CHƯƠNG 16.2: Chiến đấu.
Giang Nguyệt kinh ngạc: “ Hương vị này cũng quá nồng, có người đánh đổ bình nước hoa sao?”
Tương Tuy nói thầm: “ Hương vị phòng giải phẫu cũng không nồng như này.”
Đang ở lúc này, cửa kí túc xá 2703 đột nhiên bị đá văng, có người cả người máu chảy đầm đìa chạy ra.
Đây là một vị nữ Alpha, cánh tay trái nàng có vết thương rất lớn, da thịt như bị vũ khí sắc bén gọt mất một mảng thịt, vết cắt ngọt lịm.
Quần áo nàng đều bị máu nhiễm hồng, chạy đến cửa phòng ngủ Giang Nguyệt, che lại miệng vết thương đang đổ máu, bình tĩnh nói: “ Bạn cùng phòng của ta đều bị ký sinh, các ngươi có vũ khí dư thừa không?”
Giang Nguyệt biết nữ Alpha này, nàng là lớp trưởng tam ban Chu Hi, là một nữ Alpha ít nói cười.
Vừa nghe đến lại có người bị kí sinh, sắc mặt mọi người biến đổi, Khố Lí rút từ trong ngăn bàn ra Nhiệt Dung đao, Chu Hi cầm lấy đao đặt trước người, mau chóng nói: “ Nhảy cửa sổ đi, bạn cùng phòng của ta đều đã chết, đó là một con Lam Nhãn Du Diên trưởng thành.”
Mọi người đều văng tục.
Tương Tuy táo bạo mắng: “ Các ngươi không biết làm gì, tùy ý để hắn bị phu hóa sao?”
Chu Hi nói nhanh: “ Trên giường hắn có cái màn giường, cả ngày không xuống giường, ta đi kêu hắn ăn cơm, xốc lên màn giường thì thấy trên giường đã nằm bò một con Lam Nhãn Du Diên to hai mét.”
( ĐOẠN NÀY CÓ CHÈN THÊM HÌNH ẢNH NHƯNG DO QUÁ GHÊ NÊN TUI SẼ KHÔNG THÊM VÀO)
Quá sức tưởng tượng!
Mọi người hùng hùng hổ hổ chạy tới cửa sổ, Giang Nguyệt mới mở chốt an toàn, vừa nhấc đầu, phía bên ngoài cửa sổ cự nhiên bò tới một con Lam Nhãn Du Diên to hai mét.
Bụng nó kề sát thủy tinh, bụng màu lam chen chúc đầy xúc tua đen nhánh dính chặt vào thủy tinh, giống một đống con đỉa tễ ở bên nhau.
Giang Nguyệt thiếu chút nữa ngất xỉu.
Tương Tuy: “ Này phải làm sao a!”
Tây Bạc Vũ: “ Chạy ra ngoài!”
Mọi người nhất trí chạy ra cửa, vừa nhấc đầu, ba con Lam Nhãn Du Diên dài hơn hai mét đang bò trên trần hành lang, trong đó một con Lam Nhãn Du Diên còn có treo cái đầu người, Giang Nguyệt nhận ra hắn là học sinh nhị bạn.
Cái này khiến tâm mọi người đều lạnh.
Chung cư đã hỗn loạn lên, không ngừng truyền đến tiếng học sinh kêu la cùng rên rỉ.
Lam Nhãn Du Diên trên trần nhà nghe được tiếng động lập tức bò xa, Tây Bạc Vũ nhanh chóng đóng lại cửa phòng ngủ.
Bảy người quây lại thành vòng tròn, giơ cao Nhiệt Dung đao trong tay, cảnh giác quan sát bốn phía.
Ai cũng không dám phát ra âm thanh, mọi người nín thở ngưng thần, hô hấp đều cực nhẹ.
Giang Nguyệt dán Tây Bạc Vũ, gắt gao nắm Nhiệt Dung đao.
Hai chân nàng run lên, đôi tay nắm chuôi đao cũng đang run rẩy.
Lòng bàn tay nàng túa ra mồ hôi lạnh, cơ hồ cầm không được chuôi Nhiệt Dung đao.
Liền ở thời điểm Nhiệt Dung đao sắp từ trong tay nàng chảy xuống, hai căn lạnh băng ngón tay đột nhiên hung hăng nắm chặt cổ tay nàng.
Sức lực to lớn, cơ hồ muốn bóp nát xương Giang Nguyệt.
Cảm giác đau xuyên tim, toàn thân Giang Nguyệt chấn động, phía sau lưng nàng mồ hôi lạnh ròng ròng, quay đầu đối mặt đôi mắt lam nhạt của Tây Bạc Vũ.
Ánh mắt Tây Bạc Vũ phi thường bình tĩnh, Giang Nguyệt chặt răng, thân thể run rẩy cũng bình tĩnh trở lại.
Nàng thở hắt ra, phía sau lưng căng thẳng, làm ra tư thái công kích.
Lam Nhãn Du Diên ghé trên cửa sổ giật giật cái chân dài của nó, trong lúc nhất thời không có ý đồ công kích.
Người trên lầu đang phiên đồ vật, một tiếng vang lớn phát ra, Lam Nhãn Du Diên đang ghé trên cửa sổ bay nhanh bò đi lên.
Thanh âm pha lê vỡ nát xuyên vào lỗ tai mọi người, phòng ngủ trên lầu truyền đến tiếng tru thê thảm.
Nước mắt Giang Nguyệt lập tức chảy ra.
Nàng không dám khóc ra thanh âm, cũng không dám buông vũ khí trong tay lau nước mắt, nàng chỉ có thể nỗ lực nghẹn nước mắt lại, để tránh nước mắt làm mơ hồ tầm mắt ảnh hưởng sức chiến đấu.
Tương Tuy nghiến răng nghiến lợi, hạ giọng nơi: “ Cùng lắm thì liều chết một lần, đều là sâu mới trưởng thành, sống chết xem nhiều rồi, không phục liền làm!”
Hắn vừa dứt lời, một cái chân thô to đánh nát cửa sổ phòng ngủ.
Mảnh vỡ thủy tinh vẩy ra khắp nơi, một con Lam Nhãn Du Diên khổng lồ múa may cái chân đáng sợ, đem cái đầu cực đại của nó tễ khung cửa sổ tiến vào.
Rậm rạp màu đen mắt kép tễ ở bên nhau, so với chậu rửa chân của Giang Nguyệt còn lớn hơn.
Nó xoay đầu, khung cửa sổ bằng hợp kim kiên cố lập tức móp méo.
Chỉ Lam Nhãn Du Diên này dài ít nhất 50 mét.
Nó múa may cái chân sắc bén như đao đem khung cửa sổ cắt thành mảnh nhỏ.
Tâm mọi người đều lạnh.
Thật lớn Lam Nhãn Du Diên cũng không có lập tức phát động công kích, rậm rạp mắt kép đột nhiên tụ ở bên nhau, những cái mắt kép phiếm quang quỷ dị đó nhắm ngay cùng phương hướng, động tác nhất trí nhìn thẳng Giang Nguyệt.
Giang Nguyệt tin tưởng nó là đang xem nàng.
Nàng thậm chí có cảm giác Lam Nhãn Du Diên này đang có chút nghi hoặc.
Thật là biến thái, mẹ biến thái đâu mau mở cửa cho biến thái về nhà.
Đang lúc nội tâm nàng điên cuồng chửi, đầu nàng đột nhiên đau đớn kịch liệt, trong óc vang lên âm thanh chói tai.
[ Công kích]
Lam Nhãn Du Diên chuyển động mắt kép, nâng lên chi trước.
[ Công kích ]
Giang Nguyệt ở trong lòng hô to: “Không, không thể, đình chỉ công kích!”
Liền trong nháy mắt nó phác lại đây, có một loại đồ vật không cách nào hình dung từ trong thân thể Giang Nguyệt bay ra ngoài.
Cái loại cảm giác này rất khó hình dung, giống như một bôn phận trong thân thể bị phân ra tới.
Không gian bị vặn vẹo, giống mặt nước gợn sóng xuất hiện sóng gợn vô hình.
Một bên cánh trong suốt duỗi thân từ gợn sóng mà ra, Giang Nguyệt thấy hoa văn rõ ràng trên lông chim.
Này chẳng lẽ là mộng trước khi chết sao?
Một cây trong suốt lông chim rơi trên mặt Giang Nguyệt, hết thảy đều yên tĩnh xuống.
Dòng sông thời gian chảy xuôi xuất hiện ngắn ngủi đình trệ, ánh sáng cũng bị lực lượng không biết tên cắn nuốt, hết thảy sở hữu đều lâm vào hắc ám cùng yên tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top