Thế giới 1: Hào môn giả công chúa (9)

Editor: Ái Lạc Dương

Mà nơi này chỉ có hai người bọn họ a.

Tề Tu tiến lên một bước, đưa tay chống lên thân cây, đem Tô Nhất Hạ vây giữa hắn và cây Tử Đằng, cánh hoa mang phấn bay lả tả xuống, rơi vào trên chóp mũi Tô Nhất Hạ, có chút ngứa.

Không đợi cô đưa tay lau, Tề Tu bỗng nhiên cúi đầu, lè lưỡi liếm trên chóp mũi của cô, xúc cảm ấm áp trơn ướt làm Tô Nhất Hạ ngơ ngẩn.

Nam chính giống như liếm cô...

Chưa từng gặp được loại chuyện này Tô Nhất Hạ mở to hai mắt, đại não bị dọa sợ ngừng vận chuyển, chỉ còn lại bản năng phản ứng. Cho nên, tại thời điểm bị liếm con mắt, dưới tình huống tiến thoái lưỡng nan, cô ngẩng đầu lên muốn tránh đi.

Sau đó, lại bị hắn hôn lên môi.

Chỉ là nhẹ nhàng chạm thử, nhưng trong đầu Tô Nhất Hạ lại không thua gì bom nguyên tử nổ. Cô bỗng nhiên hoàn hồn, quá độ hoảng sợ, đại não vẫn là không thể suy nghĩ, chỉ là vô ý thức đẩy ra Tề Tu, lảo đảo chạy đi.

Tề Tu tựa tại trên cây Tử Đằng, nhìn thân ảnh đi xa, ngón tôiy thon dài điểm môi của mình, nụ cười ấm áp, nhàn nhã tư thái, bên trong mắt phượng lại hiện ra cảm xúc nhất định phải có được cô.

Tô Nhất Hạ ngồi bên cạnh đài phun nước cắn ngón trỏ, nước văng lên làm ướt đồ nhưng cô không có chú ý tới. Chỉ là một mặt hoảng hốt, đầu óc xoay mòng mòng, cô nói năng lộn xộn kêu 666.

"666! Cậu thấy được không? Cậu thấy được không? ! Hắn hôn tôi!"

666 cũng ngơ ngác, nam thần có chút đỡ không nổi, nó nói: "Ký chủ, tôi thấy rồi! Đây tuyệt đối là BUG! Tôi sẽ phản hồi cho tổng bộ!"

"Đúng đúng đúng! Nhanh nhanh nhanh! Đừng quên nói đây không phải trách nhiệm của tôi, là nam chính mình có bệnh, không thể trừ tiền lương a! Tê... Đau quá..."

Tô Nhất Hạ nói chuyện quá quá khích động, không để ý răng nanh cắn nát da, làm máu chảy ra trên đầu ngón tay trắng muốt tựa như là trong hồng mai trong tuyết, dị thường đáng yêu.

Bất quá, Tô Nhất Hạ sẽ không thưởng thức cái này, cô đưa tay, dự định rửa sạch sẽ. Lúc này, một cái tay từ phía sau lưng thò qua, nắm cổ tay của cô, cúi đầu đem máu trên đầu ngón tay liếm sạch sẽ.

Tô Nhất Hạ thu hồi tay, quay đầu lại, quả nhiên là Tề Tu.

Trong mắt hắn chứa ý cười, liếm liếm môi, động tác tràn đầy tình sắc, nói: "Rất ngọt."

Tô Nhất Hạ thấp giọng nói: "Biến thái!"

Tề Tu mặt không đổi sắc, trêu đùa: "Biến thái thích em."

Tô Nhất Hạ da mặt không có dày bằng hắn nên không muốn nói chuyện.

Lúc này, cô đã được 666 truyền đạt tin tức đến từ tổng bộ, biểu thị, sẽ không trừ tiền lương, còn muốn ban thưởng cô phát hiện BUG. Tâm tình cô lập tức liền tốt, cảm xúc cũng bình phục lại, có thể bình tĩnh đối mặt cái tên nam chính thích gây sự này.

Nhưng mà, Tô Nhất Hạ không muốn nhìn thấy hắn, hầm hừ bỏ đi.

Tề Tu nhìn xem thiếu nữ tư thái kiêu căng, khóe mắt đuôi lông mày tất cả đều là ý cười. Tiểu gia hỏa điều chỉnh cảm xúc thật là nhanh, để hắn mười phần kinh ngạc. Nhưng, hắn lần này biểu hiện quá đột ngột, tiểu gia hỏa vẫn là bị dọa sợ, hẳn là nên cho cô một thời gian để tiếp nhận.

Hai ngày sau, Tề Tu tới Lục gia, liền được cho biết Tô Nhất Hạ thừa dịp nghỉ học còn có hai tuần lễ đã đi du lịch. Sáng sớm hôm qua đã đi, cũng không biết vì cái gì vội như vậy, giống như đang trốn tránh ai.

Tề●bị trốn tránh●Tu ngây ra một lúc, vỗ trán cười. Tiểu gia hỏa làm sao đáng yêu như thế. Hắn có một trăm loại phương pháp có thể lập tức đuổi theo, nhưng hắn sẽ không dùng, bởi vì không thể làm quá gấp, cứ từ từ đến mới càng thú vị không phải sao?

Tô Nhất Hạ xem chừng, tổng bộ bên kia chữa trị BUG, thời gian hai tuần lễ làm cũng đủ rồi. Vì để tránh cho mình tồn tại gây nên biến cố gì, cô thu dọn đồ đạc dứt khoát bỏ chạy. Thời gian khai giảng vừa đến, Tô Nhất Hạ trực tiếp đi đại học B. Lục Viễn đã dời công việc thực tập tại Lục thị, bắt máy bay tới giúp cô xử lý thủ tục nhập học, thu thập ký túc xá cùng các loại việc vụn vặt.

Ngày thứ hai, sinh viên đại học năm nhất liền bắt đầu huấn luyện quân sự, trong lúc đó tịch thu các loại thiết bị thông tin. Đại học B bên trong bởi vì con em nhà giàu nhiều, vì về sau thuận tiện quản lý, huấn luyện quân sự liền đặc biệt nghiêm ngặt, giống như là tại cho ra oai phủ đầu, không cho phép bất cứ kẻ nào đặc quyền.

Tô Nhất Hạ kém chút bị ra oai phủ đầu đánh ngã, chủ yếu là bản thân Lục Mạn Mạn được nuôi dưỡng quá tốt, đứng dưới ánh mắt trời chói chang một chút liền gục. Có vài lần ngất xỉu như thế này, huấn luyện viên cũng không dám để cô phơi nắng. Mặt trời lên cao liền để cô đi ngồi dưới gốc cây, thay toàn bộ bạn học trông nước, đừng bị các lớp khác đoạt.

Mà mùa này, cơ bản ăn xong điểm tâm chính là nóng rã người. Lúc ăn cơm chiều mặt trời vẫn nóng . Thế là, kiếp sống huấn luyện quân sự của Tô Nhất Hạ chính là, buổi sáng tập hợp, xếp hàng, đếm số, đi nghỉ ngơi... Tập hợp, xếp hàng, giải tán...

Cuối cùng thời điểm kiểm tra, Tô Nhất Hạ bị huấn luyện viên nhét vào đội ngũ chính giữa, chỗ tầm thường nhất, thật giả lẫn lộn thông qua.

Tóm lại, toàn bộ việc huấn luyện quân sự để Tô Nhất Hạ kìm nén đến khó chịu, tính cách cô làm việc là người vô cùng hoàn mỹ, thê thảm lâu như vậy, quả thực sống không còn gì luyến tiếc.

666 an ủi: "Dù sao kịch bản chính là cái hướng đi như thế."

Tô Nhất Hạ thở dài nói: "May mà tôi hiện tại theo đuổi là kỹ thuật diễn."

666: "... Ký chủ phô diễn kỹ thật trong lúc huấn luyện quân sự, đúng là đạt đến đỉnh cao."

Té xỉu, lười biếng, nghiêm đứng không thẳng, dậm chân loạn nhịp, cất bước đi cùng tay cùng chân... Tất cả đều giống như thật.

Tô Nhất Hạ không có cùng nó nhiều lời về vấn đề này. Đại học B hiện tại đang mở đại hội đón tân sinh viên, đại học A lúc này cũng thế. Cô để 666 chú ý quan sát tình huống bên kia, thấy không đúng liền lập tức báo cáo. 666 cũng sợ lại ra chuyện xấu, dứt khoát giám sát toàn bộ hành trình.

Tô Nhất Hạ khi nhìn đại học A bên kia, lúc Tề Tu làm hội chủ tịch sinh viên lên đài phát biểu đã tạo nên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Phía dưới tân sinh An Kỳ bày ra bộ dáng kinh hỉ không thể tin. Một đôi mắt to thuần khiết không chớp nhìn chằm chằm hắn, mãi cho đến hắn xuống đài, lập tức liền quay sang người bên cạnh nghe ngóng tin tức Tề Tu.

Buổi tối ở trong phòng tắm, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lẩm bẩm một mình, đại ý là, Tề Tu cứu cô, bọn họ lại chung một trường, cùng một cái học viện, thật sự là quá có duyên phận. Đã có duyên phận, cô nên nhìn thẳng vào tâm ý của mình, lớn mật theo đuổi.

Tô Nhất Hạ thở phào nhẹ nhõm. Nữ chính không có vấn đề, dựa theo định luật hút nhau của nam nữ chính, chỉ cần An Kỳ chủ động xuất kích, còn lo bắt không được cái tên Tề Tu tiểu biến thái này?

Sau đó cô mỗi ngày đều phải chú ý tiến triển nam nữ chính. Đáng tiếc, Tề Tu chưa bao giờ đáp lại, cũng không nhìn An Kỳ với con mắt khác. Tô Nhất Hạ tự an ủi mình, xem trong kịch bản, cũng là An Kỳ theo đuổi hai tháng mới làm Tề Tu cảm động. Cho nên, cô không nóng nảy.

Tề Tu dáng dấp tốt, học giỏi, cách đối nhân xử thế chu đáo, gia thế bối cảnh hùng hậu, là nhân vật phong vân của đại học A, hàng năm không biết mê đảo không biết bao nhiêu tiểu học muội. Cho nên, An Kỳ ngay thẳng nhiệt liệt lại lớn mật theo đuổi, ở trong một đám nữ sinh, vừa mới bắt đầu căn bản không có người nào chú ý.

Nhưng mà, hào quang nhân vật chính là cường đại. Trên thân hai người giống như nam châm khác cực, đi đường có thể đụng, ăn cơm có thể gặp được, đi quầy bán quà vặt có thể gặp được, bên hồ tản bộ có thể gặp được...

Nói An Kỳ ở bên ngoài cả ngày chạy loạn thì có tỉ lệ gặp mặt được. Nhưng Tề Tu đi toilet, đều sẽ gặp được An Kỳ bị người chặn ở nơi hẻo lánh khi dễ uy hiếp cô đừng lại quấn lấy chính mình...

Chẳng lẽ An Kỳ mỗi ngày đều sẽ bị người chặn lại khi dễ hay sao?

Tề Tu không tin trên đời có nhiều sự trùng hợp như vậy. Tất cả trùng hợp tất nhiên đều là người tính toán. Nếu là lúc trước, hắn sẽ cảm thấy nữ nhân này có thể tạo ra nhiều trùng hợp như vậy, khẳng định không đơn giản. Hắn sẽ đi suy đoán mục đích của cô, sau lưng cô phải chăng có người sai sử, nếu có, đó là ai, là vì một lợi ích nào...

Đợi đến lúc về sau, những suy đoán bây giờ đều bị chối bỏ, hắn giật mình, những hứng thú này sẽ toàn bộ chuyển dời đến trên người An Kỳ.

Bên trong kịch bản, Tề Tu chính là như vậy, thấy An Kỳ càng ngày càng có hảo cảm.

26/06/2020

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top