Tập 11
Từ hôm bị ngã ở sân bóng Dương hôm nào cũng chờ Nhi ở trường để đón em về, kể cả khoảng thời gian chân anh bị thương. Từ lúc đó đến giờ cũng hơn một năm, Nhi sắp lên cấp 2 nên cũng hay phải ở lại học thêm ở trường thêm sau giờ học chính. Và em cũng đã từng phát hoảng khi phát hiện anh đứng đợi cậu đến tận 6 giờ tối, trong khi anh tan học lúc 2h rưỡi chiều.
Nhi đã từng than thở với Trang rằng có lẽ Dương đã " thay lòng đổi dạ " nhưng giờ em đã thừa nhận em sai thật rồi.
Dương vẫn là đồ đại ngốc!!
Đứng chờ hơn ba tiếng đồng hồ nhưng vẫn không than thở j, đã vậy còn xin lỗi vì bánh mì anh mua cho em bị nguội.
" Anh à...anh có thể ăn luôn khi sắp muội mà?"
" sao vậy được, bánh anh mua cho em gái của a cơ mà "
Nhi hạnh phúc lắm mà cũng giận anh lắm đấy.
" hai tuần nữa em thu nên sẽ phải ở lạu học thêm muộn, anh đừng chòe nữa. Sẽ bị ốm đó! Em về với Trang cũng được mà!"
Nhi đã nói như thế, Dương cũng phải gật đầu. Nhưng hôm sau lại là Nam đứng chờ hai đứa. Ít ra Nam đã vào thư viện đọc sách, gần đến giờ tan học mới ra đợi chứ không ngốc như Dương. Nhi cũng đoán được phần nào là Dương với Nam đã bàn nhau về việc này. Em và Trang chỉ biết ôm đầu bất lực.
Cuối cùng cái kì thì cấp 2 mệt mỏi của hai em cũng qua. Kết quả cũng rất tốt, cả hai cậu đều vào được trường cấp 2 của hai anh đang học. Nhi thấy thật may mắn vì em được học ở đây, Dương sẽ không cần đợi em ngoài cổng trường bất chấp nắng mưa nữa.
Bốn người họ thân thiết như anh em ruột thịt, khiến người khác nhìn vào phải ghen tị. Trang và Nam tưởng không hợp mà hóa ra lại rất ăn ý. Dương và Nhi thì khỏi bàn cãi, Dương thì yêu chiều em hết mực, Nhi thì quan tâm em hết cỡ.
Hôm nay ở trường, lớp Nhi phải làm bài kiểm tra toán 15ph. Cả Nhi lẫn Trang đều không làm được bài. Nhưng trái ngược lại với Trang lạc quan cứ tích cực chăm chỉ là cô giáo sẽ cho gỡ lại điểm, Nhi lại mang bộ mặt buồn thiu suốt, làm Dương lo vô cùng.
" Nhi, Nhi giận anh sao??"
" Không đâu...anh có làm gì sai đâu chứ!?"
" Thế Bánh đói sao?"
" Không đâu...Trang vừa mua đồ ăn an ủi em rồi!"
" Bánh buồn chuyện j? Sao Trang phải an ủi vậy!"
Nhi dừng bước ngay khi hai anh em đi qua cồn viên, Dương quyết định ngồi cùng em một lát ở xích đu, bám chặt lấy dây xích đu dài, Nhi chỉ đu xích nhè nhẹ ghế ngồi của mình. Cuối cùng, em mới quay sang hỏi anh với vẻ mặt vừa buồn vừa lo.
" anh ơi, bị 8,5 điểm toán có phải học dốt không anh?"
Dương thề có chúa nếu người nói ban nãy không phải là Nhi thì anh đã đấm cho nó không trượt phát não rồi.
Chắc hẳn Nhi đã quên việc lên lớp phải kiểm tra nên hôm qua vẫn nhởn nhơ chơi chẳng thèm học gì, vậy mà lên lớp được tận 8,5 điểm
" thế còn Trang? Hình như anh nghe con bé nói nó cũng không làm được bài!"
" vâng, bạn ấy được có 8,75 "
Hình như có một số người đang muốn dạy lại định nghĩa " không làm được bài " cho hai đứa nhưng biết sao được, tiểu học lấy điểm 9,10 dễ quá mà. Lên cấp hai bị điểm 8 như vậy các em dễ bị " sốc ", mà ngoài việc tập làm quen ra thì phải làm sao?
" Không sao đâu, chỉ cần từ mai, em chỉ cần chăm chỉ học. Em sẽ gỡ được điểm thôi!"
Nhi ngoan ngoãn gật đầu nghe lời anh. Sau đó hái anh em cũng dắt tay nhau đi về.
Sang đến chiều hôm sau, Dương về nhà với khuân mặt cũng chẳng khác Nhi hôm trước là bao, có khi còn tệ hơn ý chứ. Anh nhìn tờ giấy kiểm tra " trong nước mắt ". Nhi tò mò ngó qua anh, nhìn con số màu đỏ chót ở góc tờ giấy, mắt em mở to hết cỡ, chỉ chờ nước lăn ra ngất
" anh àaaaaaaa, từ giờ chính ta phải chăm chỉ học thôiiiii"
" huhu anh biết rồi mà!"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top