Chap 25

Vợ chồng Park thị lần này ở Paris chờ đợi một tuần lễ, mãi cho đến một ngày trước năm mới, mới mang Ham eunjung cùng Park jiyeon cùng nhau về nhà ở Hàn Quốc.

Từ Paris đến Hàn Quốc, Park jiyeon và Ham eunjung không có cơ hội để nói chuyện cùng nhau nửa câu. Trở lại Park gia, mẹ cô mang cô theo vì bảo bữa tiệc năm mới tối mai cần chuẩn bị. Chọn lễ phục, làm tóc, dưỡng da, ngày đi tối trở lại, ngay cả mặt mũi Ham eunjung cũng không thấy đâu.

Mà mỗi lần nhắc đến chuyện cô và hắn, mẹ đều dùng một giọng rất dịu dàng: "Ngoan, có chuyện gì chờ hết bận rộn rồi nói."

Hết bận rồi nói, hết bận rồi nói, cô phát giận, mẹ liền dịu dàng nhìn cô cười, không nói lời nào như đánh một phát thật mạnh vào bông, không có uy lực nào.

Park jiyeon là người nóng nảy bộp chộp, cô làm việc rõ ràng rành mạch, muốn tất cả mọi chuyện phải rõ ràng mới thoải mái được. Nhưng chẳng làm gì, cũng chẳng ai nói gì, quả thật sẽ làm cho cô héo mòn mà chết. Mà nhất là người kia mãi không thấy, chỉ cần nhớ người ta cũng khiến cô phát điên lên rồi. Cô có nóng lòng cũng vô ích, dù sao cha mẹ cũng chẳng đồng ý để cô và hắn cùng nhau.
Rốt cuộc, gần tối ngày con trai trưởng của Park gia Park Hyomin mang theo vị hôn thê và cũng là bạn tốt của cô Lee Qri trở lại Park gia.

Vừa mới về nhà, Park hyomin liền bị cha mình hỏa tốc triệu đến thư phòng, Lee Qri theo lệ đến phòng của Park jiyeon.

"Jiyeon, tao rất nhớ mày đó."
Park jiyeon đã thay bộ lễ phục màu đỏ, đang ngồi trước bàn trang điểm làm tóc. Trên đời này nếu như còn có ai khác có thể mặc váy màu đỏ động lòng người thì trừ Park jiyeon ra không còn ai khác, khỏi phải nghĩ nhiều.

Màu sắc xinh đẹp, nổi bật, nhưng nếu không để ý sẽ dễ dàng thành tục khí, nhưng Park jiyeon thì không, màu sắc này trời sinh để cho cô mặc, đem da thịt nõn nà của cô phô ra càng thêm lóa mắt.
Ngũ quan của cô tinh xảo, mái tóc xoăn dài được tết lên gọn gàng, đôi mắt to sáng ngời. Chỉ cần trang sức đơn giản tao nhã cũng đã tôn lên toàn bộ ưu điểm của cô, xinh đẹp không ai có thể tránh nổi.

"Mày tới rồi?" Jiyeonn đưa mắt nhìn Lee qri một cái.
Lee qri cũng là mỹ nữ, hơn nữa cũng là đại mỹ nữ

"Mày làm sao vậy? Tinh thần không tốt lắm?" Lee Qri mặc bộ lễ phục màu tím nhạt, cẩn thận vuốt làn váy ngồi xuống bên cạnh.
Park jiyeon nhìn bạn tốt, khuôn mặt rạng rỡ, quả nhiên cô gái có tình yêu suôn sẻ sẽ có khác. Lee Qri thật may mắn, từ nhỏ đến lớn có Park Hyomin chờ đợi, cưng chiều, bao dung nhưng quan trọng nhất là Park gia và Lee gia thân thiết bao nhiêu năm, họ đi lại với nhau thì trưởng bối vô cùng tán thanh.

"Không có gì chỉ là hơi mệt thôi ": cô biện lí để trả lời cho qua, nhưng tâm thì đang rất nhớ tên tiểu tử Ham eunjung kia.

Trong tận đáy lòng cô thừa hiểu, cha mẹ nhất định sẽ không đồng ý chuyện cô và Eunjung. Nếu như hiện tại cô mà đối nghịch với bọn họ chỉ sợ là làm khó cho Eunjung. Cho nên cô vì hắn mà chịu đựng, đồng thời trong lòng cũng lo lắng hắn có thể vì con đường phía trước quá gian nan mà không muốn đi tiếp nữa hoặc vì báo đáp ơn nuôi dưỡng của ba mẹ cô mười một năm mà lựa chọn buông tha cô?

Cho dù hắn ở cùng với cô nhiều năm, cô cũng không thể khẳng định bên trong đó có vì phần cảm kích này hay không haizzz.

"Thôi đi e dâu à thân thiết bao nhiêu năm không lẽ tao không biết mày nghĩ gì, đã yêu thì hãy tin tưởng dẹp bộ mặt ủ rũ này đi hôm nay rất nhiều người có địa vị lớn đó": Lee Qri trấn an cô.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top