Dược hóa phẩm Hwang Ah (3)
Hôm nay Kim Taehyung thức dậy từ rất sớm vì hôm nay là ngày Dược hóa phẩm Hwang Ah sẽ đến đại học Y dược nơi Jeon Jungkook học để giao lưu, vì Dược hóa phẩm Hwang Ah cũng là một trong những cổ đông của công ty nên Kim Taehyung hôm nay có nhiệm vụ đến để chào hỏi cũng như làm quen với bên đại diện của Dược hóa phẩm Hwang Ah
Kim Taehyung hôm nay đặc biệt lấy con xe đắt đỏ của mình ra đi thay vì bắt taxi như mọi hôm nhưng trời xui đất khiến thế nào hôm nay lại kẹt xe khiến Kim Taehyung đi trễ tận nửa tiếng đồng hồ. Lúc đến nơi thì lễ chào mừng đã bắt đầu và các sinh viên đang đặt câu hỏi đến phía đại diện của Dược hóa phẩm Hwang Ah. Kim Taehyung cẩn thận di chuyển đến vị trí của công ty rồi ngồi xuống nhưng mắt vẫn không quên tìm kiếm hình dáng của Jeon Jungkook trong đám sinh viên ngồi bên dưới
Khác với Kim Taehyung thì Jeon Jungkook ngay từ đầu đã phát hiện ra hắn, Jeon Jungkook từ bất ngờ đến sợ hãi khi nhìn thấy hắn. Ngạc nhiên vì sự xuất hiện của hắn và sợ hãi vì cậu sợ hắn sẽ nhìn thấy cậu vì cậu vẫn chưa thể nào đối diện được với hắn. Nhưng trong lúc Jeon Jungkook đang đổ mồ hôi vì sợ hắn nhìn thấy thì hắn đã thực sự nhìn thấy cậu. Bốn mắt nhìn nhau, dù có rất nhiều điều muốn nói nhưng không thể nói ra. Jeon Jungkook đưa mắt nhìn sang hướng khác, trong đầu không ngừng nhắc nhở bản thân phải thật bình tình nhưng bàn tay cậu lại bất giác do hồi hộp, sợ hãi mà nắm chặt lại với nhau
-Tiền bối, anh sao vậy?- Kim Minah ngồi bên cạnh hỏi
-Hả?... À, anh không sao...
-Em nghe nói lát nữa sau khi lễ chào mừng kết thúc thì những sinh viên được chọn sẽ được đến trụ sở chính để tham quan trước khi bắt đầu thực tập vào tuần sau đấy- Kim Minah nói
-Đến trụ sở chính? Lát nữa?- Jeon Jungkook ngạc nhiên- Em nói thật hả?
-Em không chắc nhưng trước khi vào đây em có nghe mấy thầy cô giảng viên nói qua
-Giảng viên nói thì chắc là thật rồi...
-Nhưng anh có để ý thấy không?
-Chuyện gì?- Jeon Jungkook hỏi
-Những sinh viên được chọn đều là Alpha trội- Kim Minah đẩy gọng kính dày nói
Nghe vậy Jeon Jungkook nhìn xung quanh mới để ý, quả thật xung quanh cậu đều là Alpha trội, Jeon Jungkook có hơi ngạc nhiên vì trường lại có khá nhiều Alpha trội, tính sơ cũng gần 30 người
Sau đó đúng như lời Kim Minah nói, những sinh viên được chọn theo chỉ dẫn của những người bên phía đại diện Dược hóa phẩm Hwang Ah di chuyển ra xe đã được bố trí bên ngoài để đi tham quan. Jeon Jungkook trước khi rời đi vẫn không quên đưa mắt tìm Kim Taehyung nhưng lúc này Kim Taehyung sau khi chào hỏi bên đại diện của Dược hóa phẩm Hwang Ah đã vội rời đi đến sân bay vì nhận được điện thoại báo ông cố của hắn đã trở về nước. Cứ thế cả hai rời đi mà không nói với nhau lời nào nhưng lại không hay biết đây là lần gặp mặt cuối cùng của cả hai và phải đến 3 năm sau mới có thể gặp lại
Kim Taehyung vội lái xe đến sân bay để đón ông cố nhưng đi đến nửa đường thì ba Kim ở nhà gọi đến báo rằng ông cố đã về nhà rồi và nói hắn phải về nhà gấp, dù không biết có chuyện gì nhưng Kim Taehyung vẫn quay đầu xe phóng ga trở về nhà một cách nhanh nhất có thể
Vừa về đến nhà đã thấy ông cố ngồi nghiêm nghị ở phòng khách, còn chưa kịp vui mừng vì gặp lại ông thì mẹ Kim từ trên lầu đi xuống đã nói một câu đủ khiến hắn hoang mang
-Vali của Taehyung cháu đã chuẩn bị xong rồi thưa ông
-Ừm
-Hả? Vali của con? Mẹ lấy vali của con làm gì?
-Cháu phải cùng ta quay lại Mỹ- Ông cố nghiêm nghị nói
-Hả? Tại sao? Cháu mới chỉ về đây chưa được 4 tháng nữa mà- Kim Taehyung ngạc nhiên hỏi lại
-Mọi chuyện sau khi về Mỹ ta sẽ nói rõ với cháu
-Bây giờ không nói được sao? Nếu ông không nói rõ cháu sẽ không quay về Mỹ đâu
- Nếu cháu thực sự muốn biết cũng được nhưng hiện tại thì chưa- Ông cố thở dài rồi nói- Hiện tại nói ra có lẽ cháu sẽ không tin, ngày mai ta sẽ đưa cháu đến gặp Viện trưởng Goo, đến lúc đó cháu muốn hỏi gì ta đều sẽ trả lời
Kim Taehyung nghe vậy liền có chút hoang mang, nhìn biểu hiện của ông cố hình như chuyện này khá nghiêm trọng, nếu không ông cũng sẽ không cất công bay từ Mỹ về Hàn Quốc
Jeon Jungkook sau khi đến Trụ sở chính của Dược hóa phẩm Hwang Ah thì luôn cảm thấy có gì đó không đúng, giống như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình vậy mặc dù nhìn xung quanh đều không có ai, cũng chính vì vậy mà Jeon Jungkook càng cảm thấy kỳ lạ hơi, tại sao một tập đoàn lớp như vậy mà ở Trụ sở chính lại không thấy ai
-Ngài đại diện ơi, tôi có thể hỏi một câu được không?
-Có thể
-Ở đây tại sao lại không có ai hết vậy? Tôi nghĩ phải có nhiều người lắm chứ?
-Nhân viên cũng như quản lý đều đang làm việc của mình, sẽ hạn chế đi lại và xuất hiện nếu không cần thiết- Người bên phía đại diện mặt không đổi sắc trả lời
Sau khi tham quản một vòng Trụ sở chính và nghe những quy định xong thì bọn họ lại được hướng dẫn để trở về nhưng trước khi về họ lại được dặn dò kĩ càng rằng tuyệt đối không được tiết lộ bất cứ thông tin gì về buổi tham quan này. Dù thấy khó hiểu nhưng không ai dám phản bác lại vì nghĩ có lẽ đây là cách để họ tránh bị tuồn thông tin mật ra ngoài chăng
-Chết rồi!- Kim Minah bỗng hoảng loạn- Ví của em bị rơi mất rồi
Jeon Jungkook ngồi bên cạnh nghe vậy liền phụ cô tìm xung quanh nhưng không thấy, liền quay sang hỏi người đại diện- Ngài đại diện, bạn của tôi bị rơi mất ví rồi, có thể quay lại tìm không?
-Tuyệt đối không- Người đại diện trả lời không chút do dự- Đã quá giờ tham quan, chúng tôi sẽ gửi trả lại cho nhà trường nếu tìm thấy
Kim Minah nghe vậy liền hoảng hơn, tay bất giác nắm chặt lấy góc áo- Nhưng trong ví có ảnh của ba mẹ em, nó rất quan trọng...
Jeon Jungkook nghe vậy liền có chút do dự, cả buổi tham quan hôm nay Jeon Jungkook có cơ hội nói chuyện nhiều hơn với cô và biết cô mồ côi từ nhỏ, tấm hình đó rất quan trọng đối với cô. Mắt nhìn thấy người bên phía đại diện và giáo viên không để ý liền nắm tay Kim Minah chạy ngược vào trong Trụ sở
-Anh làm gì vậy tiền bối?- Kim Minah ngạc nhiên
-Đi tìm ví cho em, không phải em nói tấm hình trong ví rất quan trọng sao?
Kim Minah nghe vậy liền nhanh chân chạy theo Jeon Jungkook để đi tìm, cả hai quay lại những nói đã được dẫn đi tham quan để tìm, rất nhanh sau đó đã tìm thấy chiếc ví bị rơi ở khu E. Sau khi nhặt lại được cả hai liền thở phào nhẹ nhõm nhưng đồng thời lúc đó cả hai cũng nghe được tiếng hét phát ra từ tòa nhà bên cạnh
Do cả buổi tham quan đều không thấy ai nên sau khi nghe tiếng hét cả hai bất giác cảm thấy có chút tò mò không biết bên đó họ đang làm gì, dặn lòng đến để xem những người ở đây làm việc như thế nào, chỉ xem một chút sẽ chở về. Thế là Jeon Jungkook và Kim Minah liền lén đi qua tòa nhà bên cạnh mà không để ý biển "Cấm vào" treo gần đó
Dựa theo tiếng hét cả hai đến được một dãy hành lang khá tối và bốc mùi hôi thối, đang do dự không biết có nên đi tiếp không vì ở nơi này làm sao có người được thì tiếng hét lại một lần nữa vang lên nhưng lần này tiếng hét lại nghe như có phần đau đớn. Kim Minah có chút sợ hãi lùi lại vài bước nhưng Jeon Jungkook nghe tiếng hét liền nghĩ có người gặp nguy hiểm liền chạy nhanh theo tiếng hét, Kim Minah thấy vậy cũng liền đi theo. Nhưng chưa đến nơi đã bắt gặp một đám gồm 4, 5 người mặc đồ bảo hộ kín người đang khiêng một cán gì đó ra bên ngoài. Bỗng một bàn tay từ chiếc cán đó lộ ra ngoài khiến Kim Minah sợ hãi ngã ra sau. Jeon Jungkook thấy vậy liền xoay người lại định đỡ cô dậy thì bỗng thấy sắc mặt của Kim Minah tím tái hết lại, tay chỉ ra đằng sau lưng cậu, Jeon Jungkook đang định quay đầu lại thì liền bị ai đó dùng gậy đánh mặt vào đầu ngất đi, Kim Minah cũng không thoát khỏi khi bị ai đó bịt miệng chùm thuốc mê
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top