Mối quan tâm

Vừa thấy nàng không trả lời tin nhắn của mình nữa thì trong lòng đột nhiên dâng lên một nỗi cảm xúc lo lắng, chịu hết nổi rồi. Không nói không rằng liền vứt điện thoại di động xuống nệm chạy ngang qua xào phơi đồ lấy cây dù kèm thêm cái áo khoác 1 cái cho mình một cái cho nàng, giờ này đang mưa nên việc nàng lạnh là không thể tránh khỏi. Tức tốc chạy ra khỏi nhà mặc cơn mưa ngoài kia đang tích cực rơi vào mắt mình hạn chế tầm nhìn nhất có thể.

Bước chân của cô nặng nề chạy trên con đường nhựa của mảnh đất Seoul, dọc trên con đường là những cây đèn rọi sáng mặt đường. Tuy bây giờ là 0 giờ rồi nhưng con đường ngoài đây vẫn tấp nập xe cộ tới lui. Cô cũng không cảm thấy dễ dàng gì khi chạy đôn chạy đáo trên con đường trơn trượt bởi nước mưa. Lisa chạy từ công viên đến sông Hàn thì gặp được đám bạn của nàng. Bọn họ cũng thấy cô, lập tức đưa mắt nhìn cô bằng đôi mắt bất ngờ ngập tràn sự khó hiểu ở trong đấy. Tại sao Lisa lại ở đây ? Chả lẽ lại đi tìm Jisoo sao ?. Hàng ngàn câu hỏi đặt ra trong đầu bọn họ, đến khi giọng nói của Joohyun phát ra thì bọn họ mới thôi nhìn Lisa mà tiếp tục công cuộc đi tìm Jisoo.

Lisa nhìn thấy đám bạn của nàng thì cũng không thoải mái gì cho cam, Lisa biết có lẽ vì mình mà bọn họ phải khổ sở đi tìm Jisoo như vậy, Jisoo em ấy chắc cũng buồn vì mình hmm...cô nghĩ vậy. Thôi không suy nghĩ gì thêm nữa, việc quan trọng bây giờ là phải tìm cho ra bằng được Kim Jisoo trong cái thời tiết mưa bão thế này. Cô mong Jisoo đừng có chuyện gì, nếu có gì thì cô sẽ hối hận mất. Cô vẫn cứ tiếp tục chạy đến những nơi mà Jisoo hay đến vì lúc chia tay có vài lần cô thấy Jisoo ra ngồi ở đó lủi thủi một mình, cũng muốn đến an ủi nhưng mình không có tư cách gì cả.

Cô chạy từ chỗ này đến chỗ khác, những nơi mà nàng hay đến cô đều đã đi qua hết. Nhưng tại sao nàng không ở đó vậy ?. Cô khổ sở muốn khóc tới nơi nhưng vẫn giữ vững được mình không được gục ngã, tất cả chắc là do mình nên cô ấy mới vậy. Cô không phải tự cao tự đại gì mà bảo nàng vì cô mà khổ sở nhưng do cô hay giao hàng cho mấy học sinh học cùng lớp với Jisoo nên nghe được loáng thoáng có lần Jisoo uống rượu say cứ gọi tên mình mãi.

Đang mãi nghĩ về việc Jisoo đau khổ vì mình thì bỗng nhiên cô nhớ đến một nơi mà khi nãy lúc nhắn tin nàng có bảo là nơi đó bí mật. Cô nhớ ra rồi ! chính là chỗ đó !. Cô không nghĩ ngợi thêm gì nữa liền chạy nhanh tới đó, lúc nãy do cô đi gấp quá nên cô không có thời gian lấy con xe wave ghẻ của mình ra mà đi tìm nàng nên bây giờ phải dùng hết sức bình sinh để chạy đến đón nàng. Hi vọng Jisoo của cô sẽ không bị gì...

Cuối cùng thì cũng đã đến nơi. Chỗ mà Lisa nói là một bãi đất trống, trong đó có sân bóng rổ được làm bằng sàn bê tông. Lúc còn yêu nhau thì cô và nàng hay đến đây chơi, cô thì chơi bóng còn nàng thì ngồi đó chuẩn bị nước uống và đồ ăn khi Lisa tập xong, tập xong rồi cả hai nói chuyện vui vẻ rồi về cùng nhau, nghĩ lại thật yên bình làm sao.

Lisa nhìn qua nhìn lại thì không thấy bóng dáng của người mình chăm sóc dỗ dành từng chút một đâu nên sinh ra cảm giác lo lắng tột cùng, nếu lần này mà không tìm ra thì cô ân hận cả đời mất. Nhưng thật may ông trời không phụ lòng người, không biết Lisa ăn ở có đức lắm hay sao mà đã tìm ra được Kim Jisoo đã ngã gục ngay trên ghế đá gần đó. Cô vừa nhìn Jisoo như bắt được vàng chạy nhanh lại không quên cầm theo áo khoác để khoác cho Jisoo để đỡ lạnh nhưng nàng giờ đây chắc đã kiệt sức mà ngất đi, Lisa không thể giữ bình tĩnh được nữa mà lay vai nàng để nàng tỉnh dậy dù điều đó rất vô ích, nàng đã ngất vì quá kiệt sức rồi. Hôm nay nàng uống rượu thật không may lại có một cơn mưa đổ ào xuống khiến nàng không trụ được nữa mà ngất ra sau đó.

"Jisoo...Jisoo tỉnh lại đi em đừng làm chị sợ Jisoo à" - Cô vẫn cứ ôm nàng vào lòng lay lay nhưng nàng vẫn cứ bất động ở đấy.

...

"Jisoo, để chị đưa em về ha"

Sau một hồi với cái trí óc ngu ngốc của mình thì Lisa nhận ra là mình nên đem em ấy về nhà để giữ ấm tốt hơn là ở ngoài trời mưa lớn như thế này. Khoác cho em một chiếc áo khoác giữ ấm cơ thể cộng thêm việc khoác thêm chiếc áo khoác gió của Lisa nữa thic chắc sẽ ổn hơn cho nàng. Còn bản thân thì chỉ mặc một chiếc áo mỏng te kèm theo đó là chiếc quần baggy đen dài trên vai cõng nàng đi về hướng nhà mình. Chứ thật ra giờ cô cũng chả biết đưa nàng đi đâu cả, sợ làm phiền đến mọi người, thôi thì cho nàng tá túc nhà mình một đêm vậy.

...

Về được đến nhà cũng gần một giờ sáng rồi. Mở cửa ra đặt nàng lên nệm cũ kĩ của mình, bản thân thì thở ra những hơi thở gấp gáp. Cô là con người nên cô cũng biết mệt chứ, cõng nàng từ bãi đất trống tới nhà cô cũng tầm hai chục phút chứ chả đùa gì. Đang điều hoà lại hơi thở của mình thì cô chợt nhận ra là mình và nàng như hai con chuột lột, cả người ướt nhem, không còn chỗ nào là không ướt. Quay sang nhìn vào con người đang ngất lịm vì kiệt sức liền có một thứ gì đó rất xót xa, cô gái luôn vui vẻ hoạt bát lúc trước giờ đây cảm thấy buồn thì tìm tới bia rượu, uống say quên cả trời đất, hai mắt thì sưng to. Cô không thay đồ cho mình trước bởi vì mình thì lúc nào thay chả được, cơ thể mình mà. Nhưng mối rắc rối lớn đang chờ Lisa phía trước, cô với nàng dù yêu nhau thời gian khá là lâu nhưng vẫn chưa nhìn thấy cơ thể của nhau như mấy cặp đôi kia, quen nhau khá kín đáo nên việc cô thay đồ cho nàng là một trở ngại rất lớn đối với Lisa.

Haiz, đành nhắm mắt làm liều vậy. Lisa vào nhà tắm lấy hai cái khăn khô, một cái to một cái nhỏ, một chút nước ấm cùng với một chiếc áo phông của mình, có lẽ là nó sẽ khá rộng so với Jisoo và một cái quần ngắn cho nàng thoải mái. Bắt đầu thử thách bản thân, Lisa tay run run cầm chạm vào cúc áo sơ mi của Jisoo rồi gỡ ra từng cúc một, tay vẫn không ngừng run như máy cầy.

...

Cô thở phào nhẹ nhõm khi đã vượt qua thử thách lần này nhưng trán cô đổ đầy mồ hôi thế kia, kể ra cũng tội. Trong quá trình thay đồ cho Jisoo thì Lisa không may đụng vào thứ không nên đụng khiến Jisoo trở mình một cái làm cô giật tay ra. Nhưng đó chỉ là phần trên thôi phần dưới còn khủng khiếp hơn nữa kìa. Thôi tới đây được rồi, nói một chút nữa chắc Lalisa độn thổ chết mất haha.

Thay đồ cho nàng xong thì Lisa quen bén chuyện trên người mình vẫn còn mặc bộ đồ ướt sũng mà trên tay thì đã cầm chiếc khăn nhỏ rồi. Cô nhúng khăn nhỏ vào nước ấm rồi nhẹ nhàng kê lên trán của nàng, không tác động lực mạnh để nàng yên giấc có lẽ nàng mệt lắm rồi.

Để chiếc khăn nhỏ lên trán nàng xong thì cũng là lúc cô nhận ra là mình vẫn chưa thay quần áo. Nhanh chân chạy tới tủ quần áo chọn nhanh một cái áo với cái quần short rồi thay đồ không thôi kẻo bệnh nữa thì khổ thân.

...

Thay đồ xong, cô trở lại chiếc nệm đang có cô gái bé nhỏ nằm trên đó. Cô gái này là người mag Lalisa cô yêu thương nhất từ trước tới giờ chỉ sau ba mẹ của mình, dành hết tình cảm của mình đặt lên cô gái này nhưng vì một số thứ làm cô rất tự ti về mình, không muốn cô ấy khổ sở khi yêu mình nên cô quyết định chia tay. Lalisa cô không bao giờ tự ti về mặt tình cảm của mình dành cho Kim Jisoo đâu, cô còn có thể diễn tả nó ra là rất vĩ đại và to lớn nữa cơ nhưng cô vẫn cảm thấy không xứng với Jisoo về mặt...hoàn cảnh và tài chính.

Cô thở dài một hơi, nhìn cô gái trước mắt không ngần ngại gì cúi xuống hôn lên gò má cao vút kia một cái. Cái má này...đã lâu lắm rồi cô không được sờ nó, không được nâng niu nó, không được hôn nó nên hôm nay khi được hôn lên thì cảm giác nhớ nhung ùa về một cách không kiểm soát.

Hắc xì...!

Aish bệnh rồi làm sao đây a. Nhưng cô cũng không quan tâm gì lắm chỉ, nếu nàng không sao thì cô không sao, nàng bệnh thì cô...

Hắc xì !

Lại nữa rồi, đi đến bên cạnh sờ trán coi nàng có bệnh hay gì không, có thì cô chăm thôi chứ biết sao giờ. Không nóng cho lắm nhưng đến tối thì nàng sẽ lên cơn sốt thôi, thường là vậy...ừm. Lisa không thể ngủ chung nàng càng không thể ngủ ngoài sofa vì sợ khuya nàng sẽ lâm cơn sốt, nên cô quyết định nằm đất. Ê cũng không được, cô sẽ bệnh mất thôi, Lisa mà bệnh thì ai chăm Jisoo đây. À! Jisoo có bạn mà, nên có thể nhờ bạn nàng ấy chăm. Nhưng nói thật thì cô cũng muốn chăm sóc Jisoo...tại lâu quá rồi kể từ một năm trước cho tới bây giờ cô cũng không gần nàng được như thế này nên tối nay cô quyết định ngủ với nàng à không nằm ngủ chung với nàng. Aigoo có ai nhặt được liêm sĩ của Lalisa không nhỉ ?

—————————
có chỗ nào cấn thì góp ý giúp tui tại lần đầu viết văn trong textfic.
còn nữa đấy nhưng mấy ní cứ từ từ rồi cũng sẽ có đoạn tiếp thoii.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top