cái ghim cài áo anh chọn này không hợp."

Người đại diện thò qua xem sao, cũng phát hiện cái ghim cài áo này quả thực không xứng với bộ tây trang. Ghim cài áo này là sản phẩm mới nhất của một thương hiệu xa xỉ, bên trên được đính đá quý màu đỏ sậm, nhìn riêng thì trông nó rất lộng lẫy nhưng khi cài lên tây trang thì có cảm giác hơi quái dị.

"Vậy không mang nữa?" Người đại diện gỡ cái ghim cài áo kia ra.

Có điều sau khi gỡ ra, trên áo vest lại trống trơn nên trông càng kỳ dị hơn. Hyeonjoon không còn cách nào khác bèn cài lại ghim cài áo màu đỏ đậm kia, sau khi chỉnh sửa quần áo xong liền ngồi vào xe.

Xe ngừng lại bên ngoài hội trường, nhưng Hyeonjoon cũng không đi vào từ cửa chính mà vòng qua giới truyền thông rồi lặng lẽ đi vào bằng cửa phụ. Sự xuất hiện của Hyeonjoon không làm thu hút sự chú ý của ai cả, cậu cầm lấy một ly rượu vang đỏ trên bàn rồi tìm một góc an tĩnh ngồi xuống.

Bên trong hội trường tiệc tối các khách mời ra vào tấp nập. Ngoại trừ những nghệ sĩ trong giới giải trí ra còn có không ít người trong giới thượng lưu cũng đến đây.

Hyeonjoon vừa uống rượu vang đỏ vừa liếc mắt quét một vòng quanh hội trường, lập tức chú ý tới nơi tập trung đông người nhất kia... Nam nhân cao lớn mặc vest đen đứng giữa đám đông, vẻ mặt vô cùng lãnh đạm. Chung quanh có không ít nam nữ trẻ tuổi đến bắt chuyện nhưng anh vẫn giữ vững thái độ không lạnh không nhạt.

Hyeonjoon nhìn thân ảnh ấy, chậm rãi nhấp một ngụm rượu vang đỏ. Đúng lúc này, Hyeonjoon nghe thấy một giọng nam bên cạnh...

"Choi Doran?!"

Hyeonjoon quay qua thì thấy đó là một đạo diễn đã từng hợp tác với cậu trước kia.

"Lâu rồi không gặp!" Đạo diễn rất nhiệt tình đi tới vỗ vỗ bả vai Hyeonjoon.

Hyeonjoon cũng tươi cười chào hỏi đạo diễn rồi tán gẫu vài câu. Tuy nhiên trong khi trò chuyện, Hyeonjoon vẫn nhịn không được thỉnh thoảng nhìn về phía Lee Sanghyeok. Đạo diễn cũng chú ý tới biểu tình của cậu liền nhìn theo tầm mắt Hyeonjoon thì thấy được Lee Sanghyeok.

"Là Lee tổng à..." Đạo diễn biết Lee Sanghyeok, lại để ý thấy Hyeonjoon vẫn luôn nhìn về hướng bên kia liền cho rằng Hyeonjoon muốn tới đó bắt chuyện với Lee Sanghyeok.

Mà Lee Sanghyeok bên kia bị một đám người vây quanh, một hồi cảm thấy có chút nhàm chán liền một mình xoay người đi ra ban công.

Đạo diễn thấy vậy thì nhiệt tình nói: "Tôi với Lee tổng có chút giao tình, chúng ta cùng qua đó chào hỏi đi?"

Hyeonjoon nhìn về phía ban công, vốn dĩ định lên tiếng từ chối nhưng khi nhìn thấy một nữ minh tinh cũng đang đi về phía đó liền híp mắt lại. Cậu biết nữ minh tinh kia, chính là ngôi sao nhỏ trong tin đồn là bạn gái của Lee Sanghyeok ở buổi đấu giá lần trước. Kỳ thật cũng không tính là một vụ bê bối mà chỉ là ngôi sao nhỏ kia đơn phương ăn vạ thôi.

Hyeonjoon nhíu mày, nhợt nhạt nhấp một ngụm rượu vang đỏ rồi nói với đạo diễn: "Vậy làm phiền chú ạ."

Thế là đạo diễn mang theo Hyeonjoon đi về hướng ban công. Khi cả hai đến đó thì thấy Lee Sanghyeok đang ngồi trên ghế sofa ngoài ban công, mà cô nữ minh tinh kia thì ân cần đứng bên cạnh anh không rời.

Ngôi sao nhỏ kia đang nói gì đó với Lee Sanghyeok nhưng phản ứng của Lee Sanghyeok rất lãnh đạm, tựa hồ như có chút không kiên nhẫn. Mà ngay khi Lee Sanghyeok chuẩn bị đứng dậy thì chú ý tới tiếng bước chân bên cạnh.

"Lee tổng!" Đạo diễn nhiệt tình lại đây chào hỏi.

Có điều ánh mắt của Lee Sanghyeok lại không nhìn vào đạo diễn mà là rơi vào người đang đứng bên cạnh kia. Lúc này, Hyeonjoon mặc một bộ tây trang trắng tinh, trong tay cầm một ly rượu vang đỏ, trên mặt treo lên ý cười như không cười.

Hyeonjoon cũng bước tới mỉm cười: "Xin chào Lee tổng."

Bàn tay nắm ly rượu của Lee Sanghyeok bất tri bất giác siết chặt lại, nhìn vào đôi mắt quen thuộc của Hyeonjoon.

Hyeonjoon lại hỏi: "Không biết chúng tôi có thể ngồi ở đây được không?"

Ngữ khí của cậu thập phần lịch sự cùng khách khí, như thể hoàn hoàn không quen biết Lee Sanghyeok vậy. Anh cũng phối hợp gật đầu một cái đáp lại. Thế là Hyeonjoon đi tới ngồi xuống bên cạnh Lee Sanghyeok, đạo diễn cũng ngồi xuống bên kia.

Có điều cô ngôi sao nhỏ kia cũng nhân cơ hội ngồi xuống, ngồi đối diện Lee Sanghyeok. Đạo diễn nhiệt tình trò chuyện cùng Lee Sanghyeok, nói một số chuyện về kịch bản vừa cố ý vừa vô ý để kéo đầu tư. Nhưng Lee Sanghyeok lại có chút mất tập trung, cúi đầu cầm điện thoại gửi tin nhắn.

Hyeonjoon chậm rãi nhấp từng ngụm rượu vang đỏ, đột nhiên cảm giác được trong túi quần chợt rung lên, là chuông nhắc nhở tin nhắn của điện thoại. Hyeonjoon đặt ly rượu xuống, lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua thì phát hiện là Lee Sanghyeok gửi tới, vì thế nhịn không được ngẩng đầu lên nhìn qua Lee Sanghyeok, đúng lúc đối diện với tầm mắt của anh.

Nhưng Hyeonjoon cũng rất nhanh thu hồi tầm mắt, cất điện thoại vào lại trong túi, phớt lờ anh. Lee Sanghyeok cúi đầu tiếp tục gửi tin nhắn, điện thoại trong túi Hyeonjoon cứ thế không ngừng rung lên.

Mà hai người khác trên ban công vẫn chưa nhận ra có điều gì đó bất thường, đạo diễn còn đang nhân cơ hội kéo đầu tư, ngôi sao nhỏ kia cũng luôn nhiệt tình tươi cười nhìn Lee Sanghyeok.

Cô ta nhấp một ngụm rượu, sau đó đặt ly rượu xuống mặt bàn rồi hơi cúi người tới tựa hồ như muốn lấy một phần điểm tâm ngọt trên bàn. Cũng bởi vì động tác cúi người mà bộ váy cúp ngực của cô ta bị trễ xuống để lộ ra gần hết phần ngực. Vừa vặn người ngồi trước mặt cô ta là Lee Sanghyeok, chỉ cần anh ngẩng đầu lên một cái là có thể nhìn thấy rõ ràng phong cảnh phía trước.

Hyeonjoon thấy vậy, chân mày tức khắc nhíu chặt lại. Cố tình động tác lấy điểm tâm ngọt của ngôi sao nhỏ kia vô cùng chậm rãi, giống như món tráng miệng bị dán chặt vào đĩa vậy, nửa ngày vẫn lấy không được một cái.

Đúng lúc này, Lee Sanghyeok buông điện thoại xuống, lơ đãng ngẩng đầu lên vừa vặn thấy được ngôi sao nhỏ trước mặt. Hyeonjoon chú ý tới động tác ngẩng đầu của Lee Sanghyeok, vì thế hơi nhấc chân lên di chuyển cổ chân câu lấy Lee Sanghyeok tỏ ý nhắc nhở đối phương.

Lee Sanghyeok tức khắc nhìn về phía Hyeonjoon. Chẳng qua trên mặt Hyeonjoon vẫn không có phản ứng gì, đang nhấm nháp uống rượu vang đỏ giống như không có chuyện gì xảy ra cả.

Nhưng dưới gầm bàn, mắt cá chân của Hyeonjoon lại đang câu trên đùi Lee Sanghyeok.

Cũng may ánh đèn ngoài ban công hơi mờ ảo, trên bàn lại phủ một lớp khăn trải bàn, mép khăn trải bàn rủ xuống nên không ai để ý đến động tác nhỏ của Hyeonjoon cả.

Hyeonjoon lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, thong thả ung dung lắc ly rượu nhưng mũi giày lại cố ý cọ cọ vào mắt cá chân của anh. Mũi giày cọ vào cổ chân anh rồi từ từ hướng lên trên dọc theo bắp đùi, như có như không mà đụng chạm.

Lee Sanghyeok hơi nheo mắt lại, nâng ly rượu trên bàn lên uống cạn để dời đi lực chú ý của mình. Có điều động tác nhỏ của Hyeonjoon vẫn không hề dừng lại, Lee Sanghyeok bị cậu cọ lấy một hồi cuối cùng cũng không nhịn được nữa bèn nhìn về phía Hyeonjoon. Lúc này, Hyeonjoon đang lười biếng ngồi trên ghế, có vẻ như là vì mới vừa uống rượu xong nên khuôn mặt đỏ bừng thoạt nhìn trông vô cùng mê người.

Trên bàn, ngôi sao nhỏ kia cuối cùng cũng lấy được món điểm tâm ngọt rồi ngồi trở lại chỗ của mình. Nhưng ngay cả khi cô ta đã ngồi trở lại chỗ ngồi thì phần váy cúp ngực vẫn hơi lỏng lẻo, hơn phân nửa bộ ngực đều bị lộ ra.

Hyeonjoon đặt ly rượu xuống, đứng dậy cười nói: "Mọi người nói chuyện đi, tôi xin phép đi trước."

Nói xong Hyeonjoon liền đi thẳng ra bên ngoài, rời khỏi ban công. Hyeonjoon xuyên qua sảnh tiệc đi tới phòng nghỉ ở tầng một. Cậu chọn một căn phòng trống rồi vào đó, vừa lấy điện thoại ra liền nhìn thấy tin nhắn của Lee Sanghyeok.

[Lee Sanghyeok: Em ở đâu? ]

Hyeonjoon gửi số phòng qua, sau đó ngồi trên sô pha chậm rãi chờ đợi. Chẳng mấy chốc, bên ngoài có tiếng bước chân vội vã vang lên. Ngay sau đó, cửa phòng bị đẩy ra rồi một bóng người nhanh chân bước vào.

Lee Sanghyeok đóng cửa phòng rồi trực tiếp khóa trái lại, ngay sau đó liền đi về phía sô pha rồi đè Hyeonjoon xuống ghế mạnh mẽ hôn lên. Bờ môi Hyeonjoon vô cùng mềm mại, kèm theo một chút vị rượu vang đỏ. Lee Sanghyeok vươn đầu lưỡi chậm rãi thâm nhập vào sâu bên trong, trêu đùa người trong lòng ngực.

Sau khi kết thúc nụ hôn, Lee Sanghyeok chôn vào cần cổ Hyeonjoon, hô hấp thô trầm phát ra: "Joonie..."

Lee Sanghyeok nghiêng đầu, chạm nhẹ lên sườn mặt Hyeonjoon hỏi: "Em đến đây lúc nào?"

Hyeonjoon ôm lấy cổ anh, trả lời: "Đêm qua."

"Sao không nói cho anh một tiếng? Anh tới đón em."

"Còn muốn nói cho anh làm gì?" Hyeonjoon cười nhẹ một tiếng: "Em thấy anh ở bên này một mình chơi cũng rất vui vẻ mà."

Hyeonjoon sờ đến gáy anh rồi xoa xoa, chậm rãi nói: "Bên người có nhiều soái ca mỹ nữ như vậy, cũng không thiếu một người như em."

"Không có người khác." Lee Sanghyeok dụi sát mặt vào mặt cậu rồi cọ cọ, thân mật mà giải thích: "Anh chỉ có một mình em thôi."

Lee Sanghyeok lại lần nữa hôn lên bờ môi ấy, từ khóe môi rồi thâm nhập vào sâu bên trong. Hương thơm êm dịu của rượu vang đỏ tinh khiết khuếch tán nơi đầu lưỡi, Lee Sanghyeok nhịn không được hôn càng ngày càng mạnh, một bàn tay thò vào trong áo vest của Hyeonjoon rồi kéo vạt áo sơ mi ra, sau đó chậm rãi duỗi tay vào bên trong.

Hyeonjoon rên lên một tiếng, đẩy đẩy bả vai Lee Sanghyeok ra: "Đừng đè em, khó chịu lắm."

Động tác hôn môi của Lee Sanghyeok dừng lại, cũng thu lại bàn tay đang sờ loạn kia. Lee Sanghyeok đứng dậy ngồi trên sô pha, sau đó thuận thế ôm Hyeonjoon lên tách hai chân cậu ra để cậu ngồi trên đùi mình.

Tư thế mặt đối mặt rất thích hợp để hôn môi, thế là Lee Sanghyeok lại nhịn không được tiếp tục hôn lần nữa, hết lần này đến lần khác nhấm nháp bờ môi của Hyeonjoon. Mãi đến khi môi cậu sưng tấy, Lee Sanghyeok mới chịu buông tha.

Lúc này, cánh môi của Hyeonjoon bị hôn đến đỏ tươi bóng bẩy, lại thêm một chút ướt át trông vô cùng đẹp đẽ. Lee Sanghyeok duỗi tay ra chạm vào khóe môi cậu tựa như lại muốn tiếp tục. Nhưng Hyeonjoon đã nhanh chóng tránh đi, cúi đầu nhìn chiếc ghim cài áo trên ngực mình.

Bởi vì hai người đang ôm chặt lấy nhau nên ghim cài áo vô tình vị ép vào giữa khiến cậu có chút không thoải mái. Vì thế Hyeonjoon bèn gỡ ghim cài áo trên áo vest ra: "Cái kim cài áo này thật không thoải mái..."

Hyeonjoon nhìn nhìn ghim cài áo trong tay, có phần ghét bỏ: "Mẫu mới càng ngày càng xấu, thật khó coi."

Lee Sanghyeok thuận thế nói: "Anh vẫn còn một viên kim cương, có thể đặt làm thứ gì cũng được."

Hyeonjoon vừa nghe đến sapphire liền nhớ tới viên ngọc 50 tỷ won ở buổi đấu giá lúc trước bèn hỏi: "Là "tình yêu vĩnh hằng" sao?"

"Ừm, còn dư lại một ít, giờ có thể dùng làm các loại phụ kiện khác."

Lúc đó sau khi đấu giá được viên kim cương kia, anh liền trực tiếp gửi qua cho nhà thiết kế để chế tác nhẫn cầu hôn, cuối cùng còn dư lại hơn một nửa.

Hyeonjoon lại hỏi: "Anh không cần nữa à?"

"Không." Lee Sanghyeok không quan tâm lắm, đáp lại: "Viên kim cương kia vốn dĩ là mua cho em nhưng lại sợ em không cần nên không có cơ hội tặng, anh chỉ đành cất nó lại."

Hyeonjoon trầm mặc, nhớ lại những chuyện đã xảy ra năm ngoái. Năm trước cậu đã từ chối lời đề nghị của Lee Sanghyeok rất nhiều lần. Nhưng may mắn thay, bây giờ bọn họ vẫn chưa bỏ lỡ nhau, mọi thứ đều còn kịp.

Hyeonjoon nhịn không được ôm chặt Lee Sanghyeok hơn nữa, chủ động hôn lên mặt anh. Lee Sanghyeok cũng nhân cơ hội quay đầu qua trao nhau một nụ hôn nồng nàn hương rượu vang đỏ.

Sau khi kết thúc, Hyeonjoon ghé vào bờ vai anh nhẹ giọng hỏi: "Nếu bây giờ em muốn viên kim cương đó... Anh còn tặng cho em không?"

"Nó vẫn luôn là của em." Lee Sanghyeok cúi đầu, áp mặt mình vào mặt cậu cọ cọ.

Hyeonjoon nghĩ nghĩ, lại hỏi: "Còn có thể đặt làm phụ kiện sao?"

"Có thể."

"Em muốn một cái ghim cài áo."

"Được." Lee Sanghyeok đồng ý: "Để anh nói lại với nhà thiết kế."

Hyeonjoon ừ một tiếng đáp lại, sau đó im lặng gối lên vai Lee Sanghyeok. Phòng nghỉ trở nên rất yên tĩnh, không ai lên tiếng, chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người.

Hyeonjoon nghiêng đầu qua, dùng đầu ngón tay câu lấy cà vạt anh đùa nghịch, lại hỏi tiếp: "Bữa tiệc hình như bắt đầu rồi, anh không ra ngoài à?"

"Không đi." Thanh âm Lee Sanghyeok còn có chút khàn khàn, như là đang kiềm chế thứ gì đó: "Nhàm chán."

"Bây giờ cũng nhàm chán thôi." Hyeonjoon cười cười, tiếp tục chơi đùa cà vạt của Lee Sanghyeok, còn suýt chút nữa kéo nó xuống luôn. Sau khi nghịch cà vạt đủ rồi, Hyeonjoon lại tiến đến nghịch cúc áo vest của Lee Sanghyeok để tự giải trí.

"Không chán." Lee Sanghyeok xoa xoa lưng Hyeonjoon.

Chỉ cần được ở bên người mình thích thì cho dù không có làm gì cả cũng đã rất thỏa mãn. Tựa như bây giờ vậy, bọn họ chỉ yên lặng ôm nhau thôi cũng không cảm thấy nhàm chán chút nào.

Lee Sanghyeok nghiêng đầu hôn lên vành tai Hyeonjoon một cái. Hyeonjoon bị hôn vào chỗ đó khiến chóp tai đỏ bừng lên, nhịn không được nhúc nhích thân mình. Đột nhiên Hyeonjoon nhận thấy cái gì đó, đặt một tay lên ngực anh rồi từ từ di chuyển xuống bên dưới.

Đầu ngón tay lướt qua bờ ngực, tiếp tục trượt xuống vòng eo rồi tới chiếc quần tây. Sau đó, ngừng lại tại một vị trí nào đó. Hyeonjoon cảm nhận được xúc cảm trong lòng bàn tay, cố nén ý cười ghé sát vào bên tai nam nhân nhẹ giọng nói: "Lee tổng, cứng quá nha."

Đôi con người Lee Sanghyeok nháy mắt tối sầm xuống, bàn tay đặt trên eo Hyeonjoon kia cũng bất giác siết chặt lại.

"Joonie." Hô hấp Lee Sanghyeok trở nên nặng nề: "Đừng câu dẫn anh."

Có điều Hyeonjoon vẫn ghé sát vào tai Lee Sanghyeok, môi cũng như có như không mà chạm vào vành tai anh: "Nó chọc lên người em rồi, ngồi không thoải mái."

Mà lúc Hyeonjoon nói chuyện, hơi nóng cậu thở ra cũng phả vành tai anh. Lee Sanghyeok rốt cuộc không còn nhịn được nữa, bàn tay liền dùng sức. Nhưng ngay lúc anh định đảo khách thành chủ thì cánh tay bỗng trở nên trống rỗng...

Hyeonjoon trực tiếp đứng dậy, thoát ra khỏi lồng ngực anh cười nói: "Lee tổng, em không quấy rầy ngài nữa."

Lee Sanghyeok thở dài, gọi tên cậu một một cách bất lực: "Joonie."

"Cứng quá, em không ngồi nữa đâu." Hyeonjoon đứng trước sô pha, vươn tay ra sửa sang lại cà vạt bị làm cho lộn xộn trên cổ anh rồi nói: "Lee tổng nghỉ ngơi cho thật tốt đi, em ra ngoài trước."

Nói xong, Hyeonjoon liền xoay người rời đi, để Lee Sanghyeok lại một mình trong phòng nghỉ. Bữa tiệc đã bắt đầu, Hyeonjoon đến sảnh tiệc tìm một góc thanh tịnh rồi ngồi đó. Chỉ là bữa tiệc có hơi nhàm chán, Hyeonjoon ngồi thêm một lúc rồi về sớm.

Khi Hyeonjoon vừa bước ra bên ngoài liền trông thấy một chiếc xe dừng lại trước mặt mình. Cậu lập tức nhận ra đó là xe của Lee Sanghyeok nên không chút do dự mà lên xe. Lee Sanghyeok cũng ở trong xe, trước mặt để laptop, có vẻ như đang xử lý công việc.

Trong xe yên tĩnh, Hyeonjoon nhìn qua Lee Sanghyeok, thấy anh đang nghiêm túc xử lý công việc. Người ta đều nói đàn ông lúc nghiêm túc làm việc là có mị lực nhất, nhưng Hyeonjoon ở bên cạnh nhìn đến dáng vẻ này của anh lại chỉ nghĩ muốn phá hư một màn này.

Hyeonjoon tiến lại gần gối lên vai Lee Sanghyeok, đưa mắt nhìn thoáng qua màn hình laptop. Lee Sanghyeok cũng không hề kiêng dè cậu mà vẫn tiếp tục xử lý tài liệu. Tuy nhiên Hyeonjoon không có hứng thú với mấy tài liệu mật này, bàn tay nhẹ nhàng sờ đến vòng eo anh rồi lướt xuống dưới.

Có thể là do vừa mới uống rượu trong bữa tiệc nên bây giờ lá gan của Hyeonjoon càng lúc càng lớn, cách một lớp quần tây của Lee Sanghyeok không ngừng đốt lửa khắp nơi.

Cả người Hyeonjoon mềm như bông, gần như dựa hết vào người Lee Sanghyeok cố ý trêu chọc: "Lee tổng làm sao vẫn còn cứng như vậy ... "

Hô hấp Lee Sanghyeok lập tức trở nên dồn dập, một chữ trên tài liệu cũng không xem được nữa. Anh bị trêu chọc đến toàn thân nóng lên, trực tiếp tắt máy tính rồi kéo Hyeonjoon vào ngực mình mạnh mẽ hôn lên.

Nụ hôn này, cả hai người đều có chút lau súng cướp cò. Cũng may phía trước có một tấm chắn nên tài xế sẽ không nhìn thấy gì hết. Đến khi xe dừng lại, Lee Sanghyeok gần như gấp gáp đưa người vào khách sạn tiếp tục việc còn đang dang dở lúc nãy.

Quần áo từng cái rơi xuống sàn nhà, Lee Sanghyeok đè cậu xuống giường rồi không ngừng cắn xé môi cậu. Hyeonjoon nằm trên giường, trên người chỉ còn lại một chiếc áo sơ mi lỏng lẻo treo trên cánh tay.

Thừa dịp thời gian để thở giữa nụ hôn, Lee Sanghyeok hơi đứng dậy kéo cà vạt ra. Tuy nhiên khi anh cúi người xuống lần nữa lại bị Hyeonjoon ngăn cản.

Hyeonjoon chống tay trước ngực Lee Sanghyeok nhắc nhở: "Mang bao vào."

Lee Sanghyeok đành phải dừng lại, cầm một hộp bao cao su trên tủ đầu giường qua, mày chau chặt lại.

Hyeonjoon chú ý tới vẻ mặt không vui của anh thì không nhịn được mà hỏi: "Vì sao anh không thích mang?"

Lee Sanghyeok cúi người xuống hôn lên gò má Hyeonjoon, trả lời: "Không mang bao sẽ càng thân mật hơn."

Lee Sanghyeok xé vỏ ra, định tiếp tục. Hyeonjoon nghĩ nghĩ một chút rồi chặn cổ tay Lee Sanghyeok lại: "Vậy không mang nữa."

Lee Sanghyeok tức khắc nhìn sang, lại nhớ tới những lần rửa sạch lúc trước bèn nói: "Lúc rửa sạch làm em không thoải mái."

Hyeonjoon cười cười vòng tay lấy bả vai Lee Sanghyeok, thấp giọng thì thầm: "Vậy thì lần này lúc rửa sạch anh nhớ nhẹ tay một chút... Thử thêm vài lần sẽ thuần thục thôi."

Cuối cùng Lee Sanghyeok cũng không nhịn được nữa liền hôn lên. 'Áo mưa' bị vứt xuống sàn nhà, cà vạt cũng bị kéo ra ném sang một bên.

Lee Sanghyeok phủ lên người Hyeonjoon, hai người gắt gao ôm chặt lấy nhau, hô hấp cùng đan xen. Hyeonjoon ôm lấy bả vai anh, lúc động tình nhất thời không nhịn được, đầu ngón tay để lại mấy vết cào sau lưng Lee Sanghyeok. Sau khi kết thúc trận làm tình, Hyeonjoon ghé vào lồng ngực Lee Sanghyeok thở hổn hển, còn chưa kịp hòa hoãn lại.

Lee Sanghyeok vòng tay ôm lấy Hyeonjoon, bàn tay khẽ chầm chậm vỗ nhẹ sau lưng thẳng đến khi hô hấp của cậu đã vững vàng mới dừng lại, nhẹ giọng hỏi: "Đi rửa sạch nhé?"

Hyeonjoon ậm ừ đáp lại. Lee Sanghyeok thuận thế bế người lên đi về phía phòng tắm. Sau khi mở đầy nước, cả hai ngồi vào trong bồn tắm, Lee Sanghyeok duỗi tay xuống dưới hạ thân bắt đầu rửa sạch cho cậu.

Hyeonjoon lười biếng dựa vào ngực anh, không buồn nhúc nhích. Lần này động tác rửa sạch của Lee Sanghyeok rất chậm, lực độ cũng rất nhẹ.

Rửa sạch xong, Hyeonjoon nhịn không được vỗ nhẹ vài cái lên cánh tay anh nhận xét: "Được đấy, tốt hơn lần trước."

Lee Sanghyeok quay qua hỏi: "Như vậy là có tiến bộ đúng không?"

"Ừm."

"Thế anh có thể được cộng điểm không?" Lee Sanghyeok cúi đầu, hôn nhẹ một cái lên gò má Hyeonjoon.

"Không." Hyeonjoon bật cười, bị hôn có chút ngứa nên nghiêng đầu tránh đi.

Lee Sanghyeok vẫn rất có chấp niệm với việc thêm điểm nên tiếp tục nhắc nhở: "Cộng điểm đi."

Lee Sanghyeok lại hôn lên, trực tiếp ngậm lấy cánh môi mềm mại của Hyeonjoon. Hyeonjoon ngửa đầu phối hợp với động tác của Lee Sanghyeok, tùy ý cho anh xâm nhập. Có điều khi nụ hôn càng ngày càng sâu, Hyeonjoon nhận thấy thân thể anh có biến hóa. Lúc này cả hai đang trần trụi ngồi trong bồn tắm, lại trong tư thế ngồi ôm làm thân hình cả hai gắt gao dán sát vào, dễ dàng lau súng cướp cò.

Hyeonjoon duỗi tay sờ soạng hạ thân anh trêu chọc: "Lee tổng, còn muốn làm nữa à?"

Lee Sanghyeok không có đáp lại mà trực tiếp dùng hành động nói lên đáp án của mình. Cuối cùng hai người lại lăn lộn trong bồn tắm một hồi lâu nữa mới xem như kết thúc.

Vốn dĩ Lee Sanghyeok chỉ rửa sạch một lần nhưng hiện tại lại phải rửa sạch thêm lần thứ hai nữa. Hyeonjoon có chút buồn ngủ, lúc anh đang rửa sạch liền nhịn không được ngủ thiếp đi. Đến khi Hyeonjoon tỉnh lại thì đã là ngày hôm sau.

Hyeonjoon mở mắt ra, quay sang bên cạnh thì nhìn thấy Lee Sanghyeok còn đang ngủ. Mà trước ngực anh hiện rõ mấy vết cào ái muội, trên vai thậm chí còn có mấy dấu răng. Hyeonjoon vươn tay sờ sờ vào mấy vết cào đó rồi nhẹ nhàng vuốt ve. Nhưng cậu chỉ vừa mới chạm vào vài cái thì cổ tay đã bị nắm chặt.

"Joonie." Thanh âm Lee Sanghyeok có chút khàn khàn: "Lại câu dẫn anh."

"Em vừa mới chạm vào có một chút..." Hyeonjoon bật cười.

Lee Sanghyeok nắm lấy cái tay kia nhẹ nhàng xoa xoa rồi hỏi: "Hôm nay cùng nhau trở về nhé, hay là ở lại đây chơi mấy ngày?"

"Tối nay em có một buổi phỏng vấn."

Lee Sanghyeok: "Anh đợi em."

"Không cần đâu." Hyeonjoon ôm lấy Lee Sanghyeok: "Mấy ngày này em còn phải xử lý rất nhiều việc."

Lee Sanghyeok nhíu mày: "Phải mất bao lâu?"

"Em cũng không biết nữa." Hyeonjoon suy nghĩ một chút rồi nói: "Nhưng cuối tháng nhất định sẽ có thời gian, hôn lễ của Minhyeong."

Hyeonjoon vỗ vỗ lưng anh trấn an: "Đến lúc đó chúng ta cùng nhau đi dự hôn lễ nhé."

Lee Sanghyeok gật đầu đồng ý.

Buổi chiều Hyeonjoon rời khỏi khách sạn, ngồi vào xe chuẩn bị đi phỏng vấn.

Người đại diện ở trong xe, nhịn không được nói: "Tối hôm qua Lee tổng cũng có ở bữa tiệc, sao cậu không nói với tôi một tiếng..."

"Cậu còn trực tiếp cùng với Lee tổng chạy tới khách sạn, lỡ như lại bị paparazzi chụp được thì sao đây, tôi cũng chưa chuẩn bị gì cả. Lần sau nếu cậu muốn tìm Lee tổng thì ít nhất trước tiên phải nói cho tôi biết một tiếng đã."

Người đại diện ở bên cạnh vẫn luôn không ngừng nhắc nhở, sợ hai người lại bị paparazzi chụp được. Hyeonjoon tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm hai mắt dưỡng thần, cũng không biết có nghe lọt được gì không.

Người đại diện thấy thái độ Hyeonjoon như vậy thì cũng dứt khoát từ bỏ luôn: "Quên đi, lần sau hai người mà còn bị chụp ảnh nữa tôi sẽ không mua lại nữa đâu."

"Không sao, em mua." Hyeonjoon mở mắt ra, lại hỏi: "Anh Doyoung, lịch trình gần đây của em thế nào?"

"Một vài buổi phỏng vấn, thêm một vài hoạt động..." Người đại diện đưa điện thoại qua cho cậu xem.

Hyeonjoon cầm lấy thì thấy đúng là lịch trình gần đây không có nhiều việc lắm. Nhưng phiền phức ở chỗ mỗi một lịch trình lại ở một thành phố khác nhau, phải chạy tới chạy lui tương đối phiền toái, cũng không có được bao nhiều thời gian nhàn rỗi.

Hôn lễ của Lee Minhyeong vào cuối tháng này, tổ chức trên một hòn đảo. Hyeonjoon tính toán một chút thì cuối tháng này vừa vặn có thể để dành ra vài ngày cùng Lee Sanghyeok tham gia hôn lễ. Vì thế Hyeonjoon gửi tin nhắn cho Lee Sanghyeok hẹn cùng nhau đến đó.

Chỉ là đến cuối tháng giữa chừng xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, Hyeonjoon phải trì hoãn một ngày nên bảo Lee Sanghyeok đi trước. Hyeonjoon còn đang chạy show, sau khi làm việc xong liền thu dọn hành lý vội vàng chạy đến đảo. Lúc xuống thuyền, Hyeonjoon liếc mắt một cái liền thấy được Lee Minhyeong đang chờ mình trên bến tàu.

"Anh Doran!" Lee Minhyeong chạy tới, trực tiếp nhào vào người Hyeonjoon rồi ôm chặt lấy cậu.

Lee Minhyeong còn hơi kích động, như khi nhận ra bản thân có chút thất thố bèn buông tay ra, ngây ngốc cười: "Đã lâu không gặp được anh rồi..."

Hai người vừa nói chuyện phiếm vừa đi về phía biệt thự.

"Anh Doran, lần này anh đến đây ở lại thêm vài ngày đi, phong cảnh trên đảo này đẹp lắm!"

"Ok." Hyeonjoon gật đầu.

Lần này cậu tới đây cũng dự định ở bên này với Lee Minhyeong thêm một chút. Hai người đi vào biệt thự bên bờ biển, Lee Minhyeong đưa Hyeonjoon lên phòng dành cho cậu trên lầu. Căn phòng mà Lee Minhyeong sắp xếp cho Hyeonjoon ở cạnh biển, Hyeonjoon đứng bên cửa sổ sát đất nhìn ra bên ngoài vừa vặn có thể nhìn thấy toàn cảnh lễ đường trên bờ cát. Mọi thứ đều đã bố trí xong, ngày mai chính là hôn lễ.

Hyeonjoon không khỏi quay sang Lee Minhyeong hỏi: "Em căng thẳng sao?"

"Có một chút ạ." Lee Minhyeong gật đầu, oa ở trên sô pha.

Hyeonjoon đi tới xoa xoa đầu Lee Minhyeong, nhất thời hơi xúc động nói: "Thế mà đã sắp kết hôn rồi..."

"Đúng vậy." Lee Minhyeong cười tươi, lại dựa vào vai Hyeonjoon nhịn không được nói: "Em thấy chị Jiwon cũng thoát kiếp độc thân rồi, ngày kết hôn cũng không còn xa nữa."

Hyeonjoon gật gật đầu. Quả thật, Kim Jiwon và Kim Geonwoo cũng sắp kết hôn rồi.

"Anh Doran khi nào thì kết hôn?" Lee Minhyeong hỏi.

Hyeonjoon còn tưởng rằng Lee Minhyeong là đang hỏi về chuyện giữa cậu và Lee Sanghyeok nên theo bản năng đáp: "Anh còn chưa nghĩ đến..."

Thế nhưng những lời Lee Minhyeong nói tiếp lại làm cậu sững sờ: "Không sao, lần này em đã gọi thêm mấy soái ca lại đây rồi, anh Doran nhất định có thể gặp được người mình thích!"

Hyeonjoon sửng sốt hé miệng nói: "Không cần đâu, anh cùng với Lee Sanghyeok..."

Lee Minhyeong vừa nghe đến tên Lee Sanghyeok liền cắt ngang: "Anh của em không tốt, anh Doran đừng nhắc tới anh ấy."

Lee Minhyeong còn chưa biết Lee Sanghyeok và Hyeonjoon đã làm hòa, còn nói thêm: "Dù sao còn có rất nhiều người khác đẹp trai hơn mà mà!"

Hyeonjoon lâm vào trầm mặc.

Lee Minhyeong còn nhân cơ hội làm ông mai: "Anh Doran, em có một người bạn vừa từ nước ngoài về, cậu ấy vẫn còn độc thân này, lại còn đẹp trai nữa! Anh có muốn thử không?"

Hyeonjoon: "Thực ra thì Lee Sanghyeok cũng khá tốt..."

"Anh ấy không tốt." Lee Minhyeong nhíu mày, vẫn còn ghi hận chuyện trước kia Lee Sanghyeok đã làm với Hyeonjoon.

"Anh ấy đối xử với anh không tốt." Lee Minhyeong vừa nghĩ đến thái độ của Lee Sanghyeok lúc trước liền tức giận.

Hyeonjoon cũng không dám nói với Lee Minhyeong là cậu và Lee Sanghyeok đã hợp lại, vì thế gật đầu nói: "Anh sẽ suy nghĩ lại."

"Vậy là tốt rồi." Lee Minhyeong thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Lee Minhyeong lại ở trong phòng trò chuyện với cậu thêm một lúc nữa mới rời đi. Hyeonjoon ngồi trên sô pha nhìn Lee Minhyeong đi xa, sau đó mới gửi tin nhắn cho Lee Sanghyeok.

[Em tới biệt thự rồi. ]

[Lee Sanghyeok: Phòng nào? ]

[Tầng 5, bên phải cuối hành lang ]

Tin nhắn vừa được gửi đi chưa được vài phút, Hyeonjoon liền nhìn thấy Lee Sanghyeok đi tới. Anh vừa bước vào đã ôm chầm lấy cậu định hôn lên.

Hyeonjoon còn đang suy nghĩ chuyện của Lee Minhyeong nên quay đầu tránh đi, lại hỏi: "Có phải anh còn chưa nói cho Minhyeong biết chuyện của chúng ta đúng không?"

"Anh chưa nói." Lee Sanghyeok trả lời.

Hyeonjoon hỏi tiếp: "Quan hệ giữa hai người thế nào?"

Lee Sanghyeok trầm mặc gối lên vai Hyeonjoon, qua một lúc lâu sau mới lên tiếng trả lời: "Bình thường."

Nói đúng ra, mấy năm nay quan hệ giữa anh và Lee Minhyeong tương đối lạnh nhạt, vẫn luôn là Bae Junsik ở giữa giảng hòa.

Hyeonjoon thở dài nói: " Minhyeong còn chưa biết chuyện của chúng ta."

"Ừm." Lee Sanghyeok thất thần, không bận tâm đến vấn đề này lắm.

Nhưng Hyeonjoon lại nói tiếp: "Em sợ em ấy không chấp nhận được, chờ khi nào quan hệ giữa hai người dịu đi một chút rồi mới nói cho em ấy biết đi."

Lee Sanghyeok cũng không để ý nghe nên đồng ý theo thói quen: "Được."

Hyeonjoon sờ sờ đầu Lee Sanghyeok đầu: "Vậy nên gần đây chúng ta có thể sẽ phải tránh mặt một chút."

Lee Sanghyeok vừa nghe xong, lúc này mới nhìn qua nhíu mày nói: "Tránh cái gì?"

Hyeonjoon: "Tạm thời không cần quá thân mật... Đừng để bị Minhyeong thấy được."

"Joonie." Chân mày Lee Sanghyeok nhíu chặt lại, tựa hồ rất không vừa lòng.

"Mấy ngày này em sẽ làm công tác chuẩn bị tinh thần cho Minhyeong." Hyeonjoon chủ động hôn hôn sườn mặt anh trấn an: "Chờ khi nào em ấy chuẩn bị tâm lý thật ổn rồi em sẽ nói cho em ấy."

Lee Sanghyeok không nói gì, gắt gao nhìn chằm chằm Hyeonjoon.

"Mấy ngày này đành phải ủy khuất anh một chút rồi." Hyeonjoon ôm lấy anh, tiếp tục hôn lên mặt anh.

Lee Sanghyeok trầm mặc hồi lâu, sau đó mới hỏi: "Mấy ngày này đều phải tránh mặt à?"

"Ừm." Hyeonjoon gật gật đầu.

Lee Sanghyeok cúi đầu nắm lấy một bàn tay Hyeonjoon, trong lòng đối với sự sắp xếp này rất không vừa lòng.

"

Chúng ta đã không gặp nhau một tuần rồi."

"Chỉ thêm vài ngày nữa thôi." Hyeonjoon cười cười, tiến lên nhẹ nhàng hôn vài cái lên môi anh.

Có điều Lee Sanghyeok cũng không bị mấy nụ hôn này dỗ dành mà vẫn chau mày như cũ.

Hyeonjoon nắm lấy tay anh, nghĩ nghĩ một chút rồi nói: "Nếu như không có ai để ý thì... anh vẫn có thể tới đây."

"Hửm?" Lee Sanghyeok nhìn sang.

Hyeonjoon: "Chỉ cần không bị Minhyeong nhìn thấy là tốt."

"Giống như yêu đương vụng trộm vậy."

"Đúng vậy, là yêu đương vụng trộm đấy." Hyeonjoon bật cười, chui vào lồng ngực anh: "Vậy nên mấy ngày này anh phải chịu đựng thêm một chút rồi, chờ khi nào bên Minhyeong ổn thỏa... em sẽ nói cho Minhyeong biết."

Hyeonjoon nắm lấy tay anh rồi nhéo nhẹ vào lòng bàn tay một cái, thấp giọng nói: "Bạn trai."

"Joonie." Lee Sanghyeok thở dài một tiếng, thật sự là không còn cách nào khác chỉ đành phải đồng ý.

Hyeonjoon ôm lấy anh, hôn hôn lên môi anh xem như trấn an. Lee Sanghyeok nháy mắt đảo khách thành chủ, ấn gáy cậu lại làm gia tăng nụ hôn này.

Sau khi hai đôi môi tách ra, Hyeonjoon gục trên vai Lee Sanghyeok thở hổn hển. Lee Sanghyeok sờ sờ bờ môi đỏ mọng của Hyeonjoon, lại cúi đầu xuống dán vào mặt cậu cọ cọ. Hai người quấn quít ôm nhau thêm một lúc nữa mới buông ra. 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top