03: ghen
Không cần nói ai cũng biết trong số các thành viên của nhóm thì Hwarang là người thân thiết, hay nói chuyện với Hanbin nhất. Cậu bạn đồng niên của tôi cũng simp Hanbin không kém gì tôi, một tiếng Hanbin hai tiếng Hưngbin. Cậu ấy suốt ngày ở bên cạnh "xà nẹo" crush của người khác, mặc dù cậu ấy cũng biết rằng tôi thích Hanbin. Tôi và Hwarang như chẳng bao giờ muốn thua kém nhau, chuyện gì cũng có thể giải quyết trong yên bình ổn thoả nhưng chuyện tranh nhau một người thì tôi không có để yên được nha.
Đùa chứ, tôi không phải kiểu người sẽ ra mặt đấu tranh hay dành lại cái gì với người khác. Dù Hanbin có thích ai đi chăng nữa hay có ai đó thân thiết với Hanbin thì tôi chắc chắn chỉ dám đứng nhìn mà thôi, tôi không có đủ dũng khí để tranh đấu với người ta. Cũng chỉ biết đứng từ xa mà lòng đau nhói ~
Hanbin thì lại là kiểu người vô tư không để tâm gì tới ý tứ của người khác dành cho mình, có khi còn chẳng hay biết người ta thích mình nên mới cố gắng tiếp cận và quan tâm tới mình. Chính vì điểm này nên tôi vừa vui vì có thể chăm sóc, vuốt ve anh ấy một cách thoải mái tự nhiên...vừa lo lắng sẽ tuột mất anh ấy vào tay người khác dễ dàng, vì anh ấy cũng để người khác làm những điều giống như tôi làm. Nói chung, tôi cũng không rõ rằng Hanbin đang nghĩ những gì ở trong đầu và trái tim của anh ấy đang hướng về ai.
Hwarang nói cậu ấy muốn làm bánh cùng Hanbin, anh ấy lập tức đồng ý.
Hwarang nói cậu ấy muốn đi xem phim ma cùng Hanbin, anh ấy cũng đồng ý dù sợ ma.
Hwarang nói cậu ấy muốn ôm anh ấy, anh ấy cũng sẵn sàng dang tay ra để ôm.
Thậm chí có lần cậu ấy đòi anh sang phòng ngủ chung vì chán, anh ấy cũng đồng ý ngay lập tức. Làm cho tôi cả đêm đó trằn trọc không ngủ nổi vì thói quen ngắm nhìn người ở giường bên cạnh trước khi đi ngủ. Tôi sợ rằng Hwarang có thể sẽ tán được anh ấy, dù gì thì cậu ấy cũng mạnh mẽ hơn tôi, nhiều năng lượng chung tần số với Hanbin hơn tôi, đôi khi tôi nhìn thấy Hanbin ở bên cạnh cậu ấy có vẻ vui vẻ hạnh phúc lắm...chẳng bù cho tôi gì cả, nhạt nhẽo, rụt rè và hay mất tự tin.
Tất cả mọi người đều thấy tôi ít khi biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài, tôi hay bị "liệt mặt" vì không biết nên biểu lộ ra như thế nào, chân tay cũng lúng túng vì ngại ngùng. Khoảng thời gian trước khi debut, tôi còn hơn thế này nhiều, tôi đã nghĩ rằng mình suýt nữa không được debut vì tôi không theo kịp các thành viên khác trong nhóm...thế nhưng vào lúc đó, nhờ Hanbin cổ vũ và cho tôi rất nhiều động lực nên tôi đã quyết tâm thay đổi, sửa chữa những khuyết điểm của bản thân. Dù hiện tại tôi vẫn chưa hoàn thiện 100%, nhưng Eunchan tôi cũng đang cố gắng từng ngày. Tôi chỉ muốn mình có thể mạnh dạn hơn nữa, tiến tới bên cạnh crush của mình và khiêu chiến với "cái tên" Hwarang kia mà thôi.
"Chúng ta có nên live một chút để nói chuyện với fan không?"
Leader Lew lên tiếng, lại một lần nữa anh rủ rê mọi người làm gì đó trong khoảng thời gian được nghỉ sau khi quảng bá debut. Thật ra thì cứ cách hai hoặc ba tuần nhóm tôi sẽ live để giao lưu nói chuyện với fan một lần, đôi khi là cả nhóm nhưng đôi khi sẽ chỉ có vài người mà thôi. Tôi cũng đã từng live riêng với Hanbin trong quãng đường đi làm về kí túc xá, chúng tôi đã nói chuyện với nhau và với fan thật nhiều, cả hai chúng tôi nói chuyện với nhau bất giấc sẽ có không khí nhạt nhẽo và hơi ngượng ngùng. Nhưng có lẽ điều ấy mới làm cho fan cảm thấy thích thú, tôi biết thừa việc fan ship hai người lại với nhau và anh ấy cũng biết, đó là một phần văn hoá fandom. Fan của tôi ship là thật, còn tôi có tình cảm với anh Hanbin cũng là thật, đôi khi tôi thấy những phân tích của fan đúng là trúng tim đen của tôi thật chứ.
Nói tới vấn đề ship couple trong nhóm, tôi đâu có phải là người duy nhất được ship với Hanbin đâu. Ngoài ra fan còn ship Hwarang và Seob với Hanbin, đỉnh điểm nhất là họ còn ship AllBin vì dù tương tác với ai trong nhóm thì Hanbin sẽ khiến cho không khí giữa hai người trở nên đáng yêu hơn bao giờ hết, chemistry cũng bùng nổ với tất cả các thành viên trong nhóm. Tôi tức lắm mà chẳng làm được gì cả, hàng ngày bắt gặp những bài viết hay video fan edit Hanbin với người khác thì tôi đều chặn, chặn hết.
"Tui cũng muốn live, nhớ fan quá trời!"
"Anh nữa!!! Anh muốn liveee!"
Hyuk lên tiếng trước sau đó mới tới Hanbin háo hức nhảy tưng tưng trên sàn, anh ấy thích gặp fan và live nói chuyện lắm. Trong khoảnh khắc đó tôi đã định dơ tay theo sau Hanbin nhưng lại bị chậm mất rồi, cuối cùng Hwarang vẫn thắng tôi, vẫn nhanh hơn tôi. Thế nhưng tôi đâu thể nào chịu nhường, tôi dơ tay đòi live cùng sau đó. Các thành viên còn lại thì lại bận những việc cá nhân, nói rằng để vài hôm nữa họ sẽ live sau. Vậy là buổi live hôm nay sẽ có Lew, Hyuk, Hanbin, Eunchan và Hwarang. Có lẽ chúng tôi sẽ live để mukbang lại những món kẹo dẻo tuổi thơ, cũng như sẽ mang mic ra để hát hò, như vậy chắc fan sẽ thích lắm đó.
Bắt đầu bật live chúng tôi hô khẩu hiệu quen thuộc rồi bắt đầu chờ đông người vào xem mới bắt đầu nói chuyện tiếp. Hôm nay Hanbin ngồi kẹp giữa tôi với Hwarang, chưa gì đã thấy ánh mắt ta chạm nhau đầy rực lửa ngang trái rồi, có lẽ hôm nay sẽ có nhiều màn tranh dành cẩu huyết máu chó để cho fan ship couple xem rồi đây. Hanbin thì vẫn vô tư như vậy thôi, anh ấy cùng với Hyuk bày ra nhiều loại kẹo dẻo nhiều màu sắc và hình thù. Hanbin thích ăn đồ ngọt hoặc những loại bánh kẹo có hình dạng xinh xắn lắm, hầu như những món này đều có trong hộp đồ ăn vặt của anh ấy luôn, đôi khi anh ấy sẽ chia sẻ cho mọi người ~ Đồ ngọt làm cho anh ấy hạnh phúc, mỗi khi tôi thấy Hanbin ăn xong bánh kẹo gương mặt anh ấy đều bày ra một vẻ thoả mãn, khuôn miệng cứ bất giấc mỉm cười và đôi mắt hài lòng quá là dễ thương. Chọn ở chung phòng với Hanbin đúng là lựa chọn sáng suốt nhất đời tôi, vì tôi có thể nhìn thấy nhiều bộ dạng khác lạ của anh ấy.
Có một đợt tôi quên mất không cầm quần áo vào trong phòng tắm mà lúc đó trong phòng chỉ có mỗi Hanbin, tôi đành phải gọi với ra "Hanbin ơi~ Giúp em với ~". Hanbin lúc đó lập tức đáp lại lời tôi, còn lập tức hiểu ngay ý tôi vì chắc thấy quần áo tôi vẫn vắt ở bên ngoài. Anh ấy lon ton chạy tới cửa phòng tắm mà định luồn tay qua cửa để đưa đồ cho tôi, nhưng thế nào lại do sàn quá trơn, làm anh ấy bị trượt chân và đổ dồn người về phía của tôi. Lúc đó cả người anh ấy đổ tới đột ngột, người tôi lúc đó chỉ quấn một cái khăn tắm phía bên dưới phải vội vã dang tay ra đỡ. Cả khuôn mặt của anh úp vào lồng ngực tôi, rắn chắc và thơm thơm mùi sữa tắm nam tính. Tôi thấy Hanbin hơi khựng lại một chút và chúng tôi đều không dám lên tiếng, tôi cứ vậy mà ôm anh ấy trong tư thế kì lạ một lúc...Không thấy người trong lòng mình động đậy, tôi tưởng anh ấy do va chạm mạnh quá mà ngất luôn rồi cơ chứ, hốt hoảng lấy hai bàn tay nâng mặt anh lên-tôi lại càng thêm hốt hoảng hơn. Gương mặt của Hanbin đỏ ửng như quả cà chua, biểu cảm ngại ngùng không dám nhìn vào mắt tôi. Đây là trạng thái tôi chưa từng được thấy ở Hanbin, tôi đã không nghĩ rằng anh ấy sẽ ngại như thế vì chúng tôi đều là con trai, và nhẽ ra người ngại phải là tôi chứ-vì tôi đang bán khoả thân mà. Nhưng rồi anh ấy cũng buông tôi ra, nói lắp bắp lí nhí gì đó rồi ôm mặt mà chạy đi mất. Cả buổi tối hôm đó, anh ấy đều chùm trong chăn mà không thèm nói với tôi câu gì luôn...Cũng từ đó mỗi lần tôi đi tắm, anh ấy đều không có mặt ở trong phòng, hoặc khi tôi thay đồ anh ấy liền quay mặt đi chỗ khác. Bộ dạng này có phải là do thân hình của tôi quá đẹp và sẹc xi có phải không.
"Eunchan ah, em ăn kẹo chua này bao giờ chưa?"
Một câu hỏi kéo tôi trở lại buổi live hôm nay, tôi cứ lơ ngơ mà trả lời lại câu hỏi của Hanbin dành cho tôi. Trên tay anh ấy đang cầm một chiếc kẹo dẻo dài ngoằng hiệu Chupa Chups, đây là kẹo cầu vồng có vị chua chua nhưng tôi chỉ thấy qua chứ chưa ăn thử.
"Em có nhìn thấy, nhưng em chưa thử"
"Ầy, vậy hôm nay chúng ta cùng ăn thử nhéee. Kẹo này được làm ở Việt Nam đó!"
"Wao, thật thế hả hyung?"
Cả bốn người bọn tôi đều wao lên hỏi Hanbin. Lúc này Hwarang đăm chiêu nhìn thanh kẹo dài một lúc, rồi nhìn tôi và nói nhưng hướng của câu nói lại dồn về phía Hanbin.
"Hanbin có muốn ăn kẹo này chung với em không?"
"Ăn chung á? Tức là em với anh mỗi người một đầu đúng hong?"
Hanbin ngây thơ nói. Còn tôi thì nheo mặt lại, mặt tôi tầm này lại chẳng vui nổi vì tôi biết kiểu gì Hanbin cũng sẽ đồng ý. Tên bạn đồng niên ơi, bạn lại muốn làm gì với crush của mình nữa vậy ạ?
"Có thể ăn như vậy nữa saoo? Vậy chúng ta ăn như thế đi!?"
Lew quay qua nói với Hyuk mà bỏ quên luôn mối tình tay ba đầy ngang trái của chúng tôi. Lúc này quay lại đã thấy Hanbin cùng Hwarang bóc kẹo ra rồi.
"Cũng thú vị ha? Em cũng muốn ăn như thế"
Tôi lên tiếng trong ánh mắt nhìn bất ngờ của mấy người còn lại. Sao vậy trời, tôi cũng chỉ muốn thân thiết với crush thôi mà.
"Nhưng cây kẹo chỉ có hai đầu thôi á..."
Hanbin lại một lần nữa ngây thơ lên tiếng. Tất nhiên sẽ không có chuyện tôi với anh ấy ăn chung một đầu, lại càng không thể xảy ra với Hwarang. Ten Hwarang có vẻ nhìn tôi với con mắt khoái chí, trêu tức tôi chắc vui lắm ha.
"Em một đầu, Eunchan một đầu vậy. Còn anh thì cắn ở giữa, cây kẹo dài như vậy cơ mà"
Hwarang lên tiếng, ánh mắt vẫn cứ khiêu khích tôi. Trong lòng tôi thầm nhủ: Được rồi, cứ để xem anh Hanbin sẽ ăn hướng về phía nào!
"Vậy cũng vuiiii, thế anh sẽ cắn ở giữa nha!"
Nói rồi cả ba chúng tôi cùng ăn một lúc, cảm giác vị kẹo chua chua ngọt ngọt xộc thẳng vào não tôi, nhưng vị cũng không khó ăn lắm. Quay qua đã thấy Hanbin ăn rất hạnh phúc rồi, tôi phải tăng tốc độ hơn thôi, mặc kệ live, mặc kệ fan đang xem tôi cố gắng ăn nhanh hơn để tiến gần tới Hanbin.
Nhưng đời đâu như là mơ, Hanbin ngừng lại giữa chừng và trả cho chúng tôi mỗi thằng một cái kẹo riêng luôn, tôi ăn của tôi, Hwa ăn của Hwa. Anh ấy chỉ dứt đi hai đoạn mà anh ấy vừa ăn còn để chúng tôi tự ăn đoạn còn lại một mình, tôi nghĩ anh ấy thấy không khí hơi kì nên đã chấm dứt ngay tức khắc. Tôi hơi có chút hụt hẫng, nếu như anh ấy không ngưng lại và không có camera ở đây thì tôi đã ăn thật nhanh để chạm được vào môi của anh ấy rồi. Tên bạn đồng niên của tôi cũng có vẻ bị hụt hẫng, cậu ấy chỉ cười nhạt một cái rồi nhìn tôi như kiểu: Ok, cả hai đứa đều thua rồi.
"Anh nghĩ chúng ta nên chuyển sang loại kẹo khác thôi!"
"Anh có muốn ăn kẹo dẻo hình trứng ốp không?"
"Hong, anh muốn ăn vị khác cơ!"
"Vậy anh chọn đi, tiện giới thiệu cho e một loại ngon ngon ý"
Tôi và Hanbin nói chuyện với nhau, anh ấy bàn luận về kẹo dẻo vui vẻ lắm.
"Đây này, anh thích vị này phải không?"
Hwarang quay qua đưa cho anh ấy một chiếc kẹo dẻo hình bông hoa màu hồng, có vị anh đào thơm phức và ngọt dịu. Hanbin cả hai mắt sáng rực lên rồi nhìn Hwarang cười cười. Lúc này, tôi chỉ mong tôi biến mất khỏi đây.
"Đúng là chỉ có Hwa hiểu anh mà thôi!!"
"Đúng rồi, chỉ có em hiểu anh nhất mà. Eunchan nhờ?"
Hwarang khoác vai Bin rồi nhìn tôi, tôi cũng nhìn cậu ấy mà đầu sắp bùng nổ rồi. Hanbin thì thấy không ổn cứ nhìn qua tôi rồi lại nhìn qua cậu ấy, anh ấy có lẽ cũng chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra đâu.
"Cứ đợi đó, Hwarang!"
.
*Êu ơi nhìn hai người đáng yêu quá trờiT^T Cứ ngồi sát sàn sạt vào nhauuuuuu huhuuu*
*phân đoạn kẹo dẻo chua được cải biên một chút nèeee=))))*
*Kẹo dẻo trứng ránnnn, hai bạn cute quá trời lunn=((*
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top