Chương 11: Mỹ nam như họa (1)
Trộm tờ giấy luyện đan dược là bọn họ cùng nhau quyết định, ngay cả luyện chế đan dược, cũng đều là ba người họ cùng nhau tiến hành.
Kết quả lại khen ngược, hai cái phản đồ vô sỉ này, đem trách nhiệm đều đẩy hết lên đầu hắn!
"Đồ nhi, ngươi nghe ta giải thích!" - Khâu Thư Dung xấu hổ cười, tay cũng không biết hướng đi đâu, trên mặt mang theo bộ dáng muốn lấy lòng - "Ta cũng là vì tờ giấy luyện đan dược của ngươi quá tò mò, cho nên liền muốn mượn một chút, chờ ta đem đan dược này luyện được rồi sẽ trả lại cho ngươi."
"Chờ ngươi luyện được đan dược? Chẳng phải là toàn bộ đảo nhỏ này đều bị phá hủy?" - Sắc mặt Bạch Nhan rất khó coi - "Hơn nữa, lúc này đây, các ngươi làm ta tổn thất nghiêm trọng, tất cả những cái phế tích này nên tính như thế nào?"
Trịnh Khởi cùng Nhậm Dực nhìn nhau một lúc, thừa dịp Khâu Thư Dung còn chưa kịp phản ứng, một người đi lên gắt gao đè bờ vai của hắn lại, mặt khác một người tức khắc dùng tốc độ nhanh nhất đem túi không gian trữ vật bên hông hắn lấy xuống, cười ha hả đi đến trước mặt Bạch Nhan.
"Đồ nhi, một người làm việc một người chịu, chuyện này đều là do lão tam gây họa, túi trữ vật này là gia sản cả đời của lão tam, ta hiện tại liền dùng nó bồi thường tổn thất của ngươi."
Khuôn mặt già nua của Khâu Thư Dung tức khắc đen xuống, tức giận quát:
"Trịnh Khởi, Nhậm Dực, hai cái phản đồ này!"
Nhậm Dực vỗ vỗ bả vai Khâu Thư Dung: "Lão tam, dù sao Nhan Nhi cũng là đồ đệ bảo bối của chúng ta, ngươi cần gì phải vì mấy đồ vật ngoài thân mà tính toán chi li? Ngươi thấy ta nói có đúng không?"
Lời nói đó không sai.
Nhưng là....
Khâu Thư Dung kiềm chế trái tim đang rỉ máu, hung hăng trừng mắt nhìn Nhậm Dực: "Ngươi sao không lấy túi trữ vật của ngươi ra?"
"Phạm sai lầm chính là ngươi, bồi thường đương nhiên cũng phải là ngươi!" Khuôn mặt Nhậm Dực một vẻ này là đương nhiên, không biết vô sỉ chút nào nói ra.
Bạch Nhan dùng tinh thần lực dò xét trong túi trữ vật, phát hiện trong túi trữ vật, đều là dược liệu cực kì trân quý, những dược liệu đó chính là có tiền cũng không thể mua được!
Vì cái này, thần sắc của nàng hòa hoãn lại mấy lần, cười tủm tỉm nói: "Thấy các ngươi bồi thường rất có thành ý, tờ giấy luyện đan dược vừa rồi liền trao lại cho các ngươi, thuận tiện, ta sẽ đem phương pháp luyện chế nó nói cho các ngươi."
Ban đầu vẻ mặt cùng bộ dáng đau lòng kia của Khâu Thư Dung, sau khi nghe thấy Bạch Nhan nói, đôi mắt già sáng rực lên.
"Đồ nhi, ngươi không có lừa gạt vi sư đấy chứ, thật sự nguyện ý dạy cho chúng ta?"
"Bất quá, ta phải dời khỏi đây một thời gian, chờ sau khi ta trở lại, sẽ dạy các ngươi luyện đan." Đôi mắt Bạch Nhan mang một tia hàn ý.
Sáu năm...
Nàng rời khỏi Bạch phủ, suốt sáu năm! Cũng là để cho những người đó năm năm để hưởng thụ! Lúc này đây, nàng sẽ làm những người làm nàng tổn thương, hối hận không kịp!"
Ánh mắt mấy lão nhân trầm xuống, đối với quá khứ của đồ nhi bảo bối, mấy năm nay bọn họ cũng dần dần hiểu biết rõ ràng.
Khâu Thư Dung trầm ngâm nửa ngày: "Ta nghe nói, năm năm trước, Nhị hoàng tử phi sinh hạ một người kêu Lân Nhi, lúc ấy, trời giáng dị tượng, vạn thú triều tông, thế nhân đều đồn đãi, vạn thú triều tông này là bởi vì con trai của Nhị hoàng tử phi, cho nên, hiện giờ Nhị hoàng tử phi, đã là Thái tử phi đương triều."
"Đồ nhi, không phải là vi sư không yên tâm thực lực của ngươi, kỳ thật những người Bạch gia đó quá vô sỉ, ta sợ bọn họ sẽ làm ngươi ghê tởm."
Nhậm Dực cũng suy nghĩ một lát, nói: "Như vậy đi, vi sư phái người đi theo ngươi trở về, nếu có người dám khi dễ ngươi, ngươi trực tiếp để người giết hắn! Có sư phụ chống lưng, ngươi ở trên đại lục này hành tẩu liền không có vấn đề!"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top