Chàng trai mà tôi thích năm 17 tuổi

Tôi thích một chàng trai , cậu ấy là lớp trưởng của tôi . Tên của cậu ấy gọi là La Tại Dân . Cậu ấy có một nụ cười toả nắng , ấm áp mà dịu dàng , có một đôi mắt đen to tròn ẩn phía sau hàng mi dài cong . Thế mà nguyên năm lớp 10 , tôi đã từng ghét nụ cười ấy . Tôi ghét cậu ấy , người giỏi tất cả mọi thứ và lúc nào cũng tỏ ra thân thiện với mọi người xung quanh . Chính sự ghen ghét cùng đố kị ấy đã khiến cho tôi từ một đứa chỉ ăn , nằm , chơi và mọi thứ đều xoay quanh game ra bỗng trở nên chăm học lạ thường . Tôi cố gắng bằng mọi cách để có thể giỏi hơn cái người mà tôi ghét ấy .

Thế nhưng mọi việc không phải lúc nào cũng sẽ đi theo đúng hướng mà ta đã vẽ ra từ trước . Vào đợt sắp xếp lại chỗ ngồi vào đầu năm lớp 11 đã khiến tôi ngồi cùng đứa mà tôi ghét cay ghét đắng và từ đó tôi đã có những suy nghĩ , cũng như cái nhìn hoàn toàn khác về cậu ấy . Cậu ấy rất thích cười , thích được trò chuyện tâm sự cùng người khác , cậu ấy biết cách lắng nghe , thấu hiểu cùng an ủi và thực sự rất chăm chỉ nhưng có một điều chưa hoàn hảo ở cậu ấy đó chính là hay cãi . Tiết học đầu tiên của năm lớp 10 cậu ấy đã cãi nhau với giáo viên Hoá hết hai tiết báo hại cả lớp chúng tôi mất toàn bộ giờ giải lao để cho hai người đó cãi nhau . Cũng chính bởi lý do đó mà những ấn tượng đầu tiên của cậu ấy đối với  tôi chẳng mấy tốt đẹp . Thế nhưng có một điều kì diệu là những người từng cùng cậu ấy cãi nhau bán sống bán chết lại không một ai ghét cậu ấy , thậm chí còn quý cậu ấy nhiều hơn . Tôi đã từng dành suốt một năm lớp 10 để tìm hiểu làm cách nào mà cậu ấy có khả năng thần kì tới vậy . Và cho đến năm lớp 11 tôi đã thật sự hiểu . Tôi càng thân với chàng trai có tính cách lạ lùng ấy , tôi dần hiểu thêm về chàng trai mà tôi từng ghét nhiều tới vậy . Đằng sau những nụ cười, những lời an ủi dành cho mọi người xung quanh  là cả một bầu trời tâm sự mà cậu ấy  giấu trong lòng . 

Chúng tôi dần thân với nhau hơn trước , cậu ấy coi tôi như người bạn để cậu ấy tâm sự mà bao lâu nay cậu ấy vẫn giấu kín trong lòng . Gia đình cậu ấy không mấy khá giả , mẹ cậu ấy mất khi cậu ấy vừa chỉ mới lên 10 , bố cậu ấy là một người nông dân , một người buôn bán nhỏ để trang trải cho cuộc sống của một gia đình gồm bố, cậu ấy và hai đứa em sinh đôi chỉ mới học Trung học . Hoá ra đằng sau thành tích xuất sắc cả về học tập lẫn hoạt động của cậu ấy là một sự nỗ lực đến phi thường . Ngoài giờ học ở trường , cậu ấy ở nhà phụ bố sắp xếp  hàng , chăm sóc em , công việc của cậu ấy thường kết thúc vào lúc tối muộn và cậu ấy sẽ bắt đầu học bài từ 11 12 h cho tới  2 3 h sáng . Đó là lý do tại sao tôi thường hay thấy cậu ấy lúc nào cũng như buồn ngủ và mệt mỏi với hai bọng mắt quầng thâm vào mỗi sáng đến lớp và cứ mỗi  buổi học lại phải đi rửa mặt tới vài lần . Can đảm , kiên cường và sự chịu khó , tôi đã chuyển từ ghét sang ngưỡng mộ , rồi thích cậu trai ấy . Tôi rất thích chọc cậu ấy , khi chọc ' cái đồ heo lười suốt ngày chỉ biết ngủ '  , cứ mỗi lần bị tôi chọc là cậu ấy lại như một con nhím xù lông rượt tôi chạy dọc khắp hành lang của khu lớp học .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top