Ngày người cô đơn nhất

NGÀY NGƯỜI CÔ ĐƠN NHẤT

“”Sau này tôi mới biết, bông hoa đó không phải là hoa của tôi, chẳng qua là tôi đã đi ngang qua vào đúng lúc mùa hoa nở đẹp nhất. Sau này tôi mới biết, người đó không phải yêu tôi, chẳng qua là tôi đã đi ngang qua đúng vào ngày người buồn nhất.”

Hai chúng tôi mới bắt đầu tìm hiểu nhau với một tinh thần nhàn nhạt đúng nghĩa. Hạ Bình dường như là chủ động trong tất cả. Có lúc Hạ Bình cảm nhận thế này khi cả hai bên nhau cô mới cảm nhận được là cô tồn tại trong mắt Phạm Chung. Còn khi hai người ra về thì dường như cô chẳng tồn tại trong mắt của anh. Cô dường như là người thay thế cho nỗi buồn của anh.

Hạ Bình như lặng lẽ trong mối tình chớm nở của họ……

Họ…

Hôm nay Phạm Chung không ở cùng thành phố với Hạ Bình. Cô đợi một tin nhắn của anh nói là anh đã đến nơi hay đang ở đâu đó của cuộc hành trình, mà bặt vô âm tín rồi cô lại chủ động phá sự im lặng của cả hai. Cô cảm thấy buồn. Nhưng có lẽ Phạm Chung là một chàng trai vô tâm còn cô với trái tim ấm nóng nên có lẽ chúng tôi không hợp nhau rồi. Đã bao nhiêu lần Hạ Bình muốn nói chúng ta dừng lại thôi nhưng trái tim cô lỡ yêu người ta mất rồi. Dừng lại thì sẽ ra sao với trái tim ấm nóng mà còn yếu đuối như cô đây.

Hạ Bình với bao đêm dằn vặt lòng mình từ ngày họ chính thức yêu nhau. Rằng tình yêu mới bắt đầu mà sao nó nhạt vậy. Người đàn ông ấy vô tâm vậy ư? Anh có thể đang online facebook, đang trả lời tích cực bình luận của bạn bè, đang dành thời gian  lướt lang thang trên thế giới ảo nhưng tuyệt nhiên chẳng có một tin nhắn gửi đến cô hỏi thăm cô. Còn Hạ Bình thì ngồi đấy đợi sự yêu thương từ người đàn ông vô tâm ấy? Liệu cô có đang bị điên không nhỉ? Chắc là có rồi. Tội cho gái ấy quá. Tội cho cả tình yêu đúng thời điểm nhưng sai người ấy.

Hạ Bình nhớ lời thầy nói với cô rằng : ” chẳng có người đàn ông nào đang yêu người phụ nữ say đắm mà nhất là tình yêu đó vừa bắt đầu lại có thể cả ngày không được tin nhắn hoặc giả dụ có nhắn thì cũng hời hợt thay, chẳng hồi đáp lại với những lý do cũ mèm mà chưa nói ra đã biết đang diễn. Rồi thì mười mấy tiếng sau cũng chẳng nhắn được cái hỏi thăm. Hỏi thì kêu bận trong khi người con gái ấy đang đứng ở trước nơi hắn nhậu với bạn bè, rằng thì hắn ngại… những lý do thở ra mùi giả dối thì con nên xem lại cái tình cảm ấy”

Nếu một mối quan hệ mà người phụ nữ phải luôn chủ động thì thà cô đơn còn hơn. Hơn là sở hữu một người đàn ông vô tâm. Rằng trong lòng họ mình chẳng có là cái gì đâu Hạ Bình à.

Hạ Bình sẽ lặng lẽ mà bước ra khỏi cuộc đời của Phạm Chung như cách cô lặng lẽ bước vào mối tình của cả hai. Mối tình người dưng ngược lối, mối tình của cô gái với trái tim ấm còn chàng trai thì vô tâm nhất quả đất.

Cười lên nào Hạ Bình. ” Trái tim ơi tao biết mày nhớ tới ai nhung tim ơi sao mày khờ quá vậy nhớ một người không bao giờ nhớ mày”

Buông bỏ xuống, ngay giây phút này ta chỉ cần chấp nhận hiện thực thì ngay lập tức an nhiên.

Chẳng mong thiên trường địa cửu, chỉ mong được nương thân

Chẳng dám hứa trọn đời này mãi bên nhau, chỉ dám hứa sẽ ở bên cho tới khi hết yêu. Vậy mà giờ chưa hết yêu Hạ Bình cũng đành lặng lẽ rời đi. Chỉ mong người mãi bình an và vui vẻ.



#Phong Uy Hy Tùng .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top